– Tần tiên sinh.
– Có lẽ người đối diện biết được Tần Hước đã đến cực hạn, thế là ngay trước khi gã định cúp máy, hắn mở miệng nói chuyện.
– Tôi là Lý Nho.
– Tôi biết.
– Người của tôi báo rằng anh dẫn Kim Hoài An đi.
– Phải.
– Là em ấy đến tìm anh hay anh chủ động tìm em ấy trước?
Tần Hước cảm thấy thú vị:
– Có gì khác nhau không?
Lý Nho cũng cười:
– Không khác nhau, tôi chỉ muốn nhắc anh nếu anh chỉ muốn chơi bời thì đừng tìm người của tôi.
– Tôi nhớ em ấy từng nói rằng hợp đồng với anh đã đến hạn.
– Hết hạn thì gia hạn thôi.
– Ồ, có vẻ như Lý thiếu gia đây định ký thêm một cái hợp đồng bá vương* nữa? Anh định ép em ấy ký như thế nào đây?
*Ăn cơm bá vương là ăn không trả tiền => hợp đồng bá vương là hơp đồng không trả tiền?
Lý Nho lạnh nhạt đáp:
– Không liên quan đến anh.
– Có liên quan chứ, hiện tại em ấy là chim hoàng yến của tôi rồi.
– Tần Hước mỉm cười đáp.
.
Danh Sách Chương: