Bên ngoài sân, Cố Dịch Ninh mặc một chiếc váy tang màu đen, trên đầu cài thêm những bông hoa trắng, kiêu hãnh đứng trong gió chiều.
Còn có vết bớt xuất hiện trên mặt vào một đêm kỳ quái như vậy càng đáng sợ hơn.Phía sau cô là bốn chiếc quan tài thô sơ kém chất lượng, được đặt rất ngay ngắn.Gió thổi mạnh.Trong đêm tối, dường như có những oan hồn bi thảm hóa thân lệ quỷ, đang kéo tới đây chinh phạt.
Vừa ảm đạm, lại vô cùng đáng sợ.Ngay khi Cố Văn Xuân vừa bước ra, cô ta sợ hãi run lên, vội vàng trốn sau cột đá cẩm thạch, không dám đi tiếp nữa.Việc đào mộ chính là cô ta đã dẫn người đi làm.Cô ta sợ rằng oan hồn của mẹ Cố Dịch Ninh trong thời gian ngắn sẽ biến thành lệ quỷ đến để tìm người đòi mạng.Một lúc sau, Cố Đình Viễn, Trần Huệ Lam, Cố Văn San cùng nhau đi ra, những người khác thì đứng ở cửa đại sảnh, quan sát Cố Dịch Ninh.“Đồ điên, mày đang làm gì vậy?” Trần Huệ Lam tức giận, một tay chống lên hông, tay còn lại chỉ về phía cô.Nhìn thấy khuôn mặt tức giận của Trần Huệ Lam, Cố Dịch Ninh nhếch môi cười lạnh: "Thấy tôi còn sống trở về, nên hụt hẫng lắm đúng không? "Trần Huệ Lam chột dạ liếc nhìn sang chồng là Cố Đình Viễn một cái, không ai biết chuyện bà ta đã tìm người mưu hại Cố Dịch Ninh.Nhưng Cố Dịch Ninh này mạng lớn khó chết, bây giờ trở về để đòi nợ bà."Con nha đầu không biết xấu hổ, sao mày không chết quách ở bên ngoài đi? Trở về đây làm gì?"Cố Dịch Ninh khoanh tay, khẽ nâng cằm lên, dùng ánh mắt kiêu ngạo nhìn chằm chằm vào đám cặn bã: "Các người cho rằng tôi trở về đây là để làm gì? Các người đào mộ của mẹ tôi, tôi đương nhiên đến để trả lễ rồi, tôi mang theo vài chiếc quan tài đến đây để tặng cho các người, chúc cho các người sớm ngày được xuống dưới lòng đất đoàn tụ với mẹ tôi.
Mẹ của tôi lạnh lẽo, cô đơn dưới lòng đất, rất cần có người đồng hành.
""Mày..." Cố Đình Viễn vô cùng tức giận.Ông ta chính là cha ruột của cô, mà cô lại dám nói ra những lời đại nghịch bất đạo như vậy.Đúng là cái loại trời đất khó dung thứ."À, đúng rồi, tôi không có nhiều tiền, chỉ có thể mua được vài chiếc quan tài kém chất lượng này, mong các người đừng chê, dù sao quan tài này đối với các người cũng rất phù hợp.
"Cố Dịch Ninh mỉm cười, khí chất kiêu ngạo từ trong đôi mắt xinh đẹp bùng phát ra ngoài.Trần Huệ Lam tức giận đến mức suýt chết đứng tại chỗ.Còn mọi người có mặt ở đó thì đều ngỡ ngàng.Có chuyện gì với cô gái này vậy chứ?Trước đây, cô chỉ là một đứa con hoang, xấu xí, sống nội tâm, ở Cố gia, ngay cả việc to tiếng nói chuyện cũng không dám.Nhưng mà hiện tại, cái người kiêu ngạo, miệng mồm sắc bén đang đứng trước mặt họ đây, thật sự là Cố Dịch Ninh sao?"Ai đó, ném con quái vật xấu xí này cùng với mấy chiếc quan tài ra ngoài đi." Cố Văn Xuân đứng ở phía sau cột cẩm thạch ra lệnh cho vệ sĩ của Cố gia.Cách đây vài giờ, cô ta cũng dùng giọng điệu này để ra lệnh cho vệ sĩ ném Cố Dịch Ninh ra khỏi cửa nhà họ Cố.Trần Huệ Lam và Cố Văn San cũng đứng ở vị trí này mà cười nhạo, xem thường cô.Lúc đó cô nằm trên mặt đất rất xấu hổ, căm hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng phải kiềm chế cơn giận dữ của mình hết lần này đến lần khác chỉ vì những lời dặn dò của mẹ trước khi chết.Ở thời điểm Cố gia rơi vào khủng hoảng, Cố Đình Viễn đã không ngần ngại giả vờ ly hôn với Trần Huệ Lam và làm tất cả mọi thứ để theo đuổi mẹ cô, sau cùng thuận lợi lấy được công thức chế tác nước hoa của bà ấy.Nhờ có sự giúp đỡ của một chuyên gia chế tác nước hoa hàng đầu là mẹ cô, tập đoàn Cố thị đã nhanh chóng phất lên, và có được danh tiếng như ngày hôm nay.Nhưng chỉ vài năm sau khi sinh cô ra, mẹ cô đột ngột đổ bệnh qua đời, trước lúc nhắm mắt, bà ấy đã nắm lấy cô và nói " Dịch Ninh, nếu muốn sống yên ổn ở Cố gia, con phải che giấu tất cả tài năng, bản lĩnh của mình, không được so đo, tranh giành với hai người chị của con.
Hãy sống một cách bình thản nhất."Bao nhiêu năm qua, cô luôn ghi nhớ lời mẹ dặn.
Sống dè dặt ở nhà họ Cố, nhường mọi thứ cho hai người chị của mình.
Chấp nhận làm một học sinh bị điểm kém, giấu đi tài năng chế tác nước hoa, thậm chí là còn giả vờ xấu xí cho đến tận bây giờ...Thế nhưng, những người này, bao gồm cả cha cô là Cố Đình Viễn, đều coi cô như cái gai trong mắt, luôn muốn tống cô ra khỏi nhà.Bởi vì sự xấu xí của cô khiến Cố gia mất mặt và sự tồn tại của cô càng khiến cho bọn họ cảm thấy không yên tâm.Bọn họ không chỉ khó chịu khi thấy mặt của cô, mà còn mong cô chết đi càng sớm càng tốt.Cho dù cô có cố gắng nhẫn nhịn, chịu đựng họ, thì đến cuối cùng cũng sẽ không nhận lại được một kết quả gì tốt..
Danh Sách Chương: