Mỗi đội hoàn toàn mất liên lạc khi xuống độ sâu dưới 700 mét.
Lần này, Lư Hưu của đội số 3 đã gửi một bức ảnh trước khi mất liên lạc 5 phút.
Dưới mặt nước xanh sẫm, vô số sợi tơ hồng phấn rung rinh trong nước, theo góc chụp của bức ảnh, đám người Lư Hưu như bị vô số sợi tơ vây quanh.
Giang Nguyệt đã tận mắt chứng kiến sức mạnh của ngàn sợi, hai người bạn cùng lớp Alpha bị hút thành người khô trong tích tắc, sự việc này vẫn thỉnh thoảng xuất hiện trong giấc mơ của cô.
Hơn nữa, cô vẫn còn nhớ lần đầu tiên gặp ngàn sợi, khi điểm sáng trên chóp của bọn họ nhấp nháy, trên không trung xuất hiện một vòng gợn sóng trong suốt, lúc đó, cô nghe thấy bên tai có tiếng rít, Giang Nguyệt chắc chắn là như vậy, không phải ảo tưởng của cô.
Các nhà nghiên cứu tại căn cứ cũng tin rằng ngàn sợi có khả năng tấn công tinh thần, có thể gây ra tổn thương cho cơ thể tinh thần của con người, có lẽ, những cái tinh thần lực siêu cường tinh anh tiểu đội đụng phải ngàn sợi tinh thần công kích, vậy mới dẫn đến những thứ này thần lực siêu cường các tinh anh đã không thể trở lại suôn sẻ.
Ba đội tinh nhuệ có tổng cộng 18 thiên tài với sức mạnh tinh thần cấp 3S, những nhân tài quý giá này bị mắc kẹt trong một cái hố khổng lồ và sinh tử không rõ, dù là hành tinh nào thì đây cũng là một tổn thất vô cùng lớn.
Những người ra quyết định căn cứ đều bị thất thế, bầu không khí của cả căn cứ rất trầm mặc, thậm chí không khí ở đây còn buồn tẻ, ngột ngạt.
Giang Nguyệt cả đêm không ngủ được, đại đa số thời gian, cô đều ở cùng Tương Tuy ngẩn ngườ cùng một chỗ.
Hầu hết mọi người trong căn cứ đều rất vội vàng. Vào ngày thứ ba sau khi Đội 3 mất liên lạc, Tương Viêm, cha của Tương Tuy, đã đến căn cứ.
Đây là lần đầu tiên Giang Nguyệt nhìn thấy Tương Viêm, đây là một Alpha trung niên nam tử nghiêm túc và im lặng, ông có điểm giống với Tương Tuy bảy phần, đều là Alpha lạnh lùng, hình thể ông cường tráng cao lớn, so Giang Nguyệt còn cao hơn một chút.
-
Sau đó, Giang Nguyệt không bao giờ gặp lại Tương Viêm nữa.
Tương Tuy ngày ngày lo lắng và cáu kỉnh, tâm trạng khó chịu và cáu kỉnh khiến Giang Nguyệt cũng bắt đầu cáu kỉnh, đành phải ngồi trong phòng một mình đọc mấy cuốn sách lộn xộn.
Ngày tháng trôi qua như một vũng nước đọng thêm hai ngày nữa, rồi một chuyện xảy ra ở căn cứ.
Tương Tuy đã đánh cắp thiết bị của cha mình và lặng lẽ đi xuống hố sâu.
Tuổi 18 là tuổi không sợ trời không sợ đất, cho là mình cái gì cũng có thể làm được, cái tuổi này trung nhị bệnh thanh niên không phải quá nhiều, không chỉ bốc đồng, liều lĩnh mà còn không sợ sống ch3t và dễ nghĩ mọi thứ quá đơn giản.
Sự việc này đã gây chấn động toàn bộ căn cứ, dù sao Tương Tuy là con trai của tướng liên bang. Về phần cha của cậu ấy, Tương Viêm—
Tương Viêm đã rất tức giận, nghe người khác nói, trong vòng một đêm tóc ở chỗ thái dương của ông đều bạc trắng.
Giang Nguyệt lại khóc, một mình cô ở trong phòng vừa khóc vừa mắng Tương Tuy nửa tiếng.
Trong lòng cô hoàn toàn lạnh lẽo, rất tuyệt vọng, cảm thấy Tương Tuy sắp ch3t.
Cả ngày lấy nước mắt rửa mặt hậu quả chính là khóc sưng lên con mắt.
Đôi mắt sâu sưng vù như hai trái đào, cô gần như không mở được mắt, bác sĩ ở căn cứ đã cho cô một ít thuốc nhỏ mắt và chườm đá để cô dùng trong và ngoài.
Thế là Giang Nguyệt một bên lấy túi chườm nước đá, một bên nhỏ thuốc nhỏ mắt và lại tiếp tục rơi nước mắt.
Khó khăn quá, tại sao lại phải gặp chuyện như vậy?
Khi đôi mắt sưng đỏ của Giang Nguyệt trở lại bình thường, nhân lực của căn cứ biến thành thiếu hụt.
Những người này có thể hình dung sức mạnh tinh thần ban đầu đã thực hiện các nhiệm vụ của riêng họ và quản lý một số việc quan trọng. Việc điều chuyển những nhân sự ưu tú đó đã khiến Beta Star đau đầu, vì vậy căn cứ phải đi khắp nơi để chiêu mộ những người đàn ông mạnh mẽ.
Là một Alpha có thể cụ thể hóa sức mạnh tinh thần, Giang Nguyệt tạm thời được trưng dụng như một lẽ tất nhiên.
Công việc sắp xếp đối với cô rất đơn giản, cô chỉ cần trực trạm quan sát bên cạnh cái hố khổng lồ để ghi lại thời gian và tần số tất cả các dây sáng lên, nhân tiện kiểm tra xem các dụng cụ liên quan có chạy ổn định không, nếu bất kỳ sai sót nào thì phải kịp thời báo cáo.
Công việc này không có gì khó khăn về kỹ thuật, nhưng phải có người làm, điều này thích hợp nhất đối với một sinh viên năm nhất như Giang Nguyệt không hiểu gì cả.
Sau đó Giang Nguyệt bắt đầu cuộc sống cô đơn, buồn tẻ và tẻ nhạt, cô ăn uống, ngủ ở trạm quan sát, bên ngoài cửa sổ nhiệt kín gió là cái hố khổng lồ không đáy.
Có một nữ Alpha làm việc theo ca với cô, và họ đổi ca lúc 12 giờ đêm.
-
Bất cứ khi nào ngàn sợi lên đèn, trạm quan sát sẽ được chiếu sáng bởi một thứ ánh sáng màu hồng kỳ lạ.
Ánh sáng chói lọi đột nhiên sáng lên trong thế giới tăm tối sẽ khiến người ta cảm thấy rất cô đơn, hiện tại khi thế giới được chiếu sáng thì sự cô đơn này sẽ lên đến cực điểm.
Như thể chỉ còn lại một người trên đời, thế giới vô cùng im lặng, thời gian và suy nghĩ vẫn ở trong ánh sáng hồng như mộng này.
Để không quá chán nản, Giang Nguyệt đã yêu cầu những người ở căn cứ tải xuống rất nhiều talk show và chương trình hẹn hò.
Nghe đến đây nửa đường, cô bất giác nhìn những người trong lồng, trong thân thể bọn họ còn đang ấp trứng bọ cạp mắt xanh, da của một số người bị trứng nứt vỡ chọc thủng, chảy mủ vàng lẫn với trứng trùng tí tách chảy xuống.
Cơ thể của một số người nở ra những con bọ cạp mắt xanh dày đặc, còn những con bọ cạp nhỏ chui ra khỏi cơ thể họ, ăn thịt người, sau đó ăn thịt lẫn nhau, giống như những con chuột lang được viết trong tiểu thuyết võ hiệp.
Khi con bọ cạp mắt xanh chiến thắng phát triển chiều dài khoảng 3 mét, hàng ngàn sợi tơ sẽ mềm mại quấn quanh chúng, và những cái kia ngàn sợi mềm như tơ đó sẽ âm thầm đâm xuyên cơ thể con bọ cạp mắt xanh.
Bọ cạp mắt xanh giống như côn trùng sa vào mạng nhện, giãy giụa vô ích một hồi liền bị hàng ngàn sợi tơ từ từ ăn mất.
Khi ngàn sợi nhận được chất dinh dưỡng, các chấm màu hồng sẽ trở nên sáng hơn.
Hố khổng lồ sâu nghìn mét, có vô số con người bị nhốt trong lồng làm phân bón ở chỗ sâu nhất sao?
Cái quái gì đã đưa những con người này đến đây, và mục đích đằng sau việc này là gì?
Đột nhiên, ngàn sợi trong hố khổng lồ lại sáng lên, Giang Nguyệt suy nghĩ bị thu hồi, liếc nhìn thời gian trên thiết bị đầu cuối.
Ồ, 12 giờ đêm, cuối cùng thì cũng đến thời điểm thay ca!
Nơi ma quái này!
Nữ Alpha đang thay ca bước vào. Trong ca làm việc, hai alpha cô đơn sẽ trò chuyện một lúc.
Alpha vẻ mặt mệt mỏi đem mấy ly mì gói đưa cho Giang Nguyệt, cô cầm một chén nước húp nước nóng, liếc mắt nhìn giá trị trên màn hình ba chiều.
"Kỳ quái, tại sao lại thiếu một giây?"
Giang Nguyệt xé nắp gói mì ăn liền, ngẩng đầu hỏi: "Còn thiếu một giây nữa sao?"
Nữ Alpha chỉ vào màn hình và nói, "Hãy nhìn xem, ngàn sợi sáng lên sau mỗi ba giờ. Trong dữ liệu mới nhất, khoảng thời gian này đã trở thành 2 giờ 59 phút 29 giây."
Giang Nguyệt nói: "Chỉ còn cách một giây nữa."
Nữ Alpha lắc đầu nói: "Không sai, hàm lượng xanh lam không ngừng tăng lên, ngàn sợi cùng dị nhân cùng tồn tại, cho nên khoảng thời gian này nên tăng dần, không giảm dần, cho dù giảm một giây đều không đúng."
Giang Nguyệt nghiêng người trước màn hình xem kỹ dữ liệu, lần này cũng phát hiện ra vấn đề, lập tức cảm thán: "Thật sự là ít đi. Khoảng thời gian ban đầu cứ hai giây lại tăng dần, nhưng bây giờ lại đột nhiên giảm xuống một giây. "
Nữ Alpha trông có vẻ nghiêm túc, và mở thiết bị đầu cuối để gửi một tin nhắn cho cấp trên của mình.
Giang Nguyệt nhìn đồ thị, lòng bàn tay đổ mồ hôi, lo lắng đến mức không kịp ăn mì gói.
Một giây này thu hút sự chú ý của căn cứ, Giang Nguyệt và Alpha nữ rót một tách cà phê lớn và xịt một ít nước hoa màu xanh lam để đầu óc tỉnh táo.
Lần cuối cùng ngàn sợi sáng lên là 11:59:59.
Trong đài quan sát, hai người đều bình tĩnh, nữ Alpha nhìn chằm chằm số liệu, Giang Nguyệt nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.
Sau một thời gian dài chờ đợi, vô số ngàn sợi đồng thời sáng lên.
Giang Nguyệt vô thức liếc nhìn thời gian - 2:59:58.
Một giây nữa lại được rút ngắn.
Đồng thời, thời gian ngàn sợi duy trì độ sáng của nó đã thay đổi từ 10 giây thành 11 giây.
Sau khi dữ kiện được đưa ra, trái tim trong lồng nguc Giang Nguyệt không ngừng đập, nước chua từ miệng trào ra, cô nuốt vài lần mới lấy lại được bình tĩnh.
Nữ Alpha đứng bên cửa sổ, tay run rẩy gửi tin nhắn bằng thiết bị đầu cuối.
Vào lúc 5:59:57, vô số ngàn sợi lại đồng thời sáng lên và khoảng thời gian này lại rút ngắn thêm một giây.
Đồng thời, thời gian ngàn sợi duy trì độ sáng của nó trở thành 12 giây.
Mọi người trong căn cứ bắt đầu hoảng sợ, điều đó có nghĩa là những người đột biến thực sự đang từ từ thức dậy.
Việc cử một đội đặc biệt mới để điều tra đã trở thành một bế tắc.
Thời gian không chờ đợi một ai, khoảng thời gian ngàn sợi sáng lên tăng dần từ một giây lên hai giây một lần.
Nếu thời gian tăng dần của nó tăng lên về mặt hình học, thì thực sự không còn nhiều thời gian nữa.
Giang Nguyệt và Alpha nữ tiếp tục ghi dữ liệu tại đài quan sát.
Sau một lần đổi ca khác, Giang Nguyệt kiệt sức đứng trước cửa sổ và nhìn thấy một đội đặc biệt khác xuất hiện trên bục cao phía trên cái hố khổng lồ.
Nồng độ phôi xanh trong hố khổng lồ đã lên tới hàng nghìn lần liều lượng gây ch3t người, những phôi xanh này có thể xâm nhập vào lỗ chân lông của cơ thể người, vì vậy những người này được mặc bộ quần áo bảo hộ hóa chất nano, cabin truyền dinh dưỡng và cabin oxy.
Ngoài nhóm đặc biệt sẽ khám phá, còn có một nhóm người cũng mặc bộ quần áo bảo hộ nano và vận hành các dụng cụ phức tạp trên bục cao.
Giang Nguyệt có kiến thức hạn chế và không biết những thứ đó dùng để làm gì.
Alpha nữ ở bên cạnh nói: "Đây là những cái tăng tín hiệu."
Căn cứ bắt đầu tiết ra nồng độ cao của germin màu xanh lam.
Giang Nguyệt và nữ Alpha cũng bắt đầu mặc bộ quần áo bảo hộ nano, khoang dinh dưỡng được trang bị ống sinh thông minh vi kim hoàn toàn không có cảm giác sau khi được đưa vào mạch máu.
Cabin dưỡng chất và cabin dưỡng khí được sử dụng trong hai tháng, nhờ công nghệ của thời đại vũ trụ khoa học kỹ thuật nên quần áo bảo hộ sau khi mặc vào rất nhẹ, không có cảm giác gò bó chút nào.
Lại thêm một đợt ca nữa, Giang Nguyệt cứng cả sống lưng bước ra khỏi đài quan sát, nhân viên của căn cứ gọi cô ra ngoài.
Vì ngàn sợi giải phóng năng lượng tinh thần, nên những nhân viên không thể hiện được năng lượng tinh thần sẽ bị rối loạn.
Lúc này, cần phải giải phóng t1nh thần cô lập ngàn sợi khỏi cơ thể linh hồn.
Alpha, người đã kêu gọi sự giúp đỡ của cô, nói: "Cậu đứng trên bục cao để giải phóng cơ thể tinh thần của cậu. Khi cậu cảm thấy mệt mỏi, hãy báo cáo. Chúng tôi sẽ thay đổi ca".
Alpha cười khổ: "Tôi thật sự không nhịn được nữa, làm phiền cậu chống đỡ một hồi."
Giang Nguyệt gật đầu: "Không sao, không sao, tôi rất vui có thể giúp đỡ."
Cô bước đến bục cao, nhắm mắt lại và cảm nhận thì 5 giây sau, một con đại bàng vàng trong suốt sải cánh bay ra khỏi những gợn sóng. "
Con đại bàng vàng bay trong làn sương mù xanh thẫm, và một kết giới trong suốt xuất hiện trên mép của bục cao.
Khoảnh khắc kết giới xuất hiện, dường như có vô số hạt mưa va vào kết giới, khiến kết giới văng ra từng vòng.
Giang Nguyệt sửng sốt: "Đây là công kích tinh thần của ngàn sợi?"
Alpha người hỗ trợ hung hăng mắng: "Đúng, đúng vậy, liên tục không ngừng, thật sự là ghê tởm đến mức muốn ói!"
Nó thực sự kinh tởm, những người hình dung sức mạnh tinh thần không cần phải chú ý quá nhiều đến các cuộc tấn công với cường độ này, nhưng bảo vệ người khác khỏi các cuộc tấn công cần rất nhiều nỗ lực.
Để gia cố kết giới, Giang Nguyệt phải tiến lên một chút.
Trước thềm cao có một hàng rào bằng kính trong suốt cao ba thước, Giang Nguyệt chỉ đi thiếu hai bước là đã có thể nhìn thấy.
Con đại bàng vàng bay lượn trên cao, nó sải cánh và bổ nhào, nó bay thẳng xuống vực sâu của miệng núi lửa.
Giang Nguyệt đang định triệu hồi đại bàng vàng trở lại thì đột nhiên, vô số ngàn sợi trong hố khổng lồ phát ra ánh sáng hồng chói mắt không gì sánh được, từng đợt sóng thần giống như tiếng gầm cổ xưa từ trong hố khổng lồ phát ra.