• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một trận sóng vỗ vào bãi cát, cuốn đi chiếc thùng nhỏ của Kiều Thất Tịch, nhưng mí mắt cậu một chút cũng không nhấc lên. Có thể thấy được hiện tại Kiều Thất Tịch mệt đến mức nào.

May mà Otis mắt sắc, động tác mau lẹ chạy đi ngậm về món đồ chơi mà nhóc gấu yêu thích, đặt ở nơi an toàn.

Mặc kệ nói như thế nào, nó đã nuôi tên nhóc gấu kỳ quái này lâu như vậy, đã quen rồi với những tính xấu của cậu.

Như là mệt liền nằm không nhúc nhích, cũng không phải vì giả chết hay bị bệnh mà chỉ là đang ngủ thôi.

Vừa mới kết thúc một cuộc hành trình trên biển vô cùng vất vả, Otis cũng mệt mỏi, thậm chí rất đói, dù sao thì đã có vài ngày không ăn cơm.

Nếu không phải có Kiều Thất Tịch bên người, Otis sẽ lập tức đi tìm đồ ăn, một bên di chuyển một bên khôi phục thể lực.

Nhưng hiện tại, Otis muốn canh chừng cho nhóc gấu của hắn, nơi nào cũng không đi.

Nó chỉ nằm sấp xuống vệ sinh bộ lông, sau đó nheo lại đôi mắt phơi nắng, chờ đợi cơ thể mỏi mệt dần dần khôi phục.

Một giấc này Kiều Thất Tịch ngủ rất say sưa, ngay cả trong lúc Otis liếm mặt cậu kêu cậu tỉnh dậy cũng không hề có một chút phản ứng.

Otis có chút lo lắng lại gần bên cậu, một cái tay to ôm lấy nhóc gấu, ánh mắt mang theo bất đắc dĩ liếc nhìn xung quanh.

Trong mắt người khác, chú gấu bắc cực này vẫn trưng ra một bộ mờ mịt, bình tĩnh, căn bản không ai biết được trong lòng nó đang có suy nghĩ gì.

Mãi đến khi bầu trời chuyển sang u ám, tầng mây che khuất ánh nắng mặt trời, nhiệt độ cạnh biển đã giảm xuống vài độ.

Gió thổi qua cũng có chút hơi lạnh.

Kiều Thất Tịch giật giật móng vuốt, che lại đôi mắt bị gió thổi, quay người chui vào lồng ngực Otis.

Đây là dấu hiệu sắp tỉnh.

Không lâu sau, Kiều Thất Tịch hoàn toàn tỉnh táo, nhấc cằm đặt lên cánh tay Otis rồi ngáp, sau đó liền sửng sốt nhìn hoàn cảnh thời tiết âm u trước mắt.

Cậu không quá yêu mến loại thời tiết này.

Nhưng Otis lại rất thích, bởi vì mát mẻ.

Kiều Thất Tịch bò dậy đội lên bé Vàng, chậm rãi đi theo Otis cùng thăm dò mảnh đất xa lạ này.

Vùng biển hoang vu phủ kín cát vàng và đá không mấy sạch sẽ.

Bốn con chân gấu càng đi càng bẩn.

Có đất cát mang ý nghĩa có thực vật, rốt cuộc đây không phải đảo nhỏ mà là rìa của một đại lục. Kiều Thất Tịch nhìn về phương xa, quả thật thấy được núi rừng rậm rạp.

Cỏ xanh cũng sinh trưởng nơi phần đất liền không bị nước biển ăn mòn.

Đương nhiên, hình ảnh đập vào mắt đầu tiên chính là một bãi nham thạch cao ngất ngưởng. Nó chịu sự ăn mòn của nước biển, tạo nên từng vòng từng vòng hoa văn.

Hàng ngàn con chim biển to như vịt trời đậu ở trên đó. Những kẽ hở bí mật giữa các nham thạch cất giấu những quả trứng mà bọn chúng dốc lòng chăm lo.

Nói chung, nếu những quả trứng này may mắn không bị gấu bắc cực ăn mất vào mùa hè thì có thể thuận lợi ấp ra chim non.

Tuy nhiên, Kiều Thất Tịch cảm thấy, người như Otis hẳn là sẽ không làm những hành động phá hoại hình tượng như là đào trứng chim đâu.

#Thật đáng mừng, hai chú gấu bắc cực đã thuận lợi lên bờ#

Trên diễn đàn nghiên cứu vùng địa cực, một bức ảnh được đổi mới kịp thời, chụp Kiều Thất Tịch và Otis cùng nhau bước chậm trên bờ biển.

: Chúng nó vừa mới kết thúc một chuyến đi xa, thoạt nhìn thật mỏi mệt.

: Chắc là đã đói mấy ngày rồi phải không? Không biết bữa ăn đầu tiên sau khi lên bờ sẽ là món gì nhỉ?

: Ây, thật đáng thương. Tốt nhất là có thể thừa dịp thủy triều lên bắt được cá voi trắng, hoặc là thịt thối mắc cạn trên bờ cũng được.

: Vào mùa hè gấu bắc cực có thể không ăn thịt, nhưng cảm giác bị đói vẫn khiến người khó chịu.

: Alexander còn nhỏ như vậy, Otis hẳn sẽ đi săn thú, chiếu cố nhóc giống như gấu mẹ vậy.

: Đúng vậy, tui thật ra cũng không lo lắng lắm hai chú gấu bắc cực này. Chúng nó đã tích trữ đủ lượng mỡ để có thể vượt qua mùa hè. Tui chỉ lo những con gấu bắc cực khác. Mong rằng tất cả chúng nó đều có thể thuận lợi.

: Chúc chúng nó may mắn.

Đúng là vào mùa hè, đồ ăn có thể kiếm được chỉ có cá voi trắng khi thủy triều lên hoặc là những động vật biển bị mắc cạn khác.

Đây là nguồn thịt duy nhất.

Nếu nói về thực vật thì gấu bắc cực quả thật có ăn một ít.

Nhưng Kiều Thất Tịch hẳn sẽ không chấp nhận được, trừ phi là những loại rễ có vị ngọt hoặc trái cây rừng đã chín.

Còn hiện tại thì, Otis mang theo nhóc gấu bắc cực đang đói khát đi dọc theo bờ biển, hình như không muốn từ bỏ việc đi săn con mồi có lượng thịt phong phú.

Chẳng qua nó cần tìm được một nơi thích hợp, ví dụ như vùng biển nông có đá ngầm hoặc mặt dưới của sườn đá dốc.

Những khoảng biển nông ấm áp thường là nơi lui đến của cá voi trắng.

Nhưng mà chỗ như vậy không dễ tìm, không ai xác định được khi nào thì tìm được một nơi như vậy.

Trước khi tìm ra được đồ ăn, bọn họ vẫn sẽ luôn di chuyển, cho dù như vậy sẽ có khả năng làm nhiều được ít, dù sao thì luôn luôn di chuyển như vậy sẽ làm tiêu hao càng nhiều năng lượng.

Nói đến đây, Kiều Thất Tịch cũng là một người có tính kiên nhẫn cao, nếu không thì cậu sẽ không chọn địa chất học làm chuyên ngành của mình.

Vì thế, cho dù đi theo Otis rất lâu nhưng cậu không hề cảm thấy bất an hay mất kiên nhẫn.

Chỉ là bị đói bụng mà thôi, cũng không có nguy hiểm tiềm tàng hay thời tiết ác liệt, vẫn còn có thể.

Otis dừng lại ngửi ngửi mùi vị trong không khí khi có một trận gió thổi qua, sau đó dẫn Kiều Thất Tịch nhằm một hướng tiếp tục đi.

Hành động như vậy lặp lại hai lần khiến nhóc gấu bắc cực chú ý. Đôi mắt to tròn xoe của cậu ngay lập tức sáng ngời. Điều này chứng tỏ cái gì?

Chứng tỏ Otis ngửi được mùi của đồ ăn!

Kiều Thất tịch đã đói vài ngày, hiện tại rất là phấn khởi, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.

Otis đúng là đã ngửi được mùi đồ ăn, hơn nữa, mùi của nó đậm vô cùng.

Đối với con người mà nói thì mùi vị này khá khó ngửi, nhưng đối với gấu bắc cực vào thời gian này thì lại là một bữa ăn ngon khó gặp.

Đó là một cái xác cá voi rất to, hẳn là đã bị mắc cạn ở bờ biển một đoạn thời gian, nội tạng đã sớm bị nước biển đào rỗng, chỉ còn lại một cái khung xương và vài miếng thịt đỏ có, xám có.

Những chiếc xương sườn dựng thẳng đứng, có chút cảm giác giống như trong những bộ phim khoa học viễn tưởng.

Kỳ thật, đây không phải là điểm làm Kiều Thất Tịch chú ý nhất. Cậu bất ngờ hơn ở chỗ bên xác con cá voi này đã có vài con gấu bắc cực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK