• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Humm

Beta: Han, Maria, Khứ Canh Trù



Sau kỳ nghỉ lễ, một sự kiện lớn gây chấn động toàn trường đã xảy ra. Trên diễn đàn thảo luận rất sôi nổi với chủ đề: Người đứng đầu băng nhóm giang hồ, Hoàng Tiêu nổi tiếng với kiểu tóc HKT đã thay hình đổi ảnh, từ biệt kiểu tóc sát thủ đó, bắt đầu theo đuổi hình tượng ‘trai tơ’.

Không chỉ vậy, sau khi Hoàng Tiêu thay đổi hóa ra lại trông rất dễ thương. Trước đây nhìn anh ta dữ dằn bao nhiêu thì bây giờ anh ta nhìn thế nào cũng đáng yêu bấy nhiêu. Một số cô gái còn nói rằng anh ta trông giống một người nổi tiếng.

Chỉ trong vài ngày, Hoàng Tiêu từ một người mà mọi cô gái từ chối tiếp xúc trở thành một trong những nam sinh được yêu thích nhất trường. Thậm chí còn leo lên vị trí thứ 15 trong bảng xếp hạng trai đẹp của Hoành Âm. Lần gần nhất xảy ra việc như này là Hứa Nhân Nhân độc tấu ở lễ hội âm nhạc, chỉ sau một đêm cô đã trở thành người đầu bảng của danh sách mỹ nữ Hoành Âm.

Bảng trai xinh gái đẹp của Hoành Âm là bảng xếp hạng lâu năm trên diễn đàn, chỉ cần có tài khoản là có thể bình chọn, còn có thể bình chọn hàng ngày, cũng có thể đề cử người mới. Danh sách được sắp xếp theo tổng số phiếu bầu từ cao xuống thấp nên người mới rất khó để leo bảng bởi số lượng tích lũy không đủ.

Để có một bước nhảy vọt lên đầu bảng nếu không có một số lượng lớn người bầu phiếu thì việc này quả là rất khó.

Điều khiến người ta quan tâm hơn cả vẻ ngoài bắt mắt của Hoàng Tiêu, đó là tính cách của Hoàng Tiêu cũng đột ngột thay đổi. Anh ta là một thiếu niên đầu HKT lâu như vậy, giờ thay đổi hình tượng thành chàng trai thanh tú như vậy nhất định là có lý do. Đây cũng là nội dung chính của các thảo luận trong diễn đàn mấy ngày nay.

Trong số đó, có hai suy đoán được ủng hộ nhiều nhất, một là anh ta bị bố thu phục, hai là anh ta đã có người mình thích.

Có drama, có thảo luận, tất nhiên sẽ có người đi tìm hiểu.

Lớp Hoàng Tiêu đang học là lớp 12-2, là một học sinh không được giáo viên yêu thích nên Hoàng Tiêu ngồi ở hàng cuối cùng trong lớp. Mái tóc màu vàng của anh ta đã trở thành biểu tượng địa lý của lớp 12-2.

Bây giờ tóc thì vẫn vàng đấy, nhưng khí chất đã thay đổi. Trước kia anh ta thường nằm trong góc ngủ, với mái tóc nhọn chót vót đó và tính khí côn đồ cùng sợi dây chuyền kim loại quanh cổ, chẳng ai dám quấy rầy anh ta. Bây giờ anh ta vẫn đang ngủ, nhưng với mái tóc vàng mềm mại lặng lẽ rủ xuống, khuôn mặt sạch sẽ, tất cả những phụ kiện lạ lùng trên người đều không còn nữa, cúc áo sơ mi được cài chỉnh tề đến cúc trên cùng, giống như một cậu bé hiền lành ngoan ngoãn.

Sao lúc trước không phát hiện anh ta quyến rũ như vậy chứ.

Hoàng Tiêu ngáp một cái, mắt mở ra, đôi mắt mờ sương khiến tất cả nữ sinh trong lớp xao động.

Hoàng Tiêu liếc nhìn đồng hồ, có người lớn gan đứng dậy khỏi chỗ ngồi, tiến lại gần: “Anh Tiêu, anh đi đâu vậy?”

“Đến lớp 11-8.”

“Anh đến đó làm gì vậy?” Ánh mắt nam sinh chuyển động, ý vị sâu xa: “Chẳng lẽ…”

Ánh mắt Hoàng Tiêu né tránh: “Không có gì, chỉ là… đi xem thôi.” Khi Hoàng Tiêu đi xa, cả lớp lập tức bùng nổ.

Diễn đàn nhanh chóng đông như kiến.

L235: Đúng như dự đoán, HX đúng là có người mình thích, dạo này mỗi ngày đều chạy đến lớp 11-8. Nghe nói anh ta không làm gì cả mà ngày nào cũng đi ngắm cảnh, chỉ là không biết ai mới là cảnh đẹp nữa.

L236: Lớp 8 chỉ có ba người đẹp nổi tiếng là ZY, CL và WXX thôi.

L237: ZY và WXX đều đã có bạn trai. Không phải CL đang được JY theo đuổi sao? Nếu là CL, sắp có trò hay rồi.

L238: Có phải tôi là người duy nhất nghĩ CL trông rất bình thường không?L239: Công kích người đẹp là không đúng rồi, CL rất thoải mái, mặt cũng ưa nhìn mà.

L240: CL cũng đẹp, nhưng không đủ đẹp trước những người đẹp thực sự, ví dụ như XYY.

L241: Đồng ý với lầu trên, nhưng so sánh CL với XYY thì coi thường XYY quá.

Hàng chục bình luận mọi người đang chê bai Thần Lộ thật sự có đẹp hay không thì đột nhiên có người bước ra đưa chủ đề trở về đúng hướng.

L288: Không cần phải đoán, anh em HX đích thân đưa tin, đó là ZY lớp 8.

L289: Không phải ZY có bạn trai rồi à?



L290: Thế nên HX không làm gì cả, nếu không phải vì lý do này thì chắc cậu ta đã hành động từ lâu rồi.

L291: ZY và bạn trai của cô ấy vẫn chưa chia tay à? Tiếc thật, điều kiện của ZY không phù hợp với bạn trai của cô ấy lắm.

L292: Mấy ngày trước tôi nghe nói rằng bố của bạn trai ZY là một tài xế đấy. So với HX thì cậu ta không sánh được.

L293: Nếu HX thuê người lái xe đến nhà mình, chuyện này vui đây.



Mấy lầu càng nói càng dài, mỗi ngày đều xuất hiện trên trang nhất, tất nhiên Trang Nhã cũng thấy được.

Mấy ngày nay Hoàng Tiêu đều “đi ngang qua” lớp học của họ, đương nhiên là cô ta nhìn thấy rồi. Lúc đầu cô ta cũng chỉ ăn dưa như những người khác, nhưng sau vài ngày, Trang Nhã rõ ràng cảm thấy Hoàng Tiêu đang nhìn cô ta. Mặc dù mỗi lần cô ta nhìn lại, Hoàng Tiêu đều chột dạ chạy đi, nhưng đây không phải là bằng chứng xác thực rằng trong lòng Hoàng Tiêu có quỷ hay sao.

Trang Nhã thấy có chút tự đắc. Gia đình của Hoàng Tiêu là chủ một công ty giải trí, nếu cô ta có quan hệ tốt với Hoàng Tiêu thì chỉ có lợi cho cô ta chứ không hề có hại gì. Hàng năm cô ta đã chi rất nhiều tiền để theo học trường Hoàng Âm, không phải vì những điều này sao.

Chỉ là Trang Nhã ngay lập tức đã dập tắt ý tưởng này, bây giờ vấn đề này đang là tâm điểm của sự chú ý, cô ta không thể có bất kỳ phản ứng nào được.

Nhưng sau đó cô ta nhìn thấy tin tức về Tạ Tư Tề trong bài đăng rằng bố của Tạ Tư Tề hóa ra là một tài xế. Cô ta nhớ lại những lần nhìn thấy mấy chiếc xe hơi sang trọng. Tạ Tư Tề lần nào cũng xuống xe ở ngã tư, cô ta đã nhìn thấy hai lần, một lần là Rolls-Royce và một lần bằng Bentley.

Cô ta cho rằng gia đình Tạ Tư Tề rất giàu có nhưng lại không muốn phô trương, chỉ không ngờ bố cậu ta lại là một tài xế. Như vậy mọi chuyện đều đã rõ ràng, bố cậu ta cho con trai đi học trước khi đi làm, để không thu hút sự chú ý, ông chỉ có thể cho con xuống ở ngã tư.

Khi đã có ý nghĩ như vậy, Trang Nhã bắt đầu nghi ngờ nên đã thử Tạ Tư Tề vài lần và cậu ta trực tiếp thừa nhận.

Tạ Tư Tề từng nói cậu ta là con của gia đình làm công, nhưng Trang Nhã tin vào những gì bản thân đã thấy. Còn bây giờ cô ta bắt đầu dao động, thậm chí thái độ của cô ta đối với Tạ Tư tề cũng bắt đầu thay đổi.

Hôm nay như thường lệ Hoàng Tiêu vẫn đi vòng quanh trước lớp 11-8. Khi anh ta chuẩn bị rời đi, đột nhiên có người từ bên cạnh xông ra, tông thẳng vào mặt anh ta.

Mọi thứ quá đột ngột, trước khi đối phương ngã xuống Hoàng Tiêu đỡ được người đó. Người kia ngẩng đầu lên, Hoàng Tiêu nhìn thấy hóa ra là Trang Nhã.

“Xin lỗi.” Trang Nhã vội vàng đứng lên.

“A, không, không có gì, việc nhỏ thôi.” Hoàng Tiêu kinh ngạc đến mức có chút lắp bắp kinh hãi, ngược lại Trang Nhã lại càng tin chắc những gì trong lòng suy đoán.

Nhìn từ khoảng cách gần như vậy, Hoàng Tiêu thực sự không tồi, so với Tạ Tư Tề, đầu óc Hoàng Tiêu trông đơn giản hơn. Sau đó Trang Nhã mỉm cười với anh ta, cảm ơn anh ta một lần nữa và rời đi.

Ngay sau khi Trang Nhã rời đi, Hoàng Tiêu lập tức báo cáo diễn biến mới nhất trong nhóm.

Châu Nguyệt nói: Hoàng Tiêu, anh có thể làm được.

Hoàng Tiêu gãi đầu: Tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra nữa.

Hứa Nhân Nhân đã gửi một sticker.

Sau sự việc này, Trang Nhã bắt đầu liên lạc với Hoàng Tiêu thường xuyên hơn. Một lần là cuốn sách bị đánh rơi và Hoàng Tiêu tình cờ nhặt được. Đổi lại, Trang Nhã mời Hoàng Tiêu đi ăn kem, hai người đã add Wechat.

Một lần khác là tại căn tin, Trang Nhã và Tạ Tư Tề cãi nhau, Hoàng Tiêu tình cờ đến. Vì vậy Hoàng Tiêu trở thành người bạn tâm sự của Trang Nhã và đưa cô ta trở lại ký túc xá.

Lúc trước Trang Nhã và Tạ Tư tề bên nhau, luôn là Trang Nhã dỗ Tạ Tư Tề, cố gắng giả vờ làm dáng vẻ mà Tạ Tư Tề thích. Tạ Tư Tề thực sự đã bị cô ta nắm chặt trong tay, nhưng việc giả vờ luôn rất mệt mỏi. Bây giờ có Hoàng Tiêu như một phép so sánh, Trang Nhã thấy rằng cô ta không cần phải nghĩ cách để dỗ người như Tạ Tư Tề nữa. Vì Hoàng Tiêu đơn giản hơn Tạ Tư Tề rất nhiều, anh ta có đủ mọi thứ và không thiếu thốn thứ gì. Trang Nhã không cần phải làm gì, ngược lại Hoàng Tiêu lại nhân nhượng phục vụ cô ta ở khắp mọi nơi.

Sự tương phản này lên đến đỉnh điểm khi Trang Nhã ngày càng thờ ơ với Tạ Tư Tề, khiến Tạ Tư Tề ngày càng trở nên cáu kỉnh, so với Hoàng Tiêu, Tạ Tư Tề dường như chẳng có giá trị gì.

Cọng rơm cuối cùng giết chết con lạc đà là vào thứ năm. Hôm đó Trang Nhã đột nhiên đến tháng nên cô ta không đến căn tin ăn cơm. Khi biết được điều đó, Tạ Tư Tề đã đến căn tin lấy cơm trưa mang đến cho cô ta.

Trang Nhã nhìn thoáng qua, không có hứng thú lắm với cơm trưa, liền đẩy đồ ra.

Tạ Tư Tề khuyên nhủ: “Dù sao em cũng nên ăn một chút, không thì em sẽ càng thêm khó chịu hơn.”



Tạ Tư Tề đưa bữa trưa đến cho cô ta, giúp cô ta tháo đôi đũa dùng một lần và đặt một miếng cá mềm vào bát của cô ta.

Không biết hành động nào của Tạ Tư Tề động trúng điểm khó chịu của Trang Nhã. Cô ta trực tiếp giơ tay đập hộp cơm xuống đất: “Tạ Tư Tề, rốt cuộc anh có thể dùng đồ ăn nhẹ không?”

Vốn dĩ Tạ Tư Tề đang ngồi xổm trước mặt cô ta, khi cô ta đẩy hết đồ ăn xuống cậu ta không kịp né tránh, không ít đồ ăn, nước dùng bắn vào người.

Tất cả mọi người đều đã đi ăn, trong lớp chỉ có hai người bọn họ, Tạ Tư Tề đứng dậy đi ra phía sau lấy chổi.

Nhìn thấy Tạ Tư Tề thành thạo dọn đồ ăn dưới đất, Trang Nhã đột nhiên cảm thấy những nỗ lực trước đây của mình cũng giống như những bữa ăn này. Có thiếu gia nhà giàu nào có thể cầm chổi thành thạo như Tạ Tư Tề chứ, nếu là Hứa Nhân Nhân và Châu Nguyệt thậm chí họ còn chưa từng đụng vào cây chổi.

Một khi nảy nở mầm mống nghi ngờ trong lòng, mọi thứ đều trở thành bằng chứng.

Nhìn cậu ta dọn dẹp xong với đôi mắt lạnh lùng, Trang Nhã nói: “Tạ Tư Tề, chúng ta chia tay đi.”

Tạ Tư Tề sững sờ, cầm chổi và khẽ mở miệng, như muốn nói điều gì đó, nhưng lại không nói nên lời.

“Cho tới bây giờ anh vẫn không biết em không thích ăn cá sao. Bởi anh thích ăn nên em mới giả vờ thích. Nhìn đồ ăn bên trong xem, đều là đồ anh yêu thích chứ không phải em.”

“Nhưng mà em là người nói thích ăn những món này mà.”

“Đúng vậy, nhưng con gái nói chuyện thường khẩu thị tâm phi… Bây giờ em mệt mỏi rồi, chúng ta chia tay đi.”

Tạ Tư Tề không nói gì một lúc lâu. Trong khoảng thời gian này, Trang Nhã càng ngày càng thờ ơ với cậu ta, cậu ta không phải không cảm nhận được, nhưng cậu ta cũng không muốn suy đoán ác ý. Cả vụ lùm xùm giữa cô ta và Hoàng Tiêu, cậu ta cũng chọn cách lờ đi không nghe.

Cậu ta nghĩ lại cảnh Hứa Nhân Nhân đứng trước mặt mình hai tuần trước, tự tin đánh cược với mình. Vốn dĩ cậu ta muốn thông qua vụ cá cược này để nhận được sự ủng hộ của Hứa Nhân Nhân. Phòng trường hợp tương lai hai người tiến tới hôn nhân, sự ủng hộ của Hứa Nhân Nhân rất quan trọng bởi cô là người thân bên phía bố cậu ta. Tuy nhiên, vụ cá cược chưa đầy 3 tuần, Trang Nhã đã chia tay với cậu ta.

Có lẽ trong thời gian này, thái độ của Trang Nhã đã khiến cậu ta có linh cảm bất an. Giờ phút này, tâm trạng của Tạ Tư Tề bình tĩnh hơn cậu ta nghĩ. Cậu ta hỏi: “Là vì Hoàng Tiêu, hay vì nghề nghiệp của bố anh làm em không thích?”

Ánh mắt của Trang Nhã lóe lên: “Anh đừng đổ tội lên những người khác, cũng không quan hệ gì đến họ, là em không thích anh nữa.”

“Vậy trước kia em thích gì ở anh?”

Trang Nhã sững người một lúc, có lẽ cô ta thực sự quá lười dỗ Tạ Tư Tề. Cô ta không nói chuyện ngọt ngào như trước mà ngẩng đầu lên nhìn cậu ta, hỏi: “Anh cảm thấy chỗ nào của anh đáng giá để tôi thích?”

Ngoài cửa sổ tiếng ve kêu râm ran còn trong lớp học lại là một cảnh im lặng chết chóc.

Tạ Tư Tề luôn là một người nhạy cảm và có lòng tự trọng, nếu không cậu ta cũng không thể làm những việc kỳ quặc như giả nghèo ở trường. Cậu ta nhìn Trang Nhã, tất cả cảm xúc dâng trào trong lồng ngực dường như nhạt dần tan biến như thủy triều khi Trang Nhã nói ra câu đó. Lúc này cậu ta chỉ cảm thấy trước đây mình như một tên hề.

Ngoài gia thế và ngoại hình, Tạ Tư Tề tự nhận mình là một người xuất sắc. Cậu ta là trưởng nhóm của câu lạc bộ dương cầm, thành tích học tập thuộc hàng xuất sắc nhất lớp. Cậu ta còn giành được rất nhiều giải thưởng. Tuy nhiên, trong mắt Trang Nhã, những thứ này hiển nhiên không so được với Hoàng Tiêu – một người tự nhiên xuất hiện nửa đường. Ngay cả khi thành tích của Hoàng Tiêu đếm ngược từ dưới lên, không học hành chăm chỉ, lâu nay luôn nằm trong danh sách đen của giáo viên, là một người vô dụng.

Tạ Tư Tề ném cây chổi và bước ra ngoài không ngoảnh lại.



Lời tác giả:

Viết tắt trong diễn đàn:

ZY: Trang Nhã

CL: Thần Lộ

WXX: Vương Tiêu Tiêu

XYY: Hứa Nhân Nhân

JY: Giang Nghị

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK