“ Nha, không có cái gì đáng bận tâm, ta là Lưu Phàm, về sau quen biết liền rất tốt !” Lưu Phàm cười, một mực hết sức thân thiện nói ra.
“ Phàm ca, ta gọi Hi Thanh Trác.” Cái kia Hi Thanh Trác đáp lễ.
“ Ngươi đây là muốn đi đâu ??” Lưu Phàm nói ra.
“ Ta...cũng là không biết.” Hi Thanh Trác đáp.
“ Hửm, có vướng phải cái gì tai nạn sao ??”
“ Vâng, tông môn phá diệt, thị tộc sụp đổ, chung quy là hết nơi để đi...” Hi Thanh Trác mắt vương lệ đáp.
“ Nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất, mấy thứ này việc không tính là gì !” Lưu Phàm cổ vũ, hắn là đồng cảm mấy phần, thị tộc tuy vẫn an lành, nhưng, thâm tâm Lưu Phàm muốn chính là thà phá diệt còn hơn, nơi ấy không khác gì một cái địa ngục trần gian chuyển thế.
“ Phàm ca...” Hi Thanh Trác mắt đẫm xúc động thở dài.
“ Ngươi theo ca đi !”
“ Đi đâu ??”
“ Đi nhập học viện, ngươi là bao nhiêu tuổi nhỉ ??”
“ 19.”
“ Ai nha, thế theo ca liền tốt, ca lần này có hai vé nhập học viện !!” Lưu Phàm tự hào rung rung hai cái vé học viện.
Hi Thanh Trác ngớ người ra, vé này đặc cấp cho thôn trấn, vì thôn trấn lưu lại hiền tài, là một cái vô cùng toàn năng vé có thể nhập bất cứ thứ gì học viện, liền vậy vị này ca ca có đến hai tấm !!
Chắc chắn là cao nhân !
Đi bộ, không có một kiệu bốn người khênh, không có năm sáu kẻ theo hầu, không có đại sư đi trước, càng là y phục đơn sơ.
Hi Thanh Trác bốn phía suy luận đi tới, Lưu Phàm hẳn là một cái tôn giả có tài có đức, không phải phế phẩm kẻ có gia thế nói đến !
Hảo ca ca !
“ Ta đi được thật chứ ??” Hi Thanh Trác vui vẻ nói ra.
“ Ừm ừm, dĩ nhiên là được, ta không dùng cái này vé có khi lại bỏ xó a !” Lưu Phàm gật gật đầu.
“ Ngươi là chủ tu hệ gì ??” Lưu Phàm tiếp lời.
“ Ta chủ tu là Hỏa hệ, Chuẩn Cao Cấp tu vi, hướng tu là Công Tu loại.” Hi Thanh Trác một hồi nói.
[ Đinh ! Khai mở Giám Định Chức Nghiệp, 1/10 chưa đủ điều kiện để thăng lên Giám Thần Thiên Chức ! ]
Lưu Phàm giật mình nghe cái này thông báo.
Thẩm Định Chức Nghiệp, hắn bây giờ là rất có hứng thú, có vẻ như hỏi đến tận cùng người ta tu vi cùng gia cảnh như vậy sẽ đủ điều khiện khai mở.
“ Phàm ca, có gì xảy ra sao ??” Hi Thanh Trác nhìn Lưu Phàm mặt cười, có chút sởn gáy hỏi.
“ Đi thôi, ta muốn là nhập Hưu Thạch Học Viện !” Lưu Phàm xua tay bỏ qua.
“...”
.........
Lưu Phàm trên đường đã bắt đủ 9 người hỏi tường hỏi tận như vậy.
[ Đinh ! Giám Định Chức Nghiệp, 10/10, đủ điều kiện để thăng lên Giám Thần Thiên Chức ! ]
Lưu Phàm quay qua quay lại nhìn, liền thấy bên cạnh Hi Thanh Trác bỗng dưng xuất hiện một cái lơ lửng bảng thông tin, hắn đối với những cái trên thông tin là không có để tâm, một mực nhìn vào dòng in đậm cuối cùng.
“ Thiên Địch Thần Nhân, năng lực: số khá đen, chuyên thú hút các loại thần đến tấn công !”
Lưu Phàm há hốc mồm, cảm giác như cái này Hi Thanh Trác chỉ sinh ra để cùng hắn ngao du, không mất công đi tìm thần, thần ngược lại còn tìm mình a !
“ Phàm ca, ngươi lại cười cái gì ??” Hi Thanh Trác lừ mắt.
“ Hửm, chỉ là vẩn vơ suy nghĩ !” Lưu Phàm cười đáp.
Lưu Phàm đem theo bên người không tính là ít kim, tài chính dư dả, càng là thử nghiệm bán đi một chút đồ vật kiếm tiền, đến tối ăn chơi thuê trọ tiền thậm chí còn nhiều hơn lúc khởi hành.
Hắn có chút khó hiểu, cái này tiểu nam hài Hi Thanh Trác một mực muốn thuê phòng có vách ngăn, nhưng, xét ra đối phương từng là tông môn quý tử, có kì lạ thói quen Lưu Phàm cũng không mấy bận tâm.
“ Trác Tử, ngươi đây là đã ở qua tông môn, kể cho ta một chút về học viện xem ??” Lưu Phàm nằm trên giường, quay sang bên vách ngăn hỏi.
“ Phàm ca, bên trong học viện thường thường là sẽ phổ thông hơn tông môn, ví dụ như ta tông môn chỉ là chuyên Công Tu, trong học viện thì sẽ có đủ cả bốn loại hướng tu, hơn nữa, tu luyện hình thức cũng là chia làm bốn loại !
Thứ nhất sẽ có Thạch Linh điện, nơi học tập ma pháp và bình thường hết sức chú thạch thuật.
Thứ hai sẽ có Thú Linh điện, nơi những kẻ đủ tài chính triệu hồi Thú Linh để đánh đến học tập.
Thứ ba sẽ có Tinh Linh điện, nơi những kẻ có Tinh Linh cơ duyên, kết thành đôi học tập.
Thứ tư sẽ có Ma Linh điện, nơi của những cái cực kì đặc thù người, căn bản năng lực hết sức nghịch thiên, nhưng, đối với số lượng thì cực kì ít ỏi.” Hi Thanh Trác thuyết minh.
Lưu Phàm tặc lưỡi, cái này nam hài giọng có chút ngọt, cảm tưởng như nghe vào như rót mật vậy.
“ Ngươi sẽ tu cái gì ??’ Lưu Phàm hỏi.
“ Ta dĩ nhiên là không có mặt khác khả năng, chỉ một mực tu Thạch Linh điện, Hỏa viện, Phàm ca, ngươi mới là người ta quan tâm, ngươi định tu cái gì ??” Hi Thanh Trác nói ra.
Hắn không cảm giác được chút nào khí tức trên người vị này ca ca, nhưng, căn bản là vẫn cảm giác đối phương năng lực cực kì sâu !
“ Ừm, ta có chút muốn tu Tinh Linh điện, Thú Linh điện cũng không tệ, Ma Linh điện muốn tới cũng không phải không thể !!” Lưu Phàm bối rối nói ra.
“ ?!?!” Hi Thanh Trác ho bạo một tiếng.
“ Khà khà, ta nghĩ ta sẽ hướng Tinh Linh điện đi đến a !” Lưu Phàm chung quy cũng chốt lại.
“ Có định hướng rõ ràng liền tốt, ca...ngươi quả thực là rất sâu ẩn tàng !” Hi Thanh Trác chữa thẹn một điểm nói ra.
“ Mai lên đường sớm, kinh thành có Hưu Thạch Học Viện, ta muốn đến đó nhanh nhanh để còn buôn bán !!’ Lưu Phàm nói ra, ngầm giục hai bên đi ngủ.
“ Ca, mai gặp.”
“Ừ, mai gặp.”
..........
Hai ngày sau khi....
Lưu Phàm hết sức chăm chỉ làm việc, đứng đến bên một ngọn núi mà gào thét.
“ P-Phàm ca, đó là Thần Sơn a !” Hi Thanh Trác tái mặt nói.
“ Ừ, ta dĩ nhiên biết.”
“ K-Không phải, huynh không sợ sao ??” Hi Thanh Trác bạo một cái ho, hỏi.
“ Ai cũng có việc của mình, nguy hiểm nghề nghiệp lâu rồi thành quen.” Lưu Phàm dửng dưng cực điểm đáp.
Lâu rồi thành quen, mấy chữ này khắc sâu vào Hi Thanh Trác tâm lý, một trận rét lạnh đi lên !
Không bao lâu sau, một viên Chuẩn Sơ Cấp Thổ Thạch, một cái Thổ Khiển, một cái Thiên Giới Chi Ruộng đều được Lưu Phàm thu vào.
“ Trác Tử, đệ hồi sáng nghe ngóng được ngọn nào khác Thần Sơn không ??” Lưu Phàm quay sang, mặt vương nụ cười hỏi.
“ Phàm ca, ta không biết !!” Hi Thanh Trác đáp ngay không do dự, cái vừa rồi động đất cùng Sơn Thần khí tức đã oanh vỡ hắn một phần nhân sinh !
“ Ừm, đệ cũng không cần phải nói, ta đã sớm nhìn phía kia một ngọn Thần Sơn rồi !!” Lưu Phàm vận Giám Thần Thiên Chức khả năng, ngay lập tức một bảng thông tin hướng Bắc hiện lên, chỉ xuống dưới là một ngọn Thần Sơn.
Hi Thanh Trác hụt mạnh một bước !
“ Phàm ca, ta quên đồ ở quán trọ...” Hi Thanh Trác run run kiếm lý do.
“ Sáng nay lễ tân lên dọn ném vào mặt ta đã hết sạch rồi, đừng lo, chắc ở đâu đó trong cái này Càn Khôn Túi !!” Lưu Phàm khẩy nhẹ một cái cười, hướng Hi Thanh Trác nói.
“ Ngạch, phận làm lang thang giờ mới thấy bình yên...” Hi Thanh Trác thở dài, lết hữu khí vô lực theo Lưu Phàm.
.........
Hôm sau...
“ Phàm ca, kia có Thần Sơn !!”
“ Ta tới nói chuyện !!”
“ Phàm ca, kia có Thú Triều !!”
“ Ta tới thu hoạch !!”
“ Phàm ca, kia có hội chợ !!”
“ Ta tới làm thương nhân !!”
Hi Thanh Trác cuối cùng đã ngộ đạo rồi, hiền như đất, dù có rung chuyển đến vỡ nứt ra cũng không thể tổn hại đến ta thân thể, càng là Thú Triều dưới Lưu Phàm công pháp Kim Quy Cung Vương đều như giun dế giãy chết.
Người thường kiếm tu, thương tu, côn tu, bổng tu, đều là phải cận chiến, Lưu Phàm từ xa làm bắn tỉa, Thú Triều dĩ nhiên là kịch liệt bị khắc chế.
Hi Thanh Trác tu vi đã đến Chuẩn Cao Cấp, hắn cũng thấy khó hiểu, Lưu Phàm không tu Hỏa hệ nhưng không vứt cho hắn hỏa phẩm, ngược lại những thứ đồ đa dụng tăng tu vi lại đều ném sang, ngay cả nhặt được Linh Thạch cũng chuyển sang cho hắn dùng. Chung quy tăng tu vi là hỉ, sớm ngày có thể báo thù !
, thể loại hắc thủ sau màn