Ngực của Trình Cung cũng phập phồng rất nhanh, cho dù thân thể của hắn đã đạt tới Siêu Phàm kỳ tầng thứ tám, nhưng áp lực của chiêu Hồng Lưu Chiến Đao này đối với thân thể cũng làm cho hắn chịu một ít tổn thương.
Trình Cung rất nhanh điều tiết hô hấp, động tác nhanh nhẹn thu không gian giới chỉ cùng phi kiếm của Sử Cẩn lại, sau đó khoát tay, một ngọn lửa màu tím lập tức đốt Sử Cẩn thành tro tàn.
Tiện tay Trình Cung lại lấy ra một viên Nguyên Khí Đan Địa cấp trung phẩm phục dụng xuống, vừa rồi hắn cũng phục dụng ba khối Nguyên Khí Đan mới bộc phát ra khí thế mạnh như vậy, đã siêu việt lực lượng bình thường của hắn, cộng thêm hắn đột nhiên xuất hiện cùng Hồng Lưu Chiến Đao dung hợp lịch sử, mới có thể một đao chém Sử Cẩn thành hai đoạn.
Trên thực tế đây cũng là lần thứ nhất Trình Cung mượn không gian bên trong Hư Không Âm Dương Đỉnh chiến đấu, tuy chính diện va chạm, Trình Cung cũng chưa chắc sợ Sử Cẩn này, nhưng nơi này là khu dân cư. Nếu hai người bọn họ thật ở chỗ này tùy ý chiến đấu, sẽ rất nhiều dân chúng tử thương. Mà hiển nhiên Sử Cẩn này thiếu quyết đoán, nếu như hắn quyết đoán một chút, nhanh chóng bỏ chạy, vậy thì phiền toái lớn.
Bởi vậy Trình Cung chỉ có thể mạo hiểm sử dụng không gian Hư Không Âm Dương Đỉnh, bởi vì hiện tại không gian kia hắn tiến vào trong đó sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn, nó vẫn chưa ổn định. Hơn nữa, đối với người bình thường mà nói, có khả năng không biết tại sao hắn biến mất, nhưng tồn tại như Phong Vân Kiếm Tông đã xem như môn phái tu chân, đệ tử của bọn hắn khẳng định biết rõ, ngoại trừ đại thần thông, lại mượn nhờ pháp bảo không gian, còn không phải là Đạo khí mới có thể làm được điểm này.
Một khi chuyện này truyền ra, bất luận là không gian pháp bảo hay là Đạo khí, đều đủ để cho Phong Vân Kiếm Tông không tiếc hết thảy, vận dụng thần tiên lục địa đến cướp đoạt.
Bởi vậy dùng cái này phải hận cẩn thận, nhất định phải có nắm chắc đánh chết đối phương, cam đoan không tiết lộ. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Vừa bắt đầu, Trình Cung chính là sớm tiến vào Hư Không Âm Dương Đỉnh, quả nhiên như hắn sở liệu, Sử Cẩn dừng lại ở chỗ này, trong đầu dục hỏa thiêu đốt, phòng ngự xuống đến thấp nhất, để cho Trình Cung có cơ hội đánh lén thành công.
Lúc này, trên bầu trời đột nhiên có một đạo quang mang hắc sắc tiến vào trong phạm vi tinh thần lực của Trình Cung, thật nhanh, tốc độ so với Sử Cẩn vừa rồi còn nhanh hơn rất nhiều. Trình Cung mãnh liệt quay đầu, đạo quang mang kia đã rơi xuống cách Trình Cung không xa.
- Cũng may, vận khí của ngươi còn tốt, không có đụng phải Siêu Phàm kỳ đỉnh phong.
Hách Liên Hồng Liên khống chế phi kiếm Linh khí hạ phẩm chạy tới, thấy Trình Cung đứng ở nơi đó, lại nhìn tình huống chung quanh thì biết chiến đấu đã xong, lúc này nàng mới thở dài một hơi.
Trình Cung nhìn Hách Liên Hồng Liên:
- Bên nàng đã xong?
- Một Phạt Mạch kỳ mà thôi, sau khi ra ngoài liền bị ta tiêu diệt.
Trong giọng nói của Hách Liên Hồng Liên thoáng có chút thất vọng, bởi vì lấy lực lượng của nàng hôm nay, Phạt Mạch kỳ với nàng mà nói thật sự là quá yếu. Cho dù tên kia là Phạt Mạch kỳ đỉnh phong, nhưng đối với nàng vẫn là yếu đến thảm thương. Tuy đồng dạng đều là Siêu Phàm kỳ tầng thứ tám, nhưng mà nàng so với Sử Cẩn vừa rồi bị Trình Cung giết mạnh hơn nhiều lắm, nàng hiện tại so với Siêu Phàm kỳ tầng thứ chín bình thường cũng mạnh hơn một ít, chớ đừng nói chi là nàng có rất nhiều pháp thuật cùng pháp bảo.
- Ta nhớ rõ là còn chưa có phát ra thông tri mà, sao nàng lại chạy tới đây rồi, lúc nào nàng quan tâm đến ta như vậy, nói, có phải là thích ta rồi hay không?
Làm cho Hách Liên Hồng Liên hoàn toàn không nghĩ tới chính là, Trình Cung đột nhiên sải bước đi tới, lập tức tới sát bên người Hách Liên Hồng Liên, đầu cơ hồ áp vào mặt Hách Liên Hồng Liên.
- Ah . . .
Hách Liên Hồng Liên vội vàng lui về phía sau, sau đó xấu hổ nhìn Trình Cung:
- Ai thích ngươi, xú nam tử, ta chỉ là sợ ngươi bị người giết chết, nói như thế nào lúc trước ngươi đã cứu ta, ta cũng không thể thấy chết không cứu
Chuyện này Hách Liên Hồng Liên vẫn nhớ, trước kia thậm chí có thể nói là canh cánh trong lòng, vậy mà lấy chuyện cứu mình để đổi đồ vật, gia hỏa đáng giận. Nhưng mà tiếp xúc thời gian dài cùng Trình Cung, cộng thêm lần này thời điểm nàng tới Vân Đan Tông, mẫu thân còn nói cho Hách Liên Hồng Liên một việc, lúc trước cho dù không có chuyện cứu mình, Trình Cung cũng có rất nhiều biện pháp đạt thành hiệp nghị cùng Nguyên Thủy Ma Tông.
Hắn cũng không phải thật sự muốn dùng cái kia đổi lấy vật gì, chỉ là không muốn dây dưa ở sự tình này, cho nên hiện tại nàng nói chuyện với Trình Cung nhiều hơn. Trong lúc bất tri bất giác đã thành một thành viên trong đội của Trình Cung. Đương nhiên, cũng chỉ có ở bên cạnh Trình Cung nàng mới như vậy, nếu thật chống lại người khác, Huyết Ma Nữ cũng không phải hư danh. Lúc trước nàng còn chưa có đạt tới Siêu Phàm kỳ có thể giết ra ngoại hiệu như vậy, không phải nói lực lượng nàng rất mạnh, mà là thủ đoạn tàn nhẫn lãnh khốc của nàng, giết đến người khác sợ hãi, mới có danh xưng Huyết Ma Nữ.
- Xem nàng bị dọa đến xanh mặt kìa. . .
Trình Cung nói xong, lần nữa ngẩng đầu nhìn hướng xa xa, lần này ngay cả hào quang cũng không thấy, thoáng chứng kiến hư ảnh chớp động, Manh thúc đã xuất hiện ở bên người Hách Liên Hồng Liên.
Sau đó một phương hướng khác, Đông Phương Linh Lung cũng đã chạy đến, trên mặt của nàng nhìn không ra biểu lộ gì, nhưng sau khi nàng tới, từ trong ánh mắt đánh giá Trình Cung một lần, có thể nhìn ra một ít bất đồng.
Động tác này tự nhiên không tránh được con mắt của Huyết Ma Nữ Hách Liên Hồng Liên, Hách Liên Hồng Liên đột nhiên nhìn về phía Trình Cung, lông mi có chút nhíu lên. Mặc dù có khăn che mặt, nhưng ý tứ khiêu khích rất rõ ràng, ý kia, có năng lực ngươi hỏi lại đi. Ngươi xem, nàng không phải chưa thông tri cũng chạy tới sao.
Đông Phương Linh Lung lạnh như băng, tự nhiên Hách Liên Hồng Liên cảm nhận được, nàng là Huyết Ma Nữ, mặc dù ở gần Trình Cung đã có cải biến rất lớn, nhưng người bình thường thật đúng là không lọt vào mắt nàng. Nhưng so với Đông Phương Linh Lung, nàng cảm giác mình là người rất sinh động, mà Đông Phương Linh Lung thì giống như băng nữ, xinh đẹp, lạnh lùng.
- Gia gia, nếu như bây giờ bọn hắn còn không có phát hiện, không có gì hành động, ngài cũng có thể đã tới.
Tuy Trình lão gia tử còn chưa có xuất hiện, nhưng mà Trình Cung tin tưởng mọi người bên này đều xử lý xong, gia gia bên kia khẳng định cũng sớm xong. Một khi gia gia chấm dứt, sẽ làm nhiễu thần niệm của đám người Phong Vân Kiếm Tông, đồng thời cũng sẽ lưu ý cạnh mình. Dùng thần niệm bây giờ của gia gia, một ý niệm có thể bao trùm hơn phạm vi mười dặm, nửa cái Vân Ca Thành cũng không nói chơi.
Trình Cung nói xong rất tùy ý nhìn Manh thúc cùng Đông Phương Linh Lung:
- Tất cả mọi người chưa có nhận được tín hiệu liền chạy tới, xem ra đều thật lo lắng cho ta, ta biết mọi người rất quan tâm ta, cũng rất yêu thích ta, nhưng mà đã làm việc phải có quy củ, lần này coi như xong, lần sau phải dựa theo kế hoạch làm việc.
Trình đại thiếu làm chuyện gì tới khi nào bị người khác khống chế, vĩnh viễn là bản thân hắn khống chế, thời điểm Trình Cung vừa nói xong, tất cả mọi người liền thấy Trình lão gia tử chậm rãi xuất hiện. Đây là bởi vì tốc độ của Trình lão gia tử quá nhanh, tạo thành một loại ảo giác trên tinh thần cùng ánh mắt.
Hắn cũng đúng lúc nghe được Trình Cung nói, đánh nhau cả đời, thân là thống lĩnh thiên hạ binh mã Đại Nguyên Soái, lời này của Trình Cung làm cho trên mặt Trình lão gia tử lộ ra nụ cười khó được.
- Gia gia, Phong Vân Kiếm Tông bên kia như thế nào?
- Bên kia có lẽ sẽ rất náo nhiệt, vừa rồi xảy ra đánh nhau hai lần, trong đó có hai người bởi vì đánh nhau mà bị trừng phạt, trực tiếp đả thương. Nhất là pháo hoa của ngươi xuất hiện lần nữa, bọn hắn càng nổi trận lôi đình, nhưng mà chỉ có thể lo lắng suông. Về sau mấy trưởng lão bọn hắn phát hiện, ngay cả thần niệm cũng bị ảnh hưởng cùng trói buộc, liền điên cuồng tìm kiếm ta, nhưng bọn hắn bị ta Tôn nhi ta tính toán, làm sao có thể tìm được lão tử. Về phần cái Phạt Mạch kỳ kia, sau khi hắn đi ra liền bị ta tiêu diệt.
Tuy còn chưa có chính diện giao thủ, nhưng vừa rồi coi như hơi va chạm thoáng một phát, hơn nữa mượn nhờ cục diện Trình Cung kiến tạo, chứng kiến bộ dạng chật vật của bọn hắn, tâm tình của Trình lão gia tử giờ phút này rất không tệ.
Bất quá có can đảm thu thập thủ hạ ngay bên cạnh bọn hắn, trong mọi người cũng chỉ có Trình lão gia tử dám làm như vậy, mà ngay cả Manh thúc cũng không dám, dù sao bên trong còn có Bành Dũng, Chương Gia.
- Như vậy cũng tốt, có thể lặng yên không một tiếng động thu thập hết những tên kia là lý tưởng nhất, bước tiếp theo của chúng ta chính là chờ đợi, chờ một lát trong bộ phận bọn họ loạn cả lên, chúng ta động thủ lần nữa.
Trình Cung nói xong, đã lấy một Vân Cáp thả ra ngoài.
Ba canh giờ sau, bên trong trang viên mà Phong Vân Kiếm Tông mua, giờ phút này giống như núi lửa bộc phát.
- Đáng giận, lại bị một đám người bình thường lừa gạt mất hai kiện Nguyên khí, năm mươi vạn lượng hoàng kim, sau đó ngay cả nhân ảnh cũng tìm không thấy, các ngươi làm ăn cái gì vậy.
Bành Dũng tức giận răn dạy hai đồ đệ.
Giờ phút này Trương Vi cùng Bành Uyên cũng tức giận toàn thân run rẩy, nhưng không dám tranh luận ở trước mặt Bành Dũng, hôm nay bọn hắn đi tìm hiểu tin tức Trình Cung cùng Trình gia, kết quả thuận lợi tìm được mấy tổ chức, nhưng cuối cùng lại mắc lừa.
- Tam trưởng lão, có một người nói hắn là người của triều đình, có chuyện muốn nói cùng Tam trưởng lão.
Nhưng vào lúc này, có một đệ tử vội vàng chạy vào.
- Vội cái gì, người của triều đình thì đã sao, ngươi là đệ tử của Phong Vân Kiếm Tông, ta bình thường dạy bảo ngươi như thế nào?
Người đệ tử này đúng là thủ hạ của Vân Nguyệt Thiên, Vân Nguyệt Thiên trực tiếp nộ quát một tiếng.
- Để cho hắn tiến vào, hai người các ngươi qua một bên đi.
Bành Dũng phất tay để cho Trương Vi cùng Bành Uyên đứng qua một bên.
Lúc này, một trung niên cừng ba mươi tuổi, ăn mặc kiểu văn sĩ bình thường đi đến, mặc dù là y phục hàng ngày, nhưng trên người lại mang theo một cổ quan uy.
- Các vị chắc hẳn là trưởng lão Phong Vân Kiếm Tông, tại hạ chỉ là tiểu nhân vật truyền lời, cũng không cần nói ra tên, chư vị trưởng lão Phong Vân Kiếm Tông đến Vân Ca Thành ta, chúng ta rất hoan nghênh. Thậm chí bệ hạ để cho ta tiện thể nhắn cho chư vị trưởng lão, nếu như các vị tới du ngoạn, người sẽ đích thân thiết yến khoản đãi chư vị. Nhưng có một việc lại muốn nói rõ ràng cùng chư vị, các ngươi có thể đến Vân Ca Thành giải quyết ân oán cá nhân, nhưng không thể giết hại dân chúng, người sáng mắt không nói tiếng lóng, ngày hôm qua mười sáu nữ tử trẻ tuổi mất tích, chắc hẳn chư vị vô cùng rõ ràng. Hôm nay vậy mà bọn hắn lại bắt hơn mười người, may mắn cấm vệ quân kịp thời bắt bọn chúng lại, cụ thể xử trí những người này như thế nào còn phải đợi trên yến hội bệ hạ sẽ thương nghị cùng các vị trưởng lão, cáo từ.
Người tới không kiêu ngạo không siểm nịnh, lực lượng cũng rất yếu ớt, cho dù người yếu nhất ở đây cũng có thể giết hắn rất nhẹ nhàng, nhưng trên người hắn có một cổ văn nhân khí khái, sau khi nói xong trực tiếp quay người ly khai.