Nhìn hai người đi ra, Lương Sơn Bá không xác định hỏi Mã Văn Tài, “Ngươi nói, bọn họ sẽ hạnh phúc sao.”
Giương mắt nhìn lướt qua hai người phía dưới, Mã Văn Tài nhàn nhạt nói, “Sẽ.”
Vì Lương Sơn Bá, hắn đã sớm kêu người đi tra xét cái người kêu Vương Kỳ kia một chút, gia thế trong sạch, người cũng không sai, phong bình cũng tốt, điều trọng yếu nhất là cũng môn đăng hộ đối với Chúc Anh Đài.
【 tích —— chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ, thỉnh chuẩn bị tiến vào cốt truyện sau. 】
Thời điểm nghe được thông báo, Chúc Anh Đài đã rời khỏi thư viện khá lâu, nghe nói là vì chuẩn bị hôn lễ cho muội muội sinh đôi của mình, mà Mã Văn Tài cùng Lương Sơn Bá xem thiệp mời trong tay, nhìn nhau cười, không nói gì.
*
Thời điểm Trạch Hâm lại tỉnh lại, liền thấy được một cái phòng vô cùng bẩn loạn, còn có một cái thanh âm kỳ quái.
“Hệ thống, lần này là ta là thanh tỉnh?”
【 đúng vậy. 】
“Đưa kịch bản cho ta.”
【 Được. 】
Sau khi lấy được kịch bản, Trạch Hâm tìm một địa phương sạch sẽ chậm rãi xem, đợi cho sau khi xem xong mới chậc lưỡi, quả nhiên tất cả cẩu huyết trong kịch đều là đến từ sự thật a! Nam phụ lần này cũng quá đáng thương đi.
Làm một cái hoa hoa công tử chơi đùa trong bụi hoa, thân không dính phiến lá, nam phụ chưa bao giờ biết cái gì tên là chuyên tình. Thẳng đến gặp một nữ tử có thể so với hoa hồng đỏ, vì thế yêu thương nàng đến không thể vãn hồi. Chỉ tiếc từ rất sớm thì người nữ tử này đã yêu thương một hoa hoa công tử khác, hiện tại cũng chỉ là dùng danh nghĩa báo thù để đến tìm nam chủ cô phụ mình một lần nữa. Ở thời điểm nữ tử hấp dẫn lực chú ý nam chủ, công tác của nam phụ chính là không ngừng đối nghịch cùng nam chủ, không muốn sống đem các thứ đén cho nữ chủ. Đương nhiên, từng cái nam phụ đối nghịch cùng nam chủ đều không có kết cục tốt – đây là định luật không thay đổi, vì thế một lần trong quá trình cứu vớt nữ chủ, người nam phụ này quang vinh thành một ngốc tử.
Sau khi biết người nam phụ này biến thành ngốc tử, nữ chủ thán phục một tiếng, sau đó vỗ vỗ mông bước đi đuổi theo bóng dáng nam chủ. Mà nhà nam phụ trừ bỏ một người cha ruột không liên quan, chính là một bà mẹ kế ác độc, còn có vài cái huynh đệ cùng cha khác mẹ. Có thể nghĩ, sau khi biết được nam phụ – cái đinh trong mắt này biến thành như vậy, mẹ kế cười dài một tiếng, cũng không mang nam phụ đi chữa bệnh, chỉ là lấy danh nghĩa dưỡng thương mà đưa trở về, sau đó nhanh chóng phái một người đến xem nam phụ, mỹ danh viết chiếu cố hắn.
Sau khi xem xong, Trạch Hâm nhìn quanh bốn phía một chút, trình độ bẩn loạn kém này, cho dù chỉ số thông minh không tốt cũng phải biết cái gọi là chiếu cố tuyệt đối không phải như thế.
“Hệ thống, nhiệm vụ lần này của ta là cái gì?”
【 tích, xét thấy yêu cầu mãnh liệt từ ngoại giới, nhiệm vụ lần này là chiếu cố cũng chữa khỏi cho nam phụ, giúp hắn đoạt lại gia sản thuộc về chính mình, còn có ngược nữ chủ. 】
“Cái gì kêu là yêu cầu mãnh liệt từ ngoại giới?”
【 tích —— ngoạn gia không cần biết, thỉnh hoàn thành nhiệm vụ. 】
“Được rồi.” Dù sao cậu cũng không phải một người có tâm hiếu kỳ nặng, dù sao hệ thống luôn kỳ kỳ quái quái. Nhún vai, Trạch Hâm chuẩn bị đi xem cái gọi là nam phụ kia, nếu không có đoán sai nơi này hẳn là nhà người kia đi.
“Kia thân phận lần này của ta là gì?”
【 không có an bài thân phận thích hợp, thỉnh người chơi tự mình dung nhập. 】
“Vì sao ngươi luôn có thể nói những lời vô sỉ đến hiên ngang lẫm liệt như vậy hả?” Trạch Hâm nói nhỏ.
【 tích, thẻ vàng, thỉnh người chơi không được chửi bới hệ thống. 】
Mặt Trạch Hâm run rẩy một chút, không có để ý tới hệ thống vô sỉ đến phát rồ này.
Sau khi lướt qua đầy phòng chướng ngại vật, đi tới bên ngoài, mới phát hiện địa phương cậu ở là một căn nhà lớn hai tầng, xem trang sức đó có thể thấy được thời điểm trang hoàng lúc ấy tiêu phí bao nhiêu tiền tài.
Trong đó có một gian phòng cứ phát ra thanh âm đứt quãng, làm cho Trạch Hâm thập phần tò mò đi qua nhìn xem. Thông qua khe cửa, Trạch Hâm liền nhìn thấy hai nam nữ diện mạo không rõ đang làm vận động không hài hòa. Chịu đựng xúc động đâm mù hai mắt, Trạch Hâm rất nhanh liền rời đi nơi đó.
Đi vào lầu một, chợt nghe thanh âm tất tất tốt tốt trong phòng bếp. Trạch Hâm nhíu nhíu mày, đi qua nhìn, liền nhìn thấy một cái bóng dáng cao lớn ngồi ở đó.
【 tích —— phát hiện mục tiêu nhiệm vụ. 】
Đây là cái nam phụ kia? Nghe được thông báo của hệ thống, Trạch Hâm lấy dũng khí chuẩn bị đi qua, liền nhìn thấy nam nhân chạy ra, sau khi thấy cậu liền chạy nhanh đến góc lui thành một đoàn, lẩm bẩm nói: “Không cần đánh ta, ta rất ngoan, chỉ là ta rất đói bụng.” Nói xong liếc mắt nhìn Trạch Hâm một cái, cho cậu xem thứ trên tay chính mình, “Thật sự, ngươi xem, ta không có ăn nhiều, chỉ có một chút như vậy.”
Nhìn một chút bột phấn bánh mì trên tay hắn, Trạch Hâm đột nhiên cảm thấy có chút chua xót, vốn là một cái thiên chi kiêu tử lại bị người đạp hư thành như vậy. Vừa rồi giương mắt xem chính mình kia liếc mắt một cái, giống như là thấy được cực kỳ khủng bố quái thú tự đắc.
“Hệ thống, hai người vừa rồi kia là ai?”
【 một người là tới chiếu cố nam phụ, một người là người kia mang đến. 】
Suy nghĩ trong chốc lát, cậu liền hiểu được, người mẹ kế hắn mời đến nhìn thấy một căn nhà lớn chỉ có một ngốc tử, vì thế liền nổi lên ý tưởng chiếm lấy nơi này thành của mình. Trạch Hâm không nghĩ ra, vì sao trên đời sẽ có người như thế, bắt nạt kẻ yếu, thậm chí làm ra chuyện cưu chiếm thước sào. (không phải khó nhọc mà được hưởng sẵn chỗ tốt)
“Ta có thể đuổi bọn họ đi sao?”
【 hệ thống sẽ không can thiệp hành vi của người chơi khi đang hoàn thành nhiệm vụ. 】
Trạch Hâm trầm mặc hai giây, lên tiếng, “Ta đã biết.”
Nhìn nam phụ ở một bên lui thành một đoàn, Trạch Hâm đi tới phía trước tủ lạnh mở tủ lạnh ra, mới phát hiện bên trong không thiếu thức ăn, còn có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn cao cấp. Nghĩ tới động tác vừa rồi của hai người kia, nhớ lại một lát đã sượng mặt, vì thế liền động thủ làm đồ ăn.
Ngửi được nùi thơm chưa từng ngửi qua, nam phụ cảm thấy bụng chính mình thật đói, nhưng là không thể ăn nhiều, bằng không sẽ bị đánh, đánh trên người đau đau, rất đau, buổi tối đều không ngủ được. Nghĩ như vậy, nam phụ chuẩn bị lén lút đi về địa phương mình ngủ, ngủ như vậy sẽ không đói bụng. Không đợi hắn rời đi, liền nhìn thấy một bàn đồ ăn rất thơm đặt trước mặt chính mình, nghi hoặc ngẩng đầu liền thấy được một khuôn mặt tươi cười sáng lạn.
“Ăn đi.” Nhìn nam phụ ngây ngốc nhìn chằm chằm chính mình, Trạch Hâm nở nụ cười.
Nam phụ chỉ rụt thân mình một chút, sau đó lại chạy tới góc tường. Nhìn hắn như vậy, Trạch Hâm đột nhiên nhớ đến tiểu động vật nào đó chịu đủ loại ngược đãi.
“Xem, đây là cho ngươi, ta sẽ không đánh ngươi.” Đặt mâm trước mắt hắn, bước ra ngoài, không nhìn hắn.
Thẳng đến đi đủ xa, xác định đi ra khỏi tầm mắt hắn, Trạch Hâm mới lén lút trở về, tìm một góc độ dễ dàng quan sát. Quả nhiên, sau khi nam phụ nhìn xung quanh một chút không có nhìn thấy bóng dáng cậu, thật cẩn thận thăm dò một chút, mới bưng mâm lên lang thôn hổ yết.
Sau khi xác định nam phụ hảo hảo ăn đồ, Trạch Hâm mới yên tâm, một nam nhân cao lớn như vậy, cư nhiên gầy đến rõ ràng như vậy, thoạt nhìn không có bao nhiêu thịt, nếu không dưỡng thì sẽ chết.
Thả lỏng xong, Trạch Hâm mới hảo hảo ngồi xuống, ngẫm lại làm sao đuổi hai cái gia hỏa vô sỉ kia đi.
Đợi cho Trương Lượng dỗ dành xong bạn gái mình, thời điểm hai người thân thân thiết thiết xuống dưới, liền thấy một nam nhân ngồi trên sofa trong đại sảnh, mà cái tên ngốc tử kia lại thập phần thân mật ghé vào bên cạnh cậu.
“Ngươi là ai? Cư nhiên tự tiện xôn vào nhà dân!”
Nghe được thanh âm, nam nhân kia quay đầu nhìn mình, Trương Lượng liền thấy được một ánh mắt tựa tiếu phi tiếu.
“Tự xông vào nhà dân? Chẳng lẽ ngươi không biết đây là phòng ở của ta sao?” Trạch Hâm khinh miệt nhìn nam nhân lấm la lấm lét này, “Về phần ngươi, nếu hiện tại lăn đi ta sẽ không kiện ngươi tội một mình xâm nhập nhà ta, bằng không tự gánh lấy hậu quả.”
“Đồ điên ở đâu ra, nơi này rõ ràng chính là phòng ở của Trương Lượng, ngươi mau lăn ra ngoài cho ta.” Vừa nghe cậu nói, nữ nhân Trương Lượng bên người liền kêu gào.
Trương Lượng nghe nam nhân nói, liền cảm thấy chính mình mất mặt mũi trước mặt nữ nhân, vốn chính là tới chiếu cố ngốc tử này, ý tứ trong lời nói của phu nhân cũng là mình cứ tùy tiện là được, vì thế chính mình liền muốn chiếm lấy nơi này, tùy tiện mang nữ nhân ghét bỏ chính mình vẫn mua không được nhà tới nhìn xem. Hơn nữa mình làm như vậy là phu nhân ngầm đồng ý, lá gan cũng liền lớn lên.
Nghĩ như vậy, Trương Lượng nháy mắt kiêu ngạo lên, “Ta nói cho ngươi, ngươi nhanh lăn ra ngoài cho ta, bằng không trong chốc lát ta kêu bảo an đến, không có chỗ tốt cho ngươi.”
“ý tứ của các ngươi là không ly khai?” Trạch Hâm diễn ngược nhìn một đôi cẩu nam nữ này, quả thực tức đến nở nụ cười, nhanh như vậy liền xem phòng thành của mình.
Thấy ánh mắt nam nhân sâu kín nhìn chính mình, trong lòng Trương Lượng có điểm bồn chồn, nhưng khí thế vẫn không yếu xuống. Lúc này nữ nhân đứng ở bên cạnh hắn có chút thiếu kiên nhẫn, đang chuẩn bị lại đây đuổi người đi.
Không đợi người tiến lên, cửa phòng liền mở, tiếp theo một đống người rầm rầm tiến vào, xem chế phục trên người, rất rõ ràng chính là đội bảo an nơi này.
Nhìn một đám người thân thể khoẻ mạnh, tâm Trương Lượng vốn có chút hoảng sợ nhất thời lớn lên, chỉ vào Trạch Hâm nói: “Triệu ca, người này xông loạn, ngươi giúp ta bắt hắn lại.”
Ai biết người kêu Triệu ca kia không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái, cung kính nhìn Trạch Hâm nói, “Trạch tiên sinh, chính là hai người kia.”
“Đúng vậy.” Giương mắt liếc nhìn Trương Lượng một cái, “Tự xông vào nhà dân, biến nhà của ta thành như vậy, còn muốn công kích ta.” Nói xong, liếc mắt nhìn Triệu ca một cái, “Ta sẽ không truy cứu trách nhiệm các ngươi, nhưng mời các ngươi giúp ta giải quyết chuyện này cho tốt, tùy tiện giúp ta giáo huấn một chút hai cái gia hỏa không biết trời cao đất rộng này.”
“Vâng, vâng, đây là của sơ sẩy của chúng ta, chúng ta thập phần xin lỗi, nhất định sẽ làm ngươi vừa lòng.”
“Vậy là tốt rồi.”
Nhìn người không chuẩn bị truy cứu thêm, Triệu ca thở dài nhẹ nhõm một hơi. Người ở nơi này đều là phi phú tức quý, mà bọn họ tức thì bị gọi đến, nếu như sai lầm lớn, khó tránh đánh mất đi phần công tác này. Hơn nữa lần này là cấp trên tự mình gọi điện thoại nói, bại lộ ra, bọn họ cũng không thể trêu vào.
Nhìn bọn họ nói chuyện với nhau, Trương Lượng liền hoảng lên, “Triệu ca, hắn mới là cái người xông vào nhà dân.”
“Đúng vậy, phải bắt hắn a!” Nữ nhân kia lên tiếng phụ họa theo.
Nhìn một đôi nam nữ trước mắt, Triệu ca giải quyết việc chung nói, “Trạch tiên sinh mới là chủ nhân của chúng ta, hiện tại hắn muốn kiện các ngươi, mời các ngươi cùng ta đi một chuyến.”
Nói xong tiến lên bắt lấy hai người, đi ra ngoài.
“Các ngươi không thể như vậy, nơi này rõ ràng chính là của cái ngốc tử kia, sao lại như vậy?”
“Trương Lượng, ngươi phế vật này …”
Nghe được thanh âm mắng chửi xa xa truyền đến, tâm tình Trạch Hâm không biết vì sao cảm thấy có chút thư sướng, hừ ra tiếng nhỏ. Kỳ thật có đôi khi, hệ thống vẫn là có chút tác dụng.
Nam phụ giương mắt nhìn nhìn người đang hừ ca, trong lòng âm thầm cao hứng, người này tốt với mình. Không đi, thật sự tốt quá.
Kích động qua đi, Trạch Hâm đột nhiên nghe thấy được một trận mùi vị kì lạ, sau đó chuyển đầu về hướng nam phụ ngồi ở một bên, mày nhăn lại. Thực hôi, đây là bao lâu rồi không tắm rửa.
“Ngươi lại đây.”
Nhìn người kia nhíu mày, nam phụ có chút không yên, bởi vì mỗi lần người vừa rồi kia nhíu mày đều sẽ đánh mình.
“Lại đây.” Hôi như vậy, làm sao chịu được?
Cuối cùng nam phụ vẫn ma sát cọ cọ đi qua.
Đợi cho sau khi nam phụ đi qua, Trạch Hâm thiếu chút nữa bị xông đến ngất xỉu, quyết đoán kéo người vào phòng tắm.
Gột rửa xoát xoát vài lần, hoàn toàn rửa sạch sẽ, mới thả người đến một cái phòng tương đối sạch sẽ, Trạch Hâm liền thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nhìn nam phụ đồng học một lần nữa trở nên vô cùng anh tuấn, Trạch Hâm cảm thấy thập phần có cảm giác thành tựu.
Mà sau khi nam phụ để cái người kỳ quái tắm rửa cho mình, liền phát hiện trên người mình trở nên thơm thơm. Ngửi trên người mình, hảo hạnh phúc!
Nhìn một mình nam phụ ở một bên chơi đến cao hứng, Trạch Hâm cảm thấy hắn hẳn là không bị ngốc, chỉ là trí lực thoái hóa, chỉ số thông minh biến thành của tiểu hài tử 5, 6 tuổi.
“Ngươi ở trong này ăn chút gì đó, ta ra ngoài một chút, trong chốc lát liền trở về.” Nói xong, Trạch Hâm đem hộp bánh bích quy bơ đưa cho hắn. Thời điểm tắm rửa vừa rồi mới phát hiện hiện tại người này có bao nhiêu gầy, đều sắp biến thành xương bọc da! Hơn nữa trên người còn có rất nhiều vết thương!
Ở thời điểm cậu xoay người chuẩn bị đi mua thuốc, liền nhìn thấy nam phụ thật cẩn thận theo ở phía sau chính mình. Trạch Hâm thập phần muốn để hắn bất động đợi ở trong phòng, nhưng là vừa tiếp xúc với ánh mắt sợ hãi lại chờ mong của hắn, liền không nói nên lời.
Mang theo hắn ra ngoài khẳng định là không có khả năng, dù sao hắn như vậy, vừa ra đi liền xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ.
Cuối cùng Trạch Hâm nghĩ tới một cái biện pháp cuối cùng, kêu người tới hỗ trợ, thuận tiện kêu vài cái nhân viên vệ sinh đến sửa sang lại một chút. Loại tình huống này, tự mình thu thập không biết cần bao lâu.
Đợi sau khi người đến, Trạch Hâm an bài bọn họ thu thập phòng ở, chính mình trở về phòng giúp nam phụ xoa dược.
Theo ngày đó trôi qua, Trạch Hâm cảm thấy chính mình trước tiên phải trải qua sinh hoạt của vú em.
Tác giả có chuyện muốn nói: xin lỗi, đổi mới chậm.
Cầu bình luận a ~
Ít nhất muốn cho ta biết nơi đó không viết tốt.
Nói, của ta văn có phải hay không rất bình thản?
Cuối cùng, siêu cấp cảm tạ An Trạch á , lệ bôn đều ~
An Trạch á ném một chỗ lôi ném mạnh thời gian:2014-08-14 22:04:29
An Trạch á ném một chỗ lôi ném mạnh thời gian:2014-08-15 10:16:11
An Trạch á ném một chỗ lôi ném mạnh thời gian:2014-08-15 10:16:48
An Trạch á ném một cái lựu đạn ném mạnh thời gian:2014-08-15 10:17:12