• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc Dung Giai đặt cô lên giường công chúa, ý thức Vưu Thị Hoạ đã hoàn toàn biến mất.

Cô thật nhẹ, cũng thật mềm mại. Dư vị Dung Giai vừa ôm cô vẫn còn, lồng ngực như ôm một đám mây nhẹ nhàng, thơm ngào ngạt, thật muốn cứ ôm cô như vậy, cả đời không buông tay.


“Hoạ Hoạ?” Dung Giai đưa tay nhẹ chọc khuôn mặt đỏ ửng của cô, ngữ khí mềm mại, chỉ sợ làm cô tỉnh lại.

Vưu Thị Hoạ không có phản ứng, cô đã hoàn toàn ngủ say.

Dung Giai ngồi ở mép giường, nhìn xuống khuôn mặt nhỏ tinh xảo, lông mi của cô rũ xuống vô cùng an tĩnh, chóp mũi cao đáng yêu, đôi môi đỏ ướt át khẽ mở, đứng ở góc độ của Dung Giai còn thấy được đầu lưỡi phấn nộn bên trong.

“Là do em quyến rũ ông đây!” Dung Giai hung dữ nói một câu, sau đó cúi xuống ngậm lấy đôi môi nhỏ mê người kia, đầu tiên chỉ liếm láp quanh cánh môi, sau đó dùng đầu lưỡi cạy mở hàm răng của cô, thiếu nữ đã rơi vào giấc ngủ sâu, không có cách nào ngăn cản, bị người xấu dễ dàng tấn công, ngậm lấy đầu lưỡi không có chỗ trốn.

Thật ngọt… Dung Giai híp mắt tận hưởng, anh hôn không hề có kĩ thuật, chỉ biết đưa lưỡi làm loạn khắp nơi trong khoang miệng, cô vừa uống rượu trái cây, hương vị ngọt ngào, là hương đào.

“Ưm~” Nếu không phải thiếu nữ cau mày phát ra tiếng kêu yêu kiều nhắc nhở Dung Giai thời gian có hạn, anh lưu luyến tư vị ngọt ngào, lúc này mới rời đi.

Dung Giai đưa tay cởi váy trên người cô ra, toàn thân thiếu nữ chỉ mặc nội y, dáng người yểu điệu hòa toàn bại lộ khiến anh nhìn đến đỏ mắt.

Vụng về đưa tay ra sau lưng cô, cởi bỏ áo lót ren màu trắng thuần, hai luồng trước ngực lập tức nảy ra, hai điểm hồng anh run rẩy, hạ thân Dung Giai trướng đau không thôi.

Lúc chân chính được nhìn phong cảnh này, anh mới phát hiện, so với trong mộng còn đẹp hơn nhiều, thiếu nữ nằm trên chăn hồng mềm mại, tư thế ngủ ngoan ngoãn, toàn thân bây giờ chỉ mặc một chiếc quần lót ren, da thịt trắng nõn, bộ ngực mềm mại, vòng eo mảnh khảnh, đôi chân thon dài, gót chân tinh xảo đáng yêu, mỗi chỗ đều đẹp đến mức làm anh không dời nổi tầm mắt.

Dung Giai gấp không thể chờ nổi, duỗi tay nắm lấy nơi mềm mại kia, đặt trong lòng bàn tay thưởng thức, giống như dùng lực một chút là có thể bóp nát vậy.

Dựa vào càng gần, mùi hương trên người cô lại từng chút làm anh ý loạn tình mê.


Cúi đầu ngậm lấy một bên tiểu anh đào, Dung Giai giống như đứa trẻ chưa được cai sữa, môi vừa chạm tới đã nhịn không được mà hút một ngụm lớn, hận không thể cắn lấy toàn bộ vào miệng mà nhấm nháp, da thịt cô vô cùng trơn mềm, Dung Giai chỉ sợ làm tiểu bảo bối của mình tan đi.

“A~” Tuy rằng ý thức mơ hồ, nhưng cảm xúc của Vưu Thị Họa vẫn còn, khoái cảm xa lạ từ trước ngực truyền tới khiến cô không nhịn được tràn ra từng tiếng rên rỉ yêu kiều.

“Bảo bối ngoan, để anh ăn thêm chút nữa.” Dung Giai buông tha đầu vú kiều nộn, biết rõ cô không nghe thấy nhưng vẫn muốn nói thầm một câu bên tai cô, như là dỗ dành thiếu nữ ngoan ngoãn mở rộng hai chân ra, cho anh yêu thương.

Giữa hai môi kéo ra một sợi chỉ bạc thật dài, sau đó mới tách ra, tiểu anh đào đáng thương bị liếm mút đến sưng to, dựng thẳng lên, Dung Giai hôn lên trán trấn an tiểu bảo bối phía dưới một cái, sau đó lại mai phục ngậm lấy đầu vú bên kia, bàn tay cũng không cô đơn vuốt ve vòng eo mảnh khảnh, cảm nhận được xúc cảm trơn trượt truyền tới, Dung Giai thầm nghĩ, eo cô nhỏ như vậy, về sau có làm thì cũng phải nhẹ một chút, nếu không sợ bẽ gãy cô mất.

“Ha~” Dung Giai thở dốc ngẩng đầu, hai tiểu anh đào trước ngực đã bị anh sủng ái nhiễm một tầng nước bọt, đứng thẳng trong không khí, giống như nụ hoa xuân đang dụ dỗ anh tới hái.

Trên người thiếu nữ đã nổi lên màu hồng nhạt xinh đẹp, đây là minh chứng chứng minh cô động tình, Dung Giai hít sâu một hơi, đưa tay xuống phía dưới tìm kiếm.

Anh mấp máy tách hai chân cô, không ngừng nhắc nhở bản thân phải nhẹ nhàng một chút, nhưng động tác trên tay vẫn không tự giác mà mang theo vài phần vội vàng. Quần lót ren đã ướt đẫm, gắt dao dán tại huy*t khẩu, phác họa hình dạng hai bối thịt.

Dung Giai đưa tay kéo quần lót xuống, bây giờ cô đã trần như nhộng, cuối cùng anh cũng thấy rõ dáng vẻ nơi thần bí kia.

Lông mao thiếu nữ vô cùng thưa thớt, hai cánh hoa khép chặt, mật dịch cũng đang không ngừng chảy ra. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng đẩy ra cánh hoa đang khép kín, tiểu huy*t lộ ra lúc đóng lúc mở, mơ hồ có thể thấy


được huy*t thịt đỏ thẫm bên trong, dáng vẻ vừa đáng yêu lại vừa d*m đãng khiến anh như muốn hóa thú.

Dung Giai cắn răng, đưa ngón giữa vào trong, kiên nhẫn khuếch trương, huy*t đạo non mềm lại ướt át, nhận thấy được kẻ xâm phạm lập tức cắn mút, giống như hoan nghênh.

“Mẹ nó! Chặt quá.” Dung Giai gầm nhẹ một tiếng, gian nan rút ra ngón tay bị ngậm chặt, sau đó trực tiếp ngậm vào trong miệng, nếm thử vị ngọt kia, kích thích hạ thân đã nóng hổi.

Dung Giai đỡ cự thú cọ xát huy*t khẩu, cảm nhận được tiểu huy*t ôn nhu nuốt lấy quy đ*u lớn làm anh sướng đến tê dại da đầu.

Nhưng anh cũng không thể, không dám thật sự đi vào, sợ cô tức giận, sau đó không bao giờ để ý tới anh nữa.

Dung Giai thở dài, chờ xem, sẽ có một ngày anh ở trên giường làm cô phát khóc. Anh trừng mắt, khép chặn đôi chân thon dài lại, kẹp chặt lấy côn th*t của mình, hung hăng thọc vào rút ra.

Vưu Thị Họa ngủ rất sâu, nhưng khoái cảm khác thường từ hạ thân truyền tới vẫn làm cô nhíu mày, nỗ lực muốn thoát khỏi nhưng không thể.

Dung Giai thở dốc nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ, thật ra anh hi vọng ngay lúc này cô có thể tỉnh lại, nhìn xem anh có bao nhiêu dục vọng mãnh liệt với cô, nhưng lại nhịn xuống, nếu thế thật thì có khả năng anh sẽ điên mất.

“A!” Gầm lên một tiếng, Dung Giai phóng xuất ra tinh hoa nồng đậm giữa hai chân cô.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK