Côn Bằng thái tử liên tục cân nhắc, nhưng vẫn tạm thời không dám quyết định, đồng thời cũng ra lệnh cho Giao Long Hoàng bảo vệ tốt bọn người Võ Thân Vương, tránh để bọn hắn bị đánh chết. Hiện giờ, chính là giai đoạn lợi dụng lực lượng Tam gia bọn hắn.
- Hô!
Nghe xong lời này của Côn Bằng thái tử, Lý Dật Phong thở phào một cái, rốt cục cũng trốn qua được một kiếp này, Côn Bằng thái tử đã muốn rút lui.
- Đừng có vội, không cần các ngươi tìm bổn đại thiếu, bổn đại thiếu ta cũng sẽ đi tìm các ngươi. Không bao lâu sau, chúng ta sẽ gặp lại.
Trình Cung rất nhiệt tình nói ra, giống như nói lời ly biệt với bằng hữu, rất nhanh sẽ gặp mặt lại.
- Hừ!
Côn Bằng thái tử hừ lạnh một tiếng, liền chuẩn bị lui lại. Chuyện đã đến mức này, nếu miễn cưỡng thì cũng không có ý nghĩa, mà hiện giờ muốn giết chết Trình Cung thì cũng không có khả năng, bất quá Trình Cung đã độ kiếp bước vào Tu Chân Giới, từ nay về sau sẽ không hề bị quy tắc Cửu Châu kiềm chế. Chu Dật Phàm, Võ Thân Vương và Nguyệt Minh thái tử, bọn hắn bị tổn thương thảm trọng, sau khi trở về lại lợi dụng thoáng một phát, tuyệt đối có têể tạo thành một cỗ lực lượng chưa từng có để diệt sát Trình Cung. Chỉ cần Trình Cung vừa chết, không có người lãnh đạo, lại âm thầm ám sát những đầu lĩnh của Trình gia. Như vậy đại quân thế lực vô địch này sẽ sụp đổ.
- Oanh... Ầm ầm... Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Ngay tại lúc tất cả mọi người đều biết đã tan cuộc, Hầu Lỗi và Vương Bằng Khải đều đã thu hồi pháp bảo. Lúc Vương Bằng Khải chán nản tinh thần, thu hồi bảo bối của mình. Mây đen đột nhiên rậm rạp trên bầu trời, bao phủ vạn dặm trên bầu trời, một cỗ lực lượng bành trướng ra, tràn ngập Thiên địa.
- Giết Huy nhi của ta, ta sẽ tiêu diệt mười tộc của ngươi, giam giữ ngươi vạn năm! Trình Cung, tên nào là Trình Cung?
Thiên địa dị động, phong vân biến sắc. Một tiếng rống vang vọng trong thiên địa.
Bành bành bành. . .
Trên bầu trời một ít người lực lượng hơi yếu một chút, thân thể trực tiếp vỡ vụn, cho dù là lão nhân dâng hương và phu nhân cũng bị thương, tồn tại đã ngoài Địa Anh mới có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình.
Trời ơi, lực lượng này khủng bố đến bao nhiêu chứ, chỉmột tiếng rống, hơn nữa người vẫn còn ở cách ngoài vạn dặm đã tạo ra hiệu quả kinh người như thế
- Mẹ nó, chuyện gìđây, ngươi đã chọc đến ai thế, mẹ nó, ở ngoài vạn dặm rống một tiếng truyền đến đây vẫn có uy thế như thế, ít nhất cũng là Thiên Anh đỉnh phong. Hơn nữa bộ dạng hắn có vẻ như rất tức giận, ngươi sao lại đắc tội với tồn tại cường đại bực này thế?
Sắc mặt Lý Dật Phong kịch biến, là người của Vũ Châu Lý gia hắn tự nhiên biết rõ uy thế của một ít tồn tại cường đại, lập tức đoán ra một ít.
- A. . .
Trình Cung cười khổ nói:
- Chuyện lần này phiền toái, không nghĩđến lão gia hỏa kia lại trở về từ thiên ngoại tinh không lúc này. Ngươi đoán rất đúng, Âm Trường Khiếu, thái thượng trưởng lão mạnh nhất Phong Vân Kiếm Tông, ít nhất hẳn là nửa bước Thuần Dương, cũng không có gì, trước kia ta đã giết chết con hắn.
- Nhi tử. . . Giết. . . Còn không có gì nữa?
Lý Dật Phong trừng to mắt, giờ rốt cục hắn cũng đã rõ một chút, Trình đại thiếu này thật là người không sợ chuyện, chuyện gì hắn cũng dám làm, người nào hắn cũng dám đắc tội.
Trách không được trong thanh âm này lại tràn đầy sát khí, tức giận, phô thiên cái địa, khiến người không rét mà run như vậy. Giết đi nhi tử ngườita, làm lão tử mà không tức giận, không dốc sức liều mạng mới là lạđấy
Oanh. . .
Mây đen trên bầu trời vậy màđè xuống dưới, mang đến cảm giác như trời muốn sụp đổ vậy, giữa bầu trời đã xuất hiện một thân ảnh, cao cao tại thượng khiến người thấy không rõ lắm, cảm giác như hợp làm một với vạn dăm mây đen trên bầu trời vậy, ép đến mức Giao Long Hoàng cũng phải toàn lực chống cự.
Côn Bằng thái tử dưới uy áp này, lực lượng trong cơ thể vận chuyển, hai kiện đạo khí toàn lực chống cự khiến hắn gian nan ngẩng đầu lên nhìn người trên trời, con trai Côn Bằng đại đế sao có thể cúi đầu với người khác được.
Trình Cung bằng vào thần niệm Thiên Anh, với thêm sự ủng hộ của thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long, cũng có thể nhìn về phía đối phương. Lý Dật Phong thì mượn nhờ Dịch Thư, phù văn không ngừng biến hóa, cũng không bị loại uy áp kia áp đạo. Trừ bọn họ ra, cũng chỉ có thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long mà Trình Cung giấu ở cách đó không xa, còn có Giao Long Hoàng là có thể nhìn về phía Âm Trường Khiếu trên bầu trời thôi.
Có thể thấy rõ ràng, một lão giả râu dài một thân áo dài màu xanh, sắc mặt âm trầm như nước, sát ý trong mắt như thực chất tùy ýđứng hư lập trên bầu trời. Hắn đứng trên đó, thật sự giống như Thiên cao cao tại thượng, áp bách hết thảy, bao quát hết thảy vậy. Tồn tại Thiên Anh, nhất bộ nhất đăng thiên, Âm Trường Khiếu chính là người đãđăng thiên, cường đại đến khiến người khác khủng bố.
Trừ bọn họ ra, coi như làĐịa Anh đỉnh phong cũng cảm giác khó có thể chống cự, không dám trực tiếp nhìn thẳng, thậm chí có một ít người lực lượng yếu trực tiếp bị thương, càng có người lại bịáp đến nổi phải quỳ hai gối xuống
Âm Trường Khiếu xuất hiện, áp lực khủng bố tràn ngập khắp thiên địa này, mà ngay cả Hầu Lỗi, Vương Bằng Khải cũng không thể không tế ra Bát Giác Thuẫn, Thiên Lôi Giản mới có thể ngăn cản được uy áp cường đại này.
- Đây là thái thượng trưởng lão Phong Vân Kiếm Tông Âm Trường Khiếu, Phong Vân Kiếm Tông tuy rằng không so được với các thế lực lớn như Yêu tộc, Thất Âm Cầm Cung, nhưng cũng là một môn phái nhất lưu thực lực cường đại.
- Huy nhi, nhi tử của Âm Trường Khiếu gọi là Âm Huy, trước kia nghe nói đã bị người giết, không nghĩ tới lại là rình Cung, phen này hắn chết chắc rồi.
- Âm Trường Khiếu chính là Phong Vân Kiếm Tông đệ nhất nhân, rất nhiều năm trước nghe nói đã là tồn tại Thiên Anh đỉnh phong rồi.
- Thiên Ảnh đỉnh phong, trời ạ, đây tuyệt đối là tồn tại cao cao tại thượng như Thiên a, dù là trong mấy thế lực lớn khác, cũng là nhân vật đỉnh phong nhất, Trình Cung này chạy trời không khỏi nắng rồi.
- Đúng lắm, nhiều năm như vậy nói không chừng Âm Trường Khiếu đãđột phá rồi, trước mặt tồn tại bực này tất cả tính toán đều vô dụng, lần này Trình Cung chết chắc rồi.
... ... . . .
- Côn Bằng huyết mạch, Vũ Châu Lý gia, Thất Âm Cầm Cung, Bà La Đa Thần Miếu, Phù Văn Tông, xem ra trăm năm yêu thú triều đã bạo phát. Chuyện của các ngươi ta không muốn nhúng tay, nói, ai là Trình Cung?
Âm Trường Khiếu liếc nhìn lại, phát hiện ra đông đảo thế lực, vô cùng cường thế mở miệng hỏi thăm. Mặc kệ ai tiến vào Nam Chiêm Bộ Châu, Phong Vân Kiếm Tông vẫn là thế lực nhất lưu cường đại, là loại tồn tại mà ngay cả Yêu tộc, Thất Âm Cầm Cung, Bà La Đa Thần Miếu đều sẽ không dễ dàng đắc tội. Hắn biết rõ không có năng lực tham dự tranh đoạt, nhưng cũng không cần phải sợ những tồn tại này.
- Hắn, là hắn, hắn tựu là Trình Cung. . .
Nguyệt Minh thái tử là người gào thét trước, vô cùng kích động, hưng phấn chỉ về phía Trình Cung.
- Ha ha. . . Trình Cung, thiên muốn thu ngươi, đáng đời, lần này xem ngươi làm sao hung hăng càn quấy nữa, kêu gào, ngươi kêu gào đi. Vốn ta đã thông tri cho tồn tại Thiên Anh trong tông phái đến diệt sát ngươi, bất quá người mà ngươi đắc tội nhiều lắm, xem ra lần này không đến phiên ta rồi. Nhưng ta có thể tận mắt thấy ngươi chết, cũng rất sung sướng rồi.
Nguyệt Minh thái tử giống như một nô lệ bịáp bách, bóc lột vô số năm, đột nhiên nhìn thấy có người muốn giết chủ nhân của hắn vậy, giờ khắc này không ngờ hắn lại kích động quát to lên dưới uy áp cường đại của Âm Trường Khiếu.
- Giãy dụa đi, ngươi cứ giãy dụa đi, nói ngươi đê tiện thì ngươi chính làđê tiện, dù giãy dụa thế nào cũng chỉ vô dụng thôi.
- Chết chắc rồi, lần này ngươi nhất định phải chết, không ai có thể cứu được ngươi nữa rồi.
...
Nguyệt Minh thái tử quá kích động, quá hưng phấn, vừa rồi tuy rằng hắn đã liên hệ với Phù Văn Tông, nhưng đó chỉ là vì bảo vệ tánh mạng, cho dù Phù Văn Tông nhận được tin tức có thể lập tức điều động tồn tại Thiên Anh đến không còn chưa nói, cho dù cóđến thì cũng cần một ít thời gian. Giờ thì tốt rồi, tất cảđều đã xong, ên Trình Cung hung hăng càn quấy, báđạo, cuồng vọng phải chết, hơn nữa còn không có chút lo lắng nào cả.
Nhìn thấy Âm Trường Khiếu đi ra muốn giết Trình Cung. Một vị nhiều năm trước đã là Thiên Anh đỉnh phong, đã từng được xưng là Nam Chiêm Bộ Châu lục địa Thần Tiên đệ nhất nhân, sau khi tiến vào Địa Anh liền một đường Vô Địch, một mực tiến vào Thiên Anh tọa trấn Phong Vân Kiếm Tông đi ra, không ai cho rằng Trình Cung còn cơ hội sống sót cả
Trong lòng bốn người nguyên bản đã bị Trình Cung đánh bại, không thể không tạm thời tránh lui kỳ thật đều có một loại cảm giác rất may mắn.
Kích động trong lòng Võ Thân Vương và Chu Dật Phàm cũng tuyệt đối không hề kém hơn Nguyệt Minh thái tử, chỉ là Nguyệt Minh thái tử hô to gọi nhỏ như vậy lại khiến ba người cảm giác mất hết cả mặt mũi.
Nguyệt Minh thái tử hô to gọi nhỏ cũng khiến Âm Trường Khiếu chúý một chút. Dù sao phía sau nhưng người trẻ tuổi này cũng không tầm thường, ít nhất Phong Vân Kiếm Tông không có cách nào bồi dưỡng được tồn tại cường đại còn trẻ như vậy, cái này chính là chênh lệch so với thế lực cường đại chính thức ở Cửu Châu. Chỉ là, tiểu tử Phù Văn Tông này sao lại điên điên khùng khùng như vậy.
Nhưng cũng chỉ là một tia thần niệm chúý một chút, lực chúýđa số đều tập trung vào trên người Trình Cung. Đến cảnh giới như hắn tự nhiên sẽ không hô to gọi nhỏ như Nguyệt Minh thái tử rồi. Ngay lập tức khi Nguyệt Minh thái tử vạch Trình Cung, thần niệm của hắn liền trực tiếp tập trung vào Trình Cung, uy thế trực tiếp phô thiên cái địa đèép xuống, loại uy áp này đủ để khiến một Nhân Anh Kỳ phải trực tiếp sụp đổ.
- Tiện nhân!
Nhìn thấy Nguyệt Minh thái tử hưng phấn, kích động vạch trần Trình Cung, Lý Dật Phong tức giận mắng chửi, nhưng lòng cũng đã chìm đến đáy cốc. Sự cường đại của Âm Trường Khiếu cho dù ở Vũ Châu Lý gia cũng là nhân vật đứng ở đỉnh phong, chỉ chênh lệch một chút so với một ít lão ngoan đồng ẩn cư thôi, nhân vật như thế tuyệt đối không phải bọn hắn có thể chống lại được, xong rồi, lần này thật sự xong rồi.
Tồn tại cường đại bực này, nếu là cừu hận bình thường thì còn may, bằng vào thân phận còn có thể bảo vệ tánh mạng, nhưng mối thù giết con, hắn tuyệt đối sẽ không thể nào buông tha được.
- Tuổi còn nhỏ, vậy mà đã có tu vịĐịa Anh, trách không được dám giết con ta, giết Đại trưởng lão vàđông đảo trưởng lão phái ta, ngươi cho rằng sau lưng có một dị thú vừa mới đạt đến Thiên Anh bảo hộ, ngươi có thể hoành hành không sợ sao? Hôm nay ta trước tiên giết chỗ dựa của ngươi, rồi giết người bên cạnh ngươi, sau đó mới chậm rãi thu thập ngươi.
Âm Trường Khiếu âm hiểm nói, không có nổi giận không có gầm rú, nhưng lời kia lại khiến người lạnh cả lưng.
Đây mới thực sự là âm tàn, đây mới thực sự làđộc ác.
Giống như trưởng bối đang chỉđiểm vãn bối vậy, chỉ là lời này khiến ai nghe được, đều cảm thấy lạnh cả sống lưng.
- Con của ngươi lúc trước chạy đến Vân Ca thành cũng giả bộ trang bức như vậy, cuối cùng bị ta giết chết, một đám người của môn phái các ngươi cũng trang Bức với ta, cũng bị ta giết chết, Đại trưởng lão của các ngươi trang Bức, cũng bị ta giết chết. Nói thật, ta hiện giờ mới thực sự rõ cái gì gọi là thượng bất chính hạ tắc loạn, nguyên lai đức hạnh của bọn chúng đều là học theo ngươi cả. Âm Trường Khiếu đúng không, trong vòng ba năm ta tuyệt đối tự tay giết chết ngươi, nhổ luôn cái gốc Phong Vân Kiếm Tông của các ngươi.
Trình Cung không hề sợ sệt nói:
- Về phần nói giết ta, ngươi có thể giết được mới được.
- Ở đây không có chuyện của ngươi, một khi hắn động thủ, ngươi lập tức rời đi, ta sẽ nghĩ biện pháp chạy trốn.
Trình Cung bên này mắng Âm Trường Khiếu, bên khác thì âm thầm truyền âm cho Lý Dật Phong.
- Chạy? Ngươi có thể chạy trốn sao?
Lý Dật Phong sững sờ, nói đùa gì vậy, trước mặt tồn tại bực này, bọn hắn không có chút sức hoàn thủ, mà ngay chạy cũng không cần phải nghĩ làm gì, làm sao mà chạy a, việc đó căn bản không có khả năng.
- Việc này ngươi cũng đừng quan tâm.
Trình Cung tự nhiên muốn nhờ không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh, hôm nay không gian ngoại đỉnh đã càng thêm vững chắc, nếu như toàn lực thúc dục nội đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh thì Trình Cung cảm giác thậm chí có thể tạm thời ẩn vào trong hư không một chút. Dù sao hắn hiện giờđã cóđược lực lượng Địa Anh, hơn nữa cóđược thần niệm của Thiên Anh, cộng thêm không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh vững chắc, hoàn toàn có thể nếm thử một chút.
Chỉ là bình thường trốn vào trong ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh, đối phó với Thiên Anh bình thường có lẽ còn được, nhưng đối phó với Âm Trường Khiếu chỉ sợ không được, nếu như ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh được chữa trị hoàn toàn, đừng nói là Âm Trường Khiếu, cho dù có người lợi hại hơn nữa đến cũng khó mà phát giác, nhưng tiếc hiện giờ còn kém rất nhiều. Nhưng đến nước này, cũng chỉ có có thể liều một phen thôi, hơn nữa nếu thu thân ngoại hóa thân vào trong không gian ngoại đỉnh, vậy sẽ càng nắm chắc hơn một chút
Âm Trường Khiếu mặc dù không xuất hiện đúng lúc, nhưng ít ra vẫn chưa thể hoàn toàn ép chết Trình Cung, trong lòng Trình Cung đã âm thầm nghĩđến biện pháp, nghĩđến làm sao ứng đối rồi.
- Sắp chết đến nơi rồi còn hung hăng càn quấy như thế, có thể t hấy ngươi đáng chết đến cỡ nào. Tuổi còn nhỏ, hung hăng càn quấy, báđạo, quần làáo lượt không biết thiên ngoại hữu thiên, không biết người giỏi còn có người giỏi hơn, không biết kính sợ, chết không có gìđáng tiếc.
Tâm cảnh Âm Trường Khiếu tuy rằng đãđược khống chế rất tốt, nhưng nhi tử chết đã lâu, càng nhìn Trình Cung lại càng tức giận. Hắn nhìn như bình tĩnh, nhưng trong lòng lại nổi giận, vìđể cho Trình Cung thống khổ nên hắn trực tiếp khoát tay.