Song vì yên Nhật...
Khụ, vì tâm địa từ bi cứu khổ cứu nạn thế nhân, cậu quyết định sẽ theo Asada Sena tới hiện trường.
Lúc đó, cậu có thể xác nhận xem có quỷ thật hay không.
Cách kiểm tra vô cùng đơn giản.
Ngay cả khi ta không thể tìm thấy quỷ giữa ban ngày ban mặt, nhưng vẫn có thấy phát hiện những dấu ấn mà mắt thường không thể thấy được ở nơi chúng từng đi qua.
Vậy nên trong rất nhiều truyền thuyết đô thị mới có nhiều mô tả về bàn tay quỷ, dấu chân quỷ như vậy.
Đặc biệt là ở những nơi "Âm địa", dấu vết sẽ được lưu lại rất lâu.
Chỉ cần Shiraishi Shū mở ra thiên nhãn là có thể phân rõ chuyện này là thật hay giả.
Còn bình thường các hòa thượng, Miko dùng đến thủ đoạn gì để phân biệt...
Cậu chưa gặp cảnh họ trừ linh nên không biết.
Sau bữa tối, Shiraishi Shū và Asada Sena đi đến trụ sở của công ty hoạt hình có tên "Akuma House" ở quận Nerima.
Đây là một công ty mới khởi nghiệp, chuyên về các thể loại phim kinh dị chuyển thể từ Horror manga và Horror light novel chứ không có liên quan gì tới hãng Toei Animation nổi tiếng.
Tới nơi, họ liền gặp được người ủy thác.
Đó là một chàng trai trẻ tuổi có vẻ ngoài ốm yếu. Vùng da quanh mắt anh ta thâm quầng như thể rất lâu không được ngủ ngon.
Trang phục Miko nổi bật của Asada Sena đã giúp anh ta lập tức nhận ra hai người là ai. Thấy họ, anh liền chạy tới chào đón.
"Hai vị có phải là Miko Asada và Đại sư Shiraishi không?"
Này này, sao anh chỉ gọi tôi là Miko, lại gọi Shiraishi là đại sư vậy!
Nghe câu đầu tiên của anh chàng, mí mắt Asada Sena liền giật giật.
Thật bất lịch sự!
Chẳng lẽ anh không biết ai mới là vai chính sao?
Chậc...
Nếu Asada Sena hỏi ra câu này, chỉ sợ tất cả những người từng xem video của cô đều sẽ đáp: Miko là kẻ lừa đảo, hòa thượng mới là đại sư thực sự!
Người ủy thác rõ ràng là một người nghĩ sao nói vậy.
Mình phải thể hiện phong độ của một Miko, mình phải thể hiện phong độ của một Miko...
Asada Sena vừa nhủ thầm, vừa nở nụ cười chuyên nghiệp.
"Anh là Nakano-san, người ủy thác nhiệm vụ trừ linh ở "Akuma House" phải không?"
"Đúng vậy, đúng vậy! Tôi chính là Nakano! Rất cảm ơn hai vị đã đoái nhìn tới đây!" Nakano vô cùng hưng phấn, còn gập người cúi chào. "Tôi từng thỉnh rất nhiều tăng nhân chùa miếu và Miko ở Thần xã tới trừ linh. Nhưng họ vừa nghe về chuyện họa quỷ liền lập tức từ chối...
Chuyện ma ám ở đây đã làm công ty phải nghỉ hẳn một tuần. Vì thế mà tổn thất của chúng tôi càng ngày càng tăng. Nếu sắp tới mà chúng tôi không gửi được bản thảo vào đúng thời hạn thì sẽ phải trả một khoản tiền vi phạm hợp đồng rất lớn...
Tôi thực sự hết cách rồi..."
Shiraishi Shū đi sau Asada Sena, đóng vai người vô hình.
Nghe lời than vãn của Nakano-san, cậu không khỏi lắc đầu.
Đây là chuyện rất dễ hiểu.
Ngay cả bản thân cậu cũng coi nó như một trò đùa, bởi...
Chuyện vẽ ra một con quỷ quá mức ly kỳ, quá mức vô lý.
Rốt cuộc, quỷ được sinh ra từ vong linh kết hợp với oán khí, âm khí...
Tranh là vật chết, làm sao có thể tạo ra linh hồn được?
Điều đó hoàn toàn vi phạm quy tắc của thế giới này!
Song biểu hiện của Nakano-san không giống như đang nói đùa.
Chẳng lẽ ở đây thực sự có vấn đề?
"Nakano-san xin hãy yên tâm. Tôi và Shiraishi-kun nhất định sẽ giải quyết dứt điểm chuyện này."
Asada Sena hiển nhiên cũng có suy nghĩ giống như Shiraishi, cho nên cô nhanh chóng mở miệng trấn an người ủy thác.
Nhớ đến cảnh Shiraishi Shū dùng một chưởng siêu độ lệ quỷ, tâm trạng của Nakano dần bình ổn trở lại, anh gật mạnh đầu và nói.
"Cảm ơn."
Rốt cuộc, Nakano-san rất tin tưởng vào Shiraishi Shū.
Bản thân Shiraishi Shū cũng vô cùng tự tin…
Chuyện ma quái mà công ty hoạt hình này gặp được hiển nhiên không phải là vấn đề gì lớn với cậu.
Tuy nói thế này có chút tàn khốc, nhưng ở trước mặt những thứ khủng bố chân chính, nhân loại vô cùng yếu ớt.
Nếu lệ quỷ thực sự lảng vảng quanh đây thì chắc chắn nó đã biến nơi này thành hiện trường án mạng rồi.
Một khi chuyện đó xảy ra, đồn cảnh sát sẽ lập tức chuyển giao cho hồ sơ tới Thần xã chính của quận Nerima để giải quyết.
Cho dù lúc đầu họ không tin đi chăng nữa, nhưng vấn đề dính tới mạng người luôn được xử lý một cách cẩn thận và nghiêm túc.
Như vậy thì chuyện trừ tà này đã chẳng rơi vào tay Shiraishi Shū và Asada Sena.
Cho nên một năm nay Shiraishi Shū chủ yếu chỉ có thể siêu độ cho tiểu quỷ.
Đó là lý do cậu không biết mình mạnh đến mức nào.
Ai bảo cậu vẫn chưa tìm được đối thủ xứng tầm đây!
Còn Asada Sena thì sao?
Tuy chỉ là một Miko cấp thấp, nhưng cô vẫn có khả năng xử lý những con quỷ bình thường. Nếu không thì Thần xã Suga đã không để cho Asada Sena một thân một mình đi làm nhiệm vụ cho đồn cảnh sát.
Thậm chí Shiraishi Shū còn cảm thấy lần này mình sẽ không có cơ hội ra tay.
Quả nhiên...
Sau khi họ tiến vào tòa nhà, Asada Sena vừa nghe Nakano liệt kê những điều ma quái xảy ra gần đây, vừa lôi qua một đống đạo cụ sang quý như linh trần, bùa mắt thần để kiểm tra dấu vết mà quỷ lưu lại.
Trông cô có vẻ vô cùng chuyên nghiệp, song điều làm Shiraishi Shū hứng thú lại là lá bùa mắt thần.
Đối với con người, "đôi mắt" là một cơ quan cực kỳ quan trọng để quan sat thế giới.
Cho nên những người sở hữu pháp lực thường có xu hướng tăng cường thị lực đầu tiên.
Bùa mắt thần chính là thứ giúp những con người không có thần thông "thiên nhãn thông" cũng có thể "mở mắt" để nhìn ra những thứ tà uế.
Shiraishi Shū hỏi mượn Asada Sena một tấm bùa mắt thần dùng thử.
Cậu nhanh chóng nhận ra đây là phiên bản kém cỏi của "thiên nhãn thông". Tuy nó thực sự giúp con người nhìn thấu âm dương, song khả năng vô cùng hạn chế, chỉ có thể mơ hồ nhìn ra một vài dấu vết của âm khí.
Chẳng khác nào đeo kính cận tám trăm độ lên mắt.
Shiraishi Shū mở lại thiên nhãn của bản thân, vận dụng năng lực xuyên thấu âm dương quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Cậu có thể nhìn rất rõ vô số dấu chân dấu tay dị dạng xuất hiện khắp nơi trong thang máy "Akuma House" nơi họ đang đứng.
Độ phân giải đạt chuẩn 4k Ultra HD, rõ ràng đến từng dấu vân tay vân chân.
Bùa mắt thần quả nhiên không thể sánh bằng "thiên nhãn thông" thực sự.
Đương nhiên dấu chân dấu tay này đều được tạo ra từ âm khí, người thường không thể nhìn thấy.
Cho nên Nakano-san vẫn rất nghiêm túc giảng giải về những chuyện phát sinh gần đây.
"Tối hôm nọ đã có một họa sĩ trực đêm nghe được tiếng chạy đi chạy lại trên hành lang. Ban đầu anh ta nghĩ có người đang nghịch ngợm ở công ty, nên đã ra khỏi phòng để yêu cầu họ giữ yên lặng nhưng lại không thấy một ai.
Thế nhưng âm thanh ấy vẫn còn không dứt bên tai... khiến người họa sĩ đó sợ đến mức nhảy lầu… May là căn phòng đó nằm ở tầng ba, cho nên anh ta chỉ bị gãy chân phải nằm viện chứ không gặp nguy hiểm về tính mạng…
Ano, đại sư Shiraishi, ngài đang quay gì vậy?”
Nakano-san nói một hồi, bỗng cảm thấy có chút không ổn.
Anh vừa quay đầu liền thấy Shiraishi Shū đang hào hứng dùng camera quay từng vị trí ở vách, trần, sàn thang máy.
Điều đó khiến anh nhìn quanh một lượt.
Rõ ràng vách, trần, sàn thang máy ở đây rất bình thường mà.
Nó có điểm gì khác biệt so với thang máy ở các công ty khác đâu.
"Em chỉ quay chơi thôi, anh Nakano đừng để ý."
Shiraishi Shū mỉm cười thân thiện, không kể ra những điều mình thấy được qua thiên nhãn.
Cậu có thể xác định, công ty này thực sự bị ma ám.
Nhưng nếu nói thật thì rất dễ làm cho Nakano-san sợ hãi, chẳng khác nào vẽ rắn thêm chân.
“……”
Chỉ là vẻ im lặng của cậu có chút dọa người.
Nakano-san cũng trầm mặc theo.
Đúng lúc này, cửa thang máy mở ra.
Hành lang sáng trưng, yên tĩnh không một bóng người xuất hiện trước mặt họ.
Đó là một cảnh tượng rất bình thường.
Song Nakano-san lúc này đang không ngừng run rẩy.
Phải làm sao bây giờ?