Bì Dập An hoàn toàn không hề nghĩ tới Cố Duyên sau khi say rượu lại là loại phong cách này, cọ cọ vào lòng ngực cô ư ư nũng nịu, ôm lấy eo cô thì không buông tay, ngọt ngào dịu ngoan gọi tên cô, hai má ửng hồng, môi đỏ bừng lên.
Ngô Thành cũng là trước giờ chưa từng thấy ông chủ nhỏ hóa thành bộ dạng này, sợ tới mức sau khi thông báo thời gian biểu ngày mai, liền lập tức bỏ chạy như điên.
Bì Dập An còn chưa kịp nhờ cậu ta khiên Cố Duyên lên giường thì đã không nhìn thấy bóng dáng cậu ta đâu.
Vừa định đi rót cho Cố Duyên ly nước, chưa kịp đứng lên đã bị hắn ôm ngang bế lên, Bì Dập An bị mất vía, theo bản năng ôm lấy cổ Cố Duyên, sợ hắn làm mình ngã xuống, nhưng không dự đoán được Cố Duyên tuy say rượu, nhưng bước chân lại vô cùng ổn định. Nếu muốn nói là có cái gì đó đã thay đổi, thì đó chính là lá gan của hắn đã lớn hơn rất nhiều. Cứ lải nhải nói với Bì Dập An rất nhiều chuyện mà bình thường hắn không dám nói.
Hắn ôm cô lên trên giường, bản thân mình đè xuống, rốt cuộc là uống nhiều đến mức nào, mà kể cả sức lực thân thể cũng không khống chế được, Bì Dập An cũng bị hắn ép tới thở không nổi, nhưng xem gương mặt tuấn tú kia của hắn, lại không trách mắng được, cho nên đành phải hao hết sức lực kéo hắn xuống.
Thực ra lúc này Cố Duyên vẫn tỉnh táo chỉ là hắn không khống chế được động tác của chính mình, rõ ràng đại não rất ngượng ngùng nhưng thân thể lại không nghe theo sự chỉ huy của nó, chỉ muốn cận kề vào suối nguồn khát vọng đã lâu, nhưng khi đã dán vào thật chặt thì cũng vẫn cảm thấy không thỏa mãn, lại không biết nên làm thế nào, bối rối đến mức mồ hôi cũng đều sắp nhỏ giọt ra, rầm rì gọi tên Bì Dập An.
“... Ưm... khó chịu quá... Em sờ chỗ này của anh đi...” Cố Duyên dưới tình thế cấp bách liền cắn lấy môi Bì Dập An, duỗi tay xoa loạn xạ lên ngực cô, vừa xoa vừa cọ, còn kêu thủ thỉ hàm hồ làm nũng với cô.
Dương v*t hắn đã sớm cứng rắn chống lên đùi Bì Dập An, cách hai lớp vải quần áo cũng đã đâm loạn xạ cả lên, gấp gáp đến nổi mắt cũng đỏ lên, loáng thoáng còn nhìn thấy có chút nước trong hốc mắt đảo quanh, đẹp đến mức Bì Dập An trái tim run rẩy.
Cô biết bản thân mình trước nay đều là bệnh cuồng nhan sắc, nhưng chưa hề nghĩ đến mình có thể cuồng đến mức như vậy. Biểu hiện của Cố Duyên vừa thấy liền biết còn là thân đồng tử, phàm là những người đã từng thử qua một lần, đều không đến mức gấp gáp đâm loạn xạ lên như vậy, nhưng cô vậy mà lại không cảm thấy bực bội, ngược lại trong lòng còn có một loại cảm giác thỏa mãn kỳ dị. Cô là lần đầu tiên của Cố Duyên, là người dẫn đường của hắn, có thể mang đến cực hạn vui sướng và cao trào khó quên cho hắn.
Bì Dập An xoay người cưỡi lên cơ thể Cố Duyên, cúi đầu hôn môi hắn, vuốt tóc mái đã mướt mồ hôi của hắn ngược lên đỉnh đầu, dùng giọng điệu dịu dàng chưa bao giờ có dỗ dành hẳn: “Cưng à, đừng nóng vội, anh muốn gì, em cũng cho anh hết...”
Cố Duyên thở nặng nhọc, tự mình hoảng loạn móc dương v*t từ trong quần ra nhét vào trong tay cô, thứ đồ vật kia kích động run run mấy cái, gân xanh trên thân trụ nổi lên gồ ghề, nhưng chỉnh thể màu sắc thì lại có vẻ hồng mịn hơn so với những người khác, so với trong video cam mà Bì Dập An đã xem cũng đẹp hơn một chút.
Bì Dập An nhoẻn miệng lộ ra một độ cong sung sướng, cô bị loại phản ứng dồn dập của Cố Duyên khiến cho rất hài lòng, loại cảm giác hưng phấn này càng khiến cho tinh thần thêm thỏa mãn, giống như cô có thể khống chế được mọi thứ của Cố Duyên, bao gồm cả sinh mệnh.
Cởi quần áo Cố Duyên ra xong, cô nhìn hắn trần trụi, thân thể như ngọc vùi trên chiếc giường mềm mại, Bì Dập An thì vẫn cứ ăn mặc đầy đủ, chỉ là có chút nếp nhăn.
Từ lông mi Cố Duyên cô bắt đầu hôn xuống, vươn đầu lưỡi liếm chiếc lưỡi hắn, từng chút câu lấy nó, tay sờ xuống bên dưới, sờ đến vòng eo cô thích nhất, thon chắc có lực, đang vô cùng căng cứng, nóng hừng hực, có thể thấy được hắn kích động đến mức nào.
Cô dùng răng cắn cằm Cố Duyên, nhẹ nhàng cạ cạ, xuống chút nữa, chiếc lưỡi mềm linh hoạt ẩm ướt hơi nóng liếm qua hầu kết hắn, cho đến hai n/úm v/ú nhỏ tinh xảo của hắn, thật là hai cái chấm đáng yêu, Bì Dập An ngậm lấy, Cố Duyên liền bắt đầu kêu hừ hừ, ngửa mặt từ phát ra mấy tiếng rên rỉ vụn vặt trong cổ họng.
Bì Dập An rất ít khi đóng vai trò như vậy trên giường, đa số thời điểm, cô tuy rằng thích cảm giác mạnh, nhưng càng thích đắm chìm trong sự hầu hạ của đàn ông, lười phải đi chìu lòng người khác, nhưng khi lúc này phải làm như vậy thật, thì cô cũng không hề cảm thấy vị trí của mình bị thấp kém đi mà ngược lại, cảm thấy mình giống như đang khống chế sinh tử của người khác, nhìn Cố Duyên bị cô trêu chọc đến mức nước mắt cũng sắp ứa ra, cô thế mà lại cảm thấy thỏa mãn tột độ.
Đó là một loại cảm giác hết sức mới lạ, cô thậm chí còn cảm thấy mình hình như có chút biến thái, Cố Duyên đôi mắt càng đỏ, cô liền càng muốn đùa chết hắn.
Nếu hắn có thể khóc ra, cô nhất định sẽ cao trào.
Bì Dập An chưa bao giờ rõ ràng hơn so với giờ phút này rằng cô thật sự đã yêu khối thân thể trẻ tuổi cường tráng này của Cố Duyên, yêu tiếng hắn rên rỉ, yêu khuôn mặt đẹp lộng lẫy của hắn.
Cô sẽ không ngại giúp hắn giải tỏa dục vọng khó cưỡng này.
Môi lưỡi càng đi xuống, Cố Duyên lại càng cảm thấy ngại, giọng nói dường như là khóc nức nở lên, hắn nói: “... Đừng, dơ...”
Nhưng Bì Dập An muốn làm như vậy, một bàn tay cô đã cầm hai hòn trứng dái phía dưới chậm rãi xoa, ngón trỏ một bàn tay khác dính dính chút nước rỉ ra trên đỉnh dương v*t, rồi hợp nhau với ngón cái cạ cạ chà xát, rồi lại kéo ra, trong sự dính nhớp lôi ra một sợi dài, lại lập tức đứt đoạn, Cố Duyên mở to mắt nhìn cô vươn đầu lưỡi liếm liếm.
Đây gọi là, mộng tưởng biến thành hiện thực, Cố Duyên được làm như vậy là giấc mộng bao nhiêu năm về Bì Dập An, trong mộng những thời khắc triền miên nhớp nháp kia, hắn đều thời thời khắc khắc ảo tưởng, nhưng chưa từng nghĩ đến thật sự sẽ có một ngày hiển hiện ra thực tế, cho nên trong một khắc này, hắn không phân biệt rõ đâu là mơ và đâu là thật nữa.
Hắn đã cho rằng mình một lần nữa chìm vào giấc mơ đã lặp đi lặp lại bao lần.
Nhưng cảm giác thoải mái như vậy rất chân thật. Dường như là trong khoảnh khắc khi cô ngậm lấy dương v*t của hắn vào miệng, thì hắn liền muốn bắn ra, tiếng thở dốc cũng run lên hết mức, hắn gần như là phải sử dụng hết toàn bộ sức lực, mới có thể không mất mặt trước cô. Cái đầu lưỡi nhỏ kia liếm từ thấp lên cao, lại chống quy đ*u lên má rồi mút vào, Cố Duyên khống chế không được lại nhét cả nguyên cây vào miệng cô.
Một cây lớn như vậy sao có thể nuốt trôi được, đột nhiên bị tắc nghẽn lại, chống trong cổ họng Bì Dập An, cô bị tấn công lập tức khống chế không được muốn nôn ra, liền mạnh mẽ ấn hắn xuống, đồ vật kia rút khỏi miệng cô, mang theo một mảnh nước bọt.
Cố Duyên uất ức khóc ra, hắn thật sự khó tiếp thu được, hắn đã sắp bắn ra, nhưng dương v*t sau khi bị cô nhổ ra lại nghẹn đến mức hết sức khó chịu.
“... Muốn quá... em liếm anh đi...” Cố Duyên khóe mắt ứa ra một giọt nước mắt, đáng thương y như một con mèo đến kỳ động dục.
Quả thật là không thể nói chuyện đạo lý với người đang say chuếnh choáng, Bì Dập An duỗi tay vuốt vuốt cho hắn, tiếp tục dỗ dành cậu bé với tâm trí đang không được bình tĩnh này: “Vậy anh ngoan ngoãn đừng lộn xộn, em sẽ giúp anh hút ra.”
Cố Duyên vội vàng gật đầu.
Một lần nữa cúi đầu ngậm vào, Cố Duyên dùng tay hất mái tóc dài hơi rối ra nhìn mặt Bì Dập An, bên dưới hắn bị cô ngậm trong miệng lên xuống phun ra nuốt vào, thị giác mãnh liệt như vậy kích thích cao độ khiến càng Cố Duyên khoái cảm, không đầy mấy phút, cao trào liền mãnh liệt dâng lên trong hắn, căn bản là không kịp lấy ra, hắn đã ào ạt bắn.
Tinh d*ch với ý nghĩa chân chính lần đầu của Cố Duyên đều toàn bộ bắn vào miệng Bì Dập An.
Bì Dập An cho rằng mình sẽ cảm thấy không thoải mái, nhưng trên thực tế là, cô lại không ngại chút nào, trước mặt Cố Duyên, cô phun thứ chất lỏng trắng sữa kia vào trong lòng bàn tay mình từng chút một, chất lỏng sền sệt kia từ cánh môi đỏ thắm của cô chảy ra, hành vi và thái độ quyến rũ của cô lại kích thích hắn
Cô chìa thứ đồ trên tay cho hắn xem, cười cười, “Đồ vật của anh, thật là nhiều đó...”.
Cố Duyên vừa được sung sướng qua một lần, đã tỉnh táo không ít, thấy Bì Dập An đùa bỡn với thứ chất lỏng màu trắng ngà sền sệt trong lòng bàn tay, cảnh tượng thực sự quá mức tình sắc, hắn cũng không biết rút ra được một cái khăn giấy từ chỗ nào, giúp cô lau sạch sẽ vật kia, trên mặt thì đỏ ửng.
Cố Duyên sau khi lau sạch sẽ liền bắt đầu phản công, có lẽ là vì đã bắn một lần, hắn lúc này có vẻ đặc biệt kiên nhẫn.
Hắn bế xốc Bì Dập An đè cô xuống dưới ôm lấy, khống chế cô trong lồng ngực mình, giống như làm vậy thì sẽ có thể có được cô một cách
tuyệt đối, cúi đầu hôn nhau với cô, là một nụ hôn chân chính ngọt ngào ướt át. Môi lưỡi giao triền, nóng hôi hổi, hôn đến nổi cuối cùng hai người đều thở hồng hộc.
Cố Duyên nhìn người bên dưới thật lâu, nhìn đôi môi ẩm ướt của cô, nhìn đôi mắt mê hoặc của cô, hận không thể nuốt cô trọn vẹn thân thể mình, giấu đi, không cho người khác nhìn thấy nữa.
————
Bì Dập An rõ ràng có thể cảm giác được lúc Cố Duyên cởi quần áo cô cánh tay hắn đã run rẩy đến mức nào, cúc áo ngực hắn cũng không cởi được, lúc cô lộ ra ngọn núi tuyết trắng hắn vừa mút ra từng mảng vết đỏ, vừa duỗi tay ra sau lưng cô cởi nút thắt, nhưng càng vội vàng càng rối rắm, thì càng không cởi được.
Hắn lại lật người Bì Dập An qua tới nằm sắp lại, cuối cùng là tự mình nghiêm túc hoàn thành lần đầu tiên cởi nút thắt áo ngực, lưng Bì Dập An rất đẹp, làn da vừa trơn bóng lại vừa trắng trẻo, cô thậm chí còn có hai hõm venus chỗ eo, hai hõm đồng tiền này nằm trên thịt lún lún, nhìn đã đáng yêu, lại còn gợi cảm, môi Cố Duyên cứ ở chung quanh chỗ đó triền miên một lúc lâu.
Sau khi cởi xong quần thì chỉ còn lại một lớp quần lót mỏng manh, Bì Dập An cố ý mặc quần chữ Đinh (丁), mấy sợi dây buộc và một mảnh vải nhỏ màu thiên thanh gần như trong suốt, Cố Duyên thậm chí có thể thấy những nhan sắc kiều diễm bên dưới.
Quan trọng nhất chính là, trên lớp vải đó đã có vết nước, là thứ gì, không cần nói cũng biết.
Cố Duyên cách vải dệt xoa nắn â/m đ/ế đã nhô lên, vừa đụng tới, thì Bì Dập An liền khắc chế không được run lên, cô nhớ lại những gì đã qua,
khuôn mặt tuấn tú lúc trước chỉ thấy trên màn hình TV kia, giờ phút này lại đang có ý đồ hôn hít tiếp cận hạ thể mình.
Cái loại cảm giác kích thích này phải gọi là điên cuồng.
Cho đến khi Cố Duyên cách một lớp vải, dùng đầu lưỡi chống chống khảy khảy viên trân châu nhỏ kia thì Bì Dập An càng ướt vô cùng, chất lỏng cô tiết ra cùng với nước miếng Cố Duyên, khiến cho lớp vải kia trở nên ướt đẫm.
Cố Duyên nhẹ nhàng kéo lớp vải ra, khung cảnh hắn tha thiết ước mơ liền hiện ra trước mặt hắn.
Hắn dùng ngón giữa vẻ mấy vòng lên mặt trên, xẹt qua tầng tầng cánh hoa ướt nóng trơn mềm, viên trân châu nhỏ nhô lên càng thêm rõ ràng, hắn há miệng ngậm lấy, dùng đầu lưỡi qua qua lại lại kích thích, hài lòng khi nghe thấy Bì Dập An động tình rên rỉ.
Ngón giữa lại đi xuống, tìm được cái cửa động tiết nước kia, từng chút một vói vào bên trong, lại có một chút nước trong suốt chảy ra.
Bì Dập An không biết bản thân mình lại có thể mẫn cảm đến mức này, Cố Duyên thậm chí không có kỹ xảo gì, chỉ dùng ngón tay ra ra vào vào ở chỗ đó thì, cô đã chảy nước không ngừng, từng luồng nước đều bị ngón tay Cố Duyên kéo ra ngoài, ướt cả cánh mông và một mảnh khăn trải giường bên dưới, thật sự quá sung sướng.
Cố Duyên là lần đầu nhìn thấy bộ phận sinh dục của phụ nữ, mặc dù là không có đối chiếu, hắn cũng cảm thấy nơi này của cô đẹp quá mức, trơn ướt, chặt chẽ, nhiều nước, màu sắc tươi đẹp, ngón tay hắn cũng bị những chất lỏng đó làm ướt, sáng lấp lánh, mỗi lần rút ra lại kèm theo chất lỏng không ngừng chảy xuôi, quả thực xinh đẹp như một đóa hoa sen nước bằng thịt.
Bì Dập An đã chịu không nổi, cô thở hổn hển bảo Cố Duyên: “Đừng đùa nữa, vào đi...”
Cố Duyên chờ những lời này đã lâu, bóp lấy eo cô đẩy vào bên trong, chất lỏng quá nhiều, hắn tiến vào cũng không khó khăn, nhưng vẫn bị chỗ chật chội nóng rực kia khiến bụng nhỏ cũng xoắn lại, liền căng da đầu cắm thẳng vào chỗ sâu nhất, cho đến tận đỉnh mới rốt cuộc không động đậy nữa, nhưng vẫn còn có non nửa cây dừng lại ở bên ngoài.
Bì Dập An thỏa mãn hừ hừ, loại cảm giác được cắm đầy này thật quá thoải mái, trước mắt còn có vòng eo với cơ bắp tươi đẹp đung đưa, hai nguồn kích thích quả thực làm cô sung sướng không nói nên lời, tiếng nói vừa ra khỏi miệng, lập tức biến thành tiếng rên rỉ rách nát.
Cố Duyên bấu chặt lấy eo Bì Dập An chống đẩy vào trong, lần nào cũng đều có thể mang ra một chút nước, tận cùng bên trong Bì Dập An là một mảnh thịt mềm, mã mắt hắn tại đó liền nhẹ nhàng cọ sát, sung sướng đến mức hắn nhiều lần cũng muốn chọc sâu vào nơi đó, toàn bộ côn th*t đều không ngừng bị huyệt thịt hút vào trong, hắn càng ngày càng khống chế không nổi tốc độ của chính mình.
Dù sao cũng là lần đầu tiên, sợ bản thân biểu hiện không tốt, liền thở hổn hển hỏi Bì Dập An: “... Sướng không em? Anh nhanh hơn một chút được không...”
Bì Dập An sờ tay lên cánh tay Cố Duyên, cầm lấy nó, dưới sự vận động của hắn, giọng nói đứt quãng: “... Sướng lắm... nữa đi...”
Những lời này vừa phát ra, Cố Duyên liền thật sự khắc chế không nổi nữa, hắn lăn lộn qua lại Bì Dập An trên giường thật lâu, mấy cái bao chứa đầy chất lỏng cái này tiếp theo cái khác liên tục bị ném vào sọt rác, cả phòng đều là hương vị tình ái.
Lần cuối cùng ngược lại là tay già đời Bì Dập An phải xin tha, vừa kẹp chặt lại vừa ra sức xoắn hắn, cô mềm như bông nằm trong lòng hắn gọi Cố Duyên là anh trai thật lớn.
Không có người đàn ông nào không thích được tôn xưng, hơn nữa lại còn là cô gái mình yêu nhất, ngày thường ở bên cạnh cô hắn đều sợ cô không thích, nhưng bây giờ lại ngọt ngào gọi hắn là anh trai như thế, Cố Duyên nghiến răng nghiến lợi bóp mông Bì Dập An một chút, cô lại kêu thêm một tiếng hắn liền thật sự muốn bắn ra.
Bì Dập An đâu phải là cô bé mới lớn ngây ngô, nhìn phản ứng của Cố Duyên thì đã biết hắn thích cái trò này, cô cũng đã thật sự quá mệt mỏi, liền cố ý duỗi tay sờ sờ chỗ hai người giao hợp, như có như không chạm vào vài cái, hờn dỗi đối nũng nịu với Cố Duyên: “Anh trai cứng quá, muốn anh bắn cho em... được không... anh trai...”
Cố Duyên bị những lời này kích thích đến mức cả người run lên, nhanh chóng hung hăng ra vào mấy chục cái rồi ôm chặt Bì Dập An bắn ra.
Cho đến khi hai người tỉnh lại, thì đã là hơn 12 giờ trưa ngày hôm sau. Lúc 10 giờ hơn, Ngô Thành đã gọi một cuộc điện thoại cho Cố Duyên, nhưng điện thoại reo vài lần cũng không có ai nghe thì cậu ta lập tức từ bỏ ý định. Thiếu niên vui vẻ, cậu ta cũng hiểu, chỉ sợ Bì Dập An cào ra dấu vết gì đó trên người Cố Duyên, thì lúc quay phim lỡ như không cẩn thận bị nhìn thấy, vậy xong đời.
Cậu ta lo lắng thấp thỏm một mình suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng lúc 12 giờ trưa, thì cũng nhận được điện thoại của Cố Duyên, không có gì khác biệt, chỉ là cần ăn cơm.
Lúc đến nơi, Ngô Thành vẫn nghe thấy giọng Cố Duyên khàn khàn, nhưng cũng không hỏi, chỉ có thể tung ta tung tăng đi dọn cơm.
Bì Dập An cả người đều khó chịu, còn là cố chống thân thể đi rửa mặt, ngày mai cô phải đi làm bình thường, chiều nay thì phải trở về, buổi tối còn phải cùng Thập Nhị tham gia một bữa tiệc.
Cố Duyên ôm eo cô từ phía sau, gác cằm trên vai cô, lại hôn hôn lên má cô, hỏi: “Có thể mai mới về không em?”
Hắn thật sự luyến tiếc, hận không thể đem cô đi cất giấu.
Bì Dập An kéo tay hắn từ trên eo mình ra, đối diện gương nhanh nhẹn cột mớ tóc dài lên, giọng điệu khá đối phó, nói: “Không được, em còn có việc.”
Cố Duyên không dám giữ nữa, hắn sợ Bì Dập An nổi giận.
Cơm nước xong thì cũng đã quá giờ trưa, Bì Dập An không từ chối Cố Duyên muốn đưa cô đến Nghĩa Ô, cô chỉ nghĩ làm thế nào thoải mái nhất cho bản thân mình, cũng không làm ra vẻ làm gì.
Vẫn là Ngô Thành lái xe, cậu ta có thể phát giác được một cách chắc chắn giữa hai người này đã có gì đó không bình thường nữa, cho dù không thể làm ra hành động thân mật gì, nhưng cái cảm giác kỳ dị giữa bọn họ thì rất rõ ràng, người sáng suốt về nhìn là tiếp giữa hai người này đã xảy ra chuyện gì.
Ngô Thành nhẹ nhàng thở dài, cảm thấy Cố Duyên thật là giỏi, bây giờ có chuyện vợ chồng son này hắn cũng phải cố ý che giấu. Chỉ cần xảy ra chuyện gì không mong muốn thì người thiệt thòi trước tiên sẽ là Cố Duyên, hắn đối với mối tình này đã bỏ ra quá nhiều, nhưng lại yêu cầu đổi lại quá ít, nếu như có lúc nào đó, một chút yêu cầu nhỏ này cũng không được đáp ứng thì hắn làm sao có thể chịu đựng nổi đây?