• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong khoảng thời gian này của Ứng Phi Yên, ngày ngày trôi qua cực kỳ ảm đạm, cô trong chốc lát nghĩ tới Tô Lệ, trong chốc lát nghĩ tới Giang Chước Dạ, cho dù là ai cũng không buông tay được, rồi lại đều bó tay không còn cách nào.

Ứng phụ mang tiểu tam, chạy đến Tô gia muốn nói chuyện, cũng không có báo trước cho Ứng Phi Yên hiểu vấn đề.

Ngày đó Ứng Phi Yên còn ở trong nhà xem tài liệu, liền nhìn thấy Ứng phụ thở phì phò đi vào trong phòng sách, bị tát cho một cái tài liệu bay đầy đất, giận dữ hét:

"Con rốt cuộc đã làm gì với Tô Lệ!"

Ứng Phi Yên hỏi vài câu mới hiểu được, Ứng phụ vậy mà không thương lượng với mình đã chạy tới Tô gia, mà nay bị Tô gia mắng cho một hồi, cơ bản là thể diện cũng mất rồi, tức đến mũi cũng phình ra.

Ứng Phi Yên vội vàng nói dối trấn an:

"Con không có làm gì Tô Lệ cả, ở hội sở động d ục gì, cưỡng bách Tô Lệ gì, đó đều là bọn họ bôi nhọ con! Rõ ràng là Tô Lệ một hai muốn cùng con quay lại!"

Ứng phụ ngừng lại một chút, ánh mắt trở nên thật không tin được:

"Ta vốn đang không biết con làm cái gì...... Xem ra người ta nói không sai, con chính là ở hội sở cố ý động d ục, bằng không sẽ không nói thuận miệng như vậy. Tô gia nhà người ta cơ bản là không đem chuyện con làm nói với ta!"

Ứng Phi Yên:

"......"

Ba cô thật là, chạy tới chỗ mình nói chuyện khách sáo vậy.

Ứng phụ lại nói:

"Bất quá con một đỉnh cấp A, động d ục cũng là bình thường, cầm lòng không đậu phát ra một ít tin tức tố, cũng coi như là chứng minh năng lực của con mạnh, điểm này ta sẽ không trách con. Chỉ là con can thiệp vào như vậy, liên hôn với Tô gia có khả năng là muốn ngâm nước nóng, con có hay không nghĩ tới ảnh hưởng này đối chúng ta?"

Ứng Phi Yên:

"Con có nghĩ tới, nhưng đây cũng vì không thể trì hoãn, Tô Lệ hiện tại không biết sao lại thế này, đối với con cũng không muốn xem một cái, vẫn luôn cùng một minh tinh quậy với nhau, con hoài nghi là minh tinh kia đi tẩy não em ấy, làm cho em ấy rời xa con."

Đôi mắt Ứng phụ híp lại:

"Là cái người họ Giang kia sao, vừa rồi ta ở Tô gia cũng nhìn thấy cô ta, một minh tinh nhỏ bé mà thôi, cô ta có năng lực gì đấu lại nhà của chúng ta! Mặt khác trước đó đã phóng lao rồi, hiện tại chúng ta nhất định phải chơi chết cái cô diễn viên này, ta tự xử lý. Còn con thì......"

Ứng Phi Yên lòng tràn đầy cho rằng ba sẽ không làm khó mình, mỉm cười chờ ba nói.

Nhưng Ứng phụ không biết sao lại thế này, thấy Ứng Phi Yên, lại giận sôi máu:

"Trong khoảng thời gian này con phải tỉnh táo lại cho ta, viết kiểm điểm rồi giao lên!"

Ứng phụ muốn phất tay áo bỏ đi, Ứng Phi Yên nhanh chóng bắt lấy cánh tay ba mình:

"Ba, con rốt cuộc làm sai chỗ nào? Ngài trước nói cho con biết sơ sơ đi chứ!"

Cô hiểu cha của mình, Ứng phụ không phải loại người bảo thủ không chịu thay đổi, sẽ không bởi vì mình động d ục câu dẫn Tô Lệ mà cấm túc mình, khẳng định có nguyên nhân nào khác.

Quả nhiên Ứng phụ hơi hơi quay đầu lại:

"Thân là người thừa kế tương lai của tập đoàn, làm việc không màng đầu đuôi, xúc động phát ra tin tức tố, làm O ở cái loại hội sở không đủ kín đáo này mà động d ục, cho dù con thành công, con cũng không nghĩ tới mấy ngày mấy đêm kế tiếp tiến hành đánh dấu ở đâu sao? Về sau lại làm loại chuyện này, nên chuẩn bị đủ, chuẩn bị cho tốt, lúc đó mới gọi là con gái Ứng gia của chúng ta!"

Ứng Phi Yên cũng đã hiểu, trịnh trọng gật đầu, thật bắt đầu viết kiểm điểm.

Cùng lúc đó, Ứng phụ bắt đầu tìm người, tìm kiếm lỗ hổng của Giang Chước Dạ, vừa vặn liền thấy được một màn Giang Chước Dạ lấy hoa thả lên người con gái mình, tức giận đến nổi trận lôi đình.

Sau khi bình tĩnh lại, Ứng phụ lấy độc trị độc, lập ra chiến lược marketing, phát động thuỷ quân toàn bộ mạng xã hội, mua vô số account marketing, dù làm gì cũng phải dùng video này hất nước bắn lên người Giang Chước Dạ, làm trên lưng cô mang theo danh "Ẩu đả fans".

Trước tiên làm cho cô có chút tự tin, đến khi chuyện không thể xử lý, Giang Chước Dạ nhất định sẽ đến cầu xin Ứng gia, đến lúc đó mình lại vừa đe dọa vừa dụ dỗ, không lo kéo người kéo không về phía mình được.

Ứng phụ tự hiểu mình ở trên thương trường rong ruổi nhiều năm, dựa vào một thủ đoạn kéo dẫm và hất nước bẩn mới được cơ ngơi như ngày hôm nay, chỉ là một minh tinh nhỏ bé, còn chưa đủ tư cách làm hắn để vào mắt.

Chờ đến khi Ứng Phi Yên giao bản kiểm điểm, Ứng phụ liền đem chuyện này chuyển cho Ứng Phi Yên xử tiếp, đưa con gái mình xử lý, có ý định rèn luyện phương diện năng lực xã giao của con gái.

Ứng Phi Yên xem xong sự tình tiến triển, mừng rỡ như điên, lập tức gọi điện thoại mời Giang Chước Dạ ra nói chuyện.

Giang Chước Dạ thật đúng là liền ra tới.

Ứng Phi Yên một bên ảo tưởng hình ảnh mình đem Giang Chước Dạ đè ở trên giường hung hăng xâm phạm, một bên phát ra câu mời nhu tình như nước kia:

"Suy xét một chút, cùng tôi qua lại thử xem?"

Giang Chước Dạ tiếp tục chọn món, giống như không nghe thấy, rung chuông gọi phục vụ tới, đưa thực đơn cho người phục vụ, lại nhẹ giọng nhắc nhở:

"Không bỏ hành gừng tỏi nha."

Ứng Phi Yên nghe thấy rất kỳ quái:

"Hôm em ở quán ăn vặt, tôi còn thấy em ăn thịt dê nướng tỏi nhìn thích lắm mà a?"

Phục vụ nhanh nhẹn rút lui, Giang Chước Dạ nhàn nhạt giương mắt liếc đối phương một cái:

"Có cô ở đó, tôi sợ ăn xong bị nhợn muốn nôn ra."

Ứng Phi Yên nghe tới đây biết là đang châm chọc mình, nhưng cô ta giờ phút này thỏa thuê đắc ý, nghĩ thầm cô ấy bây giờ mạnh miệng cũng vô dụng, một lát cũng phải quỳ xuống cầu xin tôi.

Vì thế cô ta chờ Giang Chước Dạ cầu xin mình, nhưng đợi hơn nửa ngày, Giang Chước Dạ vẫn như cũ không có hành động gì khác, ngược lại còn lấy di động ra chơi.

Cô kìm nén không được:

"Em không có gì muốn nói sao?"

Giang Chước Dạ sau một lúc lâu mới trả lời:

"Không phải cô mời tôi lại đây sao, hẳn là cô nói trước chứ."

Ứng Phi Yên nghĩ thầm, đỉnh cấp O quả nhiên rụt rè như vậy. Cô ta châm chọc nói:

"Em nếu tới nên biết, tôi kêu em ra đây là có ý tứ gì đi? Tôi cảm thấy, lấy thân phận của em, gả vào Ứng gia của tôi, cũng coi như là chỗ ở không tồi, nhìn chung so với bị trên mạng chửi đến không còn tài nguyên còn ổn hơn đi. Hiện tại tôi là cho em một cơ hội, đáp ứng sự theo đuổi của tôi, hoặc là, từ bỏ sự nghiệp của em."

Giang Chước Dạ đuôi lông mày khẽ nâng, biểu tình không có biến hóa gì, nhẹ giọng nói:

"Tiếp tục."

Ứng Phi Yên nhíu nhíu mày:

"Lời tôi nói rõ ràng đến vậy, em còn không rõ? Chuyện lần này, coi như do em không chấp nhận tôi, về sau sẽ biến thành bộ dáng gì, tôi cũng không dám đảm bảo, có lẽ sự nghiệp diễn xuất của em sẽ kết thúc như vậy, một hai phải để tôi nói trắng ra vậy sao?"

Giang Chước Dạ gần như không nhịn được cười ra tiếng:

"Ứng tiểu thư à...... Tôi thật là không nghĩ đến, cô quá hài hước, rất có thiên phú đi tham gia Thách Thức Danh Hài nha."

Ứng Phi Yên trong lòng nổi lên một cục tức, bị cô mạnh mẽ áp xuống, tiếp tục cười trả lời:

"Em không cần phải mạnh miệng, tôi là cuối cùng cho em một cơ hội. Tôi thật rất thích em, em tiếp cận Tô Lệ, đơn giản chính là muốn tiến vào vòng hào môn, muốn tìm A ở trong vòng hào môn, mấy cô gái trong giới giải trí giống em như vậy có rất nhiều, mà tôi, khiêm tốn nói, trong vòng hào môn tranh đoạt đối tượng như này, tôi lại rất thích hợp với em."

Giang Chước Dạ còn đang chơi di động, một chút cũng không nghe Ứng Phi Yên nói chuyện.

Ứng Phi Yên không thể không đứng dậy, đi đến bên cạnh Giang Chước Dạ, mang ngữ khí không vui:

"Lại lên hot search sao?"

Cô ta thăm dò vừa thấy, lại thấy trên điện thoại Giang Chước Dạ là giao diện thị trường cổ phiếu.

Ứng Phi Yên ha hả cười:

"Hay là em muốn dựa vào chơi cổ phiếu kiếm tiền, trợ cấp bản thân sao? Xin khuyên em không cần như vậy, thị trường chứng khoán là chiến trường của A, O các em vẫn nên làm linh vật may mắn tương đối đáng tin cậy."

Giang Chước Dạ lại ngẩng đầu lên, cười hồn nhiên giống như con nít:

"Chỉ là, cổ phiếu nhà các cô đang rớt mạnh nha."

"Cái gì?"

Ứng Phi Yên tập trung nhìn vào, kia quả nhiên là giao diện cổ phiếu tập đoàn Ứng Thức, một thảm cỏ xanh, bị đứt đoạn gãy rớt!

"Tại sao lại như vậy!"

Ứng Phi Yên lập tức trở lại chỗ ngồi của mình, vừa mới mở điện thoại lên, đã có mười mấy cuộc gọi nhỡ, và thật nhiều tin nhắn WeChat:

"Ứng tổng! Có người công khai video camera giám sát của ngài ở hội sở, ngài nhìn như thế nào giống như là đang...... Động d ục?!"

"Ứng tổng, xong đời rồi! Một nhân viên làm việc ở hội sở ra tiếp nhận phỏng vấn, xác nhận là ngày đó cô đúng thật là ở hội sở động d ục, cũng mập mờ hiếp bức một O vô tội!"

"Những công ty hợp tác gọi điện thoại yêu cầu hủy bỏ hợp tác! Bộ phận xã giao gửi đơn xin từ chức!"

"Ứng tổng, mấy cái này đều là giả đi, ngài còn không mau trở lại làm sáng tỏ, cổ phiếu công ty sẽ bị sụt giảm!"

Ứng Phi Yên run rẩy click mở video camera ở hội sở. Ghi hình bên trong phòng là không có, nhưng ở chỗ khác hiện lên nội dung, đều rành mạch, rõ ràng sắc nét.

Người tung video lại đem O vô tội kia che đầy mosaic, mà Giang Chước Dạ mang theo mặt nạ phòng độc, đương nhiên cũng nhìn không ra được, lộ mặt chỉ có một mình Ứng Phi Yên cả mặt hồng đào, bị đánh đến má nhìn không ra, còn có ý đồ đi nắm áo người khác!

Phát ra video là một Weibo đại V thể loại phổ cập kiến thức khoa học, so với account marketing giới giải trí cách xa không biết bao nhiêu con phố, người đó đăng lên:

"Vị A nữ sĩ này, ngài đã từng ở trong phòng hội sở phát ra tin tức tố, câu dẫn Omega động d ục, loại hành vi này trái với "Luật bảo vệ Omega" điều luật thứ nhất, xét thấy ngài cũng chưa tạo thành hậu quả nghiêm trọng, thả vị Omega kia không có tiền án, ngài có thể chạy thoát lưới pháp luật, nhưng hy vọng ngài nghiêm khắc tự hạn chế, không nên tái phạm!"

Ứng Phi Yên gương mặt này, từ đêm qua cho tới buổi chiều hôm nay, vẫn luôn treo ở hàng đầu hot search, cư dân mạng vừa nhìn liền biết là ai, hoàn toàn ngu người.

"Vừa mới từ bên hot search qua đây, tình huống hiện giờ là sao thế nào? Fans mơ mơ hồ hồ kia nhân phẩm bá cháy vậy sao, cư nhiên câu dẫn O động d ục? Kia vậy mà đưa hoa cho Giang Chước Dạ là tính làm chuyện gì a?"

"Sao lại thế này a, có ai đó tìm kiếm một chút người đó là ai, cảm giác giống như tôi có chút trách oan Giang Chước Dạ......"

"Cả nhà sớm đã tra ra được, người này chính là thiên kim tập đoàn Ứng thị, người thừa kế tương lai Ứng Phi Yên, là đỉnh cấp A, chỗ này có phỏng vấn lúc trước của cô ta trên tạp chí kinh tế tài chính và mấy cái khác."

"Không phải đâu, tiểu công chúa hào môn a, cô ấy muốn cái dạng O gì mà không được, một hai phải đi cưỡng bách người khác động d ục? Cái logic gì a, video không phải là Photoshop đi?"

"Cái phỏng vấn nhân viên làm việc ở hội sở chắc không phải Photoshop đâu nhỉ.... Cô ấy chỉ là vì không dọn dẹp tốt căn phòng Ứng Phi Yên động d ục, bị quản lý mắng rồi khấu trừ tiền thưởng, vì tức giận nên mới từ chức, cô ấy tỏ vẻ buổi tối hôm đó Ứng Phi Yên đi ra trong phòng rất lộn xộn, đi ra cùng Ứng Phi Yên là nữ O kia bị nâng ra ngoài......."

"Chời đất mọe ui, chắc Giang Chước Dạ biết được chuyện này nên mới cự tuyệt hoa Ứng Phi Yên đưa cho! Mặt Ứng Phi Yên này sao lại dày như vậy a! Tôi ghét nhất loại A có chút tin tức tố là bay tuốt lên tầng mây!"

Điện thoại Ứng Phi Yên liên tục rung không dừng được, đúng lúc vào lúc này, phục vụ mang theo một đám người tiến vào, từng mâm từng mâm đồ ăn đặt lên trên bàn ăn, đồ ăn rực rỡ muôn màu bày cả một bàn.

Âm thanh của người phục vụ nhẹ nhàng nói:

"Đồ ăn của bạn đã đủ, mời thông thà dùng."

Ứng Phi Yên nghe vào trong tai, chỉ cảm thấy bị châm chọc, cô vừa mới vào còn chấm hỏi vì sao Giang Chước Dạ không cho mình chọn món, bây giờ thì hiểu hết rồi, Giang Chước Dạ biết là mình tuyệt đối ăn không ngon, mới không lãng phí chút tinh lực kia!

Cô ta ném điện thoại lên trên bàn, đột nhiên đứng lên, đập bàn hét lớn:

"Giang Chước Dạ! Cô rốt cuộc muốn làm gì?"

Giang Chước Dạ cầm lấy chiếc đũa gắp một miếng thịt anh đào, đưa vào trong miệng vừa lòng nhấm nuốt:

"Tôi không làm gì hết nha, còn không phải là đem chuyện cô đã làm nói cho mọi người biết sao?"

Ứng Phi Yên nhất thời nghẹn lời.

Quả thật là không sai, Giang Chước Dạ chỉ là đem chuyện của mình đã làm thông báo cho cả thiên hạ mà thôi, cô ấy thậm chí còn không có loại bỏ scandal của mình trên hot search, bây giờ hai cái hot search chói lọi treo ở cùng nhau, ngược lại làm quần chúng ăn dưa một lần ăn cho hết, hoàn toàn biết rõ ngọn nguồn.

Cũng không có giống như những ngôi sao bình thường khác, đăng bài thanh minh PR giải thích các thứ, Giang Chước Dạ chỉ là nhẹ tựa lông hồng thả ra hai cái video, liền rửa sạch vết nhơ của mình, còn thuận tay đem nước bẩn hất trở lại lên người Ứng Phi Yên.

Thị trường chứng khoán sụt giảm, quản lý công ty từ chức, tiếp theo có thể biết được, bên trong tập đoàn Ứng thị sẽ loạn bao nhiêu, tình cảnh bên ngoài sẽ có bao nhiêu gian khổ, mà hết thảy việc này, đều chỉ là vì Ứng Phi Yên mua hot search scandal cho Giang Chước Dạ!

Ứng Phi Yên bỗng nhiên cảm thấy có chút sợ hãi, cô lại nhìn Omega xinh đẹp trước mắt, chỉ cảm thấy nữ nhân này, hoàn toàn không phải người trước kia cô ta thích.

Gương mặt Giang Chước Dạ vẫn như cũ nhỏ xinh tươi đẹp như vậy, da thịt vẫn như cũ trắng đến trong suốt, bả vai nhỏ gầy, thân hình lồi lõm, đến động tác ăn cơm cũng đều tinh xảo đáng yêu như vậy.

Chỉ là, nữ nhân này một chút cũng không giống O bình thường, ngoài mặt là khuyên bảo mình, cô đến một chút cảm xúc dao động cũng không có, ngầm bày ra thế trận phản kích tàn nhẫn!

Nếu là giống như những người khác, muốn tuồng ra tin xấu của Ứng Phi Yên Như, có lẽ còn phải lo trước lo sau một chút, hoặc là trực tiếp ra điều kiện với Ứng Phi Yên.

Trước đó Ứng Phi Yên đã suy xét ổn thỏa, nếu Giang Chước Dạ cùng mình nói điều kiện, cô cũng không phải không thể nhường nhịn chút, chỉ cần đối phương nguyện ý từ bây giờ cùng đứng chung một thuyền, cô liền sẽ gỡ đi hot search xấu của đối phương.

Nhưng ai biết, Giang Chước Dạ căn bản không có tâm tư cùng cô ta đàm phán, đã sớm bày ra bố cục.

Quyết đoán quyết tuyệt như này, không có một chút tình cảm ràng buộc...... Ứng Phi Yên run rẩy xuống tay, bỗng nhiên đặt câu hỏi:

"Cô thật là O ư?"

Giang Chước Dạ lại gắp một miếng cá chua ngọt:

"Hàng giả bao đổi trả."

Ứng Phi Yên sắc mặt trầm xuống, đôi tay đập lên mặt bàn, đột nhiên bộc phát toàn bộ tin tức tố của mình ra!

Tin tức tố mãnh liệt nồng đậm mùi biển, trong nháy mắt như bão cuồng phong thổi quét toàn bộ căn phòng!

Ghế lô nhà hàng không có độ kín như ở hội sở lúc trước, Ứng Phi Yên diệt đỏ cả mắt, làm gì để ý xung quanh, điên cuồng ép buộc cơ thể mình, cuồn cuộn không ngừng tiêu hao quá mức tin tức tố của mình!

Cô đã nghe được ngoài phòng truyền đến đủ loại tiếng kêu la, có lẽ có O đi ngang qua bị trúng chiêu, cũng có lẽ là A khác A đã bị khiêu khích, thần phục dưới tin tức tố của cô ta......

Đôi mắt Ứng Phi Yên lại gắt gao nhìn chằm chằm Giang Chước Dạ.

Chiêu thức không điêu luyện, có dùng là được, nếu Giang Chước Dạ là thật sự là O, cô ấy nhất định không chịu nổi công kích của tin tức tố của mình, cô ta có thể ở ghế lô này trực tiếp đánh dấu Giang Chước Dạ!

Trong nháy mắt, Ứng Phi Yên đã nghĩ tới rất nhiều hình ảnh:

Cô ta đem Giang Chước Dạ sau khi bị đánh dấu cả người xụi lơ kéo vào trong xe......

Cô ta ở trong tầng hầm trong nhà tạo ra một căn phòng tối, đưa Giang Chước Dạ nhét vào hàng đêm tra tấn......

Chỉ có như vậy, mới có thể giảm bớt nỗi hận trong lòng cô ta!

Ở dưới con mắt đỏ nhìn chăm chú của Ứng Phi Yên.

Giang Chước Dạ rốt cuộc cũng nhai xong rồi miếng cá chua ngọt kia, phát ra một tiếng thở dài.

"Ai...... Quả nhiên a, A mấy người thật không có đầu óc."

Ứng Phi Yên cắn chặt răng, dưới tràn ngập áp bách khổng lồ của hơi thở muối biển, phát ra tiếng cười to thuộc về người chiến thắng:

"Ha ha...... Ha ha ha! Ở trước mặt tôi thần phục đi, không cần chống cự bản năng của mình! Đến đây đi!"

Giang Chước Dạ hơi hơi mỉm cười, cúi đầu bắt đầu mở túi. Hôm nay lúc cô tới, xách theo một cái túi lớn, thoạt nhìn đem không ít đồ, hiện tại mở ra, liền lấy ra một vật nhỏ.

Tiếng cười của Ứng Phi Yên đột nhiên im bặt, bị nuốt vào cổ họng, sặc đến cô ta muốn ho khan, nhưng hiện tại cô ta chỉ có kinh ngạc, cơ bản không rảnh lo ho khan.

Chỉ thấy trong tay Giang Chước Dạ, cầm một cái mặt nạ phòng độc, cô động tác nhẹ nhàng mà đem nó đưa lên mặt đeo, cách mặt kính của mặt nạ phòng độc, đôi mắt cong cong, phảng phất như đang cười.

Âm thanh cô xuyên mặt nạ phòng độc, nghe vào thật rầu rĩ:

"Nhìn quen không?"

Ứng Phi Yên:...... Thật đúng là rất quen thuộc, vừa mới ở trong video là thấy, đây là mặt nạ lần trước Giang Chước Dạ mang vào đá cửa hội sở a!

Ứng Phi Yên cảm thấy ngực mình đau xót, trước mắt tối sầm, trong cổ họng đều là vị tanh ngọt.

Cô trở lại sẽ đem cái mặt nạ này thu mua toàn bộ! Tiêu hủy, tiêu hủy toàn bộ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK