Cố tình, tại thời điểm náo nhiệt này, đoá hoa hồng trong bó hoa diễm lệ còn líu ríu vô giúp vui, một hồi nói giúp chàng trai trẻ: “Người đẹp, cô tha thứ cho hắn đi, chàng thanh niên này chỉ vụng trộm có mấy lần a! ”
Một hồi lại hô to gọi nhỏ: “Được! Sảng khoái lắm! Nữ trung hào kiệt! Mắng nữa cho con hắn không có lỗ hậu môn luôn! Sớm tiết liệt dương!!”
Trang Liễu tò mò quan sát, đoá hoa hồng kia hưng phấn vặn vẹo trong bó hoa, mắt thấy sắp rớt ra ngoài.
Lời của Tương Vân Hàng và cô gái vừa vặn đồng thời vang lên.
“…. Cậu có hiểu không?”
“Mẹ nó, mang bó hồng rách này đến muốn lừa tôi à, anh xem mợ là đồ ngốc phải không? Biến khuất mắt mợ ngay!”
Cô gái trẻ mắng tới tấp, tiện tay vung lên, ném cả bó hoa hồng xuống hồ nước. Đoá hoa hồng vừa nãy còn quậy phá rất cao hứng, giờ nhất thời bay giữa không trung, còn phát ra tiếng hét thảm thiết: “A — không biết bơi a —”
Trang Liễu không suy nghĩ nhiều, lập tức chạy đến bờ hồ, nhảy ‘ùm’ xuống hồ nước.
“WTF?!!!” Tương Vân Hàng bàng hoàng, không quá một giây liền tức giận mắng to một tiếng, cũng nhảy ùm xuống hồ nước, bơi về phía Trang Liễu.
Mẹ nó! Chỉ nói có một câu ‘không thích cậu’ mà thôi, sao lại không nói một tiếng đã nhảy hồ tự sát?! Biết thế đã không nói nặng như vậy rồi!