• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thực phiền mà!"

Chuông hết giờ học vang lên, Kỳ Trăn chạy đi đến phòng họp của hội học sinh, nhìn thấy hội trưởng hội học sinh đang ngồi ở bên trong, không khỏi mở miệng lớn tiếng than vãn.

Nói chuyện nhất định phải gấp rút đến như vậy sao?"Có ý gì đây?Có nhìn thấy tớ đang rất bận không?" Nhướng lông mày lên, Tư Đồ Tĩnh mỉm cười.

"Đúng rồi! Nhìn thấy cậu rất phiền." Kỳ Trăn thừa nhận, còn trực tiếp kéo ghế tới trước mặt anh, chính là cùng anh mặt đối mặt.

"Là thế này phải không? Cậu còn cố ý tìm ghế dựa, ngồi vào trước mặt chê bai? Tôi đã làm cái gì chọc người khác à, làm cho cậu không vui như vậy?" Lại nhướng lông mày, Tư Đồ Tĩnh nụ cười trên mặt không thay đổi, lấy Kỳ Trăn ra đùa.

“Vậy, chúng ta gần đây có chuyện gì làm mọi người chú ý, cậu có biết không?" Kỳ Trăn một bàn tay chống cằm, nụ cười tươi, nhìn kĩ khuôn mặt tuấn tú đến từng cm, hai người hơi thở tương thông, dường như có thể nghe thấy tiếng thở của nhau.

“Việc này sao......" Tư Đồ Tĩnh nháy mắt mấy cái, còn không kịp tự hỏi, từ bên ngoài đã truyền đến tiếng thét chói tai.

Chết tiệt! Cửa không đóng?!

Tư Đồ Tĩnh trừng mắt nhìn nữ sinh mới vào gây chuyện, nhìn thấy Kỳ Trăn không nhúc nhích, lại còn ung dung nhìn, không hề có vẻ áy náy.

Anh thoáng ngồi thẳng lên lưng dán trên lưng ghế dựa, tư thế có chút cứng ngắc, quay đầu hướng nữ sinh ngoài cửa mỉm cười.

Mà ở bên ngoài nữ sinh đang thét chói tai cũng nhìn anh mỉm cười, thậm chí còn có ánh sáng của đèn lóe lên...... Ngồi đối diện Kỳ Trăn, hoài nghi mình thật ra là bị đặt trong hiện trường, người trước mặt là ngôi sao, à không phải là bạn học.

"Thảo luận cần phải im lặng, có thể giúp chúng tôi đóng cửa lại không?" Tư Đồ Tĩnh khuôn mặt căng thẳng.

Anh hoài nghi có phải Kỳ Trăn cùng anh có thâm cừu đại hận gì không, mới cố ý chọn bàn việc sau giờ học khiến cho nổi lên sóng to gió lớn như vậy...... Cái bà này rốt cuộc là muốn sao lại đây? 

“Vâng, vâng, hai người cứ tiếp tục thảo luận, chúng tôi sẽ ở bên ngoài thay hai người canh chừng." Tiếp nhận trách nhiệm nặng nề nữ sinh nọ lập tức gật đầu, dùng mười hai vạn phần lấy lòng khẩu khí, cũng không đợi Tư Đồ Tĩnh nói gì, cánh cửa tức khắc đã bị đóng lại.

"Không phải như vậy......" Tư Đồ Tĩnh muốn giải thích cũng đã không kịp.

Đối mặt với cánh cửa, lần đầu tiên anh có cảm giác mình nói chuyện với tốc độ quá chậm, ôn hòa là sai lầm rất nghiêm trọng.

Ngoài cửa tiếng la hét ồn ào đã hạ xuống, hình như đã cố ý nhỏ giọng lại nhưng vẫn khiến cho người ta bực mình.

Anh đã muốn phát điên, bất chấp ngày thường có khí chất tao nhã vương tử thế nào, trừng mắt nhìn Kỳ Trăn, "Chết tiệt! Hiện tại là sao lại như vậy?" Nếu Kỳ Trăn là nam sinh, anh khẳng định đã túm cổ áo của cô chửi mắng một trận.

Cô có hiểu hay không, muốn để người khác chú ý không cần phải làm như vậy!

“Cửa do cậu bảo họ đóng lại, đâu có chuyện gì liên quan tới tôi?" Kỳ Trăn biểu tình thập phần vô tội.

"Tôi...... Đáng chết!" Một tay đặt lên trán, Tư Đồ Tĩnh vạn phần ảo não, còn không muốn làm trận này thêm hỗn loạn, rốt cuộc phải làm sao đây.

Đám nữ sinh kia tại sao lại ở bên ngoài thét chói tai? Cảm giác dường như là họ đã mai phục tại nơi đó lâu rồi......

Mặc dù bên ngoài hành lang chưa từng cấm học sinh không được đi lại, nhưng hôm nay cho anh cảm giác...... Chính là nghiêm chỉnh đến kỳ cục.

"Tỉnh lại đi! Dù sao tệ nhất cũng chỉ là như vậy, có cái gì đâu?" Vỗ vỗ bả vai anh, Kỳ Trăn an ủi bạn tốt.

Còn có xử Kỳ Trăn hay không cũng giống nhau!

"Cái gì gọi là tệ nhất chỉ là vậy thôi? Cậu đang nói cái gì?" Đã muốn đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán Tư Đồ Tĩnh không biết có thể kiềm chế đến khi nào, nhưng anh hy vọng có thể khống chế toàn cục, cho nên trừng mắt cô, muốn cô dùng lời nói vắn tắt nhất đem sự tình nói hết một lần.

Đừng làm loạn mà không trả lại cho anh sự trong sạch! Nếu không anh sẽ lập tức cùng cô chiến tranh ngay!

"Nghe nói chúng ta đang yêu?" Kỳ Trăn ngoài cười nhưng trong không cười, ném ra ảnh chụp đặt trước mặt Tư Đồ Tĩnh, muốn anh nhìn thấy rõ ràng.

Trở thành như vậy, cô đâu có lỗi gì đâu! Ai bảo Tư Đồ Tĩnh ngày thường muốn thử nghiệm hợp tác với mình, phá vỡ nội quy trường học, ở trên website bán đấu giá tung ra rất nhiều tấm ảnh chụp của hai người, lần này người chụp ảnh chính là đem sự việc ngày thường của họ làm cho người ta cảm giác tăng mạnh thành"Thăng cấp lên" thôi. Người này đã cầm máy chụp ảnh, mai phục phía sau bọn họ lâu rồi.

"Cái gì?" Anh cho rằng bất luận kẻ nào lan truyền chuyện xấu cũng sẽ không kinh ngạc, chỉ có trước mặt người này......

Tư Đồ Tĩnh cầm tấm ảnh chụp, nhìn thấy ảnh hai người được chụp rất gần, mặc dù không chụp ngay chính diện khuôn mặt anh, nhưng tóc và chiều cao làm cho người ta vừa thấy đã biết là anh rồi.

Anh một tay đặt trên lưng Kỳ Trăn, cùng cô gần sát nhau thân mật, Kỳ Trăn đang khoác tay lên trên vai anh, nửa người cơ hồ dán tại lồng ngực của anh, làm cho anh nhìn như đang dìu cô...... Kỹ xảo chụp rất tinh vi, làm cho ai nhìn qua cũng cho là họ đang hôn nhau.

Khéo nhất là hai người đều đang mặc quần áo thể thao, góc độ lại rất khớp, chỉ có thân hình được chia ra tính, rất giống quảng cáo đồng phục thể thao dành cho cặp đôi.

Tư Đồ Tĩnh trừng mắt nhìn tấm ảnh chụp, khuôn mặt tuấn tú nổi gân lên."Tôi nhớ được ngày đó cậu......" Ngày đó thân thể của cô nàng không thoải mái, anh mới dìu đi......

“Cậu có biết cũng vô dụng! Tôi cũng biết vậy mà." Kỳ Trăn khoát tay, không cần anh nói tiếp.

Giáo viên không tin, các bạn học bên cạnh cũng không tin,chỉ  hai người bọn họ tin tưởng vững chắc mình trong sạch, cũng chẳng để làm gì?

Nhìn Kỳ Trăn, Tư Đồ Tĩnh không nói gì thêm.

Hiện tại làm cho người ta có cảm giác dường như là bọn họ đang vụng trộm yêu đương, lại càng thêm hiểu lầm.

“Tấm ảnh này còn bị dán tại bảng thông báo của trường nữa, cho nên mọi người đều biết hết rồi, ai cũng cho là chúng ta là một cặp rất xứng đôi." Cô biết Tư Đồ Tĩnh không thích nghe, cho nên cô  lược bớt đi đem trọng điểm nói một lần.

"A ──" Tư Đồ Tĩnh oán thán một tiếng, ngồi phịch trên ghế làm việc, ủ rũ đến cái gì cũng không nói được.

Thật là tùy tiện! Thích làm truyền như nào liền cứ như thế đi.

Đi ra tới cửa, Kỳ Trăn ngoái lại nhìn phía sau, nghĩ đến một câu quan trọng nói ra "Trên cơ bản tất cả mọi người đều chúc phúc! Trừ em gái Nhật Bản kia...... Nghe nói khóc đến sưng mắt lên."

Cô nói như vậy, còn không bị xử mới là chuyện lạ! Có thể trách người nào đây. Hắc hắc......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK