Chương 23: Là Cô Sao?
Vẻ mặt Đào Du Du cả kinh, nhất thời không biết nên nói cái gì.
Cô còn nhớ năm đó Đào Tú Quyên đã nói với cô nguyên nhân ba cô bị ám sát là vì sóng gió trong giới chính trị, hiện tại Vũ Văn Vĩ Thần lại nói chuyện này với cô, rốt cuộc là có ý gì? chẳng lẽ người năm nó ám sát bà cô và anh ta là cùng một đảng phái sao?
Vừa nghĩ đến đây, cô cảm thấy sau lưng cô đã chảy mồ hôi lạnh.
“Cô rất căng thẳng?” Vũ Văn Vĩ Thần nhìn hai chân cô hơn run run, vẻ mặt lại trở nên cứng ngắc, vì vậy cố ý dùng giọng nói thoải mái nói chuyện.
“Không……Không có……..Tôi không biết vì sao anh lại nói những lời này……. Vậy…….” Bắt buộc bản thân mình phải bình tĩnh lại, Đào Du Du hít sâu một hơi, sau đó từ từ ngẩng đầu lên nhìn về phía Vũ Văn Vĩ Thần đang cách mình một cái bàn làm việc.
“Năm năm trước khi cô rời khỏi đây, trước khi rời đi đang ở………” Anh thu hồi tầm mắt, nhìn vào màn hình laptop, nhưng tầm mắt của anh lại rơi vào màn hình máy tính “trung học Á Lợi” thì dừng lại.
Đao Du Du cảm thấy hơi kỳ lạ vì sao anh không tiếp tục nói hết, nhưng lại không dám hỏi nhiều, vì vậy chỉ im lặng đứng trước mặt anh, chờ anh mở miệng lần nữa.
“Cô tốt nghiệp trung học Á Lợi?” Vũ Văn Vĩ Thần nói xong, trong đầu hiện lên hình ảnh vào một đêm kia của năm năm trước, anh bị người khác làm hại trúng xuân dược bị bắt cường X một nữ sinh mặc đồng phục, đồng phục kia sau khi đến bệnh viện được bác sĩ thay ra, đến lúc anh chuẩn bị đến bệnh viện nhìn nữ sinh kia, bác sĩ lại cho biết cô ấy đã mất tích, sau đó để lại bộ đồng phục lúc đầu cô bé đã bị thay ra.
Mà trên đồng phục kia có tên trung học Á Lợi, bởi vì lúc trước vào thời gian nghĩ hè, đến cuối năm nhập học, anh phải người đến tìm kiếm bóng dáng nữ sinh kia, lại phát hiện căn bản không tìm thấy sự tồn tại của nữ sinh đó.
Bộ đồng phục này bây giờ anh còn giữ, vì muốn có một ngày nào đó sẽ tìm thấy cô bé kia, anh sẽ bù đắp lại những sai lầm mà anh đã làm ra.
Lúc này, Đào Du Du đứng trước mặt anh, toàn bộ tài liệu trên của cô làm cho anh đột nhiên giật mình, có thể nữ sinh năm đó và Đào Du Du là cùng một người, đột nhiên rời khỏi Thương Quốc?
Hay là nói……..
Thời gian năm năm trước, thật sự đã lâu lắm rồi………
Đã lâu rồi nên anh hoàn toàn không nhớ rõ dáng dấp của cô bé kia.
Anh muốn tìm cách chứng thực Đào Du Du chính là cô bé của đêm đó sao?
Nếu trực tiếp hỏi cô, nhất định không được, nếu không phải Đào Du Du, cô sẽ cảm thấy mình bị sĩ nhục mà tức giận.
Nếu là cô, anh sẽ nói ra trắng ra sự việc của đêm hôm đó, như vậy cô sẽ không chịu nổi, có lẽ sẽ không cho anh cơ hội chuộc lỗi.
Sự việc trở nên hơi khó giải quyết, mặt Vũ Văn Vĩ Thần dần dần nhăn lại một chỗ
Chương 24: Thay Quần Áo Rồi Theo Anh Tham Gia Yến Tiệc
“Phải, tôi tốt nghiệp trung học Á Lợi, không hiểu nổi vì sao Vũ Văn Vĩ Thần lại điều tra rõ bối cảnh của cô như vậy, vì sao ở trước mặt cô lại hỏi một lần nữa, rốt cuộc anh ta muốn như thế nào?
Đào Du Du trong lòng hoang mang, chỉ có thể thành thật trả lời câu hỏi của anh.
“Được rồi, không có việc gì, cô thay đồ rồi theo tôi tham gia một bữa tiệc tối, chỉ là một bữa tiệc tư nhân nhỏ, đi sắp xếp bữa ăn tối mà thôi.” Vũ Văn Vĩ Thần nhìn Đào Du Du căng thẳng, không trực tiếp hỏi cô đã xảy ra chuyện gì, lo lắng lại không cẩn thận làm tổn thương cô. Mà trên thực tế anh lại muốn lặng lẽ điều tra, lặng lẽ bồi thường một chút cho cô, dù sao một đoạn ký ức không vui vẻ kia, cho nên anh cũng không hy vọng cô sẽ nhớ lại.
“Ách….Tôi……Tôi muốn tìm người nào đưa tôi về phòng đây?” Vũ Văn Vĩ Thần đột nhiên ra lệnh, làm đầu óc Đào Du Du choáng váng.
“Tìm người nữ giúp việc vừa mới đưa cô lên đây, cô ấy đang ở ngoài cửa phòng chờ cô.” Vũ Văn Vĩ Thần nói xong, thu hồi lại tầm mắt trên người cô, sau đó im lặng nhìn vào màn hình máy tính.
Ở phía trên có hình Đào Du Du lúc học trung học, đồng phục kia mặc trên người, chỉ là trên mặt cô mang theo một nụ cười tươi hồn nhiên, vẻ mặt vô tư giống như thiên sứ.
Mà Đào Du Du của hiện tại, tuy rằng gương mặt nhìn qua giống tấm hình kia như một đứa trẻ, tựa như lần đầu tiên gặp mặt cô cho anh một nụ cười đúng tiêu chuẩn, sau này khi ỡ trước mặt anh cô không cười tươi nữa.
Cũng khó trách, tình huống hiện tại, cho dù là thay đổi người nào, đoán chừng cũng không cười được.
Vốn có lòng tốt cứu người khác một mạng, kết quả lại bị uy hiếp, đây quả thật là bi kịch lớn trong bi kịch lớn mà.
Sau khi Đào Du Du ra khỏi phòng, quả nhiên nhìn thấy người nữ giúp việc dẫn đường cho cô lúc nãy còn đang đứng trước cửa phòng chờ cô, cô ấy tiến lên một bước chào hỏi cô, sau đó dẫn cô đi xuống lầu một đến bên cửa sổ mở cửa ra có thể nhìn thấy phòng hoa tươi hoa viên.
Trong phủ Tổng thống có rất nhiều phòng, lầu một là phòng dành cho nhân viên quản lý trong phủ dùng. Có phòng ngủ, thư phòng, văn phòng……
Mà phòng từ lầu hai trở lên là khu vực quan trọng của Phủ Tổng thống.
Lầu hai là chủ yếu dành cho Tổng thống xử lý công việc, có phòng làm việc Tổng thống, phòng họp lớn, thư phòng, và vài phòng làm việc của trợ lý………
Phòng chính của Tổng thống là ở lầu ba, còn lầu bốn là phòng dành cho khách.
Đào Du Du được người nữ giúp việc dẫn về phòng mình, hành lý của cô lúc vào nhà đã được những người ở khác đưa vào trong phòng.
Cô nhanh chóng mở rương hành lý của mình ra, chọn một chiếc váy cắt may khéo léo đến đầu gối, người nữ giúp việc đứng ngoài cửa phòng chờ cô. Sau khi cô thay váy vấn tóc xong, mở cửa đi ra ngoài.
Nữ giúp giúp việc lại đưa cô đến căn phòng ở lầu một, tiện thể giới thiệu với cô về kiến trúc nhà cửa và phòng ốc một chút, để đảm bảo sau này cô có thể tìm đến chính xác phòng làm việc của mình.