Ngay từ sáng sớm, Ka Hee cùng mọi người trong nhà ăn sáng rồi đi mua đồ trang trí nhà cửa. Căn nhà trống vắng cho đến mãi 2 giờ chiều họ mới về. Chủ yếu là đi mua sắm quần áo.
Ka Hee không thích việc đi mua quần áo. Cô không thích mặc váy hay mang giày cao gót, càng không thích việc trang điểm. Mà những thứ ấy vốn không cần thiết, với vóc dáng cân đối - chiều cao có thừa - gương mặt đẹp như tạc của Ka Hee, dù mặc giẻ rách cũng vẫn đẹp!
Sở thích của dân đại gia chính là lãng phí tiền. Có lễ hội cũng tìm cách phá tiền, không có lễ hội cũng tìm cách phá tiền. Không chỉ lãng phí tiền bạc của cải mà còn lãng phí thời gian và công sức.
- Sao chúng ta phải cong lưng ra để làm mấy trò trang trí vớ vẩn này hả mẹ???
Jun Seok vừa quấn dây đèn nhấp nháy vào thán cây trước cổng nhà vừa nói.
17 năm anh sống với mẹ, dù là ngày Tết hay lễ Giáng Sinh hay lễ Phục Sinh thì mẹ anh cũng chẳng bao giờ nhắc đến việc " tự thân trang trí nhà cửa ". Họa hoằn lắm thì may ra còn thuê người đến làm hộ.
Thế mà từ ngày có Ka Hee, mẹ anh thay đổi 180°.
Bà Kim nguýt con trai mình, sau đó thầm chán nản. Jun Seok à, con không thể chiều theo sở thích xa hoa của mẹ một lần thôi sao???
- Ngốc! Con nhìn Ka Hee mà học hỏi đi kìa!_ Bà Kim cốc yêu con trai bảo bối rồi nhìn qua Ka Hee.
Nhìn Ka Hee đang chăm chỉ làm chiếc lồng đèn tre làm bà cảm thấy rất bắt mắt. Đúng là càng nhìn con bé bà càng cảm thấy rất vừa ý. Sau này sống chết cũng phải tác hợp cho con bà với Ka Hee thành một cặp. Đừng hòng kẻ nào dám cướp con dâu của bà!
Mà con dâu đang vất vả thế này thì mẹ chồng cũng nên vào giúp một tay chứ nhỉ?
Nghĩ rồi mỉm cười tiến đến giúp Ka Hee làm lồng đèn, quên mất con trai Jun Seok bảo bối còn đang ở đó.
*******
Khi hoàn tất việc trang trí đã gần 6 giờ chiều.
Bà Han mang dĩa dưa hấu mát lạnh ra, vừa cười vừa nói:
- Mấy đứa ăn xong nhớ mau đi tắm rửa để 7 giờ đi chơi lễ nha!
___________________
Thay đồ xong xuôi, Eun Ri chạy qua phòng bà Han.
Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng tay dài đóng thùng, kết hợp cùng chiếc váy đen đơn giản mà lịch sự. Chiếc váy ngắn đến đầu gối viền trắng, thêm một dây ruy băng buộc thành nơ đỏ trước bụng. Cổ áo thắt một chiếc cà vạt kẻ sọc ca rô đỏ đen rất bắt mắt. Mái tóc dài được cô buộc gọn phía sau bằng dây ruy băng trắng đầy tao nhã. Cô đeo một đôi tất trắng và đeo đôi xăng đan đen. Trông Eun Ri hôm nay rất phong cách và cá tính.
- Mẹ ơi! Tên Young Min vói anh Jun Seok đi đâu rồi ạ?_ Eun Ri mở cửa, nhìn bà Han ở trong phòng đang trang điểm.
- Hai đứa nó xong xuôi hết rồi nên đi trước! Con với Ka Hee đuổi theo tụi nó đi!
- Eh... Chán vậy... Còn chưa kịp khoe đồ mới mà..._ Eun Ri xụ mặt. Cô nàng có cảm giác như Young Min đang cười nhạo sau lưng "Bọn con gái đúng là lề mề!"
Sau đó rống lên:
- Đúng là kì cục mà! Còn không đợi mình đi chung cho vui nữa!
- Con đi rủ Ka Hee đi, chút nữa mẹ đi sau!_ Bà Han nói, rồi lắc đầu nhìn Eun Ri vội vàng chạy đi.
- Ka Hee! Xong chưa!? Tên Young Min đáng ghét đi trước rồi đấy!_ Eun Ri bước vào phòng Ka Hee_ Tụi mình cũng mau đi thôi!
- Xong rồi!_ Ka Hee vội đứng lên_ Tụi mình cũng mau đi thôi.
Eun Ri nghe xong hơi nhíu mày. Dạo này Ka Hee thích nhái lại cô ghê...?
- Trông cậu xinh lắm nha~
Ka Hee quay người Eun Ri xoay vài vòng. " Chút nữa anh Young Min sẽ phải bất ngờ thôi ". Cô nghĩ thầm.
- Đi thôi!_ Eun Ri nói rồi kéo Ka Hee đi.
" Cậu ấy cũng xinh thật ". Eun Ri nghĩ rồi cười tủm tỉm. Xíu nữa sẽ có người lác mắt cho xem~
__________
- Ê thằng khỉ!_ Young Min từ đâu đến đập vai cái bốp vào người Jun Seok.
Bị giật mình, anh quay đầu lại, lườm lườm:
- Lâu rồi không ăn đấm nên nhớ hả thằng này!?
- Đâu có đâu có! Hề hề!_ Cậu cười xả lả, sau đó gãi cằm_ Tao tò mò không biết nhỏ Eun Ri mặc đồ gì nhỉ? Con nhóc đàn ông đó mà mặc váy thì... Phụt!!! Há há há há....!!!
Jun Seok liếc qua thằng bạn thân. Anh thừa biết nó đang nghĩ cái gì trong cái đầu đen tối của nó. Bất quá, anh cũng đang tò mò không biết Ka Hee sẽ mặc như thế nào.
Bỗng, Young Min ngừng cười, mắt mở to, miệng lắp bắp:
- Ôi, Jun Seok, nhìn kìa...
- Gì đây..._ Anh quay đầu lại, nhìn về phía tay Young Min chỉ, đáy mắt chợt rung động...
Ngày 5/10,...
...em bước vào cuộc đời tôi như định mệnh.