Hoặc là người đưa tin phản bội, hoặc là chính là có người nằm vùng lẩn trong cảnh sát ở đây.
Lần hành động cuối cùng, bọn họ quyết định để Trần Cảnh Lam giả thành vũ công, đi tới hang ổ lớn nhất ở thành phố G để cung cấp thông tin cho cảnh sát bên này.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, Trần Cảnh Lam là cái người nằm vùng mười mấy năm.
Kế hoạch thất bại, nhiều cảnh sát đã hy sinh.
Thẩm Vân Ba thoát chết, bắt đầu từ nữ trùm buôn thuốc phiện Trần Cảnh Lam dần dần làm sáng tỏ mọi chuyện.
Những người "ẩn sâu dưới đáy biển" đã có thể thoát tội, còn Trần Cảnh Lam cuối cùng đã bị bắn chết.
Với Vãn Thu đưa khăn giấy, "Lau đi."
Nói xong câu này, Với Vãn Thu lại nói: "Diễn viên không phải một hai phải diễn người tốt. Những kẻ buôn ma túy thật đáng hận, nếu không phải vì bọn họ, quốc gia liền sẽ không có nhiều cảnh sát hy sinh như vậy. Nếu vai diễn của tôi có thể đi sâu vào lòng người, nâng cao sự cảnh tỉnh của mọi người, tôi đây mặc kệ nhân vật là người tốt hay là người xấu."
Với Vãn Thu rất hiếm khi nói nhiều như vậy, chẳng qua là vì thấy Khương Lan khóc quá thương tâm.
Khương Lan ngơ ngẩn mà nhìn Với Vãn Thu, cô đột nhiên cảm nhận được tính cách của Với Vãn Thu rất có sức mê hoặc.
"Với lão sư, trong chốc lát lễ chiếu phim sẽ kết thúc em muốn về khách sạn." Khương Lan muốn tìm xem gần đó có cửa hàng bán hoa nào không. Đến lúc đó cô sẽ mang theo đàn violon.
Cùng mỹ nữ ăn cơm phải có hoa tươi và âm nhạc.
Doanh thu phòng vé của《 Biển sâu 》 trong ngày đầu là 130 triệu. Bây giờ đang trong kỳ nghỉ hè như vậy cũng coi như đã đạt tiêu chuẩn. Chất lượng bộ phim cũng được đánh giá không tồi, phòng bán vé sẽ liên tục tăng, dự đoán doanh thu sẽ đạt 4 tỷ.
Cộng đồng mạng một lần nữa có cách nhìn mới đối với Với Vãn Thu.
Tuy rằng Trần Cảnh Lam không phải nhân vật phản diện đầu tiên của Với Vãn Thu, nhưng không thể nghi ngờ đây là vai diễn vô cùng xuất sắc. Vô luận là giai đoạn đang nằm vùng trong đội ngũ cảnh sát, hay là nữ trùm thuốc phiện khoác áo gió với ánh mắt hung ác, đều rất thu hút người xem.
Hơn nữa Với Vãn Thu và Khương Lan xuất hiện trong buổi lễ cũng quá đẹp. Ngày thường Khương Lan chỉ mặc những viếc váy bình thường, áo ngắn tay, quần đùi, tạo cho người ta cảm giác cô là một sinh viên đại học bình thường, so với hình ảnh trong buổi tiệc, liền không giống nhau.
Có một cảm giác hoài hòa không thể giải thích giữa hai người họ.
Bất quá hôm nay mới thứ hai, còn bốn ngày nữa mới đến ngày phát sóng chương trình.
* * *
Sau lễ ra mắt, Với Vãn Thu đi tham gia tiệc mừng ở một nhà hàng năm sao ở Thượng Hải.
Trên bàn cơm, nam chính Chử Lệnh Nam hỏi Với Vãn Thu, bạn gái của con trai sao không đến đây, Chử Lệnh Nam cho rằng Với Vãn Thu cố ý muốn đưa Khương Lan vào giới giải trí phát triển.
Nếu có Với Vãn Thu mở đường, chỉ cần kỹ thuật diễn của Khương Lan không quá kém, tiền đồ đều sẽ rất sáng sủa.
Với Vãn Thu cười nói: "Về khách sạn rồi, khóc một giờ, vẫn luôn nói cảnh sát Trần đặc biệt tốt, muốn xin chữ ký."
Chử Lệnh Nam có điểm kinh ngạc, "Thật vậy sao, tôi đây sẽ ký cho cô bé."
Với Vãn Thu nghĩ thầm đương nhiên là giả, Khương Lan nói bà rất tốt, có chỗ nào đề cập đến Chử Lệnh Nam.
Buổi tiệc đến 9 giờ rưỡi, trở lại khách sạn đã 10 giờ, Với Vãn Thu hỏi Tiểu Hứa Khương Lan buổi tối đã ăn cái gì, Tiểu Hứa khó xử nói: "Khương Lan đi ra ngoài, cô ấy không cho em đi theo, chỉ mang theo cameraman."
Nhưng mà trước khi đi cô ấy hỏi khẩu vị của Với Vãn Thu, còn có ở Thượng Hải các cô thường đi nhà hàng nào.
Với Vãn Thu mệt mỏi một ngày, không có tâm tư quản cô, về phòng tháo trang sức rửa mặt, một giấc ngủ đến hừng đông.
Di động hiện 9 giờ 12 phút.
Với Vãn Thu tối hôm qua 11 giờ ngủ, bà tự nhiên tỉnh lại, thậm chí còn định ngủ nướng.
Cái ý iệm này vừa nảy ra, Với Vãn Thu hoảng sợ, bà ngày thường đều là 10 giờ ngủ 6 giờ dậy, dù ngủ muộn một chút, cũng khẳng định dậy trước 7 giờ, hơn nữa tuần trước còn ăn bữa khuya.
Với Vãn Thu xuống giường đứng trước gương cẩn thận mà nhìn nhìn, tuổi càng lớn, liền càng để ý đến khuôn mặt hơn.
May mắn tinh thần thoạt nhìn có vẻ không tồi.
Khương Lan nói mời bà ăn cơm tối, nhưng hiện tại mới vừa 9 giờ rưỡi.
Từ phòng ra tới, Tiểu Trần liền bưng bữa sáng lên, "Chị, Khương Lan đã mua bữa sáng, có miến tôm lươn, xíu mại, bánh dầu ngàn lớp, còn có cháo hải sản, đều còn nóng hổi đây."
Với Vãn Thu gật đầu, "Khương Lan có nói buổi tối đi chỗ nào ăn không."
Tiểu Trần khó xử nói: "Hắc, đều là Tiểu Hứa đi theo Khương Lan, em làm sao biết?"
Với Vãn Thu nhìn bộ dáng của cô không giống như là không biết. Bà cũng không nói gì, ăn một bữa cơm mà thôi, cần thiết thần thần bí bí như vậy sao.
Hơn 3 giờ chiều, Khương Lan ra cửa.
Lúc gần 5 giờ, Tiểu Hứa gõ cửa phòng Với Vãn Thu, "Chị, chúng ta đi ăn đi."
Với Vãn Thu thay một bộ váy đỏ, bà trang điểm, còn mang theo kính râm, "Ân, đi thôi."
Tiểu Hứa lái xe, đến một tiệm cơm Tây mà Với Vãn Thu thường đến, vị trí khuất, bảo mật rất cao, giá cả cũng không phải đặc biệt đắt, minh tinh nghệ sĩ thường tới nơi này.
Khoảnh khắc Với Vãn Thu bước chân vào nhà hàng, liền nghe thấy tiếng đàn violon vang lên.
Phục vụ đưa Với Vãn Thu đến chỗ ngồi đã đặt trước.
Thực mau rượu và thức ăn khai vị được đưa lên.
Với Vãn Thu tìm kiếm nơi âm thanh phát ra, Khương Lan mặc cái váy màu xanh lục kia, tóc búi cao, cách bà 4 mét, đứng bên cạnh một cái đài phun nước nhỏ trong nhà hàng.
Khương Lan hướng Với Vãn Thu cười cười.
Bản nhạc《Souvnier》, tổng cộng hơn ba phút, tiếng Trung dịch là 《 hồi ức 》.
Sau khi tham gia chương trình một tuần, Khương Lan nghĩ rằng Với Vãn Thu là người phụ nữ mạnh mẽ tỉ mỉ và khắt khe.
Tuy rằng bà ấy thực sự là một người như vậy, nhưng rất nhiều thời điểm cũng đặc biệt đáng yêu.
Khi bản nhạc kết thúc, Khương Lan thu hồi cây vĩ, đem đàn violon giao cho Tiểu Hứa, rồi cầm lấy một bó hoa Lan Nam Phi màu tím đi về hướng Với Vãn Thu, "Bộ phim điện ảnh hôm qua rất hay, em rất chờ mong những tác phẩm hay hơn thế nữa của cô."
Ý nghĩa của hoa lan Nam Phi là thuần khiết và hạnh phúc, Khương Lan chọn hoa nửa ngày, tặng hoa hồng không thích hợp, cẩm chướng lại càng không thích hợp, chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn lan Nam Phi màu tím.
Với Vãn Thu cố áp chế khóe miệng đang muốn nâng lên, bà không thể không thừa nhận, chiêu này của Khương Lan đã đâm trúng bà.
Ngay cả Lục Song Thần cũng đã nhiều năm rồi không có nghi thức tặng hoa ăn cơm như vậy.