Tỷ như có mấy lần Tương Vân Hàng hát quá muộn ở quán bar, Trang Liễu buồn ngủ không chịu nổi, chỉ có thể vừa ngủ gà ngủ gật vừa chờ cậu, ngẩng đầu được một chút rồi lại gục xuống, cho đến khi đập đầu vào quầy bar mới giật mình tỉnh lại. Đôi khi, y cũng sẽ dùng đôi mắt buồn ngủ ngấn nước ai oán nhìn Tương Vân Hàng một cái, thầm than phiền khi nào mới có thể về nhà ngủ… Bọn Tương Vân Hàng thật sự quá ồn mà…
Tương Vân Hàng ở trên sân khấu lại hạnh phúc cực. Nhìn thấy Trang Liễu thưởng thức gật gù theo nhịp trống của bọn họ, có lúc còn dùng ánh mắt mờ sương ngưỡng mộ nhìn bọn họ, cậu lại cảm thấy trong ngực có một sức sống bất tận, hận không thể gầm thét toàn bộ ra —
Cho nên, cuối cùng Tương Vân Hàng luôn càng rống càng lớn, cho đến khi khàn cả giọng; Trang Liễu cũng càng ngủ càng tệ, quả thực muốn lập tức phá huỷ ‘Quy tắc anh em tốt ’, lấy một cành liễu đánh chết Tương Vân Hàng!
Nhưng mà, vừa nghĩ tới mỗi ngày Tương Vân hàng đều ngoan ngoãn tuân thủ quy tắc, cùng xem phim cổ trang với y thật lâu, Trang Liễu lại cảm thấy bản thân quá nhỏ mọn, vì thế có điểm không xuống tay được.
Chẳng qua xem phim cùng Tương Vân Hàng kì thật cũng không phải là chuyện tốt gì, bởi vì cái miệng của Tương Vân Hàng thật sự quá thối. Mỗi lần Trang Liễu đang xem vui vẻ, Tương Vân Hàng đang ôm y sẽ bắt đầu thổ tào (nói ra những lời không hay ho).
Cái gì mà ‘ha ha tóc dán lộ ra rồi kìa’ ‘Đằng sau có cái ăn ten kia’ ‘Ai nha sao phía dưới lại mang giày thể thao a’, thật sự rất phá hư không khí! Mỗi lần Trang Liễu quay đầu trợn mắt, Tương Vân Hàng sẽ ngoan ngoãn ngậm miệng, nhưng tối đa cũng chỉ có thể bảo trì yên tĩnh năm phút.
Trang Liễu thật sự tức lắm, có lần động tác quay đầu quá mạnh, không cẩn thận, môi liền sát qua một thứ gì đó mềm mềm… Là cái miệng nói liên thanh của Tương Vân Hàng.
Kết quả, Tương Vân Hàng lập tức ngậm miệng Khuôn mặt còn hồng hồng, vẻ mặt thẹn thùng, càng ôm chặt Trang Liễu đang ngồi xếp bằng trong lòng mình.
Trang Liễu lúc này xem như tóm được điểm yếu của Tương Vân Hàng, một khi Tương Vân Hàng bắt đầu thổ tào, Trang Liễu sẽ nhanh chóng quay đầu lại, nhẹ nhàng chạm một cái lên miệng Tương Vân Hàng, ngẫu nhiên Tương Vân Hàng muốn phản kháng, y còn có thể liếm liếm, cắn cắn – lập tức thu phục.
Trong lòng Tương Vân Hàng vừa thẹn vừa đắc ý: Quả nhiên, trong tiềm thức của Trang Liễu vẫn thích mình… Bằng không sao lại nhịn không được muốn hôn mình chứ? Tuy rằng biểu hiện trước khi hôn tựa hồ có chút rối rắm. Chẳng lẽ, là thích thân thể của mình, nhưng tinh thần vẫn kháng cự với đồng tính?! Không thể a, nhất định phải dùng thân thể dụ dỗ cậu ta quyến rũ cậu ta trực tiếp hạ gục cậu ta!
Nghĩ thông suốt điểm này, Tương Vân Hàng lập tức bắt đầu thực thi kế hoạch quyến rũ của mình, thỉnh thoảng để nửa thân trần đi lại trong nhà, lấy một thân cơ bắp của mình trình diễn cho Trang Liễu xem.
Phản ứng của Trang Liễu không lớn, chỉ là mỗi lần nhìn thấy Tương Vân Hàng lộ ra cơ bụng, đều sẽ nhịn không được đến sờ sờ, chọc chọc… Cuối cùng, đổi lại là Tương Vân Hàng chật vật bỏ chạy.
Không có biện pháp, quản, quản không được thằng đệ a…