Nhìn Thẩm Hạo còn đang vùi đầu phê duyệt văn kiện, Trạch Hâm cảm thấy thập phần nhàm chán, mỗi ngày sau khi đến nơi đây chính là kiên trì chơi trò chơi, sau đó không làm cái gì.
Do dự hai giây, Trạch Hâm vẫn là để lại một tờ giấy cho Thẩm Hạo, chính mình yên lặng rời văn phòng.
Ngẩng đầu nhìn thoáng qua cánh cửa một lần nữa bị mở ra, Thẩm Hạo cúi đầu thở dài một giây, gọi một cuộc điện thoại, sau đó lại cúi đầu xem văn kiện trên tay. Cho dù là âu yếm sủng vật, cũng cần thời gian thông khí.
Đi ra bên ngoài, Trạch Hâm cảm thấy thời tiết quả thực là rất tốt đẹp, cả không khí đều là thơm đến không thể thơm hơn.
Lật xem ví tiền, phát hiện bên trong trừ bỏ chi phiếu Thẩm Hạo cho cậu còn lại cũng chỉ là một ít tiền lẻ, ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời, nghĩ đã lâu không có đi siêu thị, quyết đoán đi về siêu thị phụ cận.
Ngay tại mấy phút đồng hồ sau khi Trạch Hâm rời đi, cửa công ty Thẩm Hạo ngừng một chiếc BMW, bên trong đi ra một đôi vợ chồng trung niên, vội vội vàng vàng đi vào bên trong.
“Thẩm tổng.”
Nhìn thư ký đắc ý của mình, Thẩm Hạo buông bút trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn hắn.”Làm sao vậy?”
Thư ký nhìn bộ dáng mặt không chút thay đổi của Boss nhà mình, thập phần bình tĩnh đẩy đẩy mắt kính trên mũi, “Một đôi vợ chồng trung niên đến đây, tự xưng là cha mẹ ngươi. Bọn họ hi vọng Boss đi xuống gặp bọn họ một lần.”
Nghe thư ký báo cáo, Thẩm Hạo tạm dừng hai giây, nhàn nhạt nói: “Ngươi chuẩn bị một chút, ta lập tức đi gặp bọn họ.”
“Vâng.”
Chờ ở phòng khách hiện tại vợ chồng Thẩm thị thập phần lo lắng, hiện tại tập đoàn Thẩm thị tùy thời đều có nguy cơ phá sản, mà người duy nhất có khả năng cứu vớt trận nguy cơ này lại có quan hệ đối địch với bọn họ. Ngay tại thời điểm hai người lo lắng chờ, liền nhìn thấy cửa mở ra
“Đã lâu không gặp, phụ thân.” Nhìn Thẩm phụ đã có một chút chật vật, Thẩm Hạo thập phần đạm mạc mở miệng.
Nghe loại giọng điệu khinh mạn này của Thẩm Hạo, Thẩm phụ liền muốn phát tác, lại bị Lý Thiến bên cạnh kéo kéo ống tay áo, vì thế rất nhanh liền bình ổn xuống, khuôn mặt cố gắng làm ra một cái biểu tình ôn hoà, “Thẩm Hạo, ngươi đã ở bên ngoài chơi lâu như vậy, cần phải trở về đi?”
Lông mày Thẩm Hạo ngả ngớn, “Trở về, về đâu đây?”
“Đương nhiên là về Thẩm thị.” Thẩm phụ đương nhiên nói.
“Phụ thân, ta sẽ không trở về, ta có sự nghiệp của mình.” Tạm dừng hai giây, nói tiếp, “Về phần Thẩm thị, không phải còn có phụ thân cùng đệ đệ của ta sao? Ta còn đi chen chân làm gì?”
“Ngươi.” Nghe Thẩm Hạo nói, Thẩm phụ rốt cuộc giả bộ không nổi nữa, trực tiếp quát Thẩm Hạo: “Sự nghiệp, sự nghiệp của ngươi chính là làm Thẩm thị phá sản lại thu vào trong tay của ngươi sao? Ngươi chẳng lẽ đã quên mấy năm nay là ai nuôi ngươi, cho ngươi ăn ngươi ở.”
“Ta đương nhiên biết, cho nên sau khi Thẩm thị phá sản ta sẽ hảo hảo mà nuôi dưỡng phụ thân ngươi, về phần những người khác…” Thời điểm Thẩm Hạo nói lời này ánh mắt liếc nhìn Lý Thiến ngồi ở chỗ kia một cái.
Nhìn chằm chằm ánh mắt sắc bén của Thẩm Hạo, nghĩ đến tương lai của chính mình, Lý Thiến vẫn mềm nhẹ mở miệng nói: “Thẩm Hạo, ta biết ngươi còn đang oán hận chúng ta, nhưng là lần này Thẩm thị gặp nạn, ngươi không thể không ra tay giúp, bằng không truyền ra thì việc này sẽ thành cái gì? Hơn nữa, mẫu thân ngươi cũng sẽ không muốn nhìn thấy Thẩm thị biến thành như hôm nay.”
“Ngươi câm miệng!” Mẫu thân vẫn là cấm khu của Thẩm Hạo. Thẩm Hạo nhìn hai người, ánh mắt âm trầm nói: “Ta sẽ không về Thẩm thị, cho dù có cái gì cũng là chuyện của chính các ngươi, từ nay về sau mời các ngươi không muốn tiếp tục xuất hiện ở trước mặt ta, bằng không ta không biết lần sau sẽ phát sinh chuyện gì.”
Thẩm phụ thuận tay cầm gạt tàn trước mặt chính mình ném qua, “Súc sinh! Ngươi cư nhiên uy hiếp ta!”
Thoáng nghiêng đầu, Thẩm Hạo tránh thoát, cười nói: “Đúng vậy, ta là súc sinh, vậy ngươi là lão súc sinh!”
“Ngươi…”
Cuối cùng, hai người còn bị người cung kính ‘Thỉnh’ ra ngoài.
“Ngươi nói, ta làm sai sao?” Nhìn bóng dáng chật vật của hai người dưới lầu, khi trong phòng chỉ còn lại có mình cùng thư ký, Thẩm Hạo cúi đầu hỏi.
Thư ký ở sau người không có phát biểu ý kiến gì, chỉ là cái đầu đã thấp lại càng cúi thấp thêm.
Trạch Hâm thập phần vui vẻ mua một đống ăn, bao lớn bao nhỏ trở về văn phòng, dọc theo đường đi cảm thấy không khí tựa hồ có điểm là lạ.
Nghĩ có lẽ là lỗi giác của chính mình, vì thế vô cùng cao hứng đi vào.
“Thẩm Hạo, ngươi xem ta mua rất nhiều ăn.”
Nghe được thanh âm của Trạch Hâm, thư ký cảm giác được Boss nhà mình liền trở nên ôn hòa, quả thực chính là một giây từ Nam Cực trở về ôn đới.
“Phải không?” Thẩm Hạo một bên đáp lời, một bên dùng ánh mắt ý bảo thư ký chướng mắt nên rời đi.
Tiếp thụ đến ánh mắt của Boss thư ký tỏ vẻ chính mình thập phần thức thời, rất nhanh liền biến mất trước mắt hai người, thời điểm đi ra khỏi phòng còn quay đầu nhìn thoáng qua. Người nào đó mới vừa rồi còn lạnh lùng, hiện tại đang cười đến thập phần thoải mái.
“Ngươi làm sao vậy?” Trạch Hâm nhìn Thẩm Hạo đang ăn đồ ăn vặt cậu mua, do dự một chút vẫn là hỏi ra.
“Ân?” Ngẩng đầu, nhìn cậu một cái, “Không có gì, chính là vừa rồi gặp phải một cái vấn đề tương đối khó giải quyết, có điểm phiền toái mà thôi.”
“Nga.”
Thấy Trạch Hâm thập phần tín nhiệm hắn không hề truy vấn cái gì, ánh mắt Thẩm Hạo thập phần nhu hòa, trong ánh mắt khó hiểu của cậu ôm người vào trong lòng.
Ngày hôm sau, đầu đề các báo chí đều đăng tin tức đại công tử gia tộc Thẩm thị ăn cây táo, rào cây sung, bòn rút gia sản.
Thời điểm Thẩm Hạo nhìn thấy tin tức này chỉ cười cười, tài chính Thẩm thị đã bị phá hư từ bên trong đến bên ngoài, đã sớm vô lực trở lại như trước, cho dù không phải hắn, phỏng chừng cũng sẽ có người khác thay thế. Nếu như vậy, vì cái gì không phải hắn tới thu mua nha? Cái này gọi là nước phù sa không chảy ruộng ngoài không phải sao?
Hắn không cần người khác thấy hắn thế nào, nhưng là lại không thể không cần dương quang của Trạch Hâm, “Chán ghét ta làm như vậy sao?”
Bị ôm vào trong ngực Trạch Hâm lắc lắc đầu, kỳ thật đối với thế giới này, trừ bỏ chuyện Thẩm Hạo còn lại chuyện cùng người khác đều không liên quan đến cậu.”Ngươi làm như vậy có đạo lý của ngươi.”
Ôm chặt người trong lòng, Thẩm Hạo thập phần may mắn, may mắn chính mình gặp cậu.
Một tháng sau, tập đoàn Thẩm thị tuyên bố phá sản, toàn quyền cho Thẩm Hạo tiếp nhận, chính thức cải danh thành Tinh Hạo.
【 tích —— chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ. Xin hỏi có trở lại không gian hệ thống hay không? 】
“Có.”
Nằm ở trong lòng Thẩm Hạo, Trạch Hâm yên lặng lựa chọn.
Đợi cho một trận bạch quang qua đi, Trạch Hâm về tới không gian bên trong trí nhớ, chỉ là không gian này lại có biến hóa, tựa hồ biến thành một nửa là thư phòng, một nửa là phòng ngủ. Ngay tại thời điểm Trạch Hâm đánh giá địa phương này, một đôi tay từ sau ôm lấy cậu, tiếp theo phía sau truyền đến tiếng thở dài, “Ngươi sớm biết người kia là ta đi?”
“Ân.” Nghĩ tới cái gì, mặt Trạch Hâm đỏ lên.
“Nếu như vậy, chúng ta đây có thể thử xem trang bị mới của nơi này.”