Tống Phi Vũ kiệt sức ngã quỵ trên mặt thảm, sau khi người đàn ông rút dươиɠ ѵậŧ ra, anh cũng đưa cô về phòng, cũng may là tiếng động không lớn, không đánh thức Tống Viện đang say ngủ.
Chu Chính quay trở lại phòng khách, nằm một mình trên ghế sô pha, vừa xem hình ảnh không tiếng động trên TV, vừa châm một điếu thuốc lá.
Ngày hôm sau, khi Tống Phi Vũ bò dậy từ trên giường thì cũng đã gần giữa trưa, hôm nay là thứ bảy, không cần phải đi học, cô cầm điện thoại, muốn vào xem thông báo trên Wechat.
Cô vừa mở WeChat ra, lập tức đã có một tin nhắn hiện lên.
"Tôi phải đi công tác. Chắc sẽ kéo dài khoảng bốn đến năm ngày. Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi."
Tống Phi Vũ nhìn ảnh đại diện của người đàn ông, sửng sốt một hồi lâu, tối hôm qua vẫn còn ở nhà, đã đi từ khi nào rồi, tại sao không thấy động tĩnh gì?
"Đi đâu?" Cô nhắn tin hỏi lại.
"Australia." Chu Chính chỉ trả lời bốn chữ ngắn gọn.
"Ồ." Tống Phi Vũ đáp trả càng ngắn gọn hơn, vì vậy hai người đều không nói gì tiếp.
Phải gần một tiếng sau, người đàn ông mới bổ sung thêm một câu: "Đừng có nghịch ngợm gì đấy."
Tống Phi Vũ phớt lờ tin nhắn, còn không yên tâm về cô, thật là...
Ngày đầu tiên người đàn ông không ở nhà, Tống Phi Vũ không cảm thấy gì. Vào ngày thứ hai, cô đột nhiên thấy trống trải, lúc ăn cơm chỉ còn lại hai người. Trên bàn cơm cô không còn có đối tượng để kɧıêυ ҡɧí©ɧ, trong phòng tập thể thao cũng không tìm thấy hình bóng quen thuộc, ngay cả việc muốn tìm một người nói chuyện cũng không có.
Cô cứ nghĩ đến người đàn ông thì bên dưới ngứa ngáy, không kìm được nên tự mình chụp một tấm ảnh của phần dưới cơ thể rồi gửi đi, xem như làm hòa.
Chu Chính nhận được ảnh chụp của người con gái trong lúc đang bận họp,vừa nhấp vào mở khung tin nhắn, đập vào mắt là huyệt thịt hồng nộn, môi âʍ ɦộ non mềm nhỏ nhắn, còn đọng lại mật dịch vừa chảy ra, hô hấp của anh lập tức tăng lên dồn dập.
"Anh rể, anh không ở nhà, tiểu huyệt rất ngứa vì nhớ anh mà!!" Tống Phi Vũ lại gửi thêm những lời nói lẳиɠ ɭơ này.
Bởi vì đang bận họp, anh không có nhiều thời gian cùng cô nói chuyện phiếm, vì vậy không có nhắn tin trả lời, tới giữa trưa mới quay về khách sạn, anh lấy di động ra, vừa đăng nhập vào WeChat, cô gái đã gửi mười mấy tin.
Trong đó có một cái là video tự an ủi, tiểu huyệt non mềm hồng nhuận kẹp chặt ngón tay trắng nõn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ toàn thân anh nóng bừng bừng.
Tính theo thời gian ở trong nước, giờ đã là đêm khuya, không biết cô gái nhỏ hư hỏng đã ngủ chưa. Anh cứ thử nhắn tin: "Muốn côn ŧᏂịŧ sao?"
"Muốn!" Tống Phi Vũ thèm đến nỗi không ngủ được, nghe được tiếng di động rung lên, không cần nghĩ cũng biết là người đàn ông kia.
Chu Chính dứt khoát cởi thắt lưng, móc ra dươиɠ ѵậŧ mềm nhũn, thân màu tím đen, tuy mềm nhưng cực kỳ dài, anh cầm lấy di động nhắm ngay dưới háng mà quay lại.
Khi Tống Phi Vũ nhận được video này, hoa huyệt ngứa ngáy suốt một ngày đã chịu không nổi rồi, cô lập tức đã gửi tin nhắn bằng giọng nói: "Anh rể, tiểu huyệt rất ngứa, anh không muốn chơi em sao? Ưʍ...."
Chu Chính ấn mở tin nhắn thoại, lời nói cợt nhả cùng tiếng rêи ɾỉ khêu gợi vọng ra ngoài, côn ŧᏂịŧ mềm nhũn không chịu thua kém mà cương cứng, hành thân to lớn dữ tợn đến đáng sợ, qυყ đầυ tròn căng vừa đen vừa hồng, thấy được gân xanh rõ ràng.
“Chơi như thế nào?!” Chu Chính cũng gửi tin nhắn bằng giọng nói, thở hổn hển, đã động tình.
“Video được không?” Tống Phi Vũ thở dốc, cô nóng lòng gọi video cho người đàn ông.
Chu Chính nhìn đến biểu tượng cuộc gọi video trên màn hình, anh đã lâu không có cảm giác hưng phấn kích động như vậy, cứ như chàng trai trẻ lần đầu tiên được làm tình với phụ nữ.