• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Editor: Hanii
Cha mẹ của Đại Mễ cũng dọn đi rồi.

Họ không những không chào từ biệt với tôi, mà ngay cả tung tích của Đại Mễ cũng không hé răng tiết lộ dù chỉ một chút.


Nếu không phải hôm nay tôi thuận đường đi ngang qua nhà họ, mới phát hiện bên trong đã không còn người ở.

Xung quanh cổng, cỏ dại đã mọc um tùm, khóa cửa lâu ngày cũng đã rỉ sét, trong vòng vài ngày ngắn ngủi mà căn nhà liền đổ nát tựa như đã bị bỏ hoang nhiều năm, không có người ở vậy.

Cảm xúc trong lòng tôi lúc này quả thật không thể diễn tả bằng lời.


Tựa như điều này đã nằm trong dự liệu của tôi, ẩn giấu trong đó là hơi thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng bấy lâu nay.

Tôi yên tâm nghĩ rằng, mình sẽ không còn nhìn thấy Đại Mễ nữa.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK