• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Trên màn hình di động, kịch bản giấy trắng mực đen, một hàng danh sách nhân vật, chói lóa viết một hàng tên khiến Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu cực kỳ quen mắt, trong đó có hai cái tên vẫn được bọn họ sử dụng mỗi ngày.

Diễn viên chính: Cố Văn Sâm, Lăng Linh.

Vai phụ: Tề Nhiễm Nhiễm, Hạ Chiêu, Ngô Dược, Lại Đình Đình…
Cứ như vậy trong nháy mắt, Tề Nhiễm Nhiễm cảm thấy không khí xung quanh đều đình trệ, một luồng khí lạnh từ lòng bản chân nhảy lên, dọc theo hai chân cô, sau sống lưng, dần dần đi lên lan tỏa, cho đến thẳng đầu, cuối cùng khiến cả người cô tràn ngập trong khí lạnh.

Tề Nhiễm Nhiễm có chút mờ mịt mà quay đầu nhìn Hạ Chiều, Hạ Chiêu cũng có vẻ mặt nghiêm nghị tương tự, nhưng ánh mắt anh từ đầu đến cuối đều dừng ở kịch bản, anh đang nghiêm túc đọc kịch bản.

Đúng, kịch bản.

Tề Nhiễm Nhiễm lấy lại bình tĩnh, click mở kịch bản xem cốt truyện bên trong.

Bởi vì đây là kịch bản gửi đến cho diễn viên chính Tạ Thanh, cho nên nội dung cực kỳ hoàn chỉnh, từ nhân vật cho đến đại cương đến cốt truyện, đều liếc qua đã thấy ngay.

Tề Nhiễm Nhiễm click mở phần đại cương, sợ xem không cẩn thận, cô còn phóng to lên một chút.

Diễn viên Cố Văn Sâm là người mới trong giới giải trí hai năm gần đây nhanh chóng nổi tiếng, bề ngoài anh lạnh lùng anh tuấn, như ngọc như tuyết, thân hình cao gầy nhưng không mỏng manh, khác biệt với đông đảo những tiểu thịt tươi (1) khác, bên trong khí chất dịu dàng của anh, còn lộ ra sự cương nghị như tùng bách.

(1) Chỉ những nam diễn viên trẻ tuổi, hình tượng trẻ trung dễ hút fan nữ, giá trị thương mại cao, diễn xuất tùy người.

Nói tóm lại, anh là sự tồn tại không giống bình thường trong giới giải trí.

Cố Văn Sâm tính cách có phần lạnh lùng, ngày thường trên cơ bản đều mặt không biểu cảm, ít khi nói cười, nhưng kỹ năng diễn xuất của anh cực kỳ tốt, diễn cái gì giống cái đó, đạo diễn từng hợp tác với anh đều đánh giá anh rất cao, cũng dự đoán, không đến hai năm Cố Văn Sâm nhất định có thể đạt được ngôi vị ảnh đế.

Vào lúc mọi người cho rằng Cố Văn Sâm sẽ ở trong giới giải trí thuận buồm xuôi gió một đường nổi tiếng, một người phụ nữ xuất hiện, đó là một người nước da lúa mạch, nữ võ thế tướng mạo bình thường, mặc dù đối phương không có xuất thân ưu việt và gia đình giàu có, nhưng cô có một trái tim tràn đầy nhiệt huyết với đóng phim, cùng tính cách cởi mở hoạt bát, cô ấy giống như mặt trời nhỏ, chiếu sáng thế giới nhạt nhẽo vô vị của Cố Văn Sâm, lại như một hòn đá, tõm một tiếng ném vào giữa mặt hồ không một gợn sóng của anh, từ đây mặt hồ của anh nổi lên từng gợn sóng.



Đây là một bộ hài kịch đô thị tình duyên nhẹ nhàng, tình yêu của nam nữ chính là duy mỹ, mà các vai phụ xoay xung quanh nam nữ chính lại mãi mãi cầu mà không được, nhiều lần cản đường, cuối cùng dùng hết tâm kế cũng chỉ có thể đổi lấy một kết cục khổ cực.

Tề Nhiễm Nhiễm ở trong kịch bản chính là vai phụ kia, người đáng thương dùng hết tâm cơ lại cầu mà không được.

Tề Nhiễm Nhiễm đột nhiên cất di động, bỗng nhiên có chút không dám nhìn tiếp, đó là cuộc sống cô đã từng trải qua, rõ ràng trước mắt như vậy, chân thật như vậy, bây giờ xem ra cũng chỉ là một quyển kịch bản tiểu thuyết được từng dòng chữ đắp nặn nên thôi.

Từ sau khi xuyên qua, cô vẫn luôn cho rằng bản thân từ thế giới thật xuyên vào thế giới tiểu thuyết, nhưng hiện tại xem ra, thật ra cô là từ một quyển tiểu thuyết xuyên vào một quyển tiểu thuyết khác.

Tình huống bây giờ rất kỳ lạ, Tạ Thanh cho cô một cơ hội diễn xuất, lại để cô đi diễn chính mình.

So với sự cảm khái vô hạn của Tề Nhiễm Nhiễm, Hạ Chiêu lại trước sau như một im lặng đọc kịch bản, giống như hoàn toàn quên mình trầm mê tiến vào.

Trong lòng Tề Nhiễm Nhiễm đã rối loạn không yên, căn bản không rảnh bận tâm đến cảm xúc của Hạ Chiêu, cũng không có ý khai thông cùng anh.

Cô quay đầu nhìn bánh bao nhỏ đang yên tĩnh xem TV, phát hiện không biết từ khi nào, cậu nhóc đã nghiêng đầu dựa vào người cô ngủ thiếp đi rồi, còn ngủ rất say, hai tay buông lỏng ôm siêu nhân điện quang, ngửa đầu lên, miệng nhỏ hơi hé mở, một giọt nước miếng trượt từ trên khóe môi xuống.

Tề Nhiễm Nhiễm tạm thời ép sự rối loạn trong lòng xuống, cất điện thoại nhẹ chân nhẹ tay bế bánh bao nhỏ lên, lúc này Hạ Chiêu ngồi trên sofa đơn bên cạnh mới giương mắt nhìn cô, có chút kinh ngạc nói: “Ngủ?”
Tề Nhiễm Nhiễm điều chỉnh xong tư thế của cậu nhóc, nói: “Tôi ôm thằng bé lên lầu ngủ.


Hạ Chiêu không nói gì thêm, lại cúi đầu nhìn di động.

Lên đến phòng ngủ tầng 2, đặt cậu nhóc phía trong cùng của giường, Tề Nhiễm Nhiễm vào phòng tắm tầng 2 rửa mặt một phen, bản thân cũng lên giường.

Lúc này cô không hề có chút buồn ngủ nào, sau khi lên giường chỉ ngồi dựa lưng nhìn điện thoại, do dự một chút, cô vẫn click mở kịch bản một lần nữa, vượt qua đại cương xem tình tiết chính.

Cô không nhìn phần diễn của nam nữ chính, cô xem phần diễn của nữ phụ Tề Nhiễm Nhiễm, nhưng những phần diễn kia nhưng kịch bản kia tất cả đều là những chuyện cô đã tự mình trải qua.


Cô có một gia đình giàu có lại hạnh phúc, cô có bố mẹ cùng ba anh trai, tất cả mọi người đều nâng niu cưng chiều cô ở trong lòng bàn tay, cô một đường xuôi chèo mát mái mà lớn lên, sau đó tiến vào giới giải trí, bởi vì có các anh trai che chở, ở trong giới giải trí sống như cá gặp nước, sau này cho dù Hạ Chiêu cố ý gây khó dễ cho cô, ép tài nguyên của cô, cô cũng không sợ chút nào, thậm chí còn thường xuyên đăng Weibo bôi xấu Hạ Chiêu, hoặc là ở đủ các trường hợp bôi đen anh.

Lần đầu tiên Tề Nhiễm Nhiễm và Cố Văn Sâm hợp tác là một bộ điện ảnh cổ trang, Tề Nhiễm Nhiễm là nữ chính, Cố Văn Sâm là nam phụ, sau khi quay phim, Cố Văn Sâm bị nam chính gây khó dễ, là Tề Nhiễm Nhiễm ra tay giải vây cho anh, vì thế hai người có quen biết.

Trong bộ cổ trang này, Tề Nhiễm Nhiễm là hiệp nữ, võ công cao cường, phi thân nhẹ nhàng, cho nên đoàn làm phim sắp xếp cho cô một võ thế, là Lăng Linh, một người phụ nữ có màu da khá tối.

Tề Nhiễm Nhiễm cảm thấy trông Lăng Linh rất bình thường, nhưng người khác vẫn luôn cho rằng, trông Lăng Linh và cô rất giống nhau, mặc kệ là dáng người hay là đường nét khuôn mặt, đều rất giống, chỉ là da Lăng Linh đen một chút.

Chính vào lúc này Cố Văn Sâm quen biết Lăng Linh.

Sau khi kết thúc quay phim, Tề Nhiễm Nhiễm sẽ thỉnh thoảng nhớ đến Cố Văn Sâm, nghĩ đến nhiều, bàn bắt đầu chú ý tin tức của anh, chú ý nhiều cũng có chút rung động.

Lần thứ hai hợp tác là một năm sau, lần này Cố Văn Sâm đã là nam một tuyệt đối, Tề Nhiễm Nhiễm tự nhiên mà rơi vào cảnh diễn giả thành thật.

Nhưng lúc này, Cố Văn Sâm đã âm thầm quen với Lăng Linh.

Cũng vừa vặn vào lúc này, trùm giải trí Hạ Chiêu sai người chuyển lời cho cô, hỏi cô có đồng ý theo anh không.

Tề Nhiễm Nhiễm biết được tin tức này, tất nhiên là nổi cáu với người chuyển lời một trận, sau đó đóng sập cửa rời đi, về sau, Tề Nhiễm Nhiễm coi Hạ Chiêu là cái đinh trong mắt cây gai trong thịt, sau đó cố gắng dốc sức bôi xấu anh, trực tiếp biến anh thành một con quỷ, háo, sắc, cuồng, tình.

Sau này, vì để tranh thủ cơ hội cho bản thân, Tề Nhiễm Nhiễm vận dụng nhân mạch (2), một đường chèn ép Lăng Linh, cho rằng chỉ cần cô ấy biến mất trong giới này, Cố Văn Sâm có thể nhìn đến mình.

Về sau chính Tề Nhiễm Nhiễm cũng thừa nhận, những hành động đó thật sự quá ngây thơ, cô làm như vậy, không chỉ không thể khiến Cố Văn Sâm cố ý, ngược lại càng đẩy anh ra xa hơn.

(2) Ý chỉ các mối quan hệ trong giới giải trí, nhân mạch càng rộng thì địa vị và sức ảnh hưởng càng cao
Vào lúc tuyên truyền phim mới, Tề Nhiễm Nhiễm tự như cố ý hay vô tình tạo sự mập mờ, để truyền thông hiểu lầm, do đó truyền ra scandal của cô và Cố Văn Sâm, không ngờ, Cố Văn Sâm không muốn dây dưa liên quan đến cô một chút nào, lập tức ra mặt làm sáng tỏ, đánh mạnh vào mặt Tề Nhiễm Nhiễm.


Từ đó về sau, Tề Nhiễm Nhiễm mới biết rõ cục diện, không còn tranh thủ vô ích nữa.

Cô là thiên chi kiêu nữ, cô cũng có sự kiêu ngạo của mình, cô có thể vì đàn ông mà dùng chút thủ đoạn, nhưng sẽ không vì anh ta mà đòi sống đòi chết, đã không có được, vậy dứt khoát từ bỏ, nói trắng ra là, Tề Nhiễm Nhiễm không thiếu tình yêu.

Phần cuối của câu chuyện, tất nhiên là nam nữ chính hạnh phúc mỹ mãn ở bên nhau, mà hai vai phụ Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu, lại tương đối thảm, ở cùng một đèn đỏ giữa giao lộ, đồng thời xảy ra tai nạn xe cộ, sau khi được đưa đến bệnh viện, cũng vẫn luôn hôn mê, không biết lúc nào mới tỉnh lại.

Chờ Tề Nhiễm Nhiễm xem xong toàn bộ kịch bản, đã khuya rồi, cô chớp chớp đôi mắt khô khốc, trong lòng nhất thời ngũ vị tạp trần.

Hóa ra vụ tai nạn xe cộ kia chính là kết cục của cô, không nói cô chết rồi cũng không nói cô đã tỉnh, kết cục của cô chính là dừng ở giai đoạn hôn mê bất tỉnh, biên kịch tồi nào vậy, không thể dứt khoát cho cô chết luôn hoặc là sống lại sao? Nhất định phải viết cô nửa sống nửa chết.

Cô lại ngồi yên một lát, vẫn không buồn ngủ như cũ.

Lúc này, dưới lầu truyền đến một đợt âm thanh, lúc sau chính là tiếng bước chân lên tầng của Hạ Chiêu, trong lòng Tề Nhiễm Nhiễm có hơi loạn, vội vàng đặt di động trên tủ đầu giường, sau đó kéo chăn nằm xuống.

Trong phòng chỉ lóe lên ngọn đèn treo tường, ánh sáng mờ nhạt tối tăm.

Sau khi Hạ Chiêu lên tầng vào phòng, cũng không làm chuyện gì khác, chỉ đứng ở mép giường không nhúc nhích, chắc là đang nhìn cô, nhưng không biết có cái gì đáng nhìn, hai người ngày nào cũng ở bên nhau, ngẩng đầu không thấy cúi đầu sẽ gặp, sớm nên nhìn đến phát chán mới đúng.

Chỉ là, trước khi bọn họ xuyên qua cũng không có quá nhiều qua lại, cũng không biết cuộc sống của nhau, nhưng bây giờ kịch bản bày ra trước mặt bọn họ, đối với chuyện quá khứ của bọn họ, quả thực vừa xem là thấy ngay, giống như mở ra góc nhìn của Thượng đế, chuyện nên biết chuyện không nên biết, bây giờ đều biết hết tất cả, hai người hiện tại có thể nói là không còn chút bí mật nào đáng nói.

Cái này có chút xấu hổ.

Bọn họ rõ ràng là đối thủ như nước với lửa một mất một còn, nhưng hôm nay, cô đã biết tất cả bí mật của anh, mà anh tất nhiên cũng biết tất cả tâm tư của cô.

Hạ Chiêu đứng một lát, xoay người đi vào phòng tắm, Tề Nhiễm Nhiễm lén nhẹ nhàng thở ra, vội vàng tìm tư thế ngủ thoải mái nhất năm yên, muốn thiu thiu ngủ.

Nhưng chờ đến lúc Hạ Chiêu trở lại, lúc xốc chăn lên, cô vẫn tỉnh.

Sau khi Hạ Chiêu nằm xuống, bèn bất động, ngay tại lúc Tề Nhiễm Nhiễm cho rằng anh đã ngủ rồi, đột nhiên nghe được anh rất nhẹ mà thở dài.

Trong lòng Tề Nhiễm Nhiễm thình thịch, quyết tâm, nhỏ giọng mở miệng nói: “Hóa ra ngày từ đầu anh thật sự muốn làm quen với tôi??”
Hạ Chiêu im lặng một lúc lâu mới đáp: “Ừm.



Một lát sau, Tề Nhiễm Nhiễm lại nói: “Khi đó anh có người chuyển lời, nói muốn quy tắc ngầm với tôi, sự hiểu lầm này rốt cuộc là sao vậy?”
Hạ Chiêu lại thở dài, kịch bản đã bày ra ở kia, toàn bộ nội tình đều bị bới ra, anh cũng không có gì hai để giải thích, nói: “Ý của tôi khi đó, là chỉ muốn mời em ăn bữa cơm, quen biết, thì… không khác xem mắt là mấy, ai ngờ người truyền lời tự cho là thông minh, thêm nhiều lời kịch như vậy, cứ thế nói thành muốn quy tắc ngầm với em.


Tề Nhiễm Nhiễm: …
Cái này thật sự là hiểu lầm lớn.

Ngẫm nghĩ, cô lại tức giận mà nói: “Muốn mời tôi ăn cơm vì sao phải cho người truyền lời?? Chính anh không thể tự mình đi hẹn sao??”
“Khi đó không phải chúng ta không quen biết sao? Tôi đi tìm cách thức liên lạc với em, gửi tin nhắn cho em nhưng em căn bản không để ý đến tôi.


Cô lại nói: “Vậy sau này sao anh không giải thích? Còn ép tài nguyên của tôi, người khác còn nói anh muốn phong sát (3) tôi kìa.


(3) Trường hợp một minh tinh bị một cá nhân, cơ quan, tổ chức dùng quyền lực không cho phép xuất hiện trên các chương trình, phim ảnh, cắt đứt mọi hoạt động của minh tinh đó trong làng giải trí.

Hạ Chiêu chẳng còn gì để mất nói, “Tôi cũng chưa làm được cái gì, đã bị em bôi xấu thảm như vậy, tất nhiên muốn tìm lại chút lợi thế, chẳng lẽ tôi không cần mặt mũi??”
Tề Nhiễm Nhiễm che miệng cười nhẹ, cơ thể trong ổ chăn hơi run lên không ngừng.

Nhất thời hai người lại im lặng, trong phòng ngoài phòng đều rất yên tĩnh, trong khu đất hoang mép chân tường bên ngoài truyền đến từng đợt côn trùng kêu, quấy nhiễu giấc mơ của người khác.

Hạ Chiêu nằm nín thở, nghe tiếng hít thở nông nhạt của người phụ nữ bên cạnh, cho rằng cô đã ngủ thiếp đi, vì thế buông lỏng cơ thể, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.

Ai ngờ tiếng của cô lại đột nhiên vang lên, trầm thấp, mềm mại, cô nói: “Hạ tổng, tôi cũng bôi xấu anh thảm như vậy, cuối cùng sao anh vẫn còn yêu thích tôi vậy??”
Hạ Chiêu trợn trừng mắt, cam chịu nói: “Quỷ biết!”
Tề Nhiễm Nhiễm cười khẽ nói: “Quỷ có thể không biết, nhưng tôi biết, bởi vì Hạ tổng anh là một người thiên M.


Hạ Chiêu: !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK