• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nóng...

Nóng đến bức người.

Hiểu Thiên ưỡn cao thân thể đang gần như là trần truồng lên cao, mục đích là muốn được cọ xát và tiếp xúc nhiều hơn với cơ thể mát lạnh của Mạc Thuần Uy.

Ở dưới hạ thân, côn thịt như có như không vẫn ở trước cửa huyệt mà không chịu đi vào. Là muốn trêu đùa cô? Hay là anh muốn bức cô đến phát điên?

Hiểu Thiên của hiện tại không suy nghĩ được nhiều như thế. Lý trí của cô bị chất kích thích kia thiêu rụi hoàn toàn.

Cô hiện tại chỉ muốn có cái gì đó được vùi sâu trong cơ thể của mình. Tại nơi kia khô nóng quá mức. Khô khốc đến mức cô tưởng chừng như có thể ngâm mình dưới một dòng sông mà hút cạn nước trong đó.

Bị bộ ngực sữa kia cọ xát không ngừng, hoa huyệt non mềm cũng uốn éo trêu đùa quy đầu của anh. Mạc Thuần Uy cắn răng. Anh là không được.

Không được như thế.

Chút lý trí ít ỏi còn sót lại trong đầu. Làm ơn, làm ơn hãy dừng anh lại.

Anh không thể. Nhưng...

Cơ thể khó chịu. Khó chịu quá.

Nóng quá.

Bên ngoài cánh cửa phòng chưa được đóng lại. Một bóng dáng màu đen đang đứng dựa lưng vào tường.

Vì đứng đối nghịch với ánh đèn nên toàn thân người này được bao phủ một màu đen.

Chỉ là ánh mắt sắc bén khi liếc vào xuân sắc bên trong phòng thì đáy mắt hiện lên một tia thú vị cùng nguy hiểm.

Tiếp theo đó là khóe môi cong lên một độ cong lộ ra hàm răng trắng đều thẳng tắp.

Cánh cửa được đóng lại.

*********

Bàn tay của Mạc Thuần Uy lại đưa tới trước hoa huyệt của cô, vuốt nhẹ từ nơi gần nhất ở vùng tam giác, sau đó vuốt lên vùng bụng phẳng phiu.

Cảm nhận được làn da mềm mại và mê hoặc ở bên dưới làm cho Mạc Thuần Uy càng tham luyến thân thể cô. Lực tay càng tăng, bộ ngực cô càng biến dạng.

Mềm quá.

Thật lớn.

Nó làm cho tâm trí của Mạc Thuần Uy hiện giờ trở nên có phần điên loạn. Muốn, càng muốn hơn nữa.

Phân thân phía dưới vẫn trêu đùa ở trước cửa huyệt khiến cho dịch mật bên trong nhụy hoa chảy ra càng nhiều. Ướt đẫm.

Quy đầu to lớn cùng với sự cứng rắn đầy rẫy gân xanh nổi cồm lên cảm nhận từng đợt khoái cảm từ sự va chạm mang lại.

Hai chân của Hiểu Thiên vì muốn kẹp chặt lấy phân thân kia, không muốn anh cứ trượt qua trượt lại khiến cho bản thân cô khổ sở như vậy nên đã khép lại. Côn thịt to lớn liền bị kẹp chặt ở giữa giao điểm là hai chân và vùng nhạy cảm ướt đẫm.

Cái kẹp chân này càng ép chặt quy đầu vào viên trân châu nơi hoa đạo, một cảm giác cực khoái trước giờ chưa từng có liền xông thẳng lên đại não của Hiểu Thiên.

"A...ưm...."

Hai gò má của Hiểu Thiên đỏ ửng lên. Toàn thân cũng nổi lên những vệt đỏ hồng khiêu gợi mà dâm mỹ. Kích thích thị giác.

Mạc Thuần Uy đang ngậm lấy một bên ngực không chịu nổi cảnh này liền dùng răng, day nhẹ nụ hoa trên đó.

Cơ thể mẫn cảm của Hiểu Thiên lập tức nổi lên phản ứng khiến cô hét lên một tiếng: "Á...."

Mạc Thuần Uy vẫn không tỏ thái độ gì, chỉ là tiếng thở dốc, ánh mắt đục ngầu mang theo dục vọng muốn nói rằng, anh vẫn đang rất kiềm chế để không bộc lộ thú tính.

Mạc Thuần Uy đang vô cùng phẫn loạn.

Trong đầu anh hiện tại đang có hai tiếng nói cùng lúc phát ra.

Tiếng nói thứ nhất bảo anh phải dừng lại, dừng lại vì anh vẫn còn cô ấy, anh đã hứa những gì chẳng lẽ đã quên hết? không được làm cô ấy buồn, không được. Vậy nên nhân lúc còn chưa muộn, hãy dừng lại ngay.

Tiếng nói còn lại lại nói rất hùng hồn, Mạc Thuần Uy, một người đàn ông gần ba mươi tuổi, chưa từng động qua phụ nữ. Chưa từng gần gũi với phụ nữ? Anh nghĩ đó là giữ lời hứa với cô ấy sao? Chẳng lẽ đến tận bây giờ anh vẫn nghĩ rằng cô ấy vẫn còn sống sau bao nhiêu sự cố gắng tìm kiếm sao? Đừng tự lừa dối bản thân. Nào, cứ thử một lần.

Tiếng nói thứ nhất lại lập tức lên tiếng, Mạc Thuần Uy, anh nghĩ là cô ấy đã chết rồi hay sao? Hãy nghĩ nếu gặp lại thì cô ấy sẽ như thế nào? Mau dừng lại.

Tiếng nói thứ hai lại đáp trả, cô ấy sẽ hiểu thôi. Cô ấy sẽ tha thứ vì đây là một vụ tai nạn. Hãy nhìn đi, thân thể bên dưới xinh đẹp đến như thế? Chẳng phải rất quen thuộc sao? Cứ coi như là vì thuốc mà anh nhìn ra thành cô ấy nên mới làm vậy.

Không được làm...

Không sao.

Không được...

Không sao.

Không...

Không sao.

Cuối cùng, chút lý trí đã tan biến mất hẳn.

Hai mắt Mạc Thuần Uy giờ này tràn ngập tơ máu mà mờ đục.

Lưỡi anh liếm láp lấy bộ ngực của Hiểu Thiên, ngậm chặt lấy nhụy hoa, mút thật mạnh.

"Aaa..." Hiểu Thiên cắn chặt răng, ưỡn cao ngực.

Thoải mái quá. Muốn... nóng...

Côn thịt dày đặc gân xanh của Mạc Thuần Uy rút ra khỏi vùng bao vây của hai chân Hiểu Thiên, sau đó còn chưa rút hết quy đầu ra thì lại động eo một cái, đâm vào giữa vùng bao vây.

Khoái cảm xa lạ mà tê dại truyền khắp toàn thân, Mạc Thuần Uy chịu không nổi gầm nhẹ một tiếng.

Ngay lúc này... anh muốn đi sâu vào bên trong cô.

THở dốc thật mạnh. Bàn tay của Mạc Thuần Uy đưa xuống, nắm lấy đầu gối của Hiểu Thiên mà tách hai chân ra. Lòng bàn tay cảm nhận làn da nóng bỏng mượt mà, liền tham luyến vuốt ve.

Bàn tay anh vuốt dọc một đường từ đầu gối, vuốt dọc lên trên, lên trên thêm một chút, càng gần với vùng giao điểm của Hiểu Thiên. Vuốt qua vùng bắp đùi.

Bất chợt, tay anh dừng lại.

***22:44 28/4/2017***

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK