• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Phó Hàn Niên, tên đại ma vương tâm tình bất định này lại muốn làm gì nữa đây?Anh ấy không phải là người đồng tính sao? Không phải là đối với phụ nữ không có hứng thú sao?Cố Dịch Ninh mở to đôi mắt xinh đẹp của mình, nhìn anh chằm chằm, cô hé môi ra nhưng lại không biết nên nói gì.

Ngay sau đó, Phó Hàn Niên ghé sát vào vành tai của cô, hơi thở ấm áp phả vào tai cô, thổi dọc theo mang tai khiến cô ngứa ngáy, từ cổ đến tai cũng đều ửng đỏ lên.

"Đừng tưởng rằng tôi không biết, cô đang chơi trò lạt mềm buộc chặt.

""Anh ! " Cố Dịch Ninh lập tức nổi điên.

Biết ngay, người đàn ông này mở miệng ra, thì không có lời gì tốt.

Cô ra sức đẩy anh ra, đang định vùng dậy khỏi người anh.

Thì giọng nói mười phần từ tính của Phó Hàn Niên vang lên như tiếng đàn Cello trong phòng khách.

"Mọi người nghe đây, về sau cô ấy chính là thiếu phu nhân của nhà này.

Nếu ai dám coi thường cô ấy hoặc bắt nạt cô ấy, chính là đang muốn đối đầu với Phó Hàn Niên tôi!"Dứt lời, Phó Hàn Niên đem Cố Dịch Ninh từ trên người nhấc lên.


Sau đó bày ra dáng vẻ chán ghét ném cô trở lại ghế sô pha.

Đùa à.

Cô đâu phải là quả bóng, muốn nhặt là nhặt, muốn ném là ném.

Cố Dịch Ninh trong lòng mâu thuẫn, chật vật đứng dậy khỏi ghế sô pha.

Phó Hàn Niên đã sải bước dọc theo cầu thang xoắn ốc bằng gỗ lên phòng ngủ trên tầng hai.

Cố Dịch Ninh cảm giác được một cơn gió lạnh buốt thổi qua trên gương mặt cô.

Vừa nhấc mí mắt lên.

Tất cả những người hầu trong dinh thự đều nhìn cô chằm chằm cùng với một biểu cảm kinh ngạc.

Chứa đựng càng nhiều sự thù địch.

Phó Hàn Niên, tên khốn này.

Cô biết ngay là anh ta sẽ không đột nhiên tốt bụng mà thừa nhận ví trí của cô ở Phó gia.

Nguyên nhân, chính là muốn cho Phó gia trên dưới hung hăng ức hiếp cô mà thôi.

"Còn gạt tôi nói cái gì mà bác sĩ gia đình, tôi thực sự không có não mới tin những lời ma quỷ của cô.

" mẹ Trần cảm thấy mình đã bị lừa dối, nhưng xét thấy với thân phận thiếu phu nhân hiện tại của Cố Dịch Ninh, thì bà nào dám nói thêm gì nữa, nói vài câu, bà ta liền vội vàng đi xuống.

Đến mẹ Trần còn không dám nói gì, huống chi là những người hầu có mặt ở đây.

"Thiếu phu nhân, nếu có việc gì cần phân phó, cứ nói cho chúng tôi biết, chúng tôi đi xuống trước.

"“Ừ.


” Cố Dịch Ninh gật đầu.

Sau khi người hầu lui xuống, ngoài cửa đã nổi lên một cuộc thảo luận.

"Người phụ nữ xấu như vậy, làm sao thiếu gia lại thích cô ta? ""Tôi nghĩ tôi so với cô ta càng có tư cách làm thiếu phu nhân hơn.

""Thiếu gia không phải gay sao, tôi nghĩ thiếu gia chỉ là cố ý tìm một cô gái xấu xí để chặn miệng lão gia, cũng không muốn tuân theo sự sắp đặt của hôn nhân gia tộc, chỉ là thiếu phu nhân trên danh nghĩa mà thôi, không thấy thiếu gia đối xử thế nào với cô ta sao, sau này chúng ta cũng không cần phải sợ cô ta.

""Nói cũng đúng.

"……Đêm đó.

Tất cả những thứ đồ dùng sinh hoạt hàng ngày của cô, bao gồm cả quần áo, đều được ném vào phòng dành cho khách ở tầng một, bên cạnh phòng của người hầu.

Nhìn bề ngoài thì nói là phòng dành cho khách nhưng thực chất không khác gì phòng của người hầu.

Không biết đây là do người hầu tùy tiện quyết định hay đã nhận được sự chấp thuận ngầm của Phó Hàn Niên, Cố Dịch Ninh cũng không có tâm trạng để tìm hiểu về những điều này.

Cô ấy đã nhận được một nhiệm vụ y học mới, cần phải hoàn thành vào ngày mai.

Tối nay cô nhất định phải ngủ một giấc thật ngon để nạp lại năng lượng.

Sau khi tắm xong, cô ngã xuống giường ngủ thiếp đi.


Trước khung cửa sổ của phòng ngủ tầng hai, anh mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng để hở ngực, toát lên vẻ quyến rũ độc nhất vô nhị, ly rượu đỏ trong tay khẽ đung đưa theo vòng xoay của cổ tay.

Chiếc đồng hồ treo trên tường đã điểm hơn mười hai giờ.

Phó Hàn Niên đã liếc mắt nhìn cánh cửa hàng chục lần, cũng không thấy người phụ nữ Cố Dịch Ninh bước vào.

Anh ấy đang đợi.

Chờ cho Cố Dịch Ninh chủ động đến và cảm ơn anh ấy.

Người phụ nữ này tốn hết tâm sức để có thể bò lên giường của anh, hẳn là sẽ không bỏ lỡ cơ hội tối nay mới đúng.

Lệ Phóng, người đang đứng rót rượu bên cạnh Phó Hàn Niên, dường như đã nhìn thấu tất cả mọi thứ, "Cậu chủ, uống nữa không?"Phó Hàn Niên đặt chiếc cốc lên bàn cà phê và đứng dậy khỏi ghế sô pha: "Cút đi.

"Lệ Phóng nhanh chóng đặt bình rượu vang đỏ xuống, nhanh chóng thoát ra khỏi phòng ngủ áp suất thấp này.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK