Những chuyện xảy ra trong trường học, Công Nam không hề biết tới, lúc này cậu đang ngồi trong phòng của Trường Quân nói cho anh biết chuyện ký hợp đồng với WebToon.
Nghe cậu nói xong anh có hơi bất ngờ, ban đầu anh chỉ tưởng cậu vẽ cho vui, truyện tranh của một cậu nhóc khẳng định sẽ không có gì quá xuất sắc, bình thường đối với những tác phẩm khác, WebToon chắc chắn sẽ không đích thân gọi điện tới đề nghị ký hợp đồng mà chỉ trả tiền nhuận bút, lần này lại phá lệ, anh cũng muốn biết đây là chuyện thế nào.
Vì thế anh kêu cậu về phòng nghỉ ngơi, anh sẽ làm việc với bên đó, sau đó anh gọi điện thoại cho người đứng đầu WebToon, trùng hợp người này cũng chính là người quen của anh.
Cuộc gọi đi không bao lâu đã có người bắt máy.
\- A lô, ha ha ngọn gió nào hôm nay làm ông gọi điện thoại cho tôi vậy?
Mặc kệ giọng điệu ngã ngớn của anh ta, Trường Quân vào thẳng vấn đề.
\- Nghe nói gần đây ông muốn ký hợp đồng với một cậu bé, là chuyện thế nào?
\- Cậu bé? À… Ý cậu là tác giả “Tôi học giỏi” đó hả? Ừ đúng rồi, mà sao cậu biết? Cậu ta nói chưa đủ tuổi muốn nhờ người lớn đại diện, chẳng lẽ người lớn của cậu ta là ông?
“Tôi học giỏi”? Đến cả nickname cũng liên quan tới học hành, thằng bé ham học tới mức như vậy sao?
\- Đúng vậy! Nói đi, tại sao lại muốn ký hợp đồng với thằng bé? Tôi nhớ mấy năm qua ông đều phát triển web manga ở Nhật và Đài Loan, trang mạng truyện tranh WebToon này của ông mới thành lập vài tháng và chỉ trả tiền nhuận bút cho tác giả trong nước thôi mà?
\- Ha ha, không ngờ là thật nha, chúng ta đúng là có duyên đấy.
Được rồi, nể tình chúng ta là bạn bè nhiều năm, tôi tiết lộ cho ông biết vậy, sở dĩ tôi phá lệ muốn ký hợp đồng với cậu ta là vì tôi dự đoán được trong tương lai truyện của cậu ta sẽ hot, sẽ cho tôi doanh thu tiền tỉ.
Trường Quân nhíu mày, anh không am hiểu về truyện tranh, tuy biết theo thị hiếu của giới trẻ, thị trường manga sẽ là miếng bánh ngon trong tương lai, nhưng một bộ truyện tranh như thế nào lại có thể thu về doanh thu tiền tỉ?
\- Nói rõ!
\- Haiz, đừng hung dữ vậy mà, tôi nói đều có bằng chứng nhá, truyện tranh của cậu bé kia rất độc đáo, những tập truyện cậu ta vẽ ra đều nhuốm màu u tối, đọc một hồi lâu sẽ có cảm giác dồn dập khó thở, nét vẽ lại không theo khuôn mẫu của manga hiện nay, nói thật với ông, nếu cậu ta không nói mình chưa đủ mười tám tuổi, tôi còn tưởng cậu ta là một thanh niên gần ba mươi sống cô lập với thế giới bên ngoài nữa đó.
Nghe người nọ nói xong, trong lòng anh bỗng cảm thấy khó chịu.
Cái gì gọi là một thanh niên gần ba mươi tuổi sống cô lập với thế giới? Rốt cuộc đây là bộ truyện thế nào mà lại khiến một ông chủ lâu năm trong nghề như anh ta khen ngợi hết lời đây?
Đầu dây bên kia lại nói tiếp:
\- Tôi có cảm giác, một khi bộ truyện của cậu ta được xuất bản thành sách, được mua bản quyền chuyển ngữ sang nước ngoài nhất định sẽ tạo nên một cơn sốt lớn!
Trường Quân nghe anh ta lải nhải đến phiền, vì thế ngắt ngang lời anh ta nói:
\- Được rồi, tôi sẽ xem xét lại rồi cho ông một câu trả lời chính xác.
\- Nhanh lên đó, mà ông nhớ phải để cho tôi nha, nếu ông mà bán cho nhà khác tôi sẽ đến nhà ông ăn vạ đấy.
"Cùm rụp!"
Cúp máy xong, anh lập tức mở đường link của WebToon lên tìm kiếm bút danh “Tôi học giỏi”, vừa mở lên đã thấy một khung ảnh bìa u ám tối tăm, tiếp đến anh mở ra đọc tập đầu tiên.
2 tiếng sau, anh tắt tab trang web đi, lấy điện thoại ra gọi cho một người.
\- A lô, Quỳnh Đông, ngày mai tôi muốn tới phòng khám của cậu một chuyến.
\-\-
Ngày hôm sau cậu được cả nhà cho phép đi học lại, hôm nay là thứ sáu, vừa mới ngồi vào bàn cả lớp đã lao tới hỏi thăm các kiểu, cậu thân thiện trả lời từng người, cám ơn từng người, cuối cùng mọi người tản ra hết cậu mới thở ra một hơi, đồng thời cũng rất cảm động, xem ra bọn nhỏ vẫn rất biết quan tâm bạn bè, sau này nhín chút thời gian chỉ bài cho chúng nó là được.
Tuy nhiên sau khi được Bảo Đức kể lại chuyện hôm qua, cậu mới biết tại sao các bạn học lại nhiệt tình như thế, hóa ra là vì kỷ lục ba môn tròn mười của cậu đã khiến toàn trường có cái nhìn khác đối với lớp 10\-9, hơn nữa từ buổi gây gổ hôm qua, học sinh cả trường đều biết cậu vì học tập mà ngất xỉu nhập viện, cho nên học sinh trong lớp cũng được hưởng ké tiếng thơm hiếu học từ cậu.
Nghe xong Công Nam cảm thấy có hơi buồn cười, sau đó cảm kích vỗ vai Bảo Đức nói:
\- Cám ơn ông.
Bảo Đức xua tay.
\- Cám ơn cái gì, ông yên tâm, tôi đã kể chuyện này cho cha mẹ tôi nghe rồi, chắc bây giờ họ đã nói lại với bác ba trai bác ba gái rồi đó.
Công Nam gật đầu, cậu sẽ không tốt bụng bỏ qua, nếu chuyện này không làm sáng tỏ thì cậu sẽ gánh cái danh gian lận suốt đời, sau này bất cứ sản phẩm nào được tạo ra dưới tên cậu đều sẽ bị người ta nghi ngờ, cậu không thể đổ công sức của mình xuống sông xuống biển như thế được.
Hôm nay là thứ sáu, tiết đầu tiên chính là tiết vật lý, tuy nhiên hôm nay thầy Hưng rất kỳ lạ, luôn nhìn cậu với ánh mắt đầy ẩn ý làm cậu đứng ngồi không yên, cuối cùng cũng tới giờ ra chơi, cậu lại bị thầy Nghiêm gọi lên văn phòng.
Tới nơi cậu đẩy cửa phòng giáo viên đi vào, lễ phép hỏi:
\- Thầy gọi em tới có chuyện gì không ạ?
Thầy Nghiêm mỉm cười bảo cậu ngồi xuống, ông ấy nói:
\- Chuyện em bị vu oan nhà trường sẽ điều tra giải quyết, em không cần lo lắng, hôm nay thầy gọi em vào đây là muốn nói với em một chuyện.
Giọng điệu của thầy ấy bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, ông ấy nói tiếp:
\- Là thế này, em mới học lớp 10 thầy cũng không vội nói chuyện này cho em biết, nhưng từ trình độ giải bài của em trong kỳ thi tháng vừa rồi, thầy quyết định cho em tham gia cuộc chọn học sinh giỏi môn toán cấp quốc gia.
Công Nam sửng sốt, kỳ thi này cậu đã từng tìm hiểu qua, nhưng cậu định sang năm mới xin giáo viên tham gia, không ngờ bây giờ lại được thầy Nghiêm đề nghị, cậu lại cảm thấy không tệ, vì thế cậu thử thăm dò hỏi lại:
\- Trình độ của em ổn chứ ạ?
\- Thầy tin tưởng vào mắt nhìn học trò của thầy, em cứ tự tin tham gia, chỉ cần lần này em đoạt giải, em sẽ có cơ hội được tuyển đội ngũ thi đấu Olympic Quốc tế môn toán, tuy hiện tại trình độ của em chưa ổn lắm, nhưng thầy tin sau đợt tập huấn tập trung sàng lọc thí sinh đại diện đơn vị đi thi, trình độ của em sẽ tiến bộ vượt bật.
Công Nam rơi vào trầm tư, kỳ thi học sinh giỏi cấp quốc gia được tổ chức vào giữa học kỳ hai, cách hiện tại tới mấy tháng, bây giờ kỹ năng toán học của cậu đã là cấp hai, trong mấy tháng tới cậu cố gắng thăng cấp kỹ năng toán học lên cấp ba chắc có thể đủ để ứng phó kỳ thi này.
Hạ quyết tâm xong, đang định gật đầu đồng ý với thầy Nghiêm thì giọng nói đầy giận dữ của thầy Hưng vang lên:
\- Ông già chết tiệt kia! Dám cướp học trò của tôi!!!!.
Danh Sách Chương: