Mục lục
Đừng Nháo, Bạc Tiên Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thẩm Phồn Tinh đủ để nghe ra được xem thường và châm chọc trong lời nói kia.

Cô hơi nhíu lại lông mày, nhìn thẳng về phía người phụ nữ vừa nói chuyện, ánh mắt nhìn bảng tên trước ngực trái của người đó.Cửa hàng trưởng.Lâm Phỉ Phỉ đột nhiên xoay người nở nụ cười, một bộ cười trên nỗi đau khổ của người khác, “Thẩm Phồn Tinh, về sau mua đồ thì trước tiên nên hỏi xem bao nhiêu tiền trước rồi hãy tính tới chuyện có mua hay không, chớ có học đòi người khác nhìn trúng cái gì thì mua cái đó.”Cô ta vừa nói vừa nhìn về phía cửa hàng trưởng rồi cười rộ lên, “Cô nhìn dáng vẻ này của cô ta, có thể cầm ra nhiều tiền như vậy đưa cho cô sao!?”Đôi mắt khôn khéo của cửa hàng trưởng nhìn qua Thẩm Phồn Tinh rồi kiên quyết nói, “Thật có lỗi, cô Thẩm, bộ trang sức này, chúng tôi không bán cho cô.”

Vừa rồi cô ta đã tự phân tích rất rõ ràng, bọn họ không cần vì một kẻ nghèo hèn thanh danh xấu mà đắc tội với bà chủ tương lai nhà họ Tô và hai người bạn bè bên cạnh đó.Đáy mắt Thẩm Phồn Tinh lướt qua một tia sáng lạnh.“Cho nên… ý không bán cho tôi, nghĩa là cô muốn bán cho cô ta!?”“Vâng.”Thẩm Phồn Tinh cười lạnh lùng, kiên nhẫn nói, “Là tôi tới trước, đồ vật cũng là tôi nhìn thấy trước.”Trong mắt cửa hàng trưởng hiện lên sự không kiên nhẫn, “Thế nhưng cô cũng chưa trả tiền.”Thẩm Phồn Tinh nhìn lướt qua ba khuôn mặt tươi cười nhìn người khác đau khổ kia, “Thế nhưng bọn họ cũng không trả tiền, cô dựa vào cái gì mà bán cho bọn họ?”Cửa hàng trưởng hít sâu một hơi, trên khuôn mặt hiện rõ sự phiền phức.“Thưa cô, người toàn thành phố đều biết cô cùng giám đốc Tô đã giải trừ hôn ước, xin hỏi cô mua bộ đồ đôi này thì có làm được cái gì!?”
Thẩm Phông Tinh bị chọc giận tới bật cười, “Cô quản được tôi làm cái gì!? Còn nữa, ai quy định, tôi mua nó thì phải đeo cùng với giám đốc Tô!?”“Vậy tôi càng không thể bán cho cô, hiện tại ai cũng biết cô cùng người đàn ông khác quan hệ không rõ ràng ở cùng một chỗ.

Bộ đồ này tên là Touch-your-heart, có ý nghĩa tới như thế.

Nếu chúng tôi bán cho cô thì chính là hoàn toàn vi phạm tới tín hiệm của nhà thiết kế Emil dành cho chúng tôi.


Xin lỗi, cô cả nhà họ Thẩm!”Lúc này ngay cả nụ cười lạnh trên mặt Thẩm Phồn Tinh cũng biến mất, “Đường đường là nhãn hiệu châu báu quốc tế nổi danh ở trong nước lại có tiêu chuẩn nhân viên phục vụ như loại người này, đã vậy còn là cửa hàng trưởng!? Mắt nhìn người đều thấp tới gần như không có như vầy, xem ra nhãn hiệu này chẳng qua cũng chỉ đến thế!”
Cửa hàng trưởng nghe vậy cũng không buồn, còn đầy rẫy trào phúng, “Cô Thẩm cũng không cần gièm pha nhã hiệu của chúng tôi để đề cao giá trị của mình lên như vậy! Vâng, nếu cô nhất định phải nghĩ như vậy thì chúng tôi cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nói nhãn hiệu của chúng tôi không xứng với người có giá trị bản thân cùng phẩm vị cao quý như cô!”Nói xong, cửa hàng trưởng cũng không có ý định lại để ý tới Thẩm Phồn Tinh nữa, mà là đi thẳng tới bên người Thẩm Thiên Nhu.

Mười hai phần ý cười, khách khí nói, “Cô Thiên Nhu, xin hỏi cô thích bộ Touch-your-heart này sao? Cô có muốn tôi giới thiệu giúp cô một chút hãy không!?”Thẩm Thiên Nhu yếu ớt ngẩng đầu nhìn lướt qua Thẩm Phồn Tinh, xem ra có chút ý tứ khó hạ quyết định.


Lại càng giống như là đang e ngại Thẩm Phồn Tinh!Lâm Phỉ Phỉ bên cạnh sớm đã bị những lời nói vừa rồi của cửa hàng trưởng kíƈɦ ŧɦíƈɦ tới đỉnh điểm, lại nhìn thấy dáng vẻ Thẩm Thiên Nhu như này liền bùng nổ, “Muốn liền mua, cân nhắc nhiều như vậy làm gì? Cậu nghĩ cho cô ta nhưng cậu xem dáng vẻ vừa rồi của cô ta có nghĩ cho cậu chút nào sao!? Cậu… cậu quả thật làm người ta tức chết!”Thẩm Thiên Nhu giả bọi xoắn xuýt suy tư một chút, sau đó khẽ gật đầu một cái, “Được, cô không cần giới thiệu cho tôi, giúp tôi bọc lại là ổn rồi!”“Đợi đã!” Thẩm Phồn Tinh đột nhiên khẽ quát một tiếng.Cửa hàng trưởng quay đầu nhíu mày nhìn cô!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK