• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit + Beta: V

Hôm nay Túc Mạc online, cậu đã thành thạo các kỹ năng, sau đó dựa theo hướng dẫn người chơi mới đến khu vực phụ cận thành chính đánh quái dã ngoại. Đánh quái thú vị hơn làm nhiệm vụ nhiều, kỹ năng của triệu hoán sư đúng là hơi khó chơi một chút, cậu thử triệu hoán Phong Ưng, vừa thả ra lập tức cảm giác được trong đầu mình hiện diện một sự tồn tại khác, trên thanh kỹ năng cũng xuất hiện thêm kỹ năng liên quan tới Phong Ưng.

Phong Ưng là thú triệu hoán đánh lan, trước mắt mới mở khóa hai kỹ năng quần công và giảm tốc.

Game thực tế ảo thú vị hơn nhiều so với mấy trò mà cậu từng chơi, Túc Mạc thử hồi lâu mới nắm được cách điều khiển. Cậu lại thả Cô Lang ra, lợi dụng quái dã ngoại luyện tập skill.

Cậu luyện được nửa tiếng bỗng chú ý xung quanh trở nên an tĩnh không ít.

Lúc đầu vì để luyện tập kỹ năng nên cậu còn cố ý tìm góc hẻo lánh, nhưng xung quanh vẫn có người chơi khác, cho nên cậu thường xuyên nghe được tiếng kỹ năng của bọn họ phát ra.

Đúng lúc này, phía sau đột nhiên vang lên tiếng bước chân dồn dập.

Túc Mạc vừa quay đầu lại thì thấy một thanh kiếm lớn bay trên không trung, sau đó lập tức phóng thẳng xuống dưới.

Cậu lập tức lách người tránh, khó khăn lắm mới né được.

!!!

Kiếm sĩ tung ra một chiêu không trúng thì hơi sửng sốt, dường như hắn ta không ngờ mình lại đánh hụt. Ngay sau đó, hắn ta lại tung ra một kiếm nữa.

Túc Mạc lui lại mấy bước tránh đi đòn đánh hiểm hóc, giờ chẳng cần hỏi cũng biết người này đến đây để nhắm vào cậu. Cậu liếc nhìn xung quanh, đây rõ ràng là một đội.

"Sếp, cần hỗ trợ không?" Y sư đối diện hô lên một tiếng.

Kiếm sĩ nói: "Không cần, mọi người đánh quái trước đi, thằng đó chỉ là một tên triệu hoán sư rác rưởi mà thôi."

Túc Mạc khựng lại: "Khoan đã."

Thanh kiếm phá không bay đến, mũi kiếm sắc bén đang dần tới gần.

Ngũ cảm của người chơi trong game thực tế ảo được chân thật hóa, mũi kiếm đang bay tới mang đến cho người ta cảm giác áp bách không thể bỏ qua được. Túc Mạc lùi về sau, không chút do dự triệu hồi ra thú triệu hoán khác – Cô Lang.

Kiếm sĩ phát hiện trước mắt hình chợt tối sầm, cảm giác choáng váng trỗi dậy.

Gì vậy nè! Sao tên triệu hoán sư này có thể triệu hồi hai vật triệu hoán cơ chứ.

Cô Lang là thú triệu hoán công kích đơn mục tiêu của triệu hoán sư, cộng thêm 3 giây làm choáng. Túc Mạc nhân cơ hội thả Thỏ Linh Tâm ra, phối hợp với trạng thái choáng của Cô Lang lập tức cắn một phần ba thanh máu của kiếm sĩ.

"Móa, sếp ơi."

"Mau đi hỗ trợ, triệu hoán sư kia có thú cưng nữa kìa."

"Khoan đã, sau tên này lại cầm cần câu?"

Mấy người đang đánh quái thấy tình huống biến hóa thì lập tức đổi hướng, bay nhanh tới hỗ trợ, chợt thấy triệu hoán sư cầm cần câu trong tay, bên cạnh có hai thú triệu hoán và một thú cưng, còn sếp nhà mình thì bị khống chế, lại còn ăn thêm hai gậy của cái cần câu đó nữa chứ.

"???"

Kiếm sĩ mắng: "Còn không mau tới hỗ trợ!"

Túc Mạc lui về sau vài bước, triệu hoán sư cấp thấp chỉ có thể triệu hoán hai vật, hơn nữa Thỏ Linh Tâm cũng không thể đối phó với nhiều người như vậy. Trong lòng cậu cân nhắc biện pháp, đột nhiên một luồng ánh sáng lam chiếu xuống người Cô Lang và Thỏ Linh Tâm.



Thỏ Linh Tâm và Cô Lang giẫm lên trận pháp màu lam dưới chân, đây là trận pháp buff, nó tăng 10% lực công kích và bạo kích.

Túc Mạc lập tức nắm lấy thời cơ, cậu lợi dụng kỹ năng sát thương cao của Thỏ Linh Tâm và Cô Lang, thêm trận pháp buff kia nữa lập tức đánh bay hai phần ba thanh máu của kiếm sĩ.

Lúc này, y sư phía sau chạy tới, Túc Mạc căng thẳng, cậu luồn lách tránh đòn tấn công của người khác, khống chế Cô Lang tung đòn làm choáng lên người kiếm sĩ.

Kiếm sĩ: "Má nó chứ!"

Bỗng, trước mắt Túc Mạc hiện lên lời mời tổ đội.

[Người chơi Hành Tung Bất Định (Thanh Nguyên Quan – trận pháp) muốn mời bạn gia nhập đội.]

Trận pháp sư? Nhập đội?

Túc Mạc bấm đồng ý, cậu tránh đòn tấn công chính diện, thao tác thú triệu hoán khóa chân kiếm sĩ lại. Bên tai chợt vang lên một giọng nam trầm.

"Kiếm sĩ, cấm trị liệu."

Cấm trị liệu, y sư không thể trị liệu cho mục tiêu.

Túc Mạc liếc nhìn debuff trên người kiếm sĩ, sau khi cậu thao tác làm choáng hắn ta thì còn một trạng thái cấm trị liệu nữa.

Thỏ Linh Tâm là thú cưng mạnh về công kích, lực công kích của nó còn cao hơn cả Túc Mạc bây giờ, tương đương với chiến sĩ cấp 25, lại thêm trận pháp buff trợ giúp nên trước khi y sư hồi máu thì nó lập tức giết chết kiếm sĩ.

"Y sư." Túc Mạc nói.

Giọng nam trong đội lại vang lên: "Ừ."

Túc Mạc dời mục tiêu sang y sư đối diện, trận pháp sư tiếp tục cấm trị liệu, nhanh chóng tiêu diệt y sư.

"Tên triệu hoán sư đó bị gì vậy!"

"Trận pháp sư kia cũng vậy!"

"Đó là Thỏ Linh Tâm đấy! Còn có Cô Lang nữa!"

"Mẹ nó, hắn ta quăng cần câu đánh tao."

Thế cục biến thành hai đánh ba.

Trận pháp sư nói: "Đánh đạo sĩ."

Túc Mạc lập tức dời mục tiêu sang đạo sĩ, cậu phối hợp với trận pháp sư tiến hành phóng skill. Mấy người kia cũng phản ứng lại, các đòn công kích nện liên tục lên người Túc Mạc.

Trận pháp sư: "Lui."

"Không lui." Túc Mạc nhìn khoảng cách ngày càng gần của ba người kia: "Cấm trị liệu đạo sĩ đi, rời khỏi vùng quái dã ngoại."

Trận pháp sư lập tức hành động.

Túc Mạc canh chuẩn thời cơ, cậu khống chế Phong Ưng đi trước, theo sau còn có vài con quái sắp cạn máu. Cậu lập tức hủy bỏ triệu hoán, quái dã ngoại mất mục tiêu tức khắc nhắm vào ba người chơi ở gần nhất. Đạo sĩ vốn bị trúng cấm trị liệu, còn lại hai chiến sĩ và kiếm sĩ đánh quái, rất nhanh sau đó, cả bọn đều nghẻo cả.

Túc Mạc vội lui về sau tránh khỏi tấn công của quái dã ngoại: "Mém tí bị quái đánh chết rồi."

Sau khi thoát thân và đứng ở chỗ an toàn, cậu ngẩng đầu lên thì thấy một bình máu.

Trận pháp sư đột nhiên nói: "Bổ sung máu đi."

Túc Mạc nhận lấy: "Cảm ơn nha."

Trận pháp sư nhìn ID hiển thị trong đội ngũ, lại nhìn sang với Thỏ Linh Tâm và Cô Lang bên cạnh, cuối cùng dời ánh mắt sang người đang cầm cần câu.

Túc Mạc hồi máu xong thì thản nhiên thu hồi cần câu và Thỏ Linh Tâm lại.

Trận pháp sư chần chờ một lát mới nói: "Cậu tính trước rồi à?"

"Tôi tính rồi." Túc Mạc chợt khựng lại: "Triệu hoán sư hủy bỏ thú triệu hoán sẽ mất dame, vì vậy quái dã ngoại sẽ tìm mục tiêu gần nhất. Bọn họ vừa hay ở trong phạm vi tấn công của chúng, muốn hoàn toàn thoát khỏi trạng thái chiến đấu phải tốn 5 giây. Tôi nhớ nhà sản xuất có giới thiệu, nói rằng đạo sĩ máu ít, bọn họ kéo quái không được."

Trận pháp sư: "5 giây?"

Túc Mạc: "Tôi đã thử tính khoảng cách, chắc khoảng 4 đến 5 giây."

Chiều nay cậu ở đây săn quái, một mình đánh quái rất khó, tuy máu của triệu hoán sư nhiều hơn đạo sĩ một chút, nhưng không bằng hệ phái chịu đòn. Cho nên khi cậu kéo quái sẽ tính toán khoảng cách an toàn, phạm vi chiến đấu của chúng cậu hiểu rõ hơn ai hết.

Hai người im lặng một lúc lâu.

Trận pháp sư lại nói: "Điểm hồi sinh cách nơi đây rất xa, trong vòng 15 phút chắc hẳn bọn họ sẽ không tới."



"Ừm." Túc Mạc khống chế Phong Ưng tiếp tục đánh quái: "Tôi đánh hơn 10 phút nữa rồi đi, cảm ơn cậu hỗ trợ."

"Không có gì." Trận pháp sư đáp: "Cậu đã từng chơi trò này rồi à?"

"Không." Túc Mạc nói: "Tôi chỉ chơi một số trò trong máy tính quang tử."

Trận pháp sư hơi bất ngờ, lại hỏi: "Đánh chung được không?"

Túc Mạc: "Được."

Cậu lấy cần câu ra.

Trận pháp sư cạn lời trong chốc lát: "Đây là vũ khí của cậu hả?"

"Ừ." Túc Mạc vừa thao tác thú triệu hoán kéo quái, vừa dùng cần câu đánh quái, cậu không cảm thấy chỗ nào sai cả.

Lực công kích của triệu hoán sư không thấp, hơn nữa có trận pháp buff phụ trợ nên hai người đánh quái nhanh hơn rất nhiều. Đã 10 phút trôi qua, toàn đội Chúc Thiên lại ngóc đầu trở lại.

"Bọn họ tới rồi." Trận pháp sư nói.

Túc Mạc đánh chết một con quái, nghiêng đầu nhìn: "Sao vẫn là năm người vậy?"

Trận pháp sư: "?"

Túc Mạc cảm thấy khó hiểu: "Tôi nghĩ họ sẽ gọi viện binh, chứ sao lại đến ăn đòn làm gì."

Đám người đang tới vô cùng hùng hổ, kẻ cầm đầu vẫn là tay kiếm sĩ kia, nguyên đội đang ở trạng thái sung mãn lập tức xông lên.

Trận pháp sư hỏi: "Đánh hay là chạy?"

Túc Mạc nhìn thanh kinh nghiệm: "Tôi còn thiếu điểm tăng cấp, đánh được."

Kiếm sĩ xông lên tung một skill, lần này Túc Mạc không khống chế hắn ta nữa mà điều khiển Cô Lang làm choáng y sư. Cậu ra chiêu với tốc độ cao, đối phó với kiếm sĩ tương đối cồng kềnh này thì cậu có thể chắc chắn né được các đòn tấn công của hắn ta. Làm choáng cộng thêm Thỏ Linh Tâm, hai người hợp lực giết chết trị liệu duy nhất của đội trong nháy mắt, sau đó bắt đầu đối phó với đạo sĩ máu ít.

Kiếm sĩ cấp cao thì công kích mạnh, nhưng tốc độ lại không nhanh.

Có trận pháp sư phối hợp, Túc Mạc vừa dùng Cô Lang làm choáng hắn ta, vừa dùng Phong Ưng và Thỏ Linh Tâm công kích người chơi khác. Rất nhanh sau đó, mấy người chơi kia bị giết chết hết, cuối cùng, cậu bèn dùng cần câu kéo một phát lấy mạng tay kiếm sĩ cầm cự lâu nhất.

Kiếm sĩ: "..."

Hắn ta nằm trên mặt đất lạnh như băng, tức giận đến run giọng: "Mày, mày dùng cần câu sỉ nhục người khác như vậy hả?"

"Anh hiểu lầm gì phải không? Túc Mạc thu cần câu lại: "Tôi đánh quái cũng dùng cần câu mà."

Kiếm sĩ: "Mẹ bà, mày xem tao là quái để đánh à?"

Túc Mạc cảm thấy bản thân vô tội biết bao: "Anh muốn hiểu sao thì hiểu, tôi hết cách."

Kiếm sĩ không chịu nhục, sau khi buông lời tàn nhẫn lập tức rời đi, chắc là đi kêu thêm người.

Túc Mạc thấy đi hết rồi thì nghiêng đầu nhìn trận pháp sư: "Có phải đầu óc anh ta có chút vấn đề hay không?"

"Ừ." Trận pháp sư hỏi: "Cần câu của cậu mua ở đâu vậy?"

Túc Mạc: "Làm nhiệm vụ được đấy."

Trận pháp sư gật đầu: "Nhìn có vẻ dùng khá tốt."

Cái này Túc Mạc phải đồng ý, cần câu này không chỉ để câu cá mà đánh quái cũng rất ngon nghẻ, dùng tốt thật.

Đánh được một nửa thì trận pháp sư có việc đi trước, Túc Mạc cũng không ở lâu, cậu lấy kinh nghiệm xong cũng rời đi. Hai người vừa đi chốc lát thì kiếm sĩ dẫn theo hai đội hùng hổ kéo tới, kết quả không thấy bóng người nên lên thẳng kênh thế giới gọi.

Úc Trăn tắt đi mấy tranh cãi ồn ào trên kênh thế giới, anh đang giao dịch tài nguyên với acc clone của Hai Lăm Ngàn ở rừng cây nhỏ trong khu dã ngoại.

Thời gian giao dịch khá lâu, Hai Lăm Ngàn lầm bầm: "Không biết ai chọc tức đám chó điên Chúc Thiên kia nữa, nghe đâu là giết đội săn quái của bọn họ về thành hai lần, thế là bọn họ mang theo hai đội định đi tìm người."

Dứt lời, anh ta lại nói: "Mấy chuyện khác thì kệ, nhưng chuyện này đúng là khiến người ta hả hê thật."

Úc Trăn nhìn anh ta: "Cậu có thù oán với Chúc Thiên à?"

"Có chứ. Không phải mấy ngày nay em đi tìm tài nguyên cho anh sao? Em bị đánh chết hai lần ở khu quái dã ngoại, cũng may em không mang gì trong người, nếu không tử vong rớt đồ cái là toang." Hai Lăm Ngàn nói: "Nhưng em nhớ kỹ ID của bọn họ rồi, dám giết acc clone của em, chờ rời khỏi khu tân thủ đi xem bố mày có kéo đội đánh chết tụi nó không. Nghe nói bang chiến gần đây của bọn họ bị thua thảm lắm nên mới vội vàng tuyển người mới vậy đó."

Hai Lăm Ngàn sực nhớ ra: "Khoan đã anh Chân, không phải vừa nãy anh ở khu quái dã ngoại à? Có thấy người anh em nào đã đánh bọn chúng không?"

"Có." Úc Trăn nói: "Là một triệu hoán sư."

Hai Lăm Ngàn: "Triệu hoán sư?"



"Cười chết, Chúc Thiên tìm người mới kiểu gì mà lại bị hệ phái siêu phế như triệu hoán sư đánh chết vậy, đúng là quá mất mặt."

Úc Trăn: "..."

[Thế giới] Dễ Thương Quá: Cười ói, nghe đồn Chúc Thiên bị giết ở rừng cây nhỏ khu quái dã ngoại hả?

[Thế giới] Sườn Heo Sốt Tương: Tôi thấy hết nè, bị triệu hoán sư và trận pháp sư diệt đoàn hai lần luôn.

[Thế giới] Thích Váy Đỏ Nhất: Là vị anh hùng hảo hán nào vậy?

[Thế giới] Kiếm Của Bạn Nè: Đừng trốn, có ngon thì tới khu quái dã ngoại đi.

[Thế giới] Hoa Lê Không Thơm: Diệt đoàn có quê quá hông dạ, ngay cả thú cưng của người ta mà còn đánh không lại, vậy mà còn đi thanh trừng ở khu quái dã ngoại nữa chớ, mặt tụi bây còn dày hơn cái bụng tao nữa nè.

***

Túc Mạc không có thói quen xem kênh thế giới, đương nhiên cậu cũng không biết tay kiếm sĩ kia đang gọi mình. Cậu lên cấp 23 thì bèn quay về môn phái học kỹ năng.

Vừa đến điểm dừng chân của môn phái Ngự Linh Cư, mới tăng kỹ tăng có vài lần thì một dòng chữ đỏ hiện lên, thông báo không đủ tiền.

"Ê thỏ." Túc Mạc đang tăng cấp kỹ năng chợt khựng lại: "Sao kỹ năng của mày tốn 50 vàng để tăng dữ vậy."

Thỏ Linh Tâm dụi bên chân Túc Mạc, nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn cậu, thân mật cọ vào ống quần.

Túc Mạc: "Mày còn dư hai túi đồ ăn."

Thỏ Linh Tâm: "..."

Túc Mạc: "Chia thành sáu lần ăn, có thể miễn cưỡng no ba ngày."

Thỏ Linh Tâm: "..."

Trò chơi này khắp nơi đều phải tiêu tiền, truyền tống tốn tiền, nuôi thú cưng tốn tiền, tăng cấp kỹ năng cũng tốn tiền. Đặc biệt là kỹ năng của thú cưng đặc thù, một lần tăng của nó đủ để cậu tăng mấy cấp kỹ năng môn phái đó.

Túc Mạc thu dọn hành lý, hỏi: "Trò chơi này có cho thú cưng làm công không?"

Dịch vụ Chăm sóc khách hàng: "Cưng à, không có đâu ha."

Túc Mạc cảm thấy tiếc nuối, đành phải dời lực chú ý lên kỹ năng của thú cưng, ngoại trừ tốn tiền ra thì để kích hoạt nó cần phải có một số tài nguyên đặc thù.

[Thỏ Linh Tâm – Kỹ năng đặc thù (có thể kích hoạt).]

[Tài nguyên kích hoạt: Nước Linh Hoa (0/1), Gỗ Trường Thanh (0/1).]

Thỏ Linh Tâm có kỹ năng tự thân, nhưng cái quan trọng nhất đối với loại thú cưng này là kỹ năng đặc thù của nó.

Mới đầu kỹ năng đặc thù sẽ ở trạng thái chưa kích hoạt, Túc Mạc không nhìn kỹ, khi đến môn phái cậu mới phát hiện hóa ra cần có tài nguyên đặc thù mới kích hoạt được. Mà tài nguyên đó một là dùng tiền mua, hai là tự kiếm.

Tiền mà Túc Mạc bán cá kiếm được tiêu tốn vô mấy kỹ năng kia rồi, miệng ăn núi lở không phải là cách hay, cậu đành phải nghĩ cách kiếm tiền thôi. Cậu đang nghĩ xem có nên đến thành chính xem tình hình không thì bỗng nhiên trước mặt hiện lên thông báo.

[Gần] Quả Sơn Tra Số 14: Khiêu chiến Tranh Sơn Thủy tìm tank và DPS.

Quả Sơn Tra? Số 14?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK