Mục lục
Huyền Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Đơn giản thôi. Tôn tử này của ngươi không phải là đệ tử xuất sắc nhất trong trăm năm nay của Thương Huyền Phủ sao? Vừa vặn, Dương Thiên Lôi cũng là đệ tử xuất sắc nhất trong trăm năm nay của Trảm Không Kiếm Phái chúng ta! Không ngại thì hãy để cho hai tiểu bối bọn họ quyết đấu một trận xem sao?

- Ngươi nói để hắn cùng tôn nhi của ta quyết đấu sinh tử sao?

- Không tồi, Phong...

Vu Tiểu Ức vừa định nói, lại bị Dương Thiên Lôi kéo xuống. Vu Thanh Nhã lại khẽ nhíu mày. Nhìn thoáng về phía Dương Thiên Lôi đang mặc bộ nhuyễn giáp phát ra sự lãnh khốc.

- Ngươi xác định?

- Đương nhiên! Bất quá không phải là bây giờ, mà là ba năm sau, khi tám đại môn phái thi đấu giao lưu!

Phong Vô Kỵ nói.

- Ha ha ha... Được! Phong Vô Kỵ, vốn tưởng rằng bản tôn đã đủ điên cuồng, không ngờ ngươi càng điên cuồng hơn so với bản tôn! Một Tiên Thiên cấp một nho nhỏ mà ngươi cũng dám để hắn cùng quyết đấu với tôn nhi của ta. Ha ha ha ha! Có thể giết Tiên Thiên cấp ba đã tính là cái gì? Khi tôn nhi của ta mới đạt Tiên Thiên cấp một, đã giết Tiên Thiên cấp bốn! Ba năm, thời gian đó có thể khiến hắn tấn cấp Thần Đạo sao? Một lời đã định! Bác nhi, ngươi không ý kiến chứ?

- Bác nhi nghe theo sự phân phó của gia gia!

Thương Huyền Bác trầm giọng nói. Biểu tình trên mặt vẫn không chút thay đổi, thậm chí ngay cả nhìn cũng chưa từng liếc mắt nhìn Dương Thiên Lôi.

Thiên tài? Trong mắt hắn, ngay cả Vu Thanh Nhã và Bộ Kinh Thiên của Tạo Hóa Môn nổi danh ngang với hắn, hắn cũng không để vào mắt.

Dương Thiên Lôi thì tính là gì chứ? Dù tốc độ tấn cấp của hắn nhanh thế nào đi nữa, trong thời gian ba năm lẽ nào có thể tấn cấp Thần Đạo sao? Mà lúc này bản thân đã chạm tới bình cảnh Tiên Thiên cấp tám rồi không cần đến nửa năm, liền có thể tấn cấp đến Tiên Thiên cấp chín Phá Đan Thành Anh.

Trong thời gian ba năm, lấy tư chất thiên phú của hắn cùng với kim lực bồi dưỡng của Thương Huyền Phủ, mới có thể tấn cấp Thần Đạo!

- Được, vậy một lời đã định!

Phong Vô Kỵ thẳng thắn nhanh nhẹn nói.

- Cáo từ!

Thương Huyền Không lạnh giọng nói.

- Không tiễn!

Phong Vô Kỵ không chút khách khí.

- Thanh Nhã, hôm khác gặp lại!

Thương Huyền Bác dường như không bởi vì Vu Thanh Nhã đứng về phía Trảm Không Kiếm Phái mà sinh khúc mắc gì, còn quay về phía Vu Thanh Nhã hơi ôm quyền, nói rất có lễ tiết. Nguồn: http://truyenfull.vn

Sau khi nói xong, chân thành, với tình cảm nồng nàn mà liếc mắt nhìn Vu Thanh Nhã, rồi trực tiếp khởi động kiếm quang, nhẹ nhàng bay đi.

- Phong chưởng giáo, nếu việc này đã xong, bỉ nhân cũng xin cáo lui trước! Sau này còn gặp lại!

Thái thượng trưởng lão Long Tượng Cốc Long Hành Vân ôm quyền nói. Sau đó người của Xạ Thương Tông, Thiên Vũ Môn cũng chán nản trực tiếp cáo từ.

Mà Liễu Như Yên của Dược Vương Cốc lại tự nhiên chạy đến bên Vu Thanh Nhã, vô cùng thân thiết muốn kết bạn, lại bị vẻ mặt như gặp phải quỷ của Vu Tiểu Ức chắn phía trước, không để cho nàng có bất kỳ cơ hội nào, rơi vào đường cùng, đành lưu luyến mà rời khỏi Trảm Không Kiếm Phái.

- Thiên Lôi, hãy khoản đãi hai vị tiểu bằng hữu này, không có bọn họ, ngày hôm nay Thương Huyền Không cũng sẽ không tốt như vậy đâu. Bọn họ chính là của ân nhân của ngươi.

Phong Vô Kỵ vi vừa cười vừa nói.

- Đệ tử tuân mệnh.

Dương Thiên Lôi đáp.

- Phong chưởng giáo, người khách khí rồi. Thiên Lôi là ân nhân cứu mạng của Tiểu Ức. Đây là việc mà chúng ta phải làm. Huống chi, chúng ta chỉ là ăn ngay nói thật, cũng không giúp đỡ được gì.

- Ha ha ha, cân quắc anh thư, không thua đấng mày râu. Tốt! Cho bảo chủ có được một tôn nữ như vậy, thực sự làm cho người khác ghen tị. Đúng, Tiểu Ức cũng không tồi, thiên phú siêu quần, tính tình hồn nhiên, ngày sau sẽ có thành tựu xuất sắc. Quả thật cũng là cái phúc của Vu Gia bảo!

- Ha ha, Phong chưởng giáo, lão nhân gia người rõ ràng là quá khen rồi, có đại ca và tỷ tỷ ở đây, chút điểm đó của ta thì tính là thiên phú gì. Đại ca và tỷ tỷ mới là thiên phú, mới là trời sinh một đôi, đất ghép một cặp...

Vu Tiểu Ức nhìn hai bộ nhuyễn giáo với vẻ đầy ngưỡng mộ. Một trắng, một vàng óng ánh. Một người lại đẹp trai khốc lạnh, một người lại vừa tuấn lại vừa mỹ. Thiên Lôi và Vu Thanh Nhã không biết là có ý hay vô ý, nhưng lại một lần nữa cảm thấy rất xấu hổ.

- Tiểu Ức, đệ nói lung tung cái gì vậy!

Mặt Vu Thanh Nhã nhất thời lại đỏ bừng, trách mắng.

Trái lại, Dương Thiên Lôi không thể nói gì, chỉ nhún vai. Nhan Uyên lại quay sang nhìn Dương Thiên Lôi không biết đã nói hai câu gì đó.

Sau khi Phong Vô Kỵ rời khỏi hội trường, mọi người lại cùng hàn huyên chốc lát, rồi cáo từ rời đi.

Ở đây chỉ còn lại có Nhan Uyên, Đan Thanh Dương, Tiêu Như Mộng cùng với Dương Thiên Lôi và tỷ đệ Vu gia. Dương Thiên Lôi lần lượt giới thiệu ba người Nhan Uyên với tỷ đệ Vu gia. Biết được Nhan Uyên, vị Cường giả Thần Đạo này là đại ca của Dương Thiên Lôi, mà Đan Thanh Dương và Tiêu Như Mộng là sư phụ của Dương Thiên Lôi, Vu Thanh Nhã trái lại không có biểu hiện gì nhưng Vu Tiểu Ức lại lập tức thân thiện hơn rất nhiều.

- Đại ca, phong chưởng giáo cho ngươi cùng tên ngụy quân tử quyết chiến... Làm vậy có phải là có chút không thoả đáng hay không?

Khi Dương Thiên Lôi dưới yêu cầu của Nhan Uyên, dẫn tỷ đệ Vu gia thăm quan Thiên Tịch Phong, Vu Tiểu Ức nhịn đã lâu cuối cùng không nhịn được liền hỏi.

Vu Thanh Nhã cũng nhìn về phía Dương Thiên Lôi. Nàng cũng rất thắc mắc về vấn đề này. Dương Thiên Lôi là thiên tài siêu cấp, không sai. Nhưng Thương Huyền Bác cũng là thiên tài khó gặp. Đúng như lời Thương Huyền Không đã nói, khi hắn còn là Tiên Thiên cấp một đã có thể giết chết cao thủ Tiên Thiên cấp bốn. Người có thiên phú, tuyệt đối vẫn giỏi hơn người bình thường.

Hơn nữa Dương Thiên Lôi và Thương Huyền Bác xét về tuổi tác và tu vi có khoảng cách chênh lệch quá xa. Lúc này, Thương Huyền Bác đã là Tiên Thiên cấp tám, tu vi cấp tám không bao lâu nữa có lẽ sẽ tấn cấp đến Tiên Thiên cấp chín. Trong vòng ba năm, nếu Thương Huyền Phủ mở ra pháp tắc thời không, toàn lực tu luyện, thì ngay cả tấn cấp Thần Đạo cũng không phải là không có khả năng.

Mà lúc này, tu vi của Dương Thiên Lôi chỉ là Tiên Thiên cấp một, mặc dù mở ra pháp tắc thời không, tiến cảnh cũng không có khả năng tăng vọt được.

Dù sao, thăng lên một cấp, sẽ gặp phải Bình cảnh, nếu Tiên Thiên cấp một đến cấp bốn còn dễ nói, muốn đột phá Bình cảnh cũng không khó khăn. Mhưng muốn đột phá Bình cảnh Tiên Thiên cấp bốn để thăng cấp đến Tiên Thiên cấp năm Thiên Nhân Hợp Nhất, lại phải trải qua một quá trình, phải có cơ duyên và ngộ tính nhất định, mới có thể đột phá được. Căn bản không thể xác định được thời gian. Có thể là vài ngày, cũng có thể là vài chục năm. Hơn nữa tới cấp năm, muốn thăng cấp sẽ càng lúc càng khó khăn hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK