Mục lục
Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt Giang Tùy An Nhan Ôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 232

i vàng cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào la Giang Tùy An, khi bất kỳ ai đối mắt với anh, đều cảm thấy vô cùng áp lực.

“Tôi nghĩ có thể liên quan đến việc dạo gần đây Long Đăng lại phái người liên hệ với cô ấy, Giai Ninh là nghệ sĩ có thực lực nhất ở Đại Hoa, vì cảm ơn công ty chăm sóc.

cô ấy bao nhiêu năm nay, cô ấy luôn từ chối Long Đẳng, thế nhưng… cô ấy vừa về nước, người hâm mộ của Nhan Ôn liền tấn công cô ấy trên mạng”

Giang, HỮ Âey tôi đứng PS… thân pin người quản lý của Giai Ninh, chính thức đề xuất với ngài rằng, xin hãy cư xử công bằng!”

“Rốt cuộc cô đang muốn nói gì!” Giang Tùy An đã không.

còn kiên nhẫn.

“Tôi muốn nói, nếu chủ tịch Giang muốn làm người quản lý cho nghệ sĩ nào đó, có phải nên suy nghĩ đôi chút đến Giai Ninh không?”

“Long Đẳng đã mở điều kiện rất tốt với Giai Ninh, Giai Ninh cũng hơi lung lay, tuần trước cô ấy đã gặp mặt với người phụ trách của Long Đằng ở khách sạn nước.

ngoài”

“Tôi cảm thấy Đại Hoa đừng nên để Giai Ninh rời khỏi mang theo trái tim đau buồn…”

“Cũng đừng để cô ấy sau khi về nước bị một tên diễn viên rác rưởi bài xích, ăn hiếp…”

Giang Tùy An đóng tài liệu, khoảnh khắc đứng dậy, sắc mặt vô cùng lạnh lùng, khi nhìn thấy bài đăng đó, anh ấy liền nghĩ ngay đến một vài người khả nghi, khi Hoa Tịnh yêu cầu gặp anh, anh đã có dự đoán, thế nhưng sau khi nghe xong thì vẫn cảm thấy rất có hứng thú.

Diễn viên nhỏ rác rưởi?

Bài xích?

Cái người mà trong miệng cô ta nói có phải là bà xã mới cưới của anh Giang Tùy An đây không!

“Giả dụ dựa theo lời cô nói, thì tôi phải làm người quản lý của Tăng Giai Ninh, vậy còn cô thì sao? Giang Tùy An nhíu mày hỏi ngược: “Thì ra cô có thể vĩ đại đến mức vì tương lai của nghệ sĩ mà bỏ rơi sự nghiệp của mình…”

“Tôi… Tôi đi theo Giai Ninh bao nhiêu năm nay, tôi thật lòng mong muốn cô ấy có thể phát triển tốt hơn, đoạt được những thứ xứng đáng!”

“Vậy thì, theo như cô thấy, tôi thuộc về phân mà Tăng Giai Ninh đáng có ư?”

“Vâng!”

Giang Tùy An im lặng, anh quan sát Hoa Tịnh, âm thanh lạnh lẽo đến tột độ: “Cô đích thật không thích hợp làm người quản lý cho cô ta nữa” Tiếp theo, anh nhấn phím điện thoại nội b: quản lý của cô ta”

‘Để Tăng Giai Ninh vào đây xử lý người Hoa Tịnh ngơ ngác, rốt cuộc có chuyện gì vậy? Chẳng lẽ Tăng Giai Ninh nghe thấy những lời cô ta nói ư? Sắc mặt của cô ta hoảng loạn và quay sang, mong chờ người xuất hiện đừng là Tăng Giai Ninh.

Thế nhưng vài giây sau, Tăng Giai Ninh khoác chiếc áo da, đi vào phòng làm việc, sau khi chào hỏi với Giang Tùy An, đi đến trước mặt Hoa Tịnh và vung cho cô ta một bạt tai.

“Tôi gặp người phụ trách của Long Đằng lúc nào nhỉ!”

“Long Đằng mở điều kiện tốt đẹp gì cho tôi, sao tôi chưa hề biết đến vụ này!”

“Hoa Tịnh, tôi chỉ hơi nóng tính thôi, chứ tôi không ngốc nghếch”

“Có thể cô vẫn chưa ngờ rằng mình đã bị lộ sơ hở chăng? Để tôi nói cho cô biết, với địa vị của Tăng Giai Ninh hiện giờ, bao nhiêu người giành giật sứt đầu mẻ trán để làm người quản lý của tôi, còn cô, lại chủ động nhường ra vị trí đó, cô khinh thường tôi đến vậy sao?”

Hoa Tịnh căng thẳng chẳng thốt ra được chữ nào, cơ thể của cô ta bất chợt run rẩy…

Tăng Giai Ninh không thèm đếm xỉa cô ta, mà nói với Giang Tùy An rằng: “Cám ơn chủ tịch Giang để tôi vào đây xử lý, người thì tôi dẫn về đây”

“Cô về trước đi, để cô ta lại, tôi còn lời muốn nói” Giọng điệu của Giang Tùy An đối đãi với Tăng Giai Ninh hoàn †oàn công việc hóa, âm thanh cũng chẳng dịu dàng đôi chút.

Tăng Giai Ninh vốn còn lời muốn nói, nhưng nghe thấy Giang Tùy An nói vậy thì chỉ có thể rời khỏi phòng làm việc.

Lúc bấy giờ Hoa Tịnh đã hoàn toàn suy sụp, cúi đầu khóc thút thít, không biết nên làm thế nào mới phải.

Đối với Giang Tùy An mà nói, ngoại trừ người phụ nữ Nhan Ôn thì chẳng ai liên quan gì đến anh cả.

“Có thể cô vẫn chưa rõ bản thân đã sai ở đâu… Ngước đầu lên!” Giang Tùy An lườm nguýt cô ta, đanh giọng hét †o: “Trong ngành này, không ai có thể khiêu khích tôi”

“Giang… Chủ tịch Giang, tôi sai r “Sai rồi? Ồ, cô mô tả Nhan Ôn thêm một lần nữa xem nào: Hoa Tịnh mở to đôi mắt, trong đầu đang nhớ về những từ ngữ vừa rồi, hạng diễn viên rác rưởi!

“Đứng trước mặt tôi mà nói những lời đó, cô tưởng tôi sẽ để cô rời khỏi một cách vẹn toàn ư?”

“Tôi…”

“Tôi không biết Long Đảng đã cho cô lợi ích gì, để cô to.

gan giở trò trước mặt tôi, hôm nay vụ việc này vẫn chưa xong, tuy cô không còn phù hợp, nhưng ra khỏi cánh cửa này, cô vẫn còn là người quản lý của Tăng Giai Ninh”

Hoa Tịnh mở to đôi mắt và lắc đầu nói: “Đừng, chủ tịch Giang, Giai Ninh sẽ làm chết tôi đó..”

“Cô không có quyền lợi từ chối! Khi cô mở miệng nhắc.

đến tên họ của Nhan Ôn, đã định sẵn nhận hậu quả này”

Tăng Giai Ninh trở về phòng nghỉ ngơi, suy đi ngẫm lại đều cảm thấy Giang Tùy An sẽ sắp xếp một người quản lý mới cho cô, dựa vào phong cách làm việc của Giang Tùy An, Hoa Tịnh nhất định bị đuổi ra khỏi Đại Hoa.

Thế nhưng mười mấy phút sau, Hoa Tịnh thất hồn bạt vía xuất hiện trước mặt cô.

“Sao chị còn chưa đi?”

Hoa Tịnh run rẩy nhìn cô, hoàn toàn không còn bộ dạng nhe nanh múa vuốt như mọi ngày, hận không thể quỳ trước mặt Tăng Giai Ninh, cầu xin sự tha thứ của cô ta.

“Chủ tịch Giang không cho tôi đi, anh ấy nói tôi phải tiếp tục làm việc cho em” Hoa Tịnh đau khổ đáp.

Tăng Giai Ninh lập tức thay đổi sắc mặt.

Đây được xem là gì chứ?

Sở dĩ cô ta dung túng Hoa Tịnh giở trò, đến trước mặt Giang Tùy An nói những lời đó, cũng vì muốn để Giang Tùy An biết rằng, Hoa Tịnh đã không còn phù hợp làm người quản lý của cô, như vậy cô ta có thể trở thành nghệ sĩ được đích thân Giang Tùy An dẫn dắt.

Thậm chí cô ta không ngại dùng chung một người quản lý với Nhan Ôn!

Thế nhưng…

Giang Tùy An lại đá Hoa Tịnh trở về bên cạnh cô?

Anh ấy không phải cho mình có cơ hội tự tay giày vò Hoa Tịnh, mà đang cảnh cáo với cô rằng, đừng nên động tâm tư bậy bạ, thứ Nhan Ôn có, thì cô ta sẽ không thể nào có được đâu.

Rốt cuộc người phụ nữ đó có gì đặc biệt kia chứ?

Tin tức thuộc nội bộ Đại Hoa không bao giờ truyền ra ngoài, nhưng muốn biết cũng không hề khó khăn.

Rất nhanh Nhan Ôn đã biết được vụ việc xảy ra trong phòng làm việc của Giang Tùy An vào ngày hôm nay thông qua Thượng Quan Lệ.

Sau khi cô nghe lời nhắc nhở của Thượng Quan Lệ, cũng nghĩ đến việc Tăng Giai Ninh và người quản lý của cô ta sẽ tìm đến Giang Tùy An, nhưng không ngờ, bọn họ sẽ dùng phương thức như thế để uy hiếp anh, và Giang Tùy.

An lại để Hoa Tịnh tiếp tục làm người quản lý của Tăng Giai Ninh, tại vì sao?

Nhan Ôn nghiêng đầu ngâm nghĩ, cô cảm thấy vụ việc này không thể thực hiện bởi Giang Tùy An mà cô hằng quen thuộc đâu.

Cô mặc chiếc áo ngủ màu trắng, vừa hầm canh cho Giang Tùy An, vừa suy xét.

Cánh cửa bị người đàn ông đẩy ra, anh cởi áo khoác, ngửi thấy mùi thơm đi vào nhà bếp, ôm lấy Nhan Ôn từ phía sau: “Thơm quá..”

“Chờ thêm một lát nữa thì có thể ăn rồi” Nhan Ôn cười nói.

“Anh đang nói em..” Giang Tùy An đặt một nụ hôn lên gò má của cô.

Nhan Ôn tắt bếp, quay người thăm hỏi Giang Tùy An: “Tại sao giữ lại Hoa Tịnh? Anh không bao giờ cho người khác cơ hội lần thứ hai”

“Hôm nay cô ta đã nói sai, vì vậy phải nhận sự trừng phạt thích đáng”

“Vậy thôi sao? Nhưng mà chắc Tăng Giai Ninh sẽ không bỏ qua cho cô ta đâu”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK