Tô Phục biết, nếu không phải là Hoạ Khiết Vũ mở miệng xin đan dược thì Phong Đạt Lôi sẽ không chủ động dâng tặng. Và cũng chỉ có Hoạ Khiết Vũ mới có đủ mặt mũi chỉ cần một câu nói thì Phong Đạt Lôi nhất định sẽ không thể chối từ. Nếu là người khác nói mua chưa chắc đã được, càng đừng nói đến xin đan dược từ chỗ Phong Đạt Lôi.
Vì thế có thể hiểu trong lòng Tô Phục lúc này rung động cỡ nào.
Hoạ Khiết Vũ làm người xưa nay lạnh lùng, ít khi giao tiếp, sẽ không chủ động nói chuyện với ai. Đối với các đệ tử quan môn cũng chỉ khi nào cần chỉ điểm trong tu luyện mới nói đôi câu trọng điểm, ngoài ra sẽ không nói nhiều lời thừa thải.
Vậy mà nay người lại vì gã mà chủ động đến Đan Nguyên Phong xin đan dược từ chỗ Phong Đạt Lôi.
Ân tình này dù có trả cả đời cũng đã không hết.
" Được rồi, vi sư chỉ cần con cố gắng tu luyện, như vậy đã là báo đáp vi sư. " Hoạ Khiết Vũ mỉm cười nói.
Tô Phục nghe vậy mới nén cảm xúc kích động trong lòng. Khom người tạ ơn. " Đồ nhi tạ ơn sư tôn, đồ nhi nhất định sẽ không khiến sư tôn thất vọng. Mong người tin tưởng ở con. "
Đồng thời trong lòng cũng phát thệ nhất định phải cố gắng tu luyênhất, sớm thành tựu Nguyên Anh để không khiến sư tôn thất vọng.
Hoạ Khiết Vũ hài lòng gật đầu. " Vi sư tin ở con. Hiện tại để vi sư giúp con xoá linh căn. "
Tuy nói sau khi phục dụng Tẩy Căn Đan có thể xoá linh căn. Nhưng trong đó cũng có hung hiểm. Để đảm bảo an toàn cũng cần có người hộ pháp.
Đây là lần đầu tiên Tô Phục phục dụng Tẩy Căn Đan, dĩ nhiên sẽ không có kinh nghiệm. Nên để an toàn, Hoạ Khiết Vũ đành hộ pháp cho gã.
Bản thân Hoạ Khiết Vũ lúc trước chỉ miêu tả sơ về Tẩy Căn Đan, cũng không miêu tả kĩ về cách phục dụng Tẩy Căn Đan thế nào, tất nhiên cũng không có kinh nghiệm.
Nhưng Hoạ Khiết Vũ có hệ thống, nếu không biết thì chỉ cần hỏi hệ thống là rõ.
Dựa theo chỉ dẫn của hệ thống, việc xoá linh căn được diễn ra suôn sẽ.
Đầu tiên để Tô Phục ăn một viên Tẩy Căn Đan, đan dược vừa vào miệng lập tức hoá thành một dòng năng lượng chạy khắp kì kinh bát mạch toàn thân. Kế đó là sự đau đớn khi linh căn bị xoá bỏ.
Trong suốt quá trình tuy đau đớn nhưng cũng chứa đầy hi vọng. Tô Phục cuối cùng cũng hoàn thành việc xoá hai linh căn, chỉ còn hai linh căn, tư chất cũng từ đó được đẩy cao.
Từ một tu sĩ tứ linh căn chỉ hơn phế vật một chút, nay thoát thai hoán cốt trở thành tu sĩ song linh căn. Tốc độ tu luyện cũng được đẩy mạnh gấp ngàn lần.
Nhìn thấy hiệu quả này, Hoạ Khiết Vũ cảm thấy hài lòng gật đầu.
Sau khi thay đổi tư chất và thiên phú tu luyện cho Tô Phục, cũng đồng nghĩa với việc gã đã có tư cách cơ bản tranh vận khí với Dực Kì Thiên. Nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều.
Phải biết, Dực Kì Thiên là tu sĩ Thiên Linh Căn, tư chất thượng thừa. Tuyệt không kém "Hoạ Khiết Vũ" trong nguyên tác là bao, thậm chí còn mạnh hơn.
Tô Phục muốn tu luyện vượt qua Dực Kì Thiên thì không phải chuyện dễ dàng.
Lúc xin đan dược từ chỗ Phong Đạt Lôi trở về, Hoạ Khiết Vũ chợt nhận ra bản thân lúc trước đã tính sót về tốc độ tu luyện của Thiên Linh Căn.
Tu sĩ ngũ linh căn có tốc độ tu luyện giống như rùa bò, rùa bò chậm cỡ nào thì tốc độ tu luyện nó giống như thế. Có người thậm chí vì vậy mà mãi mắc kẹt ở một cảnh giới, cả đời không thể đột phá dẫn đến thành tựu Trúc Cơ vô vọng.
Tu sĩ tứ linh căn có tốc độ tu luyện nhanh hơn tu sĩ ngũ linh căn gấp đôi, nhưng cũng chỉ giúp tu sĩ tứ linh căn có cơ hội và tỉ lệ Trúc Cơ tăng bảy phần, ba phần còn lại dựa vào vận khí hay tài nguyên tu luyện. So với tu sĩ ngũ linh căn thì tu sĩ tứ linh căn có cơ hội thành tựu Trúc Cơ nhiều hơn, nhưng cũng rất khó thành tựu Tích Cốc Kỳ. Cũng không thiếu tu sĩ tứ linh căn cả đời không thể đột phá Tích Cốc Kỳ, đủ thấy con đường tu chân gian nan cỡ nào.
Tu sĩ tứ linh căn và tu sĩ ngũ linh căn đều có chung đặc điểm là nhiều nên tạp, mà tu luyện thì chú trọng ít nhưng tinh. Linh căn càng ít thì tốc độ tu luyện càng nhanh.
Tu sĩ muốn đột phá cần lấp đầy nguyên tố linh khí trong đan điền cho đầy. Có bao nhiêu linh căn thì cần lấp đầy bấy nhiêu nguyên tố tương ứng linh căn. Không thể trọng bên này, nhẹ bên kia, mà phải cùng lúc lấp đầy, chỉ có như vậy mới có thể tu luyện suôn sẽ.
Nếu so sánh tu luyện như gánh nước ta sẽ thấy, việc gánh đầy một chum nước sẽ ít tốn thời gian hơn là gánh đầy hai hay ba chum nước, chớ nói chi là bốn hay năm chum nước.
Tô Phục chính là vì một lần phải gánh cùng lúc cho đầy bốn chum nước nên mới quá sức và chậm chạp tiến bộ.
Chưa kể đến việc nếu tu sĩ nếu sở hữu linh căn trong đó có hai linh căn khắc nhau như Hoả và Thủy, vậy thì việc tu luyện đã gian nan nay càng gian nan hơn. Vì khi tu luyện phải cùng lúc hấp thụ hai nguồn nguyên tố linh khí cùng lúc, nhưng nếu hai nguyên tố này khi tiến vào đan điền lại xảy ra phản ứng xung đột gây rối loạn quá trình tu luyện, nhẹ thì tu vi tẫn phế, nặng thì tẩu hoả nhập ma, thân tử đạo tiêu. Đến lúc này vì muốn bảo mạng chỉ có thể từ bỏ tu luyện, nếu cố tu luyện chỉ mất mạng oan uổng.
Tu sĩ nào xui xẻo có hai linh căn khắc nhau thì chẳng khác nào miếng bánh thơm đã đến miệng nhưng vì sợ có độc mà không dám ăn. Cho nên chỉ có thể thèm thuồng mà nhìn người khác ăn trong khi bản thân cũng có bánh. Đáng thương biết bao nhiêu.
Nhưng nếu tu sĩ có hai linh căn khắc chế lẫn nhau như Kim và Mộc thì sẽ dễ dàng hơn, tuy tốc độ tu luyện vẫn không có thay đổi, nhưng ít ra sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, có thể an ổn tu luyện.
Cho nên mới nói, tu chân là một con đường gian nan, tu luyện càng như nước chảy đá mòn.
Chính vì vậy mà đại đa số tu sĩ ngũ linh căn chỉ có thể bồi hồi ở Luyện Khí Kỳ, tu sĩ tứ linh căn bồi hồi ở Trúc Cơ Kỳ.
Tu sĩ tam linh căn thì tốt hơn, tốc độ tu luyện nhanh gấp trăm lần tu sĩ tứ linh căn, thiên tư tốt có thể trong trăm năm thành tựu Kim Đan Kỳ. Nếu có tài nguyên tu luyện tốt thì trong năm mươi năm thành tựu Kim Đan Kỳ không khó. Nhưng muốn đột phá Nguyên Anh Kỳ lại là cửa ải khó khăn, rất nhiều tu sĩ tam linh căn đã phải dừng lại ở đây, cả đời vô vọng kết anh.
Tu sĩ song linh căn có tốc độ tu luyện gấp ngàn lần tu sĩ tam linh căn, trong trăm năm thành tựu Nguyên Anh không khó, cũng có khả năng thành tựu Hoá Thần Kỳ, nhưng đến Phân Thần Kỳ lại là một quan ải lớn.
Tu sĩ Đơn Linh Căn có tốc độ tu luyện gấp một vạn lần tu sĩ song linh căn, một ngày đột phá hai tiểu cảnh giới không phải chuyện hiếm gặp, có cơ hội rất lớn đạt thành tựu Đại Thừa Kỳ. Nhưng để có thể trở thành đại năng Độ Kiếp Kỳ lại cũng là một cửa ải lớn.
Bắt đầu từ Nguyên Anh Kỳ, mỗi khi đột phá dù cho chỉ là một tiểu cảnh giới cũng phải hứng trọn ba đạo lôi kiếp, còn chưa kể đột phá quan ải. Mà lôi kiếp đâu dễ độ, mười người độ kiếp thì hết chín người độ kiếp thất bại, hồn phi phách tán, duy chỉ có một người độ kiếp thành công.
Mỗi thăng một đại cảnh giới thì tỉ lệ này lại thêm con số không. Nếu Nguyên Anh Kỳ tỉ lệ là một trên mười, thì Hoá Thần Kỳ là một trên một trăm, cứ thế suy ra.
Có nhiều tu sĩ chính vì không đủ tự tin độ lôi kiếp thành công mà tình nguyện ép tu vi không tiến giai. Nhưng cũng có người dũng cảm độ lôi kiếp. Có điều không phải ai cũng có thể thành công.
Tiến cảnh Nguyên Anh Kỳ cần trải qua ba đạo lôi kiếp, tiến cảnh Hoá Thần Kỳ cần trải qua chín đạo lôi kiếp, tiến cảnh Phân Thần Kỳ cần trải qua mười tám đạo lôi kiếp, tiến cảnh Đại Thừa Kỳ cần trải qua ba mươi sáu đạo lôi kiếp, tiến cảnh Độ Kiếp Kỳ cần trải qua bảy mươi hai đạo lôi kiếp, phi thăng cần trải qua một trăm lẻ tám đạo lôi kiếp. Đó là còn chưa kể khi tiến mỗi tiểu cảnh giới cần vượt qua ba đạo lôi kiếp.
Độ khó gian nan có thể nghĩ. Không phải ai cũng có thể kháng lôi, hay dễ dàng vượt lôi kiếp.
Thiên tư càng kém càng khó vượt qua lôi kiếp. Thiên tư càng cao, quá trình vượt lôi kiếp càng dễ.
Đó giống như là một thử thách cũng là phần thưởng cho người xứng đáng.
Trong tất cả các thiên phú, tư chất chúa tể thì phải kể đến là tư chất Thiên Linh Căn và thiên phú thượng thừa. Người có được hai loại tư chất và thiên phú này thì sẽ được Thiên Đạo ưu ái rất nhiều, đến quá trình độ lôi kiếp cũng đơn giản rất nhiều.
Giống như Dực Kì Thiên, vì được Thiên Đạo ưu ái mà đến lôi kiếp cũng không cần độ cũng có thể tiến giai nhẹ nhàng.
Ừm thì... Thực ra là do tác giả là y mở bàn tay vàng cho nhi tử mình. Mọi người chắc không có ý kiến gì đâu ha. Haha.
Khụ... Khụ... Thực ra thiết lập ở thế giới này như vậy là để trải đường tu luyện cho nhân vật chính thuận lợi tu luyện đăng đỉnh nhân phong.
Đến nổi vì lí do gì trong nguyên tác "Hoạ Khiết Vũ" dù đã đột phá Nguyên Anh từ năm bốn mươi nhưng đến nay vẫn chỉ là Nguyên Anh Kỳ Trung Kỳ thì tất nhiên không phải là do "Hoạ Khiết Vũ" sợ độ lôi kiếp mà là vì người ta muốn rèn luyện nhiều hơn rồi mới độ lôi kiếp. Ừm... Ít nhất thì đại đa số người trong Tu Chân Giới đều nghĩ như vậy, ngoại trừ một vài người biết rõ sự thật.
Nếu muốn trở thành tu sĩ Độ Kiếp Kỳ thì tư chất Thiên Linh Căn là yếu tố không thể thiếu. Hay nói cách khác thì đại đa số tu sĩ Độ Kiếp Kỳ đều có tư chất Thiên Linh Căn.
Nói đa số là vì vẫn có một vài trường hợp đặc biệt tu sĩ không có tư Thiên Linh Căn vẫn có thể thành tựu Độ Kiếp Kỳ. Những trường hợp này được nói đặc biệt là vì những tu sĩ này tuy không có tư chất Thiên Linh Căn nhưng bù lại lại chiếm được cơ duyên lớn, như ăn nhầm thiên tài địa bảo, được người độ tu vi, hay may mắn đạt được một hoặc vài loại kì bảo mới may mắn thành tựu tu vi Độ Kiếp Kỳ.