• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

25.

Đã loại trừ kẻ tình nghi thứ nhất, nó bây giờ, lại là ai đây?

Biết bao sự chờ mong đã hóa thành vô nghĩa, hiện tại trong lòng nó hệt như là một mớ hỗn loạn tùm lum.

Rốt cuộc nó là ai.

Chẳng lẽ nó thật sự chính là một con tắc kè hoa, một con tắc kè hoa điên dại, một con tắc kè hoa tự cho mình là người sao?

Tắc kè hoa sốt ruột, thất vọng và buồn bã, nó mau chóng nhảy vào trong chỗ tối, cuộn mình lại thành một vòng tròn, co rúm ở nơi đó trong một tư thế tự bảo vệ bản thân, hốc mắt ươn ướt.

Ngay cả sau đó lúc chủ nhân cho nó ăn, nó cũng không ra ngoài, chuyện lạ chưa từng thấy.

Chủ nhân có chút lo lắng nhìn cửa hang đá của hòn non bộ, nhẹ giọng kêu gọi một hồi lâu, cũng không thấy được tắc kè hoa nhảy nhót tung tăng của ngày xưa ra ngoài.

Anh bỏ đồ ăn ở trong tay xuống, nhìn hòn non bộ kia, lại lướt qua hòn non bộ nhìn sang chỗ khác: "Hôm nay ở bệnh viện bị dọa rồi sao? Tao cũng bị dọa hết hồn, tuy rằng hiện tại cậu ấy còn chưa tỉnh lại, nhưng sớm muộn gì rồi cũng có thể tỉnh, mày cũng đừng khổ sở, chúng ta cùng nhau chờ cậu ấy."

Tắc kè hoa lau nước mắt của chính mình: Ai thèm đợi hắn, tui chẳng đợi ai hết, tui chỉ muốn biết mình rốt cuộc là ai, có phải hay chăng mình sẽ cứ như thế này cả đời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK