Túc Mạc vừa dứt lời, ba người ngồi cùng bàn lập tức im lặng.
Lúc này, giữa quán trọ xuất hiện một cái đồng hồ đếm ngược lớn, âm thanh của đầu não đưa ra thông báo cuối cùng.
[Đếm ngược bắt đầu hoạt động...]
[30.]
Tiếng đếm ngược như đòi mạng, mấy đội xung quanh xôn xao cả lên, ánh mắt của các người chơi thay đổi, quán trọ vốn an toàn nay đã biến thành một chiến trường ngập tràn khói súng, đánh giá và dò xét, tìm mục tiêu thích hợp.
Đứng trong bầu không khí căng thẳng này khiến Quả Sơn Tra đổ mồ hôi lạnh, cậu ta liếc nhìn xung quanh thì phát hiện mấy đội đứng gần nhất đều tập trung vào mình, tay cầm vũ khí, tư thế sẵn sàng, giống như ngay lập tức sẽ lao vào tấn công bọn họ vậy.
"Anh, anh đừng đùa, em sợ." Quả Sơn Tra khó khăn nuốt nước miếng: "Em có tuổi rồi, tim em không tốt lắm đâu."
"Tôi không đùa." Túc Mạc trả lời: "Mới nãy tôi nói sai, thật ra chỉ còn 4 phút 26 giây thôi."
[23.]
Gió Mát lo lắng lui về sau vài bước: "Đại ca, chỉ một tiếng thôi, tụi mình đánh xong off ăn cơm cũng chưa muộn mà, không ăn một bữa không chết ai đâu, nhưng không đánh trận này là chết người thật đó."
"Tôi nói thật." Túc Mạc vô cùng nghiêm túc giải thích cho bọn họ: "Tôi không off cũng được, nhưng người trong nhà sẽ ngắt mạng của tôi, lúc đó tôi không thể chủ động khống chế."
Dứt lời, Quả Sơn Tra và Gió Mát lập tức sửng sốt.
Quả Sơn Tra choáng váng: "Anh, anh là trẻ vị thành niên hả?"
"?" Túc Mạc: "Không phải, tôi đủ 18 tuổi rồi."
Gió Mát che mặt: "Đây là kiểu phụ huynh thái quá gì vậy nè, không được thì ngắt mạng..."
[10.]
"ĐM ĐM ĐM, 10 rồi anh em ơi." Quả Sơn Tra căng thẳng lui về sau, núp cả người sau lưng Túc Mạc: "Tụi mình sẽ chết, bọn họ xông tới là tụi mình chết ngay..."
Gió Mát la làng: "Nhóc Quả, cậu giẫm chân tôi kìa!"
Quả Sơn Tra rụt cổ: "Tui sợ lắm, cậu nhường chỗ cho tui đi, tui muốn đứng gần đại ca một tí."
Gió Mát: "Cậu là trị liệu mà sợ cái gì, tự buff máu cho mình được mà."
"Đây là chuyện buff với chả máu hả?" Quả Sơn Tra: "Nhiều người như vậy, chỉ cần một chiêu là tui chết ngắt."
[3.]
Còn 3 giây cuối cùng, các người chơi chuẩn bị ra tay, có hai đội đã đến bao vây bàn trà của nhóm Túc Mạc, cả đám như hổ rình mồi.
[1.]
Giọng của đầu não nghe có chút vui vẻ: "Xin chúc các bạn thành công."
Trong nháy mắt, những người chơi trong Quán Trọ Hoang Mạc biến thành mục tiêu công kích, tiếng tung skill chợt xuất hiện, ồn ào như muốn nổ tung. Úc Trăn túm chặt Gió Mát đẩy lên bàn, thả trận pháp phòng ngự của trận pháp sư ra: "Mở đạo cụ!"
Trận pháp phòng ngự hấp thụ các đòn tấn công xung quanh, chỉ mới 1 giây mà đã xuất hiện vết rách.
Gió Mát giẫm lên bàn, luống cuống tay chân lấy đạo cụ trong hành lý, mới vừa lấy ra thì bỗng rơi xuống đất, một vòng bảo hộ hình vòm rất lớn xuất hiện trên đỉnh đầu của bốn người, phòng ngự tuyệt đối đẩy người chơi xung quanh ra, tiếp nối trận pháp đã vỡ của Úc Trăn bảo vệ bàn trà.
Quả Sơn Tra sợ tới mức nhũn chân: "Làm em sợ muốn chết."
Túc Mạc nhìn chiếc dù lớn trên đầu, ngạc nhiên nói: "Đạo cụ này không tồi."
Gió Mát tự hào: "Đương nhiên rồi, nó có thể kháng sát thương nửa tiếng đấy."
Quả Sơn Tra hâm mô nhìn cậu ta: "Đạo cụ này tên gì vậy?"
"Quy định phạm vi hoạt động, chỉ có thể sử dụng trong bản đồ giai thoại." Gió Mát nói: "Sau khi sử dụng sẽ không chịu bất kỳ sát thương nào, nhưng không thể sử dụng kỹ năng, cũng không thể di chuyển, đỉnh chưa."
Quả Sơn Tra: "... Lần đầu tiên tui cảm thấy ngồi tù không tồi."
Những người chơi xung quanh không ngờ đột nhiên bị đạo cụ này ngăn cách, tất cả đòn tấn công đều bị vòng tròn hấp thu, bọn họ không cam lòng từ bỏ con mồi trước mắt, đi tranh đoạt bàn trà kế bên. Quán trọ biến thành chiến trường hỗn loạn với 220 người sống sót, mỗi bàn trà đều được phủ ánh sáng đỏ, đội nào chiếm lĩnh thành công thì nó sẽ biến thành màu xanh lá.
Túc Mạc nhìn thời gian còn lại của đạo cụ: "Tôi off ăn cơm cái, lát nữa gặp."
"Đừng off hoàn toàn, mở hình thức treo máy đi." Úc Trăn nhắc nhở: "Off hoàn toàn có thể sẽ bị kick ra hỏi hoạt động giai thoại đó."
"Anh tui thật tàn nhẫn." Quả Sơn Tra nhìn avatar màu xám trong đội: "Vậy anh tui là trẻ vị thành niên thật à?"
"Cậu ngốc quá!" Gió Mát liếc nhìn cậu ta: "Thiên Hoàn có quy định thời gian chơi cho trẻ vị thành niên, nếu đại ca là trẻ vị thành niên thật thì đã sớm off rồi."
Quả Sơn Tra: "!" Phải ha.
Trong đội yên tĩnh, quy định phạm vi hoạt động trong nửa tiếng khiến bọn họ không làm được gì hết.
Úc Trăn ngồi xuống, cầm ấm trà may mắn thoát nạn rót cho mình một ly, nói: "Chờ đi."
Anh mở trò chuyện riêng lên gửi tin nhắn cho Hai Lăm Nghìn.
Quả Sơn Tra nhìn sếp lớn nhà mình, lại nhìn chiến hỏa bên ngoài, cuối cùng nhặt ly trà trên mặt đất lên: "Anh Hành, rót cho em một ly với, em uống miếng cho bớt căng thẳng."
"Em cũng uống!" Gió Mát kéo ghế ngồi xuống.
Ba người trầm tư uống trà, bên ngoài vòng là trận chiến ngày càng kịch liệt, bên trong vòng là vùng đất yên bình duy nhất trên chiến trường. Skill tung bay loạn xạ nện lên chiếc dù lớn, rõ ràng không tham gia chiến đấu nhưng lại có cảm giác chấn động không thôi.
Uống xong ly trà, Quả Sơn Tra vẫn chưa hết lo, cậu ta đang định tìm người nói chuyện cho bớt căng thẳng thì thấy Gió Mát bên cạnh đang nghịch gì đó, bèn sửng sốt hỏi: "Nhóc Gió, cậu làm gì đó?"
***
1 phút cuối cùng Túc Mạc off, vừa ra khỏi thiết bị đăng nhập thì thấy Nhạc Nhạc bưng dịch dinh dưỡng từ trong phòng bếp ra. Dùng xong dịch dinh dưỡng cậu lại uống thuốc dưới sự giám sát của Nhạc Nhạc, nghỉ ngơi 10 phút mới được phép lên mạng. Chờ khi cậu online thì nghe giọng nói kích động của Gió Mát.
"Anh em ơi, chiến sĩ đang xông lên! Đao hạ liên tục, hay, đánh trúng rồi, quá đỉnh!"
"Bàn số 2 đang tiến vào cuộc cạnh tranh gay cấn, hiện tại y sư áo trắng đang chiếm ưu thế, anh ta thành công buff cho kiếm sĩ, kiếm sĩ vẫn chưa chết, vẫn có thể đánh tiếp!"
"Phòng thủ xuất sắc, chiến sĩ đang khống chế trận đấu, y sư hỗ trợ kiếm sĩ, trong tình huống thiệt hại hai đồng đội bọn họ đã thành công bảo vệ được bàn số 2!"
Túc Mạc: "...?"
Vụ gì đây?
[Chiến sĩ ở bàn số 2 này vip ghê, vầy mà cũng trụ được.]
[Tôi lo lắng cho chủ phòng đấy, chờ thời gian của đạo cụ kết thúc cậu sẽ chết liền đó có biết chưa?]
[Con trai Gió Mát của ta hôm nay cũng tràn đầy sức sống quá nhỉ, lòng ta nhẹ nhõm biết bao.]
[Bạn của tôi cũng tham gia hoạt động này, nhìn chủ phòng uống trà xem diễn mà tâm trạng tôi phức tạp quá thể.]
Úc Trăn uống trà thì thấy Túc Mạc online: "Đến rồi à?"
Túc Mạc đi tới ngồi xuống: "Đang làm gì vậy?"
Quả Sơn Tra nói: "Gió Mát nói chờ đợi bức bối quá nên muốn mở livestream xả stress."
Úc Trăn rót cho cậu một ly trà.
"Cảm ơn." Túc Mạc nhìn xung quanh, đã qua 25 phút, thế cục trong quán trọ đã biến hóa nghiêng trời lệch đất. Mấy đội ban đầu ở tầng hai sau khi xuống dưới thì lập tức đi chiếm chỗ, cạnh tranh kịch liệt với đội ở tầng một. Những gương mặt xung quanh trước khi cậu off giờ đã thay thế thành những gương mặt mới.
Các đội bên trong Quán Trọ Hoang Mạc vô cùng nhạy cảm với biến hóa này.
"Thấy gì chưa, đội trong lồng lại biến thành bốn người rồi kìa."
"Người vừa online là triệu hoán sư, mẹ nó hên thật, đào đâu ra đạo cụ này vậy."
"Dù sao thì cấp bọn họ vẫn thấp thôi, nhìn đi, thời gian của đạo cụ không dài thế đâu."
[Nhân số còn lại 146 người, danh sách ngủ lại 35/20.]
Trên sàn đấu chỉ còn 30 đội, mấy đội vãng lai ban đầu trong Quán Trọ Hoang Mạc đã bị đánh toang hết, ngoại trừ bàn trà ra thì xung quanh hỗn loạn không thôi. Túc Mạc để ý ánh mắt của những người khác lại tập trung về phía bọn họ, cuộc tranh đoạt càng trở nên thận trọng hơn, chắc lúc nãy đánh đấm quá kịch liệt, đội không chiếm được bàn trà đã dần bình tĩnh và chỉnh đốn lại đội ngũ, dường như đang chờ thời cơ đánh lén.
Túc Mạc nhìn tình hình xung quanh, nói: "Có ba đội."
"Cậu có thể khống chế bao nhiêu?" Úc Trăn hỏi.
Túc Mạc suy tư một lát: "Nhiều nhất là năm người, không gian ở đây nhỏ quá, tuy lợi cho chúng ta nhưng cũng lợi cho đối phương."
Úc Trăn lại hỏi: "Vậy cậu định làm thế nào?"
Túc Mạc: "Không có ý định gì hết."
Quả Sơn Tra nghe hai người nói chuyện, mắt nhìn thời gian còn lại của quy định phạm vi hoạt động, chợt cảm thấy lo lắng cho tương lai: "Anh ơi, em chỉ là tờ giấy mỏng manh, đến lúc đó anh bảo vệ em được không?"
"Không cần bảo vệ." Túc Mạc nhìn cậu ta: "Chẳng phải thế mạnh của cậu là chạy trốn sao?"
Quả Sơn Tra: "Ớ? Trốn... chạy trốn hả?"
"Anh ơi, anh online rồi à!" Gió Mát chìm đắm trong livestream cuối cùng cũng hồi thần lại: "Từ từ nha, để e đóng live cái."
[Chủ phòng đừng có đóng!!!]
["Bom nước" x 10, live đi! Live tiếp cho bố!]
[Toàn server chỉ có mình phòng live của cậu hoạt động, cậu không muốn tăng lượng truy cập à?]
"Không phải em đang lo bại lộ sách lược của chúng ta sao?" Gió Mát nhìn Túc Mạc: "Anh, đạo cụ còn 1 phút, giờ tụi mình làm gì đây?" Cậu ta giơ tay định đóng livestream thì bỗng nghe đại ca mình nói.
Túc Mạc: "Không có sách lược, nhường chỗ của mình cho bọn họ đi."
Gió Mát: "?"
Phòng live:?????????
Đương lúc mọi người không biết nên làm gì thì thời gian quy định phạm vi hoạt động về 0. Cái lồng lớn tiêu tán trong nháy mắt khiến người chơi xung quanh chú ý, đặc biệt là ba đội chơi ở gần nhất, ngay khi hiệu quả phòng ngự biến mất thì bọn họ lập tức hành động. Ba đội đồng thời hành động, kỹ năng tích góp hồi lâu hùng hổ ném tới bàn trà.
Đúng lúc này, bốn người đang ngồi uống trà lập tức tản ra.
Động tác chạy trốn như nước chảy mây trôi, mạnh ai nấy đi, hoàn toàn không có trật tự gì cả, trong tích tắc không còn ai ở bàn trà.
Kỹ năng không đánh trúng, đội đứng gần nhất không chút do dự lao về phía trước, lúc sắp sửa chiếm được thì chợt xuất hiện tranh đoạt. Ban đầu chỉ có ba đội định đánh đòn phủ đầu, nhưng khi thấy bàn trà không có ai thì những đội đang đứng quan sát bên ngoài cũng hành động. Trận chiến bùng nổ, chiến cuộc kiềm chế lẫn nhau rối loạn trong nháy mắt.
Túc Mạc giẫm lên bàn, lợi dụng khinh công nhảy lên đèn lồng phía trên, lại mượn lực duỗi tay bắt lấy lan can tầng hai, cả người lơ lửng giữa không trung. Cậu ở trên cao nhìn xuống trận chiến bên dưới, thấy rõ vị trí của ba đồng đội: "Trốn cho kỹ, đừng bị dính chiêu."
Quả Sơn Tra trốn phía dưới quầy cạnh bảng danh sách treo thưởng, hỏi: "Vị trí tụi mình thủ nửa tiếng giờ chắp tay nhường ra vậy à."
"Ừ." Túc Mạc nói: "Cậu có nhìn thấy mấy đội xung quanh không? Bên trái có ba đội đang trong trạng thái full thành viên nhưng lại không gia nhập chiến cuộc, cậu biết tại sao không?"
Quả Sơn Tra: "... Không giành được ạ?"
"Cậu tính thử chưa? Thời gian để chiếm bàn trà chỉ cần 10 giây." Túc Mạc nói: "Bọn họ đang đợi. Đầu tiên là lợi dụng những đội lỗ mãng và ham thắng câu giờ, sau đó lợi dụng mấy đội đang tranh đoạt lẫn nhau, chờ đến cuối cùng, đội trụ lại được hoặc đã kiệt sức, hoặc đạo cụ bảo mệnh đã dùng hết, đến lúc đó bọn họ làm ngư ông đắc lợi."
Gió Mát hiểu ra: "Ồ! Anh định đợi bọn họ mệt thì tụi mình xông lên phải không?"
Quả Sơn Tra: "Vậy giờ tụi mình đang trốn...?"
Úc Trăn thêm vào một câu: "Đừng ngủ."
Quả Sơn Tra: "... Bàn về chạy trốn, em vẫn có đạo đức nghề nghiệp đấy nhé."
Gió Mát đột nhiên hưng phấn: "Thế em live tiếp được không?"
Túc Mạc: "Tùy cậu."
Thời gian dần trôi qua, ngày càng có nhiều đội nhịn không được, trong 20 phút cuối cùng lại bùng nổ cạnh tranh. Mấy đội đã chiếm được bàn không ngờ lại xảy ra đợt tiến công mạnh mẽ như vậy, tới tận 15 phút sắp kết thúc khiêu chiến, có 8 đội bị tiêu diệt, chỉ còn 27 đội trong quán trọ.
Túc Mạc nhìn ba đội đứng xa nhất kia, bọn họ chưa hành động.
10 phút, chỉ còn 25 đội.
Có 6 bàn vẫn đang tranh đoạt.
8 phút, ba đội kia ra tay, Túc Mạc xác định mục tiêu cướp đoạt của bọn họ.
5 phút đếm ngược, Túc Mạc đột nhiên nói: "Quả Sơn Tra, tìm chỗ đứng đi."
Quả Sơn Tra giật mình lú đầu ra thì thấy một người đang nhảy xuống, ngay sau đó một con Gấu lớn giẫm lên bàn trà ban đầu của bọn họ, Gấu trào phúng lập tức quấy rầy đội đang chiếm vị trí đó.
Giữa không trung, hai đồ đằng triệu hoán xuất hiện, cùng với đó là trận pháp tăng sát thương chồng lên.
Nguyệt Miêu rơi xuống, đứng sau Gấu tung chiêu làm loạn đa mục tiêu, hai kỹ năng khống chế mạnh khiến mọi người trở tay không kịp.
Túc Mạc nhanh chóng tới gần bàn trà, Thỏ Linh Tâm theo sát cậu xông lên tấn công, Cô Lang nhắm vào trị liệu trong đội đối phương, 3 giây làm choáng. Cậu chỉ huy: "Gió Mát, giết y sư."
"Tới liền!" Gió Mát cầm kiếm nhào vô đám người, mất một nửa cây máu.
Quả Sơn Tra hú hồn buff máu, nhịn không được nói: "Người anh em! Cậu có thể mở kỹ năng giảm sát thương rồi hẵng nhào vào được không."
Gió Mát: "Quên mất, mở liền."
Quả Sơn Tra: "..."
Rõ ràng chỉ có ba người hành động mà lại mang khí thế như hai đội đang tấn công. Đặc biệt là debuff của triệu hoán sư khiến bọn họ không thể nhúc nhích, dù cho có giải debuff thì ngay lập tức, triệu hoán sư lại điều khiển thú triệu hoán khác khống chế bọn họ.
"ĐM!"
"Đừng để bọn họ chiếm được!"
"Tản ra, giết Nguyệt Miêu trước."
"Giết không được, mẹ nó lại triệu hoán nữa kìa!"
Gió Mát và Cô Lang phối hợp thành công đánh lén, tiêu diệt y sư của đối phương, Túc Mạc canh chuẩn thời cơ: "Gió Mát, tôi yểm hộ cậu, đoạt chỗ đi."
Bốn người còn lại trên bàn trà đã tản ra, vòng sáng bên ngoài lại biến thành màu đỏ.
Gió Mát lao nhanh đột phá vòng vây đoạt chỗ, vừa ngồi xuống đã bị chiến sĩ bên cạnh tấn công.
"Mẹ nó!" Cậu ta tập trung nhìn kỹ, nhãi ranh được lắm, chẳng phải đây là chiến sĩ siêu mạnh mà cậu ta đã nói sao?
Úc Trăn thả cho Gió Mát một trận pháp phòng ngự: "Đoạt đi!"
Túc Mạc giơ tay lên định tung chiêu khống chế thì Thỏ Linh Tâm đang chiến đấu chợt ngừng lại, ngay lúc này, trước mặt cậu hiện lên một thông báo.
[Trứng thú cưng của bạn sắp nở, xin che chở cẩn thận.]
Túc Mạc: "..."
"Không ổn..."
Quả Sơn Tra: "Không ổn gì vậy anh, anh đừng có nói được nửa rồi dừng mà!"
Túc Mạc không biết nói sao: "Thỏ nhà tôi sắp sinh rồi."