Mục lục
Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt Giang Tùy An Nhan Ôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 231

Giang Tùy An cũng bắt gặp việc bỏ phiếu ngay phút đầu tiên, sau khi lập tức ra lệnh xử lý, liền gọi điện cho Nhan Ôn: “Anh đã bảo người đi giải quyết, không cần lo lắng”

“Em không lo lắng cho mình, mà lo lắng cho anh hơn đó” Nhan Ôn thấp giọng nói: “Hiện tại Tăng Giai Ninh đã có thực lực rời khỏi Đại Hoa bất cứ lúc nào, nếu vì chuyện anh làm người quản lý của em, gây sóng gió như vậy, em sợ anh khó xử, đường đường là chủ tịch lại chịu thiệt làm người quản lý cho một nghệ sĩ vừa ký hợp.

đồng, đổHại là em, em cũng sẽ hĩ nhiều”

6IỢHa: e VU cũng [email protected] Giang Tùy An nghe Xong suy nghĩ của cô liền bật cười thành tiếng: “Vậy nếu em là cô ta, em sẽ làm khó anh thế nào?”

“Ừ… Để anh cũng làm người quản lý cho cô tai”

“Bà Giang, anh có thể lý giải là em đang ghen tuông không nào?” Nụ cười nơi khóe mắt của Giang Tùy An dần trở nên sâu đậm, giọng điệu của anh trở nên cực kỳ thận trọng: “Trong tay Đại Hoa sở hữu rất nhiều nghệ sĩ có năng lực có tài năng, chỉ cần họ có tiềm lực, công ty đều sẽ cung cấp tài nguyên phù hợp nhất cho họ, đối với anh mà nói, có thể nâng đỡ cô ta, cũng có thể nâng đỡ.

cho người khác, tất cả đều dựa vào thực lực để nói chuyện, nhưng nếu cô ta ỷ danh tiếng to lớn và có thể dùng để uy hiếp công ty, giở thủ đoạn, vậy thì công ty cũng không cần cô ta nữa”

Lúc Giang Tùy An nói những lời này, tràn trề lòng tin, anh ấy là một người phát ngôn đi đôi với hành động.

Nếu Tăng Giai Ninh cảm thấy cô ta có thể chủ đạo quyết định của Giang Tùy An, vậy thì cứ thử xem.

“Vậy Long Đằng thì sao? Nếu Tăng Giai Ninh nhảy sào sang Long Đằng, Đại Hoa sẽ bị ảnh hưởng chăng…”

“Chẳng lẽ Đại Hoa chỉ có một mình cô ta là nghệ sĩ ư?”

“Vậy anh đang đào tạo em trở thành Tăng Giai Ninh thứ hai sao?” Nhan Ôn nghi ngờ hỏi ngược.

“Anh chưa bao giờ đào tạo cô ta bằng thân phận người quản lý chuyên thuộc”

Nhan Ôn cười đáp nhẹ một tiếng, sau đó lại kể tiếp vài câu chuyện nhảm nhí thì cúp máy, tuy trong lòng cô ấy cũng có sự rung động nhẹ của một người phụ nữ, nhưng lần nào Giang Tùy An cũng có thể dùng tấm lòng chân thành để an ủi cô, khiến cô hiểu ra, trong lòng của anh, chẳng ai có thể so bì được với cô, vậy thì đủ rồi.

Trong khoảng thời gian Giang Tùy An và Nhan Ôn gọi điện thoại, Tân Vũ đã liên hệ ngay với người phụ trách của trang mạng giải trí chủ lưu, yêu cầu xóa bài đăng bỏ.

phiếu, và cấm chuyển phát.

Hành động của Tân Vũ rất nhanh, người phụ trách trang mạng cũng sắp xếp xóa bỏ ngay tức thì.

Hoa Tịnh ngồi trước máy tính, vốn không tải được bài đăng của mình, ngay cả tài khoản ẩn danh của cô ta cũng nhận được lời cảnh cáo của nội bộ trang mạng.

Hành động của Đại Hoa vô cùng dứt khoác, vụ việc bỏ phiếu chênh lệch dường như chưa từng xảy ra.

Hoa Tịnh đương nhiên không dám đăng nữa, nếu thân phận thật sự của cô ta bị Đại Hoa biết được, vậy cô ta sẽ †oi đời mất.

Cô ta lấy hình ảnh và hình ghép được chuẩn bị sẵn gửi cho Tăng Giai Ninh.

“Đây là phiếu bầu của cư dân mạng trên trang mạng, nhưng nhanh chóng bị xóa bỏ..” Hoa Tịnh cố gắng khiến biểu hiện của bản thân tỏ ra cực kỳ phẫn nộ.

Tăng Giai Ninh nhìn đống bình luận đó, tức giận vô cùng.

“Người hâm mộ của Nhan Ôn đang gây sự, nếu chúng ta tiếp tục không ngó ngàng, tôi sợ em..” Hoa Tịnh nói đến một nửa, liền thu hồi điện thoại: “Em tin tưởng chủ tịch Giang thế kia, vì anh ấy mà cứ chôn chân ở Đại Hoa, nhưng hiện giờ trái tim của anh ấy đều nằm trên người Nhan Ôn”

“Vậy chị nói xem, tôi nên làm thế nào?”

“Đương nhiên phải để người của Đại Hoa biết rằng, em mới là nghệ sĩ có địa vị cao nhất của Đại Hoa!” Người quản lý lên tiếng: “Chủ tịch Giang dựa vào gì mà làm người quản lý cho Nhan Ôn, nếu anh ấy muốn làm người quản lý, thì đáng lẽ phải làm người quản lý cho em mới phải!”

“Chẳng phải mối quan hệ hiện tại của Nhan Ôn và Thượng Quan Lệ rất thân thiết sao? Để bọn họ hưởng dụng chung một người quản lý thì được rồi!”

Tăng Giai Ninh bị lời đề nghị này gây sốc: “Vì vậy bây giờ.

Hoa Tịnh đương nhiên không dám đăng nữa, nếu thân phận thật sự của cô ta bị Đại Hoa biết được, vậy cô ta sẽ †oi đời mất.

Cô ta lấy hình ảnh và hình ghép được chuẩn bị sẵn gửi cho Tăng Giai Ninh.

“Đây là phiếu bầu của cư dân mạng trên trang mạng, nhưng nhanh chóng bị xóa bỏ..” Hoa Tịnh cố gắng khiến biểu hiện của bản thân tỏ ra cực kỳ phẫn nộ.

Tăng Giai Ninh nhìn đống bình luận đó, tức giận vô cùng.

“Người hâm mộ của Nhan Ôn đang gây sự, nếu chúng ta tiếp tục không ngó ngàng, tôi sợ em..” Hoa Tịnh nói đến một nửa, liền thu hồi điện thoại: “Em tin tưởng chủ tịch Giang thế kia, vì anh ấy mà cứ chôn chân ở Đại Hoa, nhưng hiện giờ trái tim của anh ấy đều nằm trên người Nhan Ôn”

“Vậy chị nói xem, tôi nên làm thế nào?”

“Đương nhiên phải để người của Đại Hoa biết rằng, em mới là nghệ sĩ có địa vị cao nhất của Đại Hoa!” Người quản lý lên tiếng: “Chủ tịch Giang dựa vào gì mà làm người quản lý cho Nhan Ôn, nếu anh ấy muốn làm người ý, thì đáng lẽ phải làm người quản lý cho em mới Thượng Quan Lệ rất thân thiết sao? Để bọn họ hưởng dụng chung một người quản lý thì được rồi!”

Tăng Giai Ninh bị lời đề nghị này gây sốc: “Vì vậy bây giờ.

gian.

Ðiều Hoa Tịnh cần làm chính là để Tăng Giai Ninh biết rằng, Nhan Ôn là mối uy hiếp của cô ta, như vậy là đủ rồi.

Dựa theo kế hoạch, Hoa Tịnh đi tìm Thụy Khắc, bảo Tăng Giai Ninh có một vài lời muốn cô thay mặt chuyển đến Giang Tùy An.

Sau khi Thụy Khắc dùng đường dây nội bộ thăm hỏi ý kiến của Giang Tùy An, để Hoa Tịnh đi theo thư ký lên lầu, sau đó anh ấy nhìn sang Tăng Giai Ninh đang ngồi trên ghế sofa, so với vài năm trước, hơi thở ngang ngạnh lan tỏa từ trên người cô ta càng nặng nề hơn.

Tăng Giai Ninh đeo kính râm: “Tôi muốn nghe cô ta nói gì”

Thụy Khắc không từ chối, đợi sau khi Hoa Tịnh lên lầu, cùng Tăng Giai Ninh đáp chung thang máy lên lầu trên cùng.

Hoa Tịnh đi theo thư ký vào phòng làm việc của Giang Tùy An, cô ta luôn cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng vào mặt Giang Tùy An.

Cô ta cũng biết hiện tại đang thực hiện công nguy hiểm, nếu bị Giang Tùy An biết tỏng, thứ chờ đợi cô sẽ là vực sâu muôn đời muôn kiếp không thể trở lại, nhưng cô ta đã đi đến bước này, cũng chẳng thể quay đầu nữa.

Hoa Tịnh cố gắng ổn định hơi thở của mình, thấp thỏm mở lời với Giang Tùy An: “Chủ tịch Giang…”

“Nói” Giang Tùy An ngẩng đầu lên nhìn cô ta, ánh mắt lại đặt về tài liệu bên tay, áo sơ mi tay dài màu xanh thãm được vén lên cánh tay, để lộ đường nét cơ bắp thấy rõ trên nền da màu đồng.

Sau khi đến với Nhan Ôn, thói quen ăn mặc của anh đã có sự thay đổi lớn, bởi vì mỗi chiếc áo của anh đều được đặt may riêng để phối hợp với Nhan Ôn.

Có sự khác biệt đôi chút về màu sắc và kiểu dáng, hai người ai nấy khoác vào sẽ không bắt mắt, nhưng khi chụp chung khung ảnh thì sẽ phát sinh cảm giác tương xứng vô cùng hài hòa.

Sự liên quan ấm áp này giúp anh có thể bình tĩnh đối mặt với công việc của mình, trong ngành tràn đầy cuộc đấu đá toan tính lẫn nhau, có thể giữ gìn mảnh đất yên tĩnh trong trái tìm mình, rất là quan trọng.

“Hôm qua Giai Ninh về nước, đã trò chuyện với tôi rất lâu” Trước tiên Hoa Tịnh mượn danh nghĩa của Tăng Giai Ninh, dần dần dẫn vào chủ đề của cô ta: “Tôi thấy rõ cô ấy rất khó chịu, sau khi cô ấy biết ngài đã trở thành người quản lý của Nhan Ôn, rất buồn bã, rất đau lòng”

“Tôi làm người quản lý của Nhan Ôn mà cô ta khó chịu ư?” Giang Tùy An đặt tài liệu xuống, đôi mắt lóe tia sắc lạnh, hỏi ngược.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK