Người anh em đương nhiên là nói giỡn.
Hắn làm một giấc mộng rất rất dài, những mảnh ký ức vô cùng nát vụn, lại đang dần dần được ghép lại với nhau.
Ký ức của thân thể, ký ức làm tắc kè hoa.
Những rung động khe khẽ của con tim trước khi làm phẫu thuật, trong khoảng thời gian biến thành tắc kè hoa, hắn vẫn thích người anh em của hắn như cũ.
Thì ra hắn đối với người kia, vốn dĩ nên là "thích".
Chỉ là làm bạn bè đã nhiều năm như vậy, tiên nhập vi chủ*.
Lại hoặc là, vốn dĩ đã có lòng yêu thích, ở thời điểm không nhớ nổi bất cứ điều gì, lòng yêu thích ấy, mới chẳng có gì phải băn khoăn nữa, bộc lộ hết ra ngoài.