Mục lục
Nuông Chiều Em Đến Nghiện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 263

Tiêu Diệp Nhiên nói lời này rất hùng hồn, tính cách của cô luôn dám yêu dám hận, cầm lên được thì cũng bỏ xuống được. Là do cô làm thì đương nhiên cô sẽ thừa nhận, nhưng mà không phải cô làm, có cứng rắn muốn đổ trên đầu của cô thì tuyệt đối không thể nào được.

Có vẻ là Ninh Huyên Huyên cũng biết Tiêu Diệp Nhiên là người như thế nào, có điều đối với cô, trong lòng cũng có chất vấn.

Chuyện này thật sự chẳng lẽ do Tần Mạn Ny tự mình làm sai rồi à?

Thế nhưng bộ dạng ai oán độc đoán đó của Tần Mạn Ny cũng không giống như là nói dối…

Nghĩ đến cái này, Ninh Huyên Huyên không khỏi cảm thấy hơi đau đầu.

Một người là bạn tốt của cô ta, một người khác là Tiêu Diệp Nhiên, lần nào cô ta đối mặt cũng đều sẽ cảm giác không thể ứng phó được, thật sự khiến cho người ta cảm thấy bất lực.

“Cho dù nói như thế nào thì chuyện này cũng đã qua rồi, có thể bỏ qua không? Mạn Ny cũng đã trả một cái giá mà cô ấy đáng phải trả, chỉ sợ là cô ấy cũng không còn chỗ đứng trong giới giải trí rồi, làm người hãy chừa một đường lui, chừa cho cô ấy một đường lui đi.”

Ninh Huyên Huyên vừa mới nói lời này, vẻ trào phúng ở trên mặt của Tiêu Diệp Nhiên càng đậm hơn.

Người phụ nữ này đơn giản chính là muốn đến để nói thay cho Tần Mạn Ny.

Đối với thái độ vừa mới bắt đầu chất vấn mình của cô ta, cô cũng sẽ không đồng ý.

So với Tiêu Diệp Nhiên, phản ứng của Tống An Kỳ trực tiếp hơn nhiều, cười to ba tiếng tại chỗ: “Ha ha ha, Ninh Huyên Huyên, cô tưởng Diệp Nhiên là kẻ ngu hả? Loại phụ nữ độc ác giống như là Tần Mạn Ny, ngay cả chuyện bắt cóc như thế này mà cũng có thể làm được, ngồi tù thì cũng đáng lắm đó. Mặt khác, tôi cảm thấy cô cũng đừng có nói chuyện dễ nghe như vậy, cái gì mà làm người thì phải chừa đường lui, tối ngày hôm đó Tần Mạn Ny gọi người bắt cóc Diệp Nhiên, vậy mà còn kêu bốn tên lưu manh tới, lúc đó cô ta có chừa đường lui không, hoàn toàn không có.”

“Tôi thật sự không biết cô lấy da mặt dày tới từ đâu mà có thể nói ra mấy lời như vậy, nhưng mà tôi có thể rất không khách khí mà nói cho cô biết, muốn để cho Diệp Nhiên bỏ qua như vậy, chết cũng không thể, Tần Mạn Ny bị như thế hoàn toàn đáng đời cô ta.”

Ninh Huyên Huyên nghe thấy Tống An Kỳ nói mấy lời không khách khí như vậy, sắc mặt lập tức thay đổi: “Tống An Kỳ, cô đừng có quá đáng.”

Tống An Kỳ nhếch miệng, khịt mũi coi thường, nói: “Là do cô không nên quá đáng mới đúng chứ, đúng là vật hợp theo loài, người chia theo nhóm, quả thật là cực phẩm mà.”

“Thôi được rồi, cô Ninh, nếu như cô vẫn cho rằng là do tôi sai, vậy thì tôi chỉ có thể nói cô muốn nghĩ sao thì nghĩ. Mời cô đi cho, hôm nay cuộc nói chuyện của chúng ta cũng kết thúc ở đây, chuyện Tần Mạn Ny có sống hay chết thì cũng không liên quan gì đến tôi, sau này mong cô đừng đến làm phiền tôi nữa, cảm ơn.”

Gương mặt xinh đẹp của Tiêu Diệp Nhiên trầm xuống, trực tiếp ra lệnh đuổi khách.

Đối với người phụ nữ Ninh Huyên Huyên này, cô cũng không có cảm tình gì, có thể trò chuyện với cô ta lâu như vậy đã là rất tốt rồi.

“Được, Tiêu Diệp Nhiên, cô nhớ kỹ những lời nói ngày hôm nay cho tôi, tôi thật sự muốn nhìn xem cô còn có thể kiêu ngạo như vậy bao lâu nữa.”

Sắc mặt của Ninh Huyên Huyên âm tình bất định trừng mắt Tiêu Diệp Nhiên, cuối cùng cũng chỉ có thể oán hận mà cắn răng đi khỏi.

Ninh Huyên Huyên vừa đi thì Tiêu Diệp Nhiên và Tống An Kỳ cũng im lặng không nhắc đến chuyện vừa rồi, sau khi vui vẻ ăn cơm trưa thì trở về công ty tiếp tục làm việc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
KP
Kim Phụng24 Tháng mười, 2022 18:22
KP
Kim Phụng23 Tháng mười, 2022 21:02
KP
Kim Phụng23 Tháng mười, 2022 20:53
Hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK