“Ai u!” Nhưng vừa chạy vài bước, dưới chân đạp hụt, trực tiếp lăn xuống dưới núi. “Đuổi theo, đừng để hắn chạy!” Đám sơn tặc cũng hô to gọi nhỏ chạy vội tới. Đỗ Tuấn Kiệt lăn mãi đến một chỗ trũng, lúc này mới dừng quay cuồng. Hắn cảm giác cả người giống như rã rời, đau tới mức méo miệng. Nhưng nhìn thấy sơn tặc đuổi theo tới, hắn cố nén đau đớn, bước đi khập khiễng hướng về nơi xa bỏ chạy. Nhưng tốc độ chạy của hắn quá chậm, sơn tặc đã từ mấy phương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.