• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 632: Đơn thương độc mã, một mình xông vào sào huyệt

Dưới sự dẫn đường của Mako Mori, Trần Nghiệp đi tới kho vũ khí. Tướng quân da đen đã đợi ở nơi này, nhìn thấy Trần Nghiệp đi tới, hắn ta lập tức đi tới đón.

“Chào mừng ngài tới tham quan kho vũ khí của chúng ta.”

Trần Nghiệp gật đầu, xem như chào hỏi, rồi đi thẳng vào vấn đề chính: “Những thứ mà ta cần thì sao?”

“Đều ở bên này!”

Tướng quân da đen chỉ về bên trái ở phía trước. Mà bên đó có một cái giá sắt lớn, phía trên giá sắt bày một quả tên lửa cực lớn. Chiều dài của quả tên lửa này đã đạt đến mười mét đáng kinh ngạc. Có thể tưởng tượng ra được, một khi nó phát nổ, thì uy lực mà nó sinh ra chắc chắn sẽ cực kỳ khiếp người.

“Đây là Ava số 6!”

Tướng quân da đen ở bên cạnh giới thiệu: “Nó là vũ khí hạt nhân có uy lực mạnh nhất trong số những vũ khí hiện có ở căn cứ chúng ta, có khối lượng tương đương với hai mươi triệu tấn! Một khi phát nổ, những thứ trong phạm vi trăm kilomet, đều sẽ nằm trong phạm vi phá hoại của nó, nó có thể dễ dàng phá hủy một thành phố nhỏ!”

Trần Nghiệp nghe vậy, thì gật đầu hài lòng.

Với uy lực như vậy, một khi sào huyệt của quái thú phát nổ, vậy cũng đủ để hắn cày ra một đánh giá siêu thần rồi.

“Thưa ngài, trọng lượng của quả bom hạt nhân này không nhỏ, ngài có cần chúng tôi phái The Jaeger đi hỗ trợ ngài không?” Tướng quân da đen ở bên cạnh hỏi.

“Thật sao?”

Trần Nghiệp đi tới bên cạnh quả bom hạt nhan, nắm lấy tay cầm bên cạnh quả bom, sau đó, dùng một tay xách lên!

“Đúng là không nhẹ, nhưng vẫn ổn, ta có thể mang đi được!” Hắn bình tĩnh nói.

Mà những binh lính ở xung quanh đều nhìn về phía hắn với ánh mắt kính trọng hơn…

Bọn họ biết rất rõ sức nặng của quả bom hạt nhân này. Chính bởi vì biết rõ cho nên mới hiểu được sự khủng khiếp của Trần Nghiệp.

Sắc mặt của tướng quân da đen co rút, cạn lời bảo: “Vậy không thành vấn đề.”

Trần Nghiệp cười. Thực ra, nếu có người hỗ trợ thì hắn sẽ thoải mái hơn một chút. Nhưng hắn sợ hệ thống sẽ phán đinh công cao lên người những người khác, cho nên cảm thấy một mình mình đi giải quyết toàn bộ quái thú vẫn tốt hơn.

“Đúng rồi, ta phải cho thứ to xác này phát nổ thế nào nhỉ? Ý của ta là, có mấy thứ như điều khiển từ xa không?” Hắn hỏi.

“Có!” Tướng quân da đen lấy một chiếc điều khiển từ xa nằm trên giá bên cạnh, rồi đưa cho Trần Nghiệp, cũng hướng dẫn hắn cách sử dụng thế nào.

“Thưa ngài, đây là thiết bị an toàn. Sau khi mở, hãy ấn vào nút màu đỏ, khởi động chương trình phát nổ của Ava. Thời gian đếm ngược được cài đặt là sáu mươi giây… Ta kiến nghị sau khi ấn nút màu đỏ, ngài hãy lập tức rời đi!”

Trần Nghiệp nhận điều khiển từ xa, nghịch một chút rồi cất đi.

Lúc này, tướng quân da đen lại chỉ vào một bộ áo giáp bằng kim loại, rồi giới thiệu: “Thưa ngài, đây là bộ đồ được nghiên cứu sinh thiết kế ra cho ngài. Hầu hết lớp ngoài của nó được làm bằng da của quái thú, bên trong có hệ thống cấp dưỡng, có thể khiến ngài hít thở trong bốn tiếng đồng hồ ở dưới nước. Điều quan trọng nhất là nó rất nhẹ, sẽ không ảnh hưởng tới bất cứ hành động nào của ngài…”

Đối với sự chuẩn bị của tướng quân da đen, Trần Nghiệp cực kỳ hài lòng.

“Tốt lắm… tiếp theo đây cứ giao lại cho ta đi!”

Vừa dứt rời, hắn đã xách đồ rời đi.

Tướng quân da đen ngạc nhiên, không ngờ hắn lại gấp gáp như vậy, hắn ta không nhịn được mà hỏi: “Thưa ngài…”

Trần Nghiệp quay đầu lại: “Ngươi còn chuyện gì khác nữa sao?”

“Ừm… ta chỉ muốn nói, thực ra ngài có thể nghỉ ngơi thêm một lúc rồi hãy đi.”

“Không cần đâu.”

Tại một hải vực thần bí nào đó.

Trần Nghiệp xách bom hạt nhân “Ava 6” lặn vào trong biển sâu. Rất nhanh, hắn đã nhìn thấy ánh sáng thấp thoáng hiện ra từ sâu dưới đáy biển. Hắn gần như có thể khẳng định được, đây chính là lối vào thông tới sào huyệt của quái thú!

Có thể tìm thấy vị trí lối vào nhanh như vậy, cũng không phải vì hắn nhớ cốt truyện. Có nhớ cốt truyện đến đâu cũng không thể nhớ được chính xác như vậy.

Hơn nữa, trong cốt truyện nguyên tác, chỉ nói đại khái lối vào ở hải vực, muốn dựa vào một mình mình để tìm được, vậy không tốn đến mấy ngày thì gần như không có khả năng. Trần Nghiệp có thể tìm được nhanh như vậy là vì tướng quân da đen đã gửi tọa độ cho hắn, việc này mang đến tác dụng rất lớn.

Thuận theo hướng ánh sáng, Trần Nghiệp giống như một con cá, nhanh chóng bơi lại gần lối vào. Tuy không thể sử dụng năng lực của nhẫn Hải Thần, nhưng hắn vẫn có dị năng niệm lực. Với lực tinh thần của hắn hiện tại, sử dụng niệm lực để khống chế nước biển rất dễ dàng. Việc này cũng mang tới khả năng di chuyển tự do trong đại dương cho hắn.

Ngay khi hắn sắp tới gần lối vào, đột nhiên tử thần cảm ứng truyền tới nhắc nhở. Nhắc nhở cũng không tính là mạnh liệt, chứng tỏ có nguy hiểm tới gần, nhưng lại không chí mạng.

Nhưng Trần Nghiệp vẫn chọn tránh theo bản năng. Dù sao thì trên tay hắn cũng đang cầm vũ khi hạt nhân. Một khi làm nổ vũ khí hạt nhân này, thì hắn cũng chưa chắc đã có thể sống sót được…

Tuy tính khả năng này cực kỳ thấp. Vũ khí hạt nhân chắc chắn có thiết bị an toàn, không thể dễ dàng bị làm nổ như vậy.

“Ào!”

Một dòng nước cuồn cuộn ập tới, Trần Nghiệp vừa mới tránh đi, có một bóng đen cực lớn lướt qua vị trí ban đầu của hắn. Bóng đen này vừa dài vừa rộng, vô cùng to lớn. Nhìn kỹ thì lại là một cái đuôi!

Nếu vừa rồi hắn không tránh thì bây giờ chắc chắn sẽ bị cái đuôi này quất trúng.

Hắn có Haki Busoshoku và năng lực tự lành, ngược lại không đến mức sẽ chết, nhưng “Ava” trong tay hắn, chắc chắn sẽ bị phế!

Nghĩ đến đây, sắc mặt của hắn nặng nề, ánh mắt nhìn về một phía nào đó trong nước biển.

Ở phía đó, có một bóng mờ to lớn!

Khỏi cần nghĩ cũng biết đó chắc chắn là quái thú canh chừng lối vào!

Giây tiếp theo!

Bóng mờ to lớn đó đột nhiên xông về phía Trần Nghiệp.

“Muốn chết!”

Trần Nghiệp hừ lạnh một tiếng, tạm thời ném “Ava” qua một bên, siết chặt hai nắm tay lại.

Bên trong căn cứ quân sự.

Lúc này, vô số cấp cao đang tập trung bên trong phòng giám sát to lớn, và cùng theo dõi hành động của Trần Nghiệp. Tướng quân da đen đã giở chút thủ đoạn lên “bộ đồ lặn” của Trần Nghiệp, cài thêm một thiết bị mô phỏng định vị.

Đương nhiên, thứ này vô hại đối với hắn. Bọn họ chỉ muốn lập tức biết được tình hình chiến đấu thế nào mà thôi.

Đối với điểm này, Trần Nghiệp thực ra đã biết và ngầm đồng ý.

“Thưa thầy, thầy cảm thấy hắn sẽ thành công sao?” Mako Mori đứng ở bên cạnh tướng quân da đen, vừa nhìn vào máy giám sát, vừa nhẹ giọng hỏi.

Tướng quân da đen cũng đang nhìn vào máy theo dõi, nghe vậy, cũng đầu không quay lại mà đáp: “Nếu ngay cả hắn cũng không có cách nào thành công, vậy thì không người nào có thể ngăn cản được những quái thú đó!”

Cô ta lập tức im lặng. Cô ta biết thầy của mình đã gửi gắm toàn bộ hy vọng lên người người đó.

Ngay đúng lúc này, một kỹ thuật viên đột nhiên lớn tiếng nói: “Phát hiện ra một thể sinh mệnh khác đang tiến tới gần kế hoạch A.”

Kế hoạch A, là biệt hiệu mà phía quân đội đặt cho Trần Nghiệp.

Ánh mắt của tướng quân da đen nhìn qua. Vị kỹ thuật viên đó lại khiếp sợ nói: “Ôi trời ơi, lại là một con quái thú cấp bốn nữa…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang