Mục lục
Nuông Chiều Em Đến Nghiện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 254

Bất đắc dĩ, Tiêu Diệp Nhiên cũng chỉ có thể ra tay với các ngôi sao bình thường có mối quan hệ không tệ với Tần Mạn Ny.

Nhưng mà trong loại thời điểm nhạy cảm như thế này, diễn viên nào trong giới cũng cảm thấy lo lắng, căn bản cũng không dám nói về việc này, sợ sẽ dẫn lửa thiêu thân, khó khăn lắm mới nói được hai câu, lại là giọng điệu nói cho qua chuyện.

Mà trong lúc đang bận rộn, Tiêu Diệp Nhiên lại không biết nguy hiểm đang im lặng tới gần cô.

Đến khoảng tám giờ tối, Tiêu Diệp Nhiên bận bịu cả một buổi trưa, tùy ý ăn bữa tối ở bên ngoài liền chuẩn bị đến tập đoàn Lục thị để tìm Cố Mặc Đình, hai người đã hẹn cùng nhau về nhà.

Nhưng mà lúc cô đi đến một cái ngã tư, một chiếc xe bỗng nhiên vọt ra từ chỗ tối ở bên cạnh rồi dừng ở bên cạnh của Tiêu Diệp Nhiên, sau đó lấy tốc độ sét đánh không kịp che tay mà bịt miệng của cô lại, kéo cô lên xe.

Tiêu Diệp Nhiên quá sợ hãi, vùng vẫy muốn kêu cứu mạng, nhưng mà còn chưa kịp mở miệng thì đã cảm giác được mùi thuốc nồng nặc bỗng nhiên xâm nhập vào trong mũi, sau đó mắt cô tối sầm lại, hoàn toàn mất đi tri giác.

Lúc này trong phòng làm việc của tổng giám đốc công ty giải trí Hoàng Đình.

Cố Mặc Đình vẫn đang ngồi trên bàn làm việc như cũ, xử lý vài công việc còn chưa hoàn thành, Tô Lân bưng ly cà phê đi vào từ bên ngoài, cung kính nói: “Tổng giám đốc, cà phê của anh đây.”

Cố Mặc Đình nhẹ nhàng gật đầu, bưng lên, kết quả chẳng biết tại sao lông mày của anh bỗng nhiên lại giật một cái, cà phê ở trong tay cũng không bưng ổn định, cạch một tiếng rơi xuống mặt bàn.

Trong nháy mắt, chất lỏng màu đen đổ lên trên mặt bàn, làm không ít tài liệu quan trọng ở bên cạnh bị ướt.

Tô Lân giật nảy cả mình, vội vàng lấy khăn tay ra lau, đồng thời có chút hốt hoảng mà nhìn Cố Mặc Đình: “Tổng giám đốc không có sao đó chứ?”

Cố Mặc Đình nhíu mày, chỉ cảm thấy trong lòng có một cảm giác bất an, vội vàng đưa tay nhìn đồng hồ một chút.

Thời gian đã tám giờ rưỡi rồi, nhưng mà vẫn không thấy bóng dáng của Tiêu Diệp Nhiên.

Cố Mặc Đình gọi cho Tiêu Diệp Nhiên một cuộc điện thoại, đầu dây bên kia lại thông báo không kết nối được.

Anh thử liên tục mấy lần vẫn y như cũ.

lông mày của Cố Mặc Đình không khỏi nhăn chặt lại, nhịn không được mà ngẩng đầu hỏi Tô Lân ở trước mặt: “Lúc nãy bà chủ có đến đây không?”

“Không nhìn thấy.”

Tô Lân lắc đầu, nhìn thấy sắc mặt của Cố Mặc Đình hơi không đúng, vội vàng cẩn thận hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì sao tổng giám đốc, có cần tôi đi xem một chút hay không?”

Cố Mặc Đình chỉ trầm ngâm trong chốc lát, lạnh nhạt nói: “Tạm thời không cần, cậu đi ra ngoài trước đi.”

Nhưng mà trong lòng của anh vẫn cảm thấy không ổn, đầu ngón tay lập tức mở hệ thống định vị trên điện thoại di động.

Lúc trước anh đã lắp đặt hệ thống định vị trên điện thoại của Tiêu Diệp Nhiên, vì để đề phòng vạn nhất, để đảm bảo an toàn cho cô.

Cố Mặc Đình vốn chỉ cho rằng Tiêu Diệp Nhiên có việc cho nên chậm trễ, cho nên mới có thể đến trễ lâu như vậy.

Nhưng mà khi anh nhìn thấy được địa điểm mà định vị của Tiêu Diệp Nhiên hiện ra, bỗng nhiên xuất hiện ở vùng ngoại ô, sắc mặt lập tức thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
KP
Kim Phụng24 Tháng mười, 2022 18:22
KP
Kim Phụng23 Tháng mười, 2022 21:02
KP
Kim Phụng23 Tháng mười, 2022 20:53
Hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK