Chương 23: "Hòa giải"
Ở văn phòng hiệu trưởng, tôi và đám con gái kia đứng nghe bọn họ thi nhau tố cáo tội ác của tôi.
Hiệu trưởng chậm rãi nhấp một ngụm trà: "Ý các em là, một mình cô ấy đã bắt nạt cả năm đứa các em?"
Bọn họ đồng loạt gật đầu, hiệu trưởng nhìn bọn họ với ánh mắt như nhìn người thiểu năng, sau đó đuổi tất cả chúng tôi ra ngoài.
Không còn cách nào khác, ai bảo bề ngoài bọn họ chẳng hề hấn gì chứ.
Trình Quyết nhìn tôi với vẻ mặt tươi cười, sau đó lại lẽo đẽo theo sau tôi như một cái đuôi nhỏ.
Lần này, tôi không đuổi anh ta đi nữa, trong lòng lại dâng lên một cảm giác kỳ lạ, ấm áp.
Anh ta được đà tiến tới, nắm lấy tay tôi, tôi định rút ra, nhưng lại liếc thấy khóe môi anh ta khẽ nhếch lên. Cứ như vậy, hình như tôi đã "sa ngã" một chút.