• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tích —— độ hảo cảm tăng 30, độ hoàn thành nhiệm vụ là 80%. Độ hảo cảm đối với Đổng Thi Thi giảm mười, còn dư 10%.”

Trong đầu bỗng nhiên nhớ tới giọng nói ấu trĩ của hệ thống, sau khi nghe rõ nội dung Tần Hon Hoan thiếu chút nữa hoan hô ra tiếng, tuy rằng đã sớm biết nhất định sẽ tăng độ hảo cảm, nhưng mà không nghĩ tới vậy mà thoáng chốc lại tăng thêm 30%! Lại còn giảm độ hảo cảm của bạch liên hoa kia!

Đây là tìm đường sống trong cõi chết sao ha ha ha ha……

Tần Hoan Hoan cười ha ha ở trong lòng, nhưng trên mặt vẫn là vẻ mặt kiêu ngạo, hoàn toàn không nhìn mặt Tả Quân Trác.

Tả Quân Trác bất đắc dĩ mà nhìn đầu nhỏ lông lá của Tần Hoan Hoan, hỏi: “Vậy là thư kí nhỏ của em cứu em?”

Tần Hoan Hoan quay lại rồi trừng mắt liếc nhìn Tả Quân Trác một cái, không vui mà hung hăng hừ với một tiếng, cũng không trả lời hắn.

“Thật sự tức giận sao?” Tả Quân Trác nhướng mày, có chút buồn cười mà nói.

Nghe vậy, Tần Hoan Hoan liền liếc mắt nhìn Tả Quân Trác, thầm nghĩ chính anh hết giận rất nhanh, em tức giận còn chưa có tiêu đâu, vừa vào cửa liền mắng rồi lại tường đông xong thì muốn ly hôn, lúc này liền muốn xong xuôi như vậy?

Suy nghĩ, Tần Hoan Hoan liền trợn trắng mắt với Tả Quân Trác, sau đó xoay người muốn đi:

“Không phải muốn ly hôn sao? Đi thôi! Thừa dịp Cục Dân Chính còn chưa có tan tầm!”

“Ai.” Thấy Tần Hoan Hoan thật sự phải đi, Tả Quân Trác liền kéo cổ tay cô lại.

“Hôm nay là anh sai rồi. Anh xin lỗi.”

Tần Hoan Hoan nghe vậy liền nghiêng người đi, nhìn vẻ mặt chân thành của Tả Quân Trác, vẻ mặt mới đẹp lên một ít.

“Em và Lâm Thanh, không có bất kỳ quan hệ gì ngoài bạn bè làm việc ra.” Tần Hoan Hoan trịnh trọng nói.

Nghe Tần Hoan Hoan nói, Tả Quân Trác liền sửng sốt một chút, dường như không nghĩ tới Tần Hoan Hoan sẽ  giải thích chuyện này cho anh, ít nhất,  ba năm trước chưa bao giờ từng giải thích.

“Ừm.” Tả Quân Trác có chút ngu ngơ mà gật đầu, sau đó nói:

“Hôm nay là do anh quá kích động.”

Nếu anh không kích động thì em liền hoàn toàn xong xuôi rồi!

Tần Hoan Hoan lải nhải ở trong lòng, nhưng trên mặt lại là dáng vẻ đại nhân đại lượng nói:

“Được rồi, tha thứ cho anh!” Sau khi nói xong, lại xoa đầu, bĩu môi oán giận: “Bây giờ đầu còn đau đấy.”

“Anh nhìn xem.” Dù sao cũng là mình đẩy Tần Hoan Hoan đến trên tường, lúc này thấy Tần Hoan Hoan xoa đầu, liền có chút áy náy mà đi qua vươn tay nhẹ nhàng sờ đầu cô xem thử có sưng không.

“Đau ~” Bỗng nhiên bị Tả Quân Trác sợ đụng vào chỗ đó, Tần Hoan Hoan cau mày nũng nịu.

Bản thân Tần Hoan Hoan thuộc về kiểu người có dáng người nhỏ xinh, lúc này đứng ở bên người Tả Quân Trác liền lùn hơn một cái đầu.

Tay của Tả Quân Trác còn đặt ở cái ót của Tần Hoan Hoan, xúc cảm lông lá khiến lòng ánh có chút mềm mại, mà trong xoang mũi thì quanh quẩn đều là mùi hương sâu thẳm trên người Tần Hoan Hoan, rũ mắt xuống, liền nhìn thấy lông mi giống như quạt hương bồ của cô, chóp mũi xinh xắn, môi nhỏ dẩu lên, trong lòng khẽ động, Tả Quân Trác chậm rãi cong lưng, ma xui quỷ khiến bỗng hôn lên đôi môi hồng của Tần Hoan Hoan.

Xúc cảm ấm áp khiến Tần Hoan Hoan cứng đờ trong phúc chốc, cô không dám tin mà nhìn Tả Quân Trác cách cô cực gần, tới cả hô hấp cũng dừng lại.

Này sao lại một lời không hợp liền hôn xuống chứ!

“Đừng khẩn trương……” Bàn tay sờ đầu Tần Hoan Hoan của Tả Quân Trác chậm rãi dời xuống, khẽ vuốt hai cái trên lưng cô, an ủi, sau đó con ngươi âm u nhìn đôi môi sáng óng ánh của Tần Hoan Hoan, rồi lại lấn người mà lên.

[ Tích —— độ hảo cảm tăng năm, độ hoàn thành nhiệm vụ là 85%. ]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang