• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Dập An, bạn trai cậu à?” Á Nam hỏi, các cô ấy sôi nổi mở to đôi mắt ham học hỏi nhìn về phía Bì Dập An.

Lúc tổ Biên tập tan tầm, cả đám cùng đi thang máy, mới ra khỏi cửa chính đài truyền hình liền thấy một người đàn ông dung mạo không tầm thường đang vẫy tay với cô.

Không cần nghĩ nhiều, tuyệt đối là có quan hệ với Bì Dập An.

Bì Dập An Nhìn bác sĩ Giản ngoan ngoãn đứng chờ bên cạnh xe, mỉm cười nói với bọn người Á Nam: “Không phải.”

Trên xe, Giản Chiếu Nam nhìn mấy cô gái qua kính chiếu hậu rồi nói với Bì Dập An: “Bì Dập An, thì ra cô làm việc ở đài truyền hình à, khó trách...”

Hắn vốn muốn nói, khó trách tính tình phóng khoáng như vậy, nhưng rốt cuộc cũng vẫn không nói ra miệng.

Bởi vì trạng thái của Bì Dập An có vẻ không ổn, tuy rằng số lần gặp mặt không nhiều lắm nhưng bất cứ lần nào, cô ấy cũng đều tùy tiện phóng khoáng, giống như một ngọn lửa đang hừng hực cháy, khiến người ta không thể không chú ý đến cô, không thể không bị cô lôi cuốn.

Không phải giống như bây giờ, một cánh tay chống lên cửa sổ xe, đêm hè hơi nóng, gió từ từ thổi quét qua mặt cô, hất tung mái tóc, có một sợi dính lên cánh môi hồng nhuận, gương mặt tươi đẹp trong dưới ánh đèn nê ông càng đặc biệt lạnh lùng cao ngạo.

Không biết tại sao lại làm người ta liên tưởng đến trời đông giá rét, tuyết trắng phủ đầy khắp núi đồi lạnh lẽo.

“Khó trách cái gì?” Cô vén tóc ra sau tai, hơi hơi quay mặt, mang theo một nụ cười mỉm.

Giản Chiếu Nam chỉ nhìn thoáng qua, liền nhanh chóng thu hồi tầm mắt. “Không có gì.” Hắn nói.

“Đúng rồi, cô có ngại tôi tiện đường đón em của tôi luôn không? Bây giờ đúng lúc nó vừa tan tiết tự học buổi tối.” Giản Chiếu Nam hỏi.

Bì Dập An khẽ nhíu mày, nhưng vẫn nói: “Tùy anh.”

Lúc xe dừng lại ở trước cổng trường thì học sinh còn chưa tan học, bên trong không gian xe nhỏ hẹp, bác sĩ Giản vắt hết óc nghĩ, phải cùng cô nói về vấn đề gì thì mới không để lộ hắn là một người khô khan và không thú vị.

Nhưng mở miệng vẫn cứ là: “Mấy hôm nay tai của cô cảm giác thế nào rồi? Có uống thuốc đúng giờ không?”

Bì Dập An cười nhẹ một tiếng, hỏi: “Bác sĩ Giản, anh hơn nửa đêm chạy đi một quãng đường xa như vậy, chính là vì để quan tâm bệnh nhân sao?”

Giản Chiếu Nam sửng sốt, còn chưa kịp mở miệng, đã bị Bì Dập An túm lấy cà vạt nhanh chóng kề sát, có lẽ chỉ mấy centimet, khuôn mặt cô trước mắt hắn nhanh chóng tiến tới.

“Bác sĩ Giản, anh nghĩ đơn giản quá” Cô nhẹ giọng nói.

Giản Chiếu Nam thậm chí có thể thấy được hình ảnh của mình trong mắt cô, không biết là tiếng tim ai đập, dồn dập nhảy lên, cơ hồ muốn xé rách màng tai.

Hắn nuốt hạ nước miếng, gian nan mở miệng: “Tôi là vì  ”

Lời còn chưa dứt, môi Giản Chiếu Nam đã bị Bì Dập An hôn xuống, tựa hồ là không dám tin, đôi mắt hắn vẫn tròn to trước hành động bất thình hình này, hô hấp tạm dừng lại.

“Bác sĩ Giản, nhắm mắt.” Thanh âm mê hoặc của cô vang lên.

Thế giới của Giản Chiếu Nam chỉ còn lại một màu đen huyền ảo, thứ duy nhất dẫn đường hắn chính là hai cánh môi lưỡi ngọt thanh kia, giống như mang theo một lưỡi câu hoa lệ kịch độc, câu lấy hắn chìm nổi trong thế giới của nàng.

Bì Dập An hôn vô cùng sâu và gợi tình, cô ngậm lấy lưỡi Giản Chiếu Nam nhẹ nhàng mút, mút đến hắn cả người nhũn ra rồi dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn xuống, mang theo đau đớn nho nhỏ, lại càng thêm kích thích dục vọng của hắn.

Không biết qua bao lâu, chuông tan học vang lên, Bì Dập An mới buông tha hắn.

Lúc hai người tách ra, một sợi chỉ bạc nhuốm hơi nước kéo ra theo bờ môi hai người, đứt lìa khiến bên trong xe bầu không khí dâm mỹ cực kỳ.

Giản Chiếu Nam bắt giữ được một chút khinh miệt trong đôi mắt rực rỡ như ráng chiều của Bì Dập An, nghe thấy cô nói: “Bác sĩ Giản, anh vì cái này, đúng không?”

Lúc về đến nhà thì đã hơn 10 giờ, phòng khách còn sáng đèn, Thập Nhị nằm trên sô pha xem TV, bị diễn viên hài kịch chọc cười hết sức vui vẻ, thấy Bì Dập An đã về, liền ngồi thẳng dậy nhìn chằm chằm cô.

“Làm gì vậy?” Bì Dập An vừa thay dép lê vừa hỏi cô ấy.

Thập Nhị nghiêm túc nói: “Cậu không có gì muốn nói với tớ sao?”

Bì Dập An ném túi xách lên sô pha, vừa đứng soi gương vừa cột mái tóc dài lại, quay đầu sờ soạng khuôn mặt nhỏ của Thập Nhị một phen rồi cười hì hì nói: “Đang yêu.”

Thập Nhị trợn trắng mắt liếc cô một cái “Người ta đang nói chuyện nghiêm túc với cậu đó!”

Cô đưa điện thoại cho Bì Dập An xem, là giao diện Weibo, sự kiện hôm nay Cố Duyên tránh ở dưới bàn làm việc của cô, đã được ai đó đó ghi hình toàn bộ quá trình, rồi đăng tải lên Weibo, cho nên đã diễn ra một cuộc khẩu chiến trong các fans.

Bì Dập An cười nhạo một tiếng, nói: “Chỉ là tiết mục giả vờ mà thôi, cũng không biết ai chỉ hắn làm vậy.”

Thập Nhị sốt ruột nói: “Tớ không phải nói cái này, cậu xem đi, đã có fans muốn làm thịt cậu đó!”

Bì Dập An vẫn là không nhanh không chậm: “À, mấy cô bé con này, đối với việc bên cạnh anh trai của mình xuất hiện một người nào đó, thì chắc chắn sẽ bị xem là cái gai trong mắt, sẽ bị làm thịt, cho nên đó là lý do tớ không thích có mối quan hệ gì với các nam minh tinh cả, đặc biệt là cái loại đang được hoan nghênh như Cố Duyên.”

“Cậu không lo lắng thật sao?” Thập Nhị vẫn có chút không yên.

“Không có việc gì, loại chuyện này ngủ một giấc thì các cô ấy sẽ quên thôi.” Bì Dập An nói.

Hai người moi ra nửa trái dưa hấu từ trong tủ lạnh, rồi dùng hai cái muỗng vừa đào ăn, vừa nói chuyện trên trời dưới đất, hoàn toàn không có hình tượng thục nữ gì cả.

“Hôm nay bác sĩ Giản đưa tớ về.” Bì Dập An nói.

Thập Nhị: “Như vậy là có ý gì? Cậu thật sự muốn nói chuyện yêu đương nghiêm túc với hắn à?”

Bì Dập An cười một tiếng, nói: “Cậu biết không, hôm nay hắn lấy cớ đưa thuốc đón tớ tan tầm, kết quả nửa đường lại nói còn phải đi đón em trai hắn tan học, hóa ra trên đời này còn có người nề nếp như vậy.”

Thập Nhị cũng cười, hỏi: “Em của hắn có đẹp trai không?”

Bì Dập An nhún vai: “Không đón được nó. Hình như là trốn học.”

······

Ngày hôm sau tình hình không hề giống với những gì mà Bì Dập An chờ mong, trận khẩu chiến trên Weibo càng thêm nghiêm trọng.

Cũng không biết như thế nào đột nhiên lại xuất hiện một vị tiểu thịt tươi tên Ngụy Nguyên, fans của hai bên trước giờ vẫn luôn xung đột, lần này hành vi Cố Duyên trốn dưới bàn làm việc của Bì Dập An bị fans của Ngụy Nguyên quy chụp là không tôn trọng phụ nữ, nói hắn cử chỉ tuỳ tiện, cố ý trốn ở chỗ đó là vì muốn nhìn chân Bì Dập An.

Tóm lại, hai nhà ồn ào đến khí thế ngất trời.

Tuy rằng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi đi vào Đài làm việc thì vẫn bị vô số ánh mắt tập trung quan sát.

Lúc đang chờ thang máy Tiểu A từ sau lưng ôm chầm lấy cô, làm mặt quỷ hỏi: “An nè, cảm giác nổi tiếng trong một đêm là thế nào hả?”

Bì Dập An vỗ vỗ vai cô, cười cười nói: “Nếu các cô ấy không nói đến việc lúc tớ học cao trung thi Toán chỉ được 40 điểm, thì sẽ tốt hơn một chút.”

Lúc chuẩn bị học ngay cả lão Thành cũng trêu ghẹo cô, nửa thật nửa đùa nói với Bì Dập An: “Đúng lúc cô và Cố Duyên đều tham gia dự án mới lần này, hay là chi bằng cô phụ trách hắn luôn đi.”

Bì Dập An lập tức cự tuyệt: “Cầu lão đại buông tha tôi, Cố Duyên vẫn nên để lại cho Đông ca làm đi, tôi còn muốn sống nhiều hơn mấy năm.”

Lúc quay tiết mục, một biên kịch phải phụ trách một minh tinh, Bì Dập An đã sớm được phân cho Ngôn Tinh Đồ, đây là một ngôi sao nhí, năm nay chỉ mới 15 tuổi, không có nhiều fans điên cuồng. Kể ra thì cũng không quá nổi tiếng, ít thị phi.

Mọi người cười ồ lên, không khí trong phòng họp hiếm khi nhẹ nhàng như thế.

Buổi chiều, lão Thành gọi riêng Bì Dập An đến văn phòng mình.

Bì Dập An gõ cửa đi vào, không ngờ thấy Cố Duyên và người đại diện của hắn là Hoàng Sơn.

“Tôi giới thiệu một chút, vị này chính là người đại diện kim bài Hoàng Sơn, đây là Bì Dập An, một người trẻ tuổi vô cùng có tài năng.” Lão Thành giới thiệu hai người.

Khác với ngày hôm qua hoạt động trước camera hoạt bát phóng khoáng, lúc này Cố Duyên ngồi trên sô pha, rõ ràng nghe thấy tiếng động nhưng ngay cả mắt cũng không nâng một chút, vẫn ôm di động co mình trên sô

pha, biểu tình lạnh nhạt tối tăm, giống như mọi việc không liên quan đến mình.

“Xin chào.” Bì Dập An khách khí bắt tay Hoàng Sơn.

Hoàng Sơn năm nay hơn 40, lăng xê không biết bao nhiêu ngôi sao nổi tiếng rồi, danh hiệu người đại diện kim bài cũng không phải là hư danh, nhìn thấy Bì Dập An cũng thập phần khách khí, cười cười nói: “Lão Thành à, Bì tiểu thư không phải chỉ đơn giản là biên kịch đâu, nhìn bộ dạng này là có thể trở thành ngôi sao đó.”

Có vẻ như hai người này vô cùng thân mật.

“Bì tiểu thư, có hứng thú trở thành ngôi sao không?” Hoàng Sơn hỏi.

Những lời này nghe cho vui thì được thôi, trên đời này con gái xinh đẹp có rất nhiều, muốn trở thành ngôi sao lại càng không điểm xuể, Bì Dập An lăn lộn trong nghề mấy năm cũng coi như là thành tinh, nghe vậy cũng chỉ là cười cười nói: “Anh quá khen rồi.”

Lão Thành cũng ra vẻ giả bộ ngớ ngẩn đùa: “Hoàng Sơn anh đừng hòng bắt người của tôi!”

Ba người giả mô giả thế khách sáo, Cố Duyên trước sau không nói một lời, Bì Dập An cũng không cảm thấy kỳ lạ, ngôi sao nổi tiếng từ trước đến nay luôn có vô số gương mặt, hoạt bát thân thiện chẳng qua là một gương mặt Cố Duyên thể hiện với công chúng thôi.

Không ngoài sở liệu, là vì chuyện Weibo mà đến.

Chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, trốn dưới bàn làm việc trong một thời gian ngắn đã bị fans của Ngụy Nguyên thổi

phồng lên thành có vấn đề về nhân phẩm, quấy rối tình dục... muốn làm sáng tỏ cũng khá đơn giản, Bì Dập An đích thân ra mặt giải thích thì được rồi.

Ý Hoàng Sơn là, trước hết nhờ Weibo của Bì Dập An công bố với bên ngoài hai người đã được phân công hợp tác từ trước, là chị em thân thuộc với nhau chứ không phải là cố tình lợi dụng quay phim để thị dâm, sau đó phát Weibo của Cố Duyên thanh minh, mọi chuyện có thể vạn sự đại cát, bịt kín miệng của đám fans kia.

“Chúng ta sắp hợp tác rồi, chỉ một chút chuyện này không cần anh phải đích thân đến.” Lão Thành nói với Hoàng Sơn.

Hai người đều nhìn Bì Dập An, chờ cô mở miệng.

Bì Dập An gật đầu, thuận theo ý Hoàng Sơn thoải mái hào phóng mở miệng: “Vốn dĩ cũng không có gì, chỉ là các fans chuyện bé xé ra to, bọn họ luôn có yêu cầu cao và soi mói đối với người của công chúng, anh yên tâm, tôi sẽ hợp tác.”

Hoàng Sơn thở phào nhẹ nhõm một hơi, hắn vốn đang là có chút thấp thỏm, sợ bên phía Ngụy Nguyên đã tìm Bì Dập An hợp tác trước, lợi dụng chuyện này muốn ép chết Cố Duyên, tuy rằng sẽ không đến mức quá xấu, nhưng dù sao cũng tạo thành ảnh hưởng không tốt đến hình tượng của Cố Duyên.

Cố Duyên chính là cây rụng tiền của Hoàng Sơn, hắn không thể để cậu ta có chuyện.

“A Duyên.” Hoàng Sơn cất cao giọng, nói với cậu trai đang co cụm một cục trên sô pha kia: “Qua đây chào hỏi Bì tiểu thư một chút đi.”

Cố Duyên cuối cùng cũng mở miệng câu đầu tiên trong hôm nay, à không, là chữ không phải câu, nhàn nhạt lãnh đạm: “Ờ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK