Tường Vi cầm chiếc điện thoại có khảm kim cương số lượng hạn chế này, không khỏi ngầm chắc lưỡi hít hà, “Anh mua cho tôi kiểu dáng sang trọng như vậy, sẽ không trừ vào khoản hai mươi tỷ chứ?”
“Hình như cô rất lo lắng số tiền kia không thể đến tay?” Hắc Diêm Tước nhíu cặp lông mày sắc nét, mặt không biến sắc quan sát từng lời nói cử chỉ của cô, hôm nay kể từ khi Tưởng Diệp xuất hiện, dù cho hắn rất tức giận, rất ghen tỵ, đặc biệt là khi Tưởng Diệp hôn bên má cô, hắn hận không thể lập tức đứng lên đánh cho thằng nhãi kia một quyền, vậy mà, hắn hận mình chỉ là kẻ tàn phế ngồi xe lăn!
Sau đó, hắn dần lý trí lại, suy nghĩ tới cô đột nhiên trở về một cách bất thường, rõ ràng là nhắm vào hắn, thậm chí cô biết hắn thường tới chơi bida, đủ để có thể thấy được, cô về là có mục đích, sau đó vì đua xe thua mà đến bên cạnh hắn, yêu cầu hai mươi tỷ Đô-la, tất cả, đều giống như một cái bẫy, hình như cô rất sốt ruột hai mươi tỷ này, thậm chí tình nguyện từ bỏ ba vật sản vô giá của Thẩm gia!
Khi hẳn tỉnh lại từ cơn si mê chết chìm vào cô, hắn mới phát hiện, trước đây cô thà chết cũng không muốn ở bên hắn, mà nay, cô lại chủ động xuất hiện trước mặt hắn, cố ý làm hắn chú ý, sau lưng cô chắc chắn có ẩn giấu mục đích, mục đích tiếp cận hắn rốt cuộc là gì?
“Đương . . . . đương nhiên rồi! Giống như anh nói, tôi rất tham tiền! Hận số tiền kia không thể đến tay ngay lập tức !” Tường Vi không dám nhìn ánh mắt chất vấn của hắn, nhanh chóng che giấu con mắt bối rối, cô sợ hắn sẽ nhìn ra điều gì.
“Vậy sao cô không từng nghĩ đến, cả đời sống bên cạnh tôi, có lẽ còn có nhiều tiền hơn?” Hắn bật thốt lên, những lời này nói thật nhẹ nhàng mà tự nhiên, “Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là, cô phải từ bỏ quan hệ với Thẩm gia.”
“Không thể nào!” Khi nghe hắn nói tới ‘ cả đời sống bên cạnh hắn ’ , cô có chút mâu thuẫn, lộ vẻ xúc động, người đàn ông này tâm tính bất thường, cho dù là dịu dàng, đều khiến cho người khác phát sợ, cô không biết khi nào hắn sẽ tức giận, khi nào sẽ điên cuồng, hắn thất thường giống như một quả bom hẹn giờ, cô hẳn có lúc phải lo lắng, huống chi, cả đời vất vả làm người hầu cho hắn sao? Cuộc sống như thế, năm năm trước cô hận còn không kịp, sao có thể mong cuộc sống về sau sẽ khác chứ? Nhất là cô không thể từ bỏ quan hệ với Thẩm gia!
Hắc Diêm tước im lặng, cũng không lên tiếng nữa, hắn sẽ tra rõ tất cả mọi chuyện, ba tháng, hắn đột nhiên rất tò mò, cô biến mất năm năm, rốt cuộc là đã trải qua những gì, là ai đã phong bế hoàn toàn lòng tin của cô?
Mấy ngày sau.
Những ngày này rất an nhàn, mỗi ngày Tường Vi đều đúng giờ làm bữa ăn sáng cho Hắc Diêm Tước, làm các động tác trị liệu vật lý cho hắn, cố gắng phục vụ cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của hắn. Mà hắn cũng sẽ đến công ty mở các cuộc họp định kỳ, hoặc phân phó trợ lý Lương báo cáo lại tình hình cho hắn.
Buổi đêm, hắn giống như là hổ mãnh long tinh, hàng đêm đều đòi hỏi cô. Khác là, hắn dịu dàng hơn rất nhiều, mà hắn như vậy, làm Tường Vi không nỡ.
Mỗi ngày hắn sẽ dành chín tiếng làm việc trong thư phòng, trong khoảng thời gian này Tường Vi cũng sẽ không đi quấy rầy hắn.
Có điều là, thỉnh thoảng những lúc mang đồ ăn lên cho hắn, Tường Vi đều không nhịn được nhìn qua hai lần.
Lần trước Tưởng Diệp nói có tập tài liệu liên quan đến vụ án tài sản của Thẩm gia, cô cũng không biết hắn để ở đâu, chắc hẳn chỉ có thư phòng mới là nơi để hắn cất giấu nhiều hồ sơ.
Đêm này, Tường Vi đặc biệt chuẩn bị một ấm trà thượng hạng, điểm thêm một cây nến thơm, không khí trong phòng liền tràn đầy vẻ mị hoặc.
“Hôm nay chân đỡ hơn chút nào không?” Tường Vi bưng nước ấm theo thường lệ, ngồi ở bên giường, xoa bóp cho hắn.
Ngón tay mảnh khảnh vô tình hay cố ý nhẹ lượt qua lông chân hắn, đến trên đùi non của hắn, cô giống như lơ đãng chạm phải, lại vội vàng thu tay lại.
Nhưng lại bị Hắc Diêm Tước một phát bắt được: “Cô gái, tối nay là cô đang quyến rũ tôi sao?”
“Sao có thể!” Mặt cô đột nhiên đỏ ửng, “Tôi đặc biệt pha một ấm trà ngon, có muốn thử một chút không?” Mục đích của cô rất đơn giản, đơn giản chính là dụ hắn uống xong trà mà cô đã bỏ thuốc ngủ vào, cô liền hành động.
Cô rất vụng về, không nghĩ ra được biện pháp tốt hơn, thuốc này là do cô lấy cớ mình bị mất ngủ, bảo thím Hắc đi lấy.
Hắc Diêm Tước gật đầu một cái, ánh mắt sáng rực nhìn chăm chú vào cô, “Hôm nay trong phòng rất thơm.”
Thật ra thì, hắn thích như vậy, mùi hương này làm cả người hắn thả lỏng, mà nàng dịu dàng pha trà cho hắn, tựa như cô vợ nhỏ, hầu hạ hắn.
Bỗng dưng, ba chữ cô vợ nhỏ khiến trái tim hắn như bị chạm vào, cặp mắt sáng như ngọc trai đen thoáng qua một tia ngỡ ngàng, nếu cô không phải Thẩm Tường Vi, chỉ cần là một cô gái bình thường, thì tốt biết bao, có lẽ như vậy, tất cả đều sẽ trở nên đơn giản. . . . . .
“Trà đây.” Tường Vi bưng trà, cắt đứt suy nghĩ của hắn, “Anh nếm thử đi.”
Hắn không nghi ngờ gì, nhận lấy ly trà cô đưa tới, uống một hơi cạn sạch.
Tiếp dó, Tường Vi tiếp tục xoa bóp chân cho hắn.
Tiết tấu rất mềm rất nhẹ, lực độ vừa phải, mùi hương cơ thể rất thơm dịu, bất tri bất giác, Hắc Diêm Tước liền nằm ở trên giường ngủ thiếp đi.
Tường Vi vẫn chưa yên tâm, đến khi xác định hắn đã ngủ say, cô mới thả lỏng động tác trên tay, nhẹ nhàng đắp chăn lên cho hắn, nhón chân bước vào thư phòng.
Trong thư phòng, hầu như đều là tủ kính được sắp xếp nghiêm chỉnh, trưng bày rất nhiều hồ sơ, cô nhìn kỹ từng mục lục, từng bước từng bước tìm kiếm.
Từng nghe cô cô nói, năm đó Thẩm thị để lại một bản di chúc, uỷ thác bản di chúc đó cho luật sư nhưng luật sư lúc đó đã mất tích, mà cô cô lại luôn nói mình bị bỏ tù là do Hắc Diêm Tước hãm hại, mặc dù cô biết Hắc Diêm Tước hoàn toàn là người có thể làm chuyện đó, thế nhưng khi cô hỏi cô cô, tại sao Hắc Diêm Tước hận Thẩm gia như vậy, cô cô nói quanh co rằng Thẩm gia không có thù oán gì với Hắc Diêm Tước, hoàn toàn là Hắc Diêm Tước tham lam tài sản Thẩm gia.
Bởi vì hắn dã tâm cùng tham lam, khiến cho Thẩm gia nhà tan cửa nát, món nợ này, cô cô nhất định phải tìm Hắc Diêm Tước tính sổ!
Thế nhưng, Tường Vi vẫn luôn cảm thấy chuyện không hề đơn giản như lời cô cô nói, cô từng chịu đựng nỗi thống hận xương tuỷ của Hắc Diêm Tước, không phải là giả, thế nhưng rốt cuộc là vì gì? Cô vẫn không tìm được đáp án.