Mãi đến lúc dùng bữa trưa hai người mới gặp lại nhau trong phòng ăn của khách sạn.
Lần này cả hai người đều đi cùng cấp dưới, mỗi bên ngồi một bàn. Hai người chỉ nhìn nhau một cái từ xa chứ không ai lên tiếng chào hỏi cả.
Bữa trưa nay của khách sạn là đồ Âu. Chu Sưởng nhận ra là, trong lúc dùng bữa hắn cứ bất giác đưa mắt qua chỗ Kinh Hồng mãi thôi.
Trong khách sạn hơi nóng nên Kinh Hồng không khoác áo vest ngoài. Anh vẫn mặc chiếc áo sơ mi lam nhạt hồi sáng sớm. Anh vừa dùng dao nĩa cắt thịt vừa nói chuyện với các quản lý cấp cao cùng bàn. Bàn đó có cả nam cả nữ, ai nấy đều có vẻ khá hoạt ngôn, cứ một lúc mọi người lại cùng bật lên một tràng cười giòn. Kinh Hồng cũng nhìn mọi người và mỉm cười, hoặc lúc đang cúi xuống cắt thịt thì anh cũng sẽ giương khóe môi lên theo, thỉnh thoảng anh lại đáp lại vài câu.
Chu Sưởng nghĩ tới dáng vẻ khách sáo xa cách, miệng thì cứ "Tổng Giám đốc Chu", "anh Chu", "sếp Chu" của Kinh Hồng mỗi lần thấy mình thì lập tức cảm thấy không được thoải mái cho lắm.
Nhìn mãi một lúc rồi Chu Sưởng quyết định không nhìn nữa. Hắn thu tầm mắt lại, há miệng nuốt nốt mấy miếng cồi sò điệp áp chảo còn lại rồi thả dao nĩa xuống. Dao nĩa va vào đĩa đánh "cạch" một tiếng.
Mấy quản lý cấp cao của Thanh Huy ngồi cùng bàn giật thót một cái. Muốn hỏi nhưng lại không dám hỏi.
"Tôi đi trước đây." Chu Sưởng nhấc khăn ăn trên bàn lên lau miệng rồi đứng dậy. Dáng người hắn cao hơn, khí chất lại hơn người, chỉ đứng đó thôi cũng vô cùng bắt mắt.
Chu Sưởng nhìn qua chỗ bàn Kinh Hồng và chờ vài giây, nhưng Kinh Hồng hoàn toàn không để ý hắn, anh vẫn đang nói chuyện cùng mấy người Oceanwide, ánh mắt cũng chẳng liếc qua bên này lần nào. Một người phụ nữ bên bàn đó có vẻ đang nói điều gì thú vị lắm, Kinh Hồng nghe rất tập trung, khóe miệng còn mang ý cười. Thỉnh thoảng anh lại nhấp một ngụm trà, những ngón tay cầm tách trà vừa thon vừa dài.
Đứng đó vài giây, thấy vô vị quá, Chu Sưởng bèn xoay người rời đi.
Phía sau, Kinh Hồng khẽ dịch ánh mắt liếc theo bóng lưng Chu Sưởng, anh nhìn mấy giây, mãi cho đến khi hắn đi khuất hẳn.
Chiều hôm nay là buổi lễ ký kết các thỏa thuận thương mại bên lề Smart China Expo. Oceanwide và Thanh Huy đều ký được nhiều hợp đồng với Nam Phi, Nga, Argentina, Ấn Độ và nhiều nước khác. Hành Viễn, Vị Lai cùng nhiều doanh nghiệp lớn và vừa khác cũng tham gia buổi lễ ký kết này. Ngoài ra buổi lễ cũng có sự góp mặt của nhiều công ty khởi nghiệp, vài trong số đó còn là công ty đầu tư mục tiêu của Oceanwide, như công ty cung cấp các dịch vụ điện toán biên thông minh cho thiết bị tự lái kia chẳng hạn.
Trước ống kính, Kinh Hồng ngồi nghiêm chỉnh và quy củ, trang phục thẳng thớm, màu sắc phù hợp. Có tình nguyện viên đưa kẹp tài liệu qua, Kinh Hồng nhìn qua lần cuối rồi đưa bút ký tên mình lên.
Đèn flash chớp nháy liên tục.
Kinh Hồng ký xong, tình nguyện viên nhận kẹp tài liệu rồi lại đưa qua một phần văn bản khác.
*
Sau khi buổi lễ ký kết kết thúc, Kinh Hồng trở về trụ sở chính của tập đoàn ở Bắc Kinh.
Ngay sau khi trở lại Bắc Kinh, Kinh Hồng nhanh chóng giải quyết các công việc bị trì hoãn trong thời gian tham gia Smart China Expo. Đồng thời, anh cũng thúc đẩy một số thay đổi trong nội bộ tập đoàn.
Chẳng hạn như thay đổi về phương thức thuyết trình. Từ nay về sau trong các cuộc họp nội bộ của tập đoàn, PowerPoint sẽ không còn là cách triển khai bản thuyết trình duy nhất nữa, cũng tức là mọi người có thể dùng Word hoặc công cụ nào khác.
Trong thông báo gửi vào nhóm, Kinh Hồng cho biết, các công cụ như Design Doc hay văn bản và các đồ họa đơn giản như khối hộp và mũi tên của Word hoàn toàn có thể đáp ứng được nhu cầu trình bày của người nói, người nghe cũng có thể nắm bắt được thông tin mà không gặp trở ngại gì cả.
Kinh Hồng không muốn nhân viên quá đặt nặng hình thức và lãng phí thời gian quý giá vào việc "thiết kế slides". Ở các công ty lớn bây giờ, slide thuyết trình PowerPoint càng ngày càng đẹp, nhưng thực tế nó không cần phải quá lung linh tuyệt vời. Thời gian đó thà nhân viên dùng để nghỉ ngơi hay ở bên người thân và gia đình còn hơn.
Động thái này nhận được sự hưởng ứng của tất cả các nhân viên làm việc trong Oceanwide.
Hoặc chẳng hạn như, ra quyết định thành lập Tổ tư vấn khởi nghiệp dưới trướng Bộ phận Phát triển kinh doanh để khuyến khích các nhân viên thảo luận với công ty khi có ý muốn ra riêng khởi nghiệp. Nếu có một kế hoạch kinh doanh hấp dẫn, công ty khởi nghiệp của nhân viên còn có thể trực tiếp nhận được khoản đầu tư thiên thần của Oceanwide. Để tạo sự an tâm tin tưởng cho nhân viên, Oceanwide sẵn sàng ghi âm lại toàn bộ quá trình tư vấn.
Kinh Hồng mong rằng những quyết định này sẽ mang lại kết quả khả quan. Nhưng Oceanwide là một tập đoàn có quy mô quá lớn, chỉ tính riêng nhân viên chính thức thôi đã là hơn một trăm ngàn người. Có quá nhiều yếu tố tác động, có một số chuyện đến bản thân Kinh Hồng cũng không thể suy chuyển được, và anh tin rằng Thanh Huy cũng như vậy.
Lạ lùng là gần đây, cứ mỗi khi có một việc không thành, Kinh Hồng lại nghĩ: Nếu là Chu Sưởng thì hắn có làm được không? Hoặc đã thành công rồi, thì Kinh Hồng vẫn nghĩ: Nếu là Chu Sưởng thì liệu có làm tốt hơn không?
Không ngừng phỏng đoán, không ngừng so sánh, tuy không được kết quả gì, nhưng lại tự mình thấy vui.
*
Từng ngày cứ trôi qua, thoáng cái đã là hơn một tháng kể từ khi trở về Bắc Kinh từ triển lãm.
Kinh Hồng cuối cùng cũng hạ quyết tâm điều chuyển Giám đốc của Bộ phận Điện toán đám mây sang một bộ phận khác để đề bạt một SVP (Phó Giám đốc cấp cao) xuất thân từ dân kinh doanh lên vị trí quản lý cấp cao của bộ phận này, đồng thời thăng chức cho anh ta thành SEVP (Phó Giám đốc điều hành cấp cao).
Đây là người Kinh Hồng vẫn luôn tán thưởng. Sau khi về nước không lâu, Kinh Hồng phát hiện và đề cử anh ta với Kinh Hải Bình.
Tốt nghiệp chuyên ngành Khoa học máy tính ở một trường đại học danh giá nhưng lại rẽ hướng, thích làm kinh doanh.
Thứ Kinh Hồng thích nhất ở người này chính là tính tình khí khái, hoặc có thể nói là dã tâm như sói.
Sau khi ra trường, anh ta đến tất cả các nơi để chào bán phần mềm. Nhưng nhiều nhà máy thường nuôi chó chống trộm trong khuôn viên khiến nhân viên Sales của các công ty khác không dám vào, chỉ có mỗi anh ta cho rằng đây một "thị trường trống", là một cơ hội hiếm có. Anh ta bao cứng cái cặp táp của mình lại, lồng thêm đôi ủng dài chống chó cắn, đúc kết được cả một cuốn "bí quyết chống chó". Thế rồi, chỉ sau ba tháng, thành tích của anh ta đã đứng đầu công ty.
Kinh Hồng lần đầu chú ý tới anh ta là vào năm 2011, năm mô hình mua theo nhóm Groupon bùng nổ ở Trung Quốc. Người ta gọi đây là "đại chiến Groupon" – trận chiến đầu tiên của ngành Internet Trung Quốc, hàng ngàn công ty thi nhau đốt tiền, dốc hàng trăm triệu tiền vốn ra để làm tiếp thị bán hàng, rồi sau này dần dần mở rộng ra các lĩnh vực gọi xe, chia sẻ xe, gọi đồ ăn, thực phẩm tươi sống, video, phát sóng trực tiếp, vân vân.
Năm 2011, hoạt động mua theo nhóm phát triển rất mạnh, các ứng dụng liên tục được cho ra đời. Và thời điểm nở rộ nhất, khi đi mời chào các doanh nhân tham gia, giám đốc bán hàng của các ứng dụng này còn thường đụng độ nhau trước cửa công ty người ta rồi động tay động chân với nhau để tranh cướp khách hàng, khiến người ta không hiểu nổi đây là người của công ty mạng viễn thông hay người của tổ chức xã hội đen nữa. Trong tình hình đó, vị SEVP mới này của Kinh Hồng đã thể hiện khả năng chiến đấu nổi bật của mình: anh ta đánh đến mức người của công ty khác phải tránh xa. Vì những người khác né xa nên vị SEVP mới này luôn là giám đốc bán hàng đầu tiên mà khách hàng nhìn thấy vào ngày đầu tiên khai trương cửa hàng mới. Sau này Kinh Hồng còn nghe ước mơ hồi bé của anh ta là trở thành người trong giang hồ.
Nếu chỉ mỗi vậy thôi thì Kinh Hồng cũng không đề nghị Oceanwide cướp người về. Chính biểu hiện của anh ta sau khi lên làm giám đốc khu vực đã khiến Kinh Hồng phải nhìn bằng con mắt khác. Anh ta không đi theo nguyên tắc "càng nhiều nhà cung ứng càng tốt" một cách cứng nhắc mà ngược lại, anh ta cho rằng nếu đơn hàng bị phân tán quá mức thì sự nhiệt tình của bên cung ứng cũng sẽ giảm đi. Vì vậy, trơng thời gian đâu, anh ta chỉ chọn những nhà cung ứng có lượng hàng ổn định và có tiếng với người dùng. Kết quả là người bán và người mua đều cho anh ta đánh giá vô cùng tích cực. Bên cạnh đó, anh ta không tốn nhiều chi phí vào hoạt động tiếp thị trực tiếp, tức là không dùng những món quà nhỏ hay những phần thưởng hiện kim để thu hút mọi người tải ứng dụng, mà tập trung vào các hoạt động tiếp thị trực tuyến để thu hút những người thực sự có nhu cầu. Rất kiên nhẫn, không chút nóng vội. Ngoài ra, lúc đó đa phần người ta sẽ mở phiên mua vào buổi tối, nhưng anh ta lại mở vào tầm trưa để bên mua và bên bán có thể gọi thêm người, tăng nhân số.
Lúc ấy Kinh Hồng đã nhìn thấy trên người có những thứ rất hợp ý anh, đó là khí chất, đó là một cái đầu tỉnh táo và một cách làm việc khôn ngoan.
Kinh Hồng không thích cái cảm giác không nắm được mọi thứ trong tay.
Người mà anh nhắm trúng lúc đó giờ đã chuẩn bị lên làm quản lý của cả một bộ phận lớn là Bộ phận Điện toán đám mây.
Tin tức Bộ phận Điện toán đám mây của Oceanwide chuẩn bị "thay tướng" gây chấn động cả ngành mạng viễn thông.
Các bên truyền thông lớn lập tức nô nức đưa tin:
"Sự thay đổi lớn ở vị trí quản lý Bộ phận Điện toán đám mây của Oceanwide: Dân kỹ thuật nhường ngôi cho dân kinh doanh!"
"Bất ngờ 'thay tướng' Bộ phận Điện toán đám mây, Kinh Hồng đang có dự tính gì?"
Bài báo viết:
"Ngày X tháng X, Oceanwide tuyên bố thay đổi cấu trúc nhân sự của Bộ phận Điện toán đám mây. Khương Nhân Quý, nguyên Giám đốc vận hành Bộ phận Điện toán đám mây kiêm Phó Giám đốc cấp cao của Oceanwide sẽ tiếp quản vị trí của ông Vương, nguyên Giám đốc điều hành Bộ phận Điện toán đám mây kiêm Phó Giám đốc điều hành cấp cao của Oceanwide. Ông Khương Nhân Quý cũng sẽ được thăng thành Phó Giám đốc điều hành cấp cao của Oceanwide. Bên cạnh đó, ông Vương sẽ được điều chuyển đến... Ông Trương, Phó Giám đốc của Oceanwide sẽ nhậm chức Giám đốc vận hành của bộ phận trên cơ sở vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ ban đầu của mình. Ông Đào, Tổng Giám đốc của Amazon Web Services khu vực Trung Quốc cũng sẽ gia nhập vào Bộ phận Điện toán đám mây của Oceanwide...
Trong thông báo nội bộ, Tổng Giám đốc Kinh Hồng bày tỏ hy vọng ông Khương Nhân Quý sẽ đưa ra những phán đoán và quyết sách kịp thời để đưa Bộ phận Điện toán đám mây bắt kịp các xu hướng quan trọng của thị trường, nhằm đạt được sự thay đổi về chất và lượng trên quy mô lớn, từ đó xây dựng một hệ sinh thái lớn mạnh cho dịch vụ điện toán đám mây của Oceanwide..."
Nhà báo còn phân tích như sau:
"Thông thường, việc thay đổi quản lý cấp cao cho thấy doanh nghiệp không hài lòng với hiệu quả công việc hiện tại và mong muốn có thể điều chỉnh phương hướng chiến lược để thực hiện các thay đổi trên quy mô lớn.
Ngành công nghiệp hiện tại đã có bước nhảy vọt từ cạnh tranh về giá sang cạnh tranh về sản phẩm, dịch vụ. Với động thái này, Oceanwide có thể đang thay đổi chiến lược phát triển từ định hướng kỹ thuật sang định hướng thị trường..."
Nhưng phần kết luận, nhà báo lại viết rất cẩn trọng:
"Kỹ thuật nhường ngôi cho Kinh doanh: Oceanwide đã mở một con đường mới cho các doanh nghiệp trong nước. Phải nói rằng đây là một động thái rất cấp tiến và táo bạo. Chúng ta hãy cùng chờ xem liệu kết quả cuối cùng có đạt được kỳ vọng của Tổng Giám đốc Kinh Hồng hay không."
Mấy bài báo này Kinh Hồng còn chẳng buồn nhấn vào xem.
Chỉ hai tuần sau đó, Thanh Huy cũng tuyên bố điều chỉnh cấu trúc nhân sự của Bộ phận Điện toán đám mây, cũng đề bạt một SVP làm kinh doanh lên vị trí quản lý cấp cao.
Cả ngành lại chấn động lần nữa.
Nếu chỉ có mỗi Oceanwide làm vậy thì đây có thể chỉ là một động thái thử nghiệm, nhưng giờ cả Thanh Huy cũng thực hiện thay đổi tương tự. Điều này cho thấy "Kỹ thuật nhường ngôi cho Kinh doanh" sẽ là sự chuyển hướng tập thể của các ông lớn trong ngành.
Các nhà báo lại lên bài:
"Những gã khổng lồ điện toán đám mây của Trung Quốc cùng nhau chuyển mình 180 độ?"
"Oceanwide và Thanh Huy cùng thay đổi phương hướng, điều chuyển nhân sự. Liệu động thái mới này có thể giúp các ông lớn vượt qua nút thắt cổ chai hay không?"
"Sau Oceanwide, Thanh Huy cũng tuyên bố điều chỉnh cấu trúc nhân sự của Bộ phận Điện toán đám mây: Nguyên Phó Giám đốc cấp cao của Thanh Huy..."
"Phần mềm dưới dạng dịch vụ (SaaS) của Trung Quốc ngày càng có khoảng cách lớn với thế giới. Salesforce của Mỹ đã đạt doanh thu hàng tỷ đô la mỗi năm, nhưng Trung Quốc vẫn chưa có bất cứ công ty quy mô lớn nào. Vì lẽ đó, tình hình của Oceanwide, Thanh Huy cũng như các nhà cung cấp dịch vụ đám mây khác của Trung Quốc, các đơn vị cung cấp tài nguyên tính toán và lưu trữ cho các doanh nghiệp SaaS, hiện khá lúng túng. Có thể thấy các tập đoàn lớn như Oceanwide và Thanh Huy đang đặt kỳ vọng vào việc hợp tác với các công ty SaaS, nhằm đáp ứng nhu cầu của các công ty SaaS, đồng thời mở rộng toàn bộ quy mô thị trường, qua đó đặt nền móng để xây dựng tên tuổi với vai trò là một nhà cung cấp dịch vụ đám mây thực thụ..."
Đây là sự thật.
Vào ngày cả ngành chấn động, Chu Sưởng ngồi trên chiếc Rolls-Royce, tựa lưng vào lưng ghế bọc da bò Nappa, thả lỏng hai vai, cầm điện thoại nhìn một trang giao diện trống không. Hắn lướt ngón tay, chuyển tiếp thông báo "Thanh Huy cũng đổi người làm kinh doanh lên quản lý Bộ phận Điện toán đám mây" cho Kinh Hồng, người lâu rồi không gặp, rồi kèm thêm một câu:
"Quên mình để theo quân tử. (*)"
(*) Gốc là 舍命陪君子 Xả mạng bồi quân tử.
Hai người đã kết bạn được mấy tháng nhưng khung trò chuyện vẫn trống không.
Đây là tin nhắn đầu tiên.
Bởi nói ra thì chuyện này là do Kinh Hồng gợi ra trước. Tại tầng 28 của khách sạn ở Trùng Khánh, dưới ánh bình minh rực rỡ, Kinh Hồng đã từng hỏi: "Tổng Giám đốc Chu, Thanh Huy có từng cân nhắc người làm bên mảng Sales cho vị trí Giám đốc Bộ phận Điện toán đám mây không?". Lúc ấy, câu trả lời của hắn là "Cùng thử xem", "Nếu thành công thì cùng thành công, nhỡ thất bại thì cùng thất bại".
Lúc ấy Oceanwide không dám theo, nhưng giờ Thanh Huy đã theo rồi, hoặc là trông như thể đã theo rồi."
Không ngờ Kinh Hồng trả lời lại rất nhanh.
Chỉ vài phút sau, điện thoại trong tay Chu Sưởng đã rung lên.
Thấy tin nhắn của Kinh Hồng, Chu Sưỡng khẽ nhướng mày.
Bởi vì Kinh Hồng trả lời bằng một tin nhắn thoại.
Ngón cái của Chu Sưởng chạm nhẹ vào màn hình, nhấn mở đoạn tin nhắn thoại đó.
Giọng nói của Kinh Hồng lập tức vang lên, trước tiên anh giải thích lý do vì sao mình lại trả lời bằng tin nhắn thoại: "Đang trên xe."
Sau đó anh trả lời tin nhắn bên trên của hắn, giọng hơi mang ý trào phúng: "Tôi không kham nổi đâu."
Ý là: Tôi không kham được cái trách nhiệm đó đâu, đừng có vu cho tôi.
Kinh Hồng biết rõ quyết định này của Chu Sưởng chẳng hề có liên quan gì đến mình. Anh sẽ không bao giờ lấy tương lai của tập đoàn ra làm trò đùa, Chu Sưởng đương nhiên cũng vậy.
Lý do Chu Sưởng dùng dân kinh doanh thay thế dân kỹ thuật chỉ có một, đó chính là bản thân hắn muốn làm vậy.
Nhưng vì Oceanwỉde ra tuyên bố trước, Thanh Huy ra tuyên bố sau nên Chu Sưởng mới cố tình ra vẻ đây là " Oceanwide không dám theo, nhưng giờ Thanh Huy đã theo rồi" như vậy.
Kinh Hồng không nhận ra rằng lời nói của mình có mang theo ý trào phúng – một ngữ khí mà bình thường không bao giờ xuất hiện trong giọng điệu của anh, vì thế nên tài xế ngồi ở hàng trên đã liếc qua kính chiếu hậu nhìn anh một cách kinh ngạc.
Mấy giây sau, Chu Sưởng lại nhắn tới.
Cũng là một tin nhắn thoại.
Kinh Hồng nhấn vào, giọng nói trầm ấm thu hút của Chu Sưởng vang lên rất rõ ràng: "Không có tình nghĩa gì hết."
Kinh Hồng khẽ cong môi lên, không nhắn lại nữa.
Có tình nghĩa hay không thì còn phải xem đối tượng là ai. Với kiểu người như Chu Sưởng thì bất cẩn cái là bị cắn chết, ăn sạch không nhả xương ngay.
Chu Sưởng rõ ràng là một con cá mập đội lốt người mà.
Xe đi thẳng về Trúc Hương Thanh Vận.
Như thường lệ, sau khi về nhà, Kinh Hồng lại tiếp tục giải quyết thêm một số công việc nữa. Ba giờ sáng anh vẫn còn đang gửi mail đi rồi lại họp trực tuyến với các quản lý của chi nhánh nước ngoài.
Khi có cuộc họp cùng chi nhánh nước ngoài, Kinh Hồng luôn cố gắng nhân nhượng về mặt thời gian nhất có thể. Anh không muốn để người ta truyền tai nhau rằng "Làm ở chi nhánh Mỹ thì nửa đêm phải dậy họp với trụ sở Trung Quốc". Vì thế, để cấp dưới ở Mỹ không phải họp lúc nửa đêm, Kinh Hồng đành phải họp lúc nửa đêm vậy.
Sau khi tắm rửa sấy đầu xong, Kinh Hồng chỉ mặc độc một chiếc quần lót mềm mại và nằm trên ga giường tơ lụa. Không hiểu sao nhưng khi kiểm tra đồng hồ báo thức ngày mai, anh lại bất giác mở khung trò chuyện với Chu Sưởng ra, rồi lại nhấn vào cái tin nhắn thoại "Không có tình nghĩa gì hết." của Chu Sưởng, nghe lần nữa.
Lại lần nữa.
Lại thêm lần nữa.
Anh không biết là, gần như cùng một thời điểm, Chu Sưởng bên kia cũng đang nhấm nháp lại câu "Đang trên xe. Tôi không kham nổi đâu." của anh vài lần.