• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"A! Cứu mạng! ! !"

Đầu đường Boston phồn hoa náo nhiệt đột nhiên truyền tới một tiếng hét thảm, phá vỡ bầu không khí trầm lắng.

Ngay sau đó, xa xa, khung cảnh dần hỗn loạn.

Mấy "Người " từ trong một khu mua sắm bên cạnh lao ra, đi tới đầu đường, gặp người liền cắn.

Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến cho rất nhiều người đều phản ứng không kịp nữa, liền bị cào cắn ra vết thương.

Càng ngày càng nhiều tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Có người bị thương, có người bị cắn chết ngay tại chỗ.

Những người bị cắn ra vết thương kia, ở trong vòng mười mấy giây ngắn ngủi, đột nhiên nổi điên lên, khuôn mặt dữ tợn, điên cuồng công kích ngược lại những người khác.

"Rống! Rống!"

Cổ họng của bọn họ, phát ra tiếng rống như tiếng dã thú gầm gừ.

Càng ngày càng nhiều người bị công kích.

Tiếng kêu thảm thiết, thanh âm tai nạn xe cộ, tiếng kêu khóc của trẻ nít...

Nhất thời.

Toàn bộ con đường, lâm vào trong hỗn loạn kinh khủng! !

...

Xa xa.

Trên sân thượng một tòa cao ốc, mười mấy người đứng ở trên đỉnh sân thượng, từ trên cao nhìn xuống, quan sát đường phố hỗn loạn phía dưới.

Những người này người nào người nấy tay cầm vũ khí, đại đa số đều là một ít dao phay, cũng có mấy người trên tay cầm theo khẩu súng.

Người cầm đầu, là người thanh niên, trong tay nắm lấy một thanh đao tản ra ánh sáng màu đen, lạnh lùng nhìn chăm chú đám Zombie bên dưới.

Bọn họ đều là luân hồi giả! !

"Zombie xuất hiện, cửa vào sân thượng lấp kín chưa ? " thanh niên cầm đầu hỏi.

"Yên tâm, chặn rất kín! Không một lỗ hổng, không thể nào cạy ra được. " có người trả lời.

Thanh niên gật đầu một cái, nhìn về một người trung niên bên cạnh: "Làm chút động tĩnh, dụ Zombie tới đi!"

Bọn họ chiếm cứ tòa lầu này, là cao ốc của một trung tâm, chỉ có ba tầng lầu.

Ý định của thanh niên này là, bọn họ đứng ở trên lầu chót, từ trên cao nhìn xuống công kích Zombie, mà Zombie lên không nổi, liền không công kích được bọn họ.

Chỉ tiếc, hắn coi thường cái thế giới Zombie này...

...

Khu y tế trung tâm.

Nghe được phía bên ngoài truyền tới từng tràng thanh âm kêu la thảm thiết, bác sĩ Davy bị dọa đến mặt mũi trắng bệch.

"ÔI Chúa ơi, bên ngoài rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

"Ông có thể ra ngoài xem một chút! " Trần Nghiệp cười nói.

Giờ phút này, trông Trần Nghiệp, có vẻ như trạng thái tinh thần cũng không tốt.

Rõ ràng đã ở trong kho đông lạnh, nhưng trên trán của hắn, vẫn chảy đầy mồ hôi hột.

Tóc cũng không ngừng xơ xác, từng sợi một không ngừng rơi xuống.

Trần Nghiệp đang nóng sốt! !

Bác sĩ Davy chích cho hắn vi khuẩn, sau khi nhiễm, cơ thể phản ứng rất mãnh liệt, bắt đầu phá hư đủ loại tế bào trong thân thể hắn, khiến cho hệ thống miễn dịch của cơ thể hắn như lâm đại địch, trực tiếp lấy hình thức nóng lên để đối kháng với vi khuẩn.

Chẳng qua Trần Nghiệp cũng không để bụng.

Thậm chí.

Đây chính là kết quả hắn muốn.

"Bác sĩ, ông được tự do!"

Bỏ lại những lời này, Trần Nghiệp đứng lên, hướng ra bên ngoài đi.

Thấy Trần Nghiệp đi thật, bác sĩ trung niên mừng thầm, tức khắc vội vàng chạy ra ngoài, muốn về nhà tìm vợ con.

Bên ngoài loạn như vậy, cũng không biết vợ con hắn thế nào.

Chẳng qua là.

Hắn vừa đi đến cửa, liền thấy tên phần tử khủng bố kia lại quay trở lại.

Davy sợ hết hồn, còn tưởng rằng Trần Nghiệp là muốn quay về giết người diệt khẩu, sắc mặt liền trắng bệch.

"Đúng rồi, chỗ ông nơi này chắc có các loại thuốc kích thích chứ? Lấy cho tôi một ít đi..."

Nghe được cái yêu cầu này, bấy giờ Davy mới thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần không phải giết hắn diệt khẩu là được!

"Được rồi tiên sinh, mời đi theo tôi!"

Bác sĩ Davy dẫn Trần Nghiệp đi vào phòng thuốc, nhanh chóng tìm được hai bình thuốc.

"Đây là Steroid, nó do các hợp chất trong lòng trắng trứng tổng hợp thành, kích thích bắp thịt sinh trưởng, để cho sức lực của anh trở nên mạnh hơn."

"Đây là Erythropoietin, thuốc kích thích tạo hồng cầu, nó có thể tăng cao số lượng tế bào hồng cầu mang dưỡng khí ô-xy, sẽ tăng lượng lớn ôxy cho cơ thể. Thể lực và sức chịu đựng, cũng có thể tăng lên trên phạm vi lớn!"

"Tiên sinh, hai loại thuốc này, đều có tác dụng phụ vô cùng nghiêm trọng, xin sử dụng cẩn thận."

Trần Nghiệp ngay cả vi khuẩn chết người đều không để ý, đâu còn để ý cái gì tác dụng phụ?

Nhận lấy hai bình thuốc, Trần Nghiệp cười nói: "Cám ơn ông đã nhắc nhở, ông là một vị bác sĩ tốt , chúc ông nhiều may mắn!"

Bỏ lại câu này, Trần Nghiệp xoay người rời đi.

Lần này, là đi thật.

Sau khi Trần Nghiệp rời đi không bao lâu, bác sĩ Davy liền chạy thật nhanh ra ngoài khu y tế trung tâm, sau đó ông liền bị tình huống bên ngoài làm cho sợ ngây người.

Ở trên đường phố, đã bị máu tươi nhuộm đỏ.

Chân tay đứt, thịt nát đâu đâu cũng có.

Cách đó không xa, còn có "Người " đang nằm trên đất, gặm ăn một cỗ thi thể...

"Rống! !"

Ngay tại lúc Davy ngẩn người, bên cạnh đột nhiên có một người “Phụ nữ” khuôn mặt dữ tợn lao ra, cắn một cái lên vai hắn, đè hắn ngã nhào xuống đất...

Xem ra dù cho Trần Nghiệp chúc phúc, Thượng Đế cũng không có phù hộ Davy! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK