• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho đến hiện tại Hàn Chuẩn Cơ chưa từng bị người ta ghét bỏ như vậy bao giờ, từ trước đến nay đều là những fans nhỏ đó mê anh ta đến nỗi choáng váng đầu óc, nên giờ đây anh ta có chút không vui.

Giang Nhược ở cạnh đó cười hoà giải: “Thanh Hoan vẫn luôn thẳng tính, trước kia tôi cũng bị oán giận không ít.”Ánh mắt Triệu Thanh Hoan lạnh đi vài phần.

Hàn Chuẩn Cơ liên tiếp bị thất bại, cũng mất đi hứng thú trêu chọc phụ nữ.Ánh mắt Triệu Thanh Hoan nhìn xe thương vụ cách đó không xa, nhắc nhở hai người: “Bọn họ đã đợi lâu rồi mà hai người còn không qua đó đi à?”

“Chúng ta đi đây, Tiểu Thanh Hoan, hôm nào gặp sau.” Giang Nhược ôm lấy bả vai của Hàn Chuẩn Cơ, chào hỏi rồi đi.Đám người và xe đều đã đi xa.

Nha Nha tìm bảng đèn chữ “Cơ” từ trong bốn cái bảng đèn, ném cho chồng nhà mình: “Giúp em vứt đi cái, thật sự là một tên đàn ông ghê tởm không đúng mực.”

Triệu Thanh cười vui cười, không nói chuyện.

Trên đường về, Triệu Thanh Hoan nhận được tin nhắn Wechat của Giang Nhược gửi.

Giang Nhược: “Tiểu Thanh Hoan, đừng để ý nhé, cái kiểu tính nết này của Chuẩn Cơ, cậu ta không có ác ý.”

Triệu Thanh Hoan liếc nhìn, không trả lời.

Ma xui quỷ khiến thế nào cô lại ấn mở Wechat của Tịnh Ngộ.

Tin nhắn mới nhất vẫn dừng lại ở lần đó, cô gửi cho anh hai chữ “Cảm ơn.”

Một câu khách sáo lại xa cách.

Cũng không trách được sao hôm nay anh lại lạnh nhạt như vậy, không phải đều do chính cô làm ra ư?

Triệu Thanh Hoan nhớ tới lúc trước từng nói mấy lần sẽ mời anh ăn cơm, đắn đo câu từ một chút rồi gõ một câu gửi qua.

Giờ phút này, trên xe thương vụ.

Tịnh Ngộ nhắm hai mắt dựa vào ghế nhưng không ngủ, bên cạnh là tiếng nói chuyện của Hàn Chuẩn Cơ và Giang Nhược.

Hàn Chuẩn Cơ nổi giận đùng đùng: “Triệu Thanh Hoan kia thật không lễ phép.”

“Chính bản thân cậu nói chuyện có chút quá mức, nhưng mà đây chính là tính cách của Thanh Hoan, cậu đừng so đo với cô ấy, năm đó ngay cả câu chê tôi bẩn mà cô ấy cũng có thể nói ra được, huống chi nói cậu không đàng hoàng lịch sự.” Nghe qua thì lời của Giang Nhược đều không giúp bên nào, rơi vào lập trường người đứng giữa. Nhưng Triệu Thanh Hoan không ở đây, người sáng suốt vừa nghe là biết thiên về Hàn Chuẩn Cơ.

Tức giận trong lòng Hàn Chuẩn Cơ khó tan: “Cũng khó trách lúc trước anh Ngộ phải chia tay với cô ta, người phụ nữ như thế có gì tốt, ngoài bộ da bên ngoài đẹp ra thì đều tồi tệ cả. Đúng rồi, tôi còn nghe nói sau lưng cô ta có kim chủ, được ông chủ lớn bao nuôi……”

“Tiểu Thanh Hoan không nói với tôi là cô ấy có kim chủ mà.” Giang Nhược nói.

“Hai ngày trước còn tuôn ra chuyện cô ta có vị hôn phu, vị hôn phu kia chính là kim chủ lúc trước của cô ta, Triệu Thanh Hoan này cũng coi như là được chuyển thành chính thức. Cô ta còn nói anh dơ? Tôi thấy cái dáng vẻ quy tắc kia của cô ta, còn không biết trước khi quen anh Ngộ đã cùng với bao nhiêu người……”

“Đủ rồi!”

Tịnh Ngộ mở miệng cắt đứt Hàn Chuẩn Cơ đang nói không ngớt.

Hàn Chuẩn Cơ bị dọa đến nỗi sửng sốt tại chỗ.

Tịnh Ngộ mở mắt ra, hơi rũ mắt, không nhìn thẳng vào hai con người đang nói chuyện với nhau kia, đường nét gương mặt cau có, giọng nói không lớn nhưng lại cực kỳ có sức đe dọa.

“Các cậu nói xong chưa ?”

Hàn Chuẩn Cơ có chút không dám hé răng, liếc mắt nhìn Giang Nhược mắt một cái.

Giang Nhược cười gượng hai tiếng, “Anh Ngộ, Chuẩn Cơ không hiểu tình huống, nói hươu nói vượn, cậu đừng để ý.”

Tịnh Ngộ nâng mắt, nhìn về phía Giang Nhược, lạnh lùng nói: “Cậu ta không biết, chẳng lẽ cậu cũng không biết à?”

Giang Nhược ngậm miệng.

Tầm mắt của Tịnh Ngộ dừng ở trên người Hàn Chuẩn Cơ, lạnh nhạt nói: “Tôi hy vọng đây là lần cuối cùng tôi nghe thấy tên cô ấy từ trong miệng cậu.”

Quan hệ của bốn người trong UMI cũng không tốt như mặt ngoài, xuất đạo cùng nhóm cùng thời kỳ, ai hot ai không hot, có lúc sẽ có người yên lặng phân cao thấp.

Trước mắt bốn người đều có phòng làm việc đơn độc, cạnh tranh tài nguyên là điều không thể tránh được, chỉ anh em mặt ngoài thôi.

Ngoài Tịnh Ngộ ra thì ba người khác đều từng cọ xát cho nhau.

Tịnh Ngộ vẫn luôn lạnh lùng, nhưng chưa từng xem ai hot, phát giận càng là chuyện chưa từng thấy qua.

Người chưa từng tức giận đến lúc tức giận mới càng kinh người, giờ phút này Hàn Chuẩn Cơ cũng bỡ ngỡ.

Cậu ta thật cẩn thận hỏi: “Anh Ngộ, chia tay mấy năm rồi mà anh còn thích cô ta à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK