Mục lục
Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Gia Nghi.

Beta: Gia Nghi.

______________________

Trò khôi hài diễn ra gần một ngày, hơn nữa đều không khác gì mấy.

Blake cùng Hổ Vương đang vẫy vẫy quả đấm, đánh đến đất trời tối tăm; Tiêu Tiễn cùng Hồ nhị ly chính trừng mắt ngang mắt dọc, tranh chấp đếb đỏ mặt tía tai.

Mà tụi nhỏ thì sao, là đang vây xem...

"Soái, soái quá!" Tiểu mỹ nữ XP An Kỳ ăn mặc như một tiểu công chúa đang ngồi ở trên vai rộng của Phong Bình, bàn tay đều vỗ đến đỏ. Cô bé hưng phấn nhìn hai người cha đang "ngươi một quyền, ta một chân".

"Bình, anh nói xem trong hai người bọn họ ai lợi hại hơn?"

"Đương nhiên là cha anh!" Phong Bình đương nhiên vẫn giữ vững lập trường rồi.

"Hứ, rõ ràng là cha em giỏi hơn, nhìn phía sau xem ông ấy linh hoạt cỡ nào! Cha anh giống như anh vậy, vung quyền toàn mất sức!" XP An Kỳ có chút không cao hứng, duỗi ra ma trảo không chút khách khí mà véo tai của Phong Bình, đau đến hắn phải nheo mắt lại.

Phong Bình hiện tại 16 tuổi, thân thể đang phát triển, rất cao, cũng mơ hồ có tiêu sái của anh hắn. Cũng có thật nhiều em gái lấy lòng hắn, nhưng có tiểu ma nữ XP An Kỳ này "trông coi" ở bên cạnh hắn, ai cũng không thể thực hiện được.

Cặp đôi này tuy rằng chênh lệch 10 tuổi, nhìn qua không khác người đpẹ và quái thú cho lắm, nhưng nhìn lâu cũng hợp mắt, thành một phong cảnh đặc biệt trong sân trường. Cả ngày nhìn Tiểu công chúa An Kỳ cưỡi hổ, cáo mượn oai hùm, rêu rao khắp nơi...

Đối với chuyện này, Phong Hải Dương khịt mũi coi thường, thực sự không nghĩ tới đệ đệ thô bạo như vậy làm sao có khả năng bị tiểu nha đầu còn chưa dứt sữa này cưỡi trên đầu đến thế.

Phong Bình trả lời: "Huynh nhìn ta sợ ai bao giờ? XP Bất Bại điến như vậy ta vẫn đánh như thường, có điều, cha không phải đã dạy chúng ta, nam nhân không đấu với nữ, cô bé mới nhỏ như vậy, lẽ nào ta còn có thể chấp nhặt với nàng? Kính già yêu trẻ là mỹ đức a!"

"Nhưng em cũng không thể mỗi ngày đều ở chung với con bé đó!"

"Nào có mỗi ngày, tháng trước tụi em đâu có ở chung..."

"Đó là bởi vì hôm đó nó bị ba mang về Dực quốc!"

"Vì thế, không phải là mỗi ngày mà..." Phong Bình vuốt tóc nở nụ cười, hai gò má ửng đỏ, một mặt lúng túng.

Bề ngoài Phong Bình oai phong lẫm liệt, nhưng hắn thích bị nha đầu kia đè đầu cưỡi cổ, bị nắm bị cắn, bị nhéo lại bị bấm. Có thể là trong tiềm thức rất hưởng thụ cảm giác bị tiểu mỹ nữ bắt nạt...

Nhìn em trai bị XP An Kỳ xoay quanh, ngược đến nhe răng nhếch miệng, nhưng định thần nhìn lại, vẻ mặt trên mặt đệ đệ tại sao lại khá dâm đãng như thế?

Đây là... Run S gặp gỡ nín nhịn M?

Phong Hải Dương từ bỏ. Nói trắng ra, thằng em của mình chính là một chữ để hình dung -- tiện!

...

Lúc trò khôi hài cơ bản kết thúc, San Đạo cũng coi như giúp tiểu Bạch, Tiểu Ly thoa thuốc, băng bó cẩn thận vết thương. Cha Blake ra tay cũng thật là tàn nhẫn, San Đạo một bên thoa thuốc một bên không ngừng rơi lệ, làm cho Tiêu Tiễn nhìn cũng không hợp mắt, khinh bỉ mà trừng Blake: "Ngươi có thể nhẹ tay một chút không? Tốt xấu gì Tiểu Bạch Tiểu Ly cũng lớn lên ở nhà chúng ta, ngươi còn tự tay dạy dỗ mười mấy năm, lại xuống tay nặng như vậy? Lại nói, Đạo Đạo cũng 18 tuổi rồi, nó được tự do quyết định lên giường với ai, lại nói tụi nó cũng mang bao, sử dụng biện pháp thật an toàn, ngươi đều sắp biến thành Fascist gia trưởng!"

Blake không nói lời nào, kỳ thực hắn đã hối hận rồi. Lý trí nói cho hắn, phải tỉnh táo, phải bình tĩnh, thiên hạ không có chuyện không có cách sử lý. Nhưng khi đó nhìn thấy dáng vẻ ba đứa này thân thể trần truồng, hắn không nhịn được một bụng lửa giận. Không có người cha nào nhìn thấy con trai bị luân phiên mà có thể bình tĩnh! Hắn mặc dù là tướng quân, nhưng cũng chỉ là một phụ thân bình thường...

Vì chuyện con của mình khiến Blake kích động mà đánh một trận, vốn là đây là chuyện thầy trò, bởi vì Hổ Vương cùng Hải Hoàng đột nhiên tham dự, chuyện nhỏ này bỗng hóa lớn, ba bên tiến hành hội nghị bàn tròn, đưa ra quyết định hợp lý nhất cho ba đứa nhỏ bên ngoài.

"Bộ tính đem chuyện này lên tranh cãi quốc tế à?" Tiêu Tiễn không hiểu.

Reid buông tay: "Hết cách rồi, thân phận của Tiểu Bạch và Tiểu Ly đã không đơn thuần, một đứa là Nhị công tử hổ phủ, một đứa là người thừa kế Hải Hoàng đã định... Dù sao cũng là con của người khác, hiện tại Blake còn tưới dầu lên lửa đánh tụi nó, người ta nghĩ thầm, những năm tháng ở XP gia tụi nhỏ đã trải qua những gì, sẽ không bị bạo hành mỗi ngày gì đi!"

White cau mày nói: "Kỳ thực đây là lần đầu tiên đại ca động thủ với hai đứa nó đi!"

"Đều do con!" Nước mắt San Đạo đều nhỏ đến quai hàm, "Nếu như năm đó con không có mượn gió bẻ măng, thì sẽ không có chuyện như ngày hôm nay, còn hại chịu đeo oan ức thay con..." Đương nhiên nửa câu sau cậu không dám nói, nếu như cậu không "thưởng" cho Tiểu Bạch, không trải ga lăn giường phải ở cái khách sạn này, bị bắt gian tại trận, cũng sẽ không có hư chuyện này...

"Đừng nói bậy, nếu như năm đó em không đem chúng ta đi, làm sao có thể ở cùng em lâu như vậy!" Tiểu Bạch cùng Tiểu Ly một chút cũng không hận San Đạo. Ngược lại hiện tại bọn họ còn rất vui vì cậu để cho bọn họ làm thị...

Tận tới đêm khuya, hội nghị bàn tròn cuối cùng kết thúc, mọi người sắc mặt ngưng trọng đi ra.

Mà vừa nghe đến kết quả, ba đứa bé đều xù lông.

"Con sẽ không tách khỏi Đạo Đạo!" Tiểu Ly nổi giận, tình nguyện không tiếp nhận hai người Hổ Vương, chứ không thể bỏ lại San Đạo.

"Không sai, con cũng không muốn học cái gì của Vương thất cả!"

"Ba người tụi con 18 năm qua đều chưa từng tách ra, tại sao bây giợ lại chia rẽ tụi con!" San Đạo rướn cổ lên, kiên trì ngực nhỏ. Cậu dùng sức nhìn Blake một chút, nhìn thấy cha một mặt sự bất đắc dĩ, liền biết chủ ý này không phải do cha đưa ra...

Hồ nhị ly nhếch con mắt khôn khéo, cười lạnh nói: "Trộm con của người ta 18 năm, còn không biết ngượng mồm nói "chia rẽ", không để cho cậu chịu luật pháp của quốc tế đã là cho chết điểu mặt mũi!"

San Đạo lập tức rụt cổ, sợ hãi mà nhìn Hồ nhị ly. Cậu sai rồi, cậu là tội nhân, cậu xác thực không quyền lên tiếng!

Hải Hoàng một bên bưng mũi vừa nói: "Tiểu Bạch ở trước mặt tất cả mọi người chứng minh năng lực của mình, xác thực nên trở về hải tộc, học tập lễ nghi hoàng gia, là cơ sở cho kế thừa vương vị reong tương lai... Ta già rồi, lập tức liền sẽ truyền ngôi cho A Bảo, A Bảo lại chẳng biết gì về chính trị, có thể chẳng mấy chốc sẽ truyền cho Tiểu Bạch... Vì thế phải nhân lúc tuổi trẻ, chuyện gì nên học đều học..."

Tiểu Bạch lạnh lùng thốt: "Tôi không thèm vị trí này, tôi chỉ muốn hầu ở bên cạnh Đạo Đạo!"

Mọi người chấn động, không thể tin được mà nhìn Tiểu Bạch, thật không nghĩ tới thằng bé có thể từ chối ngôi vị lớn nhất dễ như ăn cháo thế được! Trời ạ, vậy nó thắng Tiểu Ái để làm gì chứ?

"Nhưng con đã thắng trong cuộc thi đấu." Hải Hoàng nhắc nhở.

"Tôi chỉ là vì cho Tiểu Ái một chút giáo huấn, không phải muốn tới đoạt ngôi vị!" Tiểu Bạch mới không ngốc đâu, thật sự là Hải Hoàng sẽ trăm công nghìn việc, nào có thời gian ở cùng với Đạo Đạo thân ái nhất, đây chẳng phải là để cho cái tên Tiểu Ly thừa lúc hắn đi vắng mà đoạt đi thật nhiều phúc lợi? Mới không được!

"Tuy rằng rất cao hứng khi con nói như vậy... Ta thích đứa nhỏ không màng danh lợi... Thế nhưng, đây không phải trò đùa, thi đấu là trực tiếp toàn thế giới, toàn thế giới đều nghe được Hải Hoàng tương lai là ai, còn có kết quả sau trận đấu, mặc kệ con có nguyện ý hay không, sau này con tất là người thừa kế của ta, đây là sự thực không cách nào thay đổi..." Hải Hoàng một đời nặng nhất đức hạnh, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.

Nhưng bất luận Hồ nhị ly vô cùng dẻo miệng, Hải Hoàng có tình có lí thế nào, ba đứa nhỏ đều không hề bị lay động.

Tiểu Ly, Tiểu Bạch hai bên trái phải ôm San Đạo vào trong lòng, cũng không buông tay.

Cuối cùng, bọn họ không thể làm gì khác hơn là tạo áp lực cho XP gia. Blake hiểu ý, thở dài một hơi nói: "18 tuổi, ba đứa đều đã có thể tốt nghiệp học viện XP. Mọi người đều sẽ phải lớn lên, ba đứa không thể lại ở trường học cả đời, cũng không thể đoàn kết lại với nhau cả đời. Tiếp tục như thế, hại chính mình, hại người khác, sau này sẽ hận chính mình vô tích sự, hận tầm thường hơn người khác..."

Ba đứa nhỏ giương đôi mắt thuần túy sáng như sao, đều nhìn chằm chằm cha Blake bọn họ tôn kính nhất.

Kỳ thực đối với Tiểu Bạch, Tiểu Ly đang trưởng thành, nam nhân ảnh hưởng đến bọn họ lớn nhất chính là người vừa là thầy vừa là cha này. Dạy bọn họ đứng, dạy bọn họ ngồi, dạy bọn họ vung quyền, dạy bọn họ đá chân, dạy bọn họ chiến thuật, dạy bọn họ sách lược, dạy bọn họ cái gì là ẩn nhẫn, kiên nghị, tích lũy lâu dài sử dụng một lần, dạy bọn họ đánh vỡ, phản bội, tự tin hung hăng. Vì thế bọn họ có thể không nghe lời bất kỳ ai, nhưng bọn họ nguyện ý nghe ý kiến của hắn.

"San Đạo con sau khi tốt nghiệp thì về phòng thí nghiệm XP, cha White vừa có hạng mục lớn, cần con trở lại phát huy sở trưởng. Giáo sư ở học viện XP đã không còn gì để có thể dạy cho con! Tương lai phải tự con mở đường! Cha White của con năm 19 tuổi đã là nhà khoa học, lấy thiên trí của con nhất định có thể vượt qua cha White nhưng lại đứng dậm chân như hiện tại, đã đến lúc tỉnh lại!" Blake sắc bén đánh giá San Đạo ở giữa.

Ba đứa nhỏ cúi đầu. Bọn họ không thể không thừa nhận, nếu như San Đạo không tốn quá nhiều thời gian cho bọn họ, sớm đã ưu tú hơn, càng lóe sáng hơn so với hiện tại! Ba người bọn họ không lăn lộn quá nhiều với nhau, xác thực ảnh hưởng đến sự phát triển của vị thiên tài này.

"Tiểu Ly sau khi tốt nghiệp thì đến Phong quốc đi, Hổ Vương cần người như con, giúp gã kiến công lập nghiệp." Blake còn nói đến Tiểu Ly.

Hổ Vương vuốt bàn tay bị thương, đối với những lời này thật sự chỉ có thể cho ánh mắt cảm kích.

Không nghĩ tới chết điểu này, vẫn là rất hiểu gã. Hổ Vương gã tuy rằng có ba con trai, nhưng Phong Hải Dương chỉ thích đọc và viết thơ, căn bản không thể quản lý quân đội của gã, Phong Bình tuổi còn nhỏ, hơn nữa đầu óc đơn giản, lại ở cùng với XP An Kỳ năm, sáu tuổi cả ngày, khó thành đại khí! Gã hiện tại chỉ có thể hi vọng con thứ hai nắm đấm cứng, đầu óc linh hoạt Tiểu Ly này đến làm cửa nhà chói lọi. Dù sao những binh lính dưới tay gã đều không phải ngồi không, nếu như ngươi không đánh lại bọn họ, bọn họ căn bản sẽ không nghe ngươi chỉ huy.

"Còn có Tiểu Bạch, bắt đầu từ bây giờ thành thật đi học tập quy củ vương thất gì đó đi... Nghe nói còn phải tiếp kiến hàng trăm hàng ngàn bộ lạc, các họ hàng xa vương thất, sau này khi con kế vị, ít nhất phải để bọn họ phục con. Sẽ không có ai chịu phục một Hải Hoàng bỗng dưng nhô ra, có thể cuộc sống của con sẽ không nhẹ nhàng như trong tưởng tượng, thăm viếng cũng là cửa học vấn... Cái này ta không có cách nào để dạy con, Hải Hoàng sẽ cố gắng dạy con..." Blake không nói được nữa, hắn thở ra một hơi thật dài.

Blake không biết gì về phát biểu, cũng không rõ chuyện tình yêu, hắn rốt cục nghiến răng nghiến lợi mà uy hiếp nói: "Được rồi, liền sắp xếp như vậy! Nếu như hai đứa muốn đứng ở bên cạnh con trai của ta, muốn đứng sóng vai với nó, hi vọng hai đứa đều chứng minh chính mình -- chứng minh mình là người mạnh nhất cõi đời này, có năng lực bảo vệ San Đạo, như người bạn đồng hành của nó, chứ không phải làm người hầu, bảo tiêu canh giữ ở bên cạnh nó. Đã rõ chưa?!"

"Đã rõ, thưa tướng quân!" Tiểu Bạch cùng Tiểu Ly rưng rưng mím môi, đứng nghiêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK