• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Từ ngày mà ba nó mất cũng đã một tuần nó cứ nhốt mình trong phòng không ăn uống gì cả, ai hỏi gì cũng không chịu trả lời, nếu có trả lời thì cũng ậm ự cho qua, nó cứ như người tự kỉ vậy.
- Ánh mày ăn chút gì đi mấy hôm nay mày không ăn gì rồi sao mà mày chịu nổi đây?- Cô đem cháo vào phòng nó nhưng nó không thèm ăn một miếng.

Nó cứ nhìn suốt tấm hình của ba nó cả tuần nay.
- Để cho tôi- Cậu đi vào phòng nó
- Ừa vậy anh khuyên nó đi- cô đi ta khỏi phòng
- Em định như vậy đến bao giờ?- Cậu ngồi xuống cạnh nó
- Trước khi ba em đi ông ấy nói tôi phải chăm sóc cho em, em cứ như vậy làm sao tôi ăn nói với ba em đây?- Cậu nói xong thì đặt tô cháo xuống bàn và ôm nó vào lòng
- Em cứ khóc cho đã đi, sau đó phải phấn chắn lên cố gắng sống thật tốt, em còn phải tìm chị hoàn thành tâm nguyện cho ba em nữa- Cậu nói xong nó cũng bất đầu khóc như mưa làm ướt cả áo cậu.

Cậu nhìn nó như vậy cũng đau lòng lắm chứ.


......................
- Mày chịu ra khỏi phòng rồi hả?- Cô thấy nó chịu bước ra khỏi phòng cô cảm thấy rất vui mừng
- Ừa, xin lỗi mày nha đã làm mày lo lắng rồi- nó nắm tay cô
- Có gì đâu chúng ta là bạn tốt mà- Cô
- Cảm ơn hai người đã giúp tôi lo đám tang cho ba tôi- nó quay sang nói với anh và cậu
- Có gì đâu cô là bạn của Thư cũng như là bạn của tôi mà- Anh
- Ánh hay mày sang sống chung với tao đi, mày ở đây một mình tao không an tâm- Cô
- Tao sống ở đây một mình được mà- nó
- Hay em sang nhà tôi sống đi nhà tôi cũng rộng rải hai người vẫn có thể sống thoải mái- Cậu đưa ra ý kiến
- Không được đâu- nó từ chối
- Khánh nói đúng rồi đó mày sang bên đó ở đi.

Có anh Khánh chăm sóc cho mày tao rất là an tâm- Cô

- Nhưng......- Nó cảm thấy hơi ngại
- Nhưng nhị gì nữa đồng ý đi- Anh
- Vậy làm phiền anh rồi- nó
- Không có gì đâu- Cậu cảm thấy rất vui khi nó ở cùng nhà với cậu.

Cậu sẽ không còn cô đơn vào mỗi buổi tối nữa.
.............................
- Vui rồi ha- Anh và cậu đang lên xe về
- Chuyện gì?- Cậu
- Thì từ nay Ngọc Ánh sẽ sống chung với mày rồi còn gì? Đừng tưởng là tao không biết ý đồ của mày!!- Anh cười nham hiểm
- Chỉ là tao đang thực hiện lời hứa với ba cô ấy thôi- Cậu
- Thật không? Hay mày còn ý đồ gì khác đây?- Cậu nghi ngờ
- Ý đồ cái đầu mày!!! Lo lái xe đi kìa- Cậu lảng tránh
- Ok, mày mà cũng biết ngại nữa à!!- Anh tiếp tục chọc cậu
- Mày mà còn nói nữa thì đừng có trách tao vô tình- Cậu đưa nấm đấm lên dọa
- Thôi thôi tao im được chưa- Anh..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK