Hắn nheo mắt nhìn nàng . Yến Phi Phi thấy vậy cũng lấy làm tội liền đến giải khai á huyệt cho hắn . Vũ Xương mỉm cười :
-Cô nương khống chế huyệt đạo ta như vậy còn mong làm gì khác nữa mà chẳng ngủ !
Yến Phi Phi thở dài nàng lấy bánh bao trong bọc ra hỏi :
-Ngươi đói hay chưa ?
Vũ Xương cười :
-Đói ! Cô nương giải khai huyệt đạo cho ta đi !
Yến Phi Phi cười nhạt :
-Đói thì ta đút cho ngươi ăn được rồi , khỏi lôi thôi !
Nói đoạn dí bánh bao vào miệng hắn , Vũ Xương đành ngoạn một miếng hỏi :
-Nếu ta muốn đi vệ sinh thì sao đây ?
Yến Phi Phi đỏ mặt ấp úng :
-Điều này ...
Đột nhiên bên ngoài hai bóng người xuất hiện , chân diện Vũ Xương thoáng đổi thay khi nhận ra họ . Yến Phi Phi quay ra thấy chính là Huyền Tuyết Sương và Ngọc Băng Tâm !
Ngọc Băng Tâm lớn tiếng nói :
-Còn tưởng Yến cô nương là người tử tế , ai dè lại bắt cóc Xương đệ đến đây , mau thả người ra !
Yến Phi Phi giật mình lẩm nhẩm :“ Sao họ lại đến được đây ?” Nàng đoán có lẽ họ nhân chuyện tối qua hãy còn nghi ngờ nên đã cố công theo dõi mình . Yến Phi Phi thở dài :
-Mọi chuyện không như hai vị nghĩ đâu !
Vũ Xương cũng vội nói :
-Đúng vậy ! Yến cô nương không hề có ý xấu !
Huyền Tuyết Sương nhìn Ngọc Băng Tâm nói :
-Xương đệ bị sao vậy ?
Ngọc Băng Tâm cười nhạt :
-Hẳn bị cô ta khống chế rồi !
Nói đoạn băng mình đến định giải khai huyệt đạo cho vũ Xương . Yến Phi Phi vội chặn lại nói :
-Cô nương làm vậy là hại hắn đấy ! Có biết không ?
Ngọc Băng Tâm hừ lạnh :
-Ta đang cứu hắn chứ không phải hại hắn !
Huyền Tuyết Sương cũng lao đến đứng cạnh Ngọc Băng Tâm nói :
-Yến cô nương dù võ công cao cường cũng không chống lại được hai chúng ta đâu , hãy thả Xương đệ ra !
Vũ Xương nằm trên giường chẳng biết nên khóc hay nên cười , hắn buông tiếng thở dài não ruột rồi im lặng . lại nghe Yến Phi Phi nói :
-Ta không có ý hại hắn , không tin các vị hãy đi hỏi Đồng Môn chủ !
Tuyết Sương nhíu mày :
-Dù có hỏi thì cũng phải đưa Xương đệ khỏi đây đã !
Ngọc Băng tâm thì chẳng thèm nói gì mà dấn bước đến bên Vũ Xương . Yến Phi Phi không biết làm thế nào liền rút kiếm ra chặn .
-Cô nương hãy dừng lại nếu đi tiếp ta sẽ không khách sáo đâu !
Ngọc Băng Tâm nheo mắt Phượng rồi vận chân nguyên , hàn quang bùng phát chói chang . Vũ Xương thầm kinh hãi nói lớn :
-Ngọc cô nương dừng lại !
Nhưng Ngọc Băng Tâm vẫn coi như không nghe thấy , nàng xuất “Tuyết Đả Lê Hoa” nhanh như chớp đến Yến Phi Phi . Vốn dĩ Yến Phi Phi nghĩ Ngọc Băng Tâm cũng chỉ có ý hăm dọa chứ chưa hẳn dám xuất thủ nên không đề phòng , nàng đâu biết rằng Ngọc Băng Tâm tuy nồng nàn với Vũ Xương nhưng với kẻ khác thì lạnh nhạt như băng .
Vũ Xương nằm trên giường thấy hàn quang đại thịnh tràn đến Yến Phi Phi thì tái hẳn mặt , hắn vội băng người đến đẩy Yến Phi Phi ra đối chưởng với Băng Tâm , mấy tiếng nổ dậy đất vang lên khiến căn nhà vốn đã hoang tàn càng thêm phần thảm hại .
Ba người tròn mắt nhìn hắn . Yến Phi Phi lườm Vũ Xương cằn nhằn :
-Hóa ra ngươi tự giải khai được huyệt đạo , vậy mà còn nằm đấy hú lộng ta !
Huyền Tuyết Sương tiến đến nhìn ngắm khắp người hắn hỏi :
-Xương đệ quả thật không sao chứ ?
Hắn lắc đầu nhìn Ngọc Băng tâm cười khổ :
-Ta không sao !
Ngọc Băng Tâm thu chân nguyên lại cười nhạt :
-Vũ Xương không sao thì ở đây làm gì ?
Vũ Xương thở dài nhìn hai nàng rồi cũng đem mọi chuyện ra kể với họ . Nghe xong Huyền Tuyết Sương đăm chiêu nói :
-Thì ra chúng ta đã trách lầm Yến cô nương ! Thật đắc tội !
Ngọc Băng Tâm lạnh nhạt chẳng thèm phản ứng . Yến Phi Phi cũng không để tâm , nàng thở dài :
-Giờ đã biết rõ mọi chuyện rồi , các vị bảo nên làm sao đây ?
Không ai nói gì , kể cả Vũ Xương . Yến Phi Phi nheo mắt nhìn mọi người rồi đem chuyện tối qua mình tình cờ chứng kiến ra kể cho họ . Ai nấy thất sắc , thần thái ảm đạm trông thấy ! Vũ Xương thở dài :
-Phải chăng tên Lục Đại Từ kia là do giáo chủ Tiên Tri giáo cải trang ? Chứ không làm sao hắn có được tinh nguyên của Ngũ Hung ?
Yến Phi Phi gật đầu :
-Ta cũng có ý đấy nên đã nói với nghĩa phụ , nhưng dường như ông ta vẫn chưa lấy làm tin cho lắm !
Ngọc Băng Tâm trầm mặc nói :
-Ta từng nghe Hỏa Quang Sa uy trấn thiên hạ , dù bọn Tiên Tri giáo hay Yêu Vương có hợp lực thì chắc gì đã thoát được , huống hồ bọn chúng lại có cùng mục đích muốn chiếm dữ Tiên Ma Chi Hồn thì tất đã chịu nhường nhau ?
Vũ Xương lắc đầu ,thần thái nom bi lụy vô cùng . Nếu như Tiên Tri giáo và Yêu Vương đến phá hoại đại hội này chỉ vì muốn chiếm đoạt Tiên Ma Chi Hồn của hắn thì vô tình hắn đã đẩy mọi người vào chỗ hiểm . Như vậy chẳng đáng trách lắm sao ?
Yến Phi Phi mấy phần hiểu được điều đó nên nhìn hắn nói :
-Ngươi đâu cần phải băn khoăn như thế ? Nếu không có Tiên Ma Chi Hồn thì nhất định bọn chúng cũng đến phá hoại đại hội thôi ! Tiên Ma Chi Hồn chẳng qua chỉ là cái cớ để chúng vin vào ...
Thu Nhược Tuyền bước đi mấy bước rồi dừng lại nói với các vị chưởng môn :
-Mọi chuyện là như vậy , không hiểu Nhậm chưởng môn có ý kiến gì hay không ?
Nhậm Bá Lân chân diện cau có , gương mặt lão méo xẹo đi một cách trông thấy , lão từ từ đứng dậy nói :
-Chuyện này tuy rằng Lục Đại Từ là người bổn phái nhưng lại liên quan đến vận mệnh của cả võ lâm , ta không dám quyết , các vị thấy làm thế nào cho phải thì hãy làm !
Thu Nhược Tuyền gật đầu , lão trâm ngâm nói :
-Ta đang nghi ngờ Lục Đại Từ là do Tiên Tri giáo chủ cải trang , không biết các vị nghĩ sao ?
Nhất Tiêu Chân nhân thở dài :
-Ngoài lý do đó ra ta e rằng không tìm được lý do nào thích hợp để giải thích chuyện này !
Thu Nhược Tuyền nhìn Nhậm Bá Lân hỏi :
-Nhậm chưởng môn có thể giải thích vì sao thương thế của Kim Tình Văn lại khỏi nhanh như vậy được không ?
Nhậm Bá Lân nhấp một ngụm trà đáp :
-Là do Lục Đại Từ chữa trị , vốn dĩ khi thấy hắn trở về ta có ý trục xuất khỏi sư môn , nhưng sau đấy hắn nói rằng nội trong vòng một canh giờ có thể làm cho kim Tình Văn hoàn toàn bình phục . Ta trong lúc nóng ruột đã bảo nếu có thể làm được thì mọi chuyện coi như cho qua ... và quả nhiên hắn đã làm được !
Đồng Đại Thiên cau mày hỏi :
-Nhậm chưởng môn có tận mắt trông thấy hắn dùng thủ pháp gì để chưa trị không ?
Nhậm Bá Lân lắc đầu :
-Ta cũng không rõ vì hắn bảo muốn được làm một mình , nhưng sau này nghe Kim Nhi kể lại thì hắn đã dùng chân khí vây bọc toàn thân Tình Văn rồi niệm chú gì đấy !
Thu Nhược Tuyền chớp mắt , thần thái lão trông hết sức mệt mỏi :
-Chuyện này lẽ ra Nhậm chưởng môn nên nói sớm với bọn ta ...
Nhậm Bá Lân cúi đầu nói :
-Ta biết mình chỉ vì ham mê chút danh lợi mà quên đi an nguy của giang hồ , các vị có trách phạt thế nào ta xin nhận !
Không ai nói gì , không khí tĩnh lặng , một lúc sau Nhất Tiêu chân nhân mới khai khẩu :
-Chuyện này có rất nhiều điều khó hiểu , Phi Vân là người từ nhỏ lớn lên trên Đồng Tước sơn , không biết tại sao lại có ý muốn hành thích chúng ta ?
Thu Nhược Tuyền trầm ngâm nói :
-Muốn biết thế nào thì gọi hai người bọn họ đến đây đối chứng thì sẽ rõ ngay thôi !
Chúng nhân gật đầu cho là đúng rồi phái người đi gọi Lục Đại Từ và Nam Cung Phi Vân đến !
Mộ khắc sau hai kẻ tội đồ bước vào , chân diện Lục Đại Từ không chút đổi thay , còn Nam Cung Phi Vân thì mấy phần hoảng sợ . Thu Nhược Tuyền nhìn thẳng vào mắt Lục Đại Từ buông tiếng hỏi gọn :
-Rốt cuộc ngươi là ai ?
Lục Đại Từ ngẩn ngơ hỏi :
-Ý của Thu Minh chủ là thế nào ? Ta không hiểu !
Thu Nhược Tuyền hừ nhạt rồi đem chuyện hắn với Nam Cung Phi Vân ở Hoa Lân thành ra nói sơ qua , Lục Đại Từ nhíu mày còn Nam Cung Phi Vân thì lấm tấm mồ hôi . Nàng liếc mắt qua Nhất Tiêu chân nhân thấy chân diện ông nhuốm mười phần thất vọng .
Lục Đại Từ mỉm cười :
-Ta và Nam Cung muội có tình ý với nhau nên hẹn đến đấy trò chuyện , còn chuyện gì đấy mà Thu chưởng môn nghe nói hắn là hiểu nhầm !
Nam Cung Phi Vân tính cự lại chuyện hắn nói nhưng biết làm như vậy chẳng khác nào tìm đường chết nên đành cười gượng . Thu Nhược Tuyền lạnh lùng nói :
-Ngươi quả nhiên rất xảo quyệt , tâm cơ lại kín đáo khác người . Vậy ngươi giải thích thế nào về chuyện luyện Hấp Tinh chưởng đây ?
Lục Đại Từ thở dài hỏi :
-Thu Minh Chủ cho rằng luyện Hấp Tinh Chưởng là tà ác sao ?
Thu Nhược Tuyền nhíu mày :
-Pho chưởng này vốn dĩ của Ma Đạo , ngươi luyện nó tức là tiếp nhập Ma Đạo , vậy có đáng nói hay không ? Hơn nữa để luyện loại võ công này cần phải thu phụ tinh nguyên của năm loại hung vật ...
Lục Đại Từ vẫn thản nhiên nói :
-Năm loại dị vật này Thu Minh chủ đã gọi là “hung” tức cũng có ý coi chúng là kẻ thù của chính đạo , nếu có giết chúng đi thiết nghĩ cũng chẳng di hại gì , hơn nữa ta chỉ tình cờ mà đánh cắp được của giáo chủ Tiên Tri giáo , thấy lợi hại thì luyện . Ta vốn nghĩ võ công không có tội , thiện ác là do lòng người quyết định . Nếu như các vị cho rằng ta luyện loại võ công ấy là di hại cho võ lâm thì cứ trừng phạt , ta không phản đối !
Thu Nhược Tuyền nheo mắt nhìn các vị chưởng môn còn lại , không ai có ý kiến gì , lại nghe Nhậm Bá Lân nói :
-Lục Đại Từ tuy tu luyện loại võ công này là không đúng nhưng nó cũng chỉ muốn nâng cao võ công để tiêu diệt Ma Đạo , điều ấy thiết nghĩ cũng không đáng tội nặng ...
Thu Nhược Tuyền ngửa mặt nhìn trần nhà , tâm trạng lão không biết đang biến động như thế nào . Lão cười nhạt :
-Ta đang nghi ngươi là người được cải trang , nếu như ngươi thực sự không có ý gì trong chuyện này thì hãy theo Giang sư đệ vào trong phòng cho hắn kiểm tra !
Lục Đại Từ đáp gọn :
-Ta xin theo ý Minh Chủ !
Nói đoạn bước đến Giang Đại Hồng rồi cùng lão vào phòng . Mọi người ngưng thần chờ đợi . Chân diện ai nấy đăm chiêu . Hơn một khắc sau Giang Đại Hồng dẫn Lục Đại Từ ra nhìn Thu Nhược Tuyền với vẻ mặt kỳ quái nói :
-Hắn không có dấu hiệu nào của sự cải trang cả !
Nhậm Bá Lân thở phào . Ngọc diện các vị chưởng môn còn lại biến đổi liên hồi , họ đưa mắt nhìn nhau , cuối cùng lại dồn song mục lên Thu Nhược Tuyền chờ lão quyết định !
Thu Nhược Tuyền bước đi mấy bước nhìn Lục Đại Từ thở dài :
-Chuyện ở Hoa Lân thành ta không tận mắt chứng kiến , Yến Phi Phi có nói qua nhưng chỉ là ý kiến một bề cũng chưa có gì dám chắc , nếu Nhậm chưởng môn có thể bảo đảm việc này thì ta cũng không có ý kiến gì !
Nhậm Bá Lân thấy chân tu Lục Đại Từ đột nhiên đại tiến thì rất đỗi vui mừng , tuy rằng hắn tu luyện loại võ công tà đạo nhưng uy lực lại vô song . Lão làm chưởng Môn Triêu Dương phái bao nhiêu năm , đây mới là lần đầu tiên có hy vọng cho ngôi quán quân nên đâu thể vì vài nghi vấn mơ hồ mà bỏ qua ? Lão đứng dậy nói :
-Chuyện này ta xin bảo đảm !
Nói đoạn dắt Lục Đại Từ ra ngòai về phòng . Nhất Tiêu chân nhân cũng cùng Nam Cung Phi Vân bước đi , các vị chưởng môn còn lại nhanh chóng giải tán . Khách phòng trở nên âm u , ánh sáng bên ngoài hắt vào rọi thẳng lên thân hình bất động của Thu Nhược Tuyền ...