• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Đoàn Hân thay đổi, cô không tin vào tai mình: "Cô vừa nói gì?"

"Nghe không hiểu tôi chửi cô à? Hay là cô muốn nghe lại lần nữa?" Mặc dù tức đến mức m.á.u dồn lên não, Nguyễn Du vẫn cố gắng kiềm chế, từ tốn nói, "À, có vẻ tôi chửi nhầm rồi nhỉ? Tôi quên mất, cô đâu có mẹ."

"Nguyễn Du, cô bị điên à?!" Đoàn Hân không thể tin được.

Từ khi quen Nguyễn Du đến giờ, mỗi lần gặp mình cô ta đều ngoan ngoãn, không dám nói một câu to tiếng, làm sao cô ấy dám?

"Cô bị điên rồi?"

"So với những gì cô đã làm với tôi, tôi chửi cô vài câu có đáng gì?" Ánh mắt Nguyễn Du chẳng hề né tránh, "Nếu cô còn dám dùng video uy h.i.ế.p tôi lần nữa, tôi không chỉ chửi cô, mà còn sẽ động tay. Cô cứ thử xem."

Nghe nhắc đến video, sắc mặt trắng bệch của Đoàn Hân lại trở nên dễ chịu hơn.

"Sao thế, không muốn tôi nhắc đến à? Hay là lâu quá chưa xem lại video, nên tính tình mới khó chịu như vậy?"

Ánh mắt Nguyễn Du lạnh đi, không nói gì.

Thấy cô căng thẳng, Đoàn Hân đột nhiên không còn tức giận nữa, cô nở một nụ cười: "Cô có muốn tôi giúp cô nhớ lại không, trong video cô bị chuốc say thế nào, rồi mấy gã người da đen đã đè cô xuống, cởi váy cô, sờ soạng cô ra sao..."

"Cô chắc là không cảm nhận được gì đâu nhỉ? Đúng rồi, cô say mà, sao có thể biết được. Nhưng tôi quay rõ lắm, từng tấc da trên người cô, đều quay rất chi tiết."

Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh.

Nguyễn Du cảm thấy dạ dày như lộn ngược, muốn nôn, muốn g.i.ế.c người, nhưng cô phải cố gắng kiềm chế, ánh mắt cô đỏ lên, nén lại cảm xúc.

Cô cần phải làm rõ, những năm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với tiểu thư Nguyễn.

"Cô quay video đó để trả thù tôi sao?" Giọng nói của Nguyễn Du khàn khàn.

"Ai bảo cô không biết thân biết phận."

Đoàn Hân chỉnh lại lớp trang điểm trong gương, cử chỉ lại trở về vẻ quý phái của một danh nhân: "Năm đó ở trường, cô tìm cách lấy lòng tôi chẳng phải vì có việc muốn nhờ tôi, muốn lợi dụng mối quan hệ của tôi để tiếp cận Đoàn Lâm à? Nhưng anh ấy sao có thể để mắt đến một tiểu thư nhà giàu mới nổi kiêu căng như cô được."

Nguyễn Du im lặng, cố gắng kìm chế.

"Người ngoài nhìn vào tưởng nhà Nguyễn của cô là hào môn, nhưng đừng quên, gia đình cô có được vị thế hôm nay đều là nhờ vào sự giúp đỡ của ông nội tôi. Năm đó mẹ cô chỉ là con gái của tài xế nhà chúng tôi, là do ông nội tôi tốt bụng mới nhận bà ấy làm con gái, mới giúp đỡ ba cô, để nhà cô có được vị trí như hôm nay."

Hai nhà còn có mối quan hệ như vậy, Nguyễn Du sững sờ, không lạ gì khi ba cô lại kính trọng ông Đoàn đến thế.

"Tôi nói sẽ giúp cô tạo cơ hội với Đoàn Lâm, cô thật sự tin sao, không tự nhìn lại mình là ai à." Đoàn Hân lắc đầu cười, "Cái gọi là tiểu thư nhà giàu kiêu căng của cô, đến trước mặt tôi chẳng qua chỉ là một con sâu để tôi mặc sức bóp nát thôi. Cô chỉ biết câm nín chịu đựng, quay video đồi truỵ của cô xong cô chỉ dám trốn khóc một mình, đây mới là cô."

Nguyễn Du nghe những lời độc ác đó, cúi đầu không nói gì.

Đoàn Hân càng thấy buồn cười: "À đúng rồi, cô còn chưa biết nhỉ? Vụ bắt cóc cô gặp phải hồi lớp 11 cũng là do tôi đứng sau dàn xếp đấy."

【Cô nói hồi nhỏ cô từng bị bắt cóc, nhưng không kể chi tiết với tôi, chỉ nói rằng suốt những năm qua luôn có người uy h.i.ế.p cô, khiến cô cảm thấy rất áp lực và đau khổ.】

Lời của bác sĩ tâm lý vang lên trong đầu cô.

Kết hợp với cuốn nhật ký của tiểu thư Nguyễn để lại, Nguyễn Du cuối cùng cũng hiểu ra nguồn cơn của cơn ác mộng kéo dài nhiều năm qua.

Đoàn Hân tuy chỉ là con nuôi, nhưng lại là viên ngọc quý được cả gia đình họ Đoàn yêu chiều. Bề ngoài thì đồng ý giúp tiểu thư nhà Nguyễn và Đoàn Lâm phát triển tình cảm, nhưng trong lòng lại khinh thường cô ấy. Cô ta ỷ vào việc tiểu thư nhà Nguyễn không dám đắc tội với mình, hết lần này đến lần khác thực hiện các hành vi bắt nạt. Cuối cùng, sau khi quay lại video đồi truỵ của cô ấy, Đoàn Hân lộ rõ bộ mặt thật, dùng nó để uy h.i.ế.p cô ấy tránh xa Đoàn Lâm.

Mẹ kiếp, rõ ràng không phải người Trung Quốc, vậy mà còn chơi trò cung đấu ác thế này?

"Mắt cô đỏ cả rồi, đừng nói với tôi là cô thật sự nghĩ mình là nạn nhân yếu đuối đáng thương đấy chứ?" Đoàn Hân cười khẩy, nói nhỏ, "Hồi đó những người bạn học bị cô bắt nạt đâu có ít, nếu không phải vì Đoàn Lâm, cô làm sao nghe lời tôi một cách ngoan ngoãn như thế? Đừng diễn kịch khổ sở quá đà nữa."

Trang điểm xong, tâm trạng Đoàn Hân tốt lên, định rời đi.

"Cô thích Đoàn Lâm à?" Nguyễn Du đột nhiên hỏi.

Sắc mặt Đoàn Hân trầm xuống: "Cô nói gì?"

Nguyễn Du ngước mắt lên: "Giữa tôi và cô, ai mới là kẻ giả mạo đây? Ai mới không xứng bước chân vào gia đình này?"

"Cô…"

"Nhà họ Đoàn tốt bụng nhận nuôi cô, vất vả nuôi nấng cô lớn lên, vậy mà cô lại thích chính anh trai mình? Còn ra tay ác độc ngăn cản những cô gái khác đến gần anh ấy. Cô bị điên à?"

"Cô!"

Nguyễn Du lập tức nắm lấy cổ tay Đoàn Hân đang vung lên, ánh mắt băng lạnh, đầy uy lực.

"Tôi nói đúng phải không? Tiểu thư, ngày trước tôi ngu nên mới để cô bắt nạt. Nhưng tôi đã nói rồi, nếu cô còn dám động đến tôi một lần nữa, tôi sẽ trả lại gấp mười. Trước khi ra tay, cô nên soi gương xem mình là loại người gì."

Đoàn Hân bị đ.â.m trúng nỗi đau, tay lại không thể cử động được, cô sắp phát điên.

Không ngờ Nguyễn Du chẳng buông tha, kéo cô đến bồn rửa, ép cô phải nhìn vào gương.

"Nguyễn Du, cô bị điên à?! Thả tôi ra!"

Đoàn Hân thực sự hoảng sợ.

Bình thường cô quen sống trong vẻ thanh lịch quý phái, giỏi đ.â.m sau lưng người khác, nhưng đối mặt với tình huống thế này, cô không biết làm gì.

Cô cố hết sức giằng ra, cổ và cổ tay đau nhói, toàn thân run rẩy, một nửa là tức giận, một nửa là sợ hãi.

Định phát tiết thì cô liếc nhìn thấy một bóng người, lập tức đứng hình.

"...Anh, anh hai."

Đoàn Lâm vừa về, không biết từ lúc nào đã đứng trước cửa nhà vệ sinh.

"Có chuyện gì vậy?" Anh nhíu mày hỏi.

Trong lòng Đoàn Hân hận không thể xé xác Nguyễn Du ra, nhưng lúc này chỉ có thể gượng cười, dịu dàng nói: “Không, không có chuyện gì cả, vừa nãy em và Tiểu Du có một chút hiểu lầm, bây giờ đã giải quyết xong rồi.”

Nếu là tiểu thư Nguyễn ngày trước, thấy Đoàn Lâm ở đây chắc chắn sẽ lập tức làm hòa.

Nguyễn Du cũng cười, khi Đoàn Hân đối diện với ánh mắt như mùa xuân của cô, trong lòng lập tức thấy lo lắng.

Tiễn phật tiễn tới nơi, làm người ác tới cùng, hiểu không?

"Ai nói là hiểu lầm?" Nguyễn Du không quan tâm đến Đoàn Lâm, tiến sát lại Đoàn Hân, "Có vẻ như cô vẫn chưa hiểu rõ, hôm nay tôi đến đây với tư cách là chị dâu của cô, mặc dù chưa tổ chức hôn lễ, nhưng vì tôi và anh trai cô đã đăng kí kết hôn, nên cô sẽ không bao giờ thấy chúng tôi ly hôn, cô là hậu bối, sau này gặp tôi, phải gọi một tiếng chị dâu."

Từng chữ như d.a.o cắt vào dây thần kinh sắp đứt của Đoàn Hân.

"Gọi đi." Nguyễn Du mỉm cười.

Dây thần kinh bỗng đứt, Đoàn Hân giơ tay—

"Bốp" một tiếng, vang dội và trong trẻo!

Người bị đánh lại chính là Đoàn Hân.

Nguyễn Du nắm chặt cổ tay cô, lập tức trả một cái tát!

Đoàn Hân ôm mặt, ngẩn người vì bị đánh. 

"Không phải nói, tôi là chị dâu của cô sao." Nguyễn Du không còn cười, mặt không biểu cảm, "Cô không được đánh tôi, vì đó là bất hiếu, nhưng tôi đánh cô được, gọi là quản giáo."

Đánh xong, Nguyễn Du cảm thấy vui sướng, nhưng cũng hối hận.

Ôi ôi ôi, nói cái gì mà chị dâu đều là lời nói khoác! Hạo Hạo bảo bối, trong lòng em chỉ có anh, không có người khác, anh phải tin tình cảm của em, không giả đâu!!

Cô không giám nhìn biểu cảm của Đoàn Lâm, đang chuẩn bị không để ý mà rời đi, thì đột nhiên bị nắm lấy cổ tay.

"...Làm gì vậy?" Nguyễn Du vô tình cảm thấy hơi yếu thế.

Không lẽ chuẩn bị nổi giận vì em gái sao??

Đoàn Lâm nhìn cô, sắc mặt lạnh lùng, mày nhíu lại, đôi mắt đen như mực, chứa ẩn chút ngạc nhiên.

Cô vừa rồi ngẩng cao đầu, kiêu ngạo như một con thú giữ thức ăn, nói rằng đời này không tính đến việc ly hôn.

...Có vẻ như, dự định rất xa.

Nhìn gần hơn, quầng mắt của Nguyễn Du đỏ, trên cánh tay và cổ tay có nhiều vết thương, có lẽ là khi giằng co với Đoàn Hân vừa rồi

Đợi một lúc, cô không thấy đối phương đánh mình, mà cảm thấy cổ tay bị xoa nhẹ một cái.

???

Nguyễn Du cả người chợt căng lên.

Đoàn Lâm dùng đầu ngón tay ấm áp chạm vào chỗ vết thương của cô, chỉ chạm một cái rồi lập tức rút lại, rất nhẹ, không đau, chỉ thấy ngứa.

"Vết thương, đi xử lý đi." Anh nói một cách trầm thấp.

"....Ừ."

Sau khi Nguyễn Du rời đi, Đoàn Hân mới dần hổi phục tinh thần.

Nhìn thấy cảnh vưa rồi, trong lòng cô bất chợt hoảng loạn.

Đoàn Lâm sao lại quan tâm đến Nguyễn Du như vậy? Anh ấy đến từ lúc nào? Nghe thấy bao nhiêu rồi?

Cô ngước nhìn Đoàn Lâm, đôi mắt xanh đẹp đẫm lệ, bộ dạng đáng thương như một con mèo hiền lành: "Anh ơi, chị ấy đánh em, sao anh còn..."

Người đã đi, Đoàn Lâm bình tĩnh nhìn cô em gái, mày không hề giãn ra, biểu cảm rất lạnh nhạt, khí chất như bị băng giá bao phủ.

Dừng một chút, hỏi: "Rốt cuộc cô đã quay video gì?"

.

Sau ba ngày nghỉ, Nguyễn Du lại bị công ty ném đầy lịch trình lớn nhỏ vào mặt.

An Trác Tây cũng không nhàn rỗi: "Chị vẫn đang thương thảo giúp em một vài hợp đồng quảng bá, vài ngày nữa chị sẽ dẫn em đi ăn với bên thương hiệu, và gần đây, kịch bản casting quá hỗn tạp, chị sẽ xem lại."

"Cảm ơn An tỷ, chị vất vả rồi." Nguyễn Du chân thành nói.

An Trác Tây mỉm cười, rất thẳng tính: "Đối với chị thì không cần khách sáo, hiện giờ em đang nổi tiếng, đúng là thời điểm tốt để chuyển hóa lưu lượng thành tài nguyên, chị cũng đang hy vọng em thành cây ATM trong công ty."

Làm quản lí nhiều năm, An Trác Tây biết rõ sự quan trọng của thời kì thăng tiến của nghệ sĩ, việc có nổi tiếng hay không hoàn toàn phụ thuộc vào giai đoạn này.

Tìm thời gian gọi Lâm Thanh và Diệp Mộng Mộng đến công ty, kéo Nguyễn Du cùng mở một cuộc họp, nhắc nhở liên tục, một lần nữa dặn dò cả đội ngũ trong năm mới phải cẩn thận hơn nữa, tuyệt đối không được để xảy ra bất cứ sự cố nào khiến cô phải tức giận

Họp xong, An Trác Tây hài lòng: "Năm mới mọi người sẽ rất vất vả, chị vừa phát lì xì trong nhóm trợ lý, mọi người nhớ nhận nhé."

Nguyễn Du: "Mọi người còn lập nhóm trợ lý sao? Tại sao em không có trong đó? Mau kéo em vào, em cũng muốn nhận lì xì."

Diệp Mộng Mộng nhanh chóng nhận lì xì xong, cười tươi, đưa điện thoại cho cô xem.

"Chị Tiểu Du, chị ở trong nhóm mà, thấy không, đây chẳng phải là chị sao."

Trong nhóm Wechat chỉ có ba người, An Trác Tây, Lâm Thanh và Diệp Mộng Mộng, không có Nguyễn Du.

Nhưng tên nhóm rất nổi bật: "Hôm nay Cá nhỏ đã nhảy qua cổng rồng chưa."*

*Câu này nghĩa nói về việc một người nào đó đã đạt được thành công lớn hoặc vượt qua một thử thách khó khăn chưa?

Nguyễn Du: ???

Các người bình thường nói chuyện gì sau lưng tôi vậy!

Những dòng chat.

Lâm Thanh: Chào, chưa nhảy.

Diệp Mộng Mộng: Ngủ rồi, chưa nhảy.

An Trác Tây: Chưa nhảy? Gửi thêm cho Nguyễn Du lịch trình ba tháng tiếp theo đi.

...

Đây là gì? Họ đang chơi trò vượt chướng ngại vật à?

Lâm Thanh: "Để em kéo chị vào?"

"Không cần đâu." Nguyễn Du từ chối, "Tôi suýt cho rằng năm nay tôi tham gia bầu cử quốc hội."

Câu hỏi đầy trăn trở: Cả đội ngũ đều là fan sự nghiệp của tôi, trong khi tôi chỉ muốn làm một con cá khô theo đuổi idol thì phải làm sao đây?!!

Qua năm mới, 'Nghề Nghiệp Ngụy Trang' tiếp tục phát sóng tập thứ tư, độ hot không giảm so với trước Tết.

Tập mới, ngoài Hạ Thường Nguyên vẫn kiên trì ở vị trí ảo thuật gia đường phố, bốn người còn lại đều bị cử đến công trường. Ngay cả khán giả cũng không ngờ, sau khi bốn người cùng xuất hiện, những điểm gây cười lại dày đặc hơn

Haha 'Công trường F4' rốt cuộc là cái quái gì vậy! Chơi bài có thể tạo ra không khí như phim xã hội đen thật sự không hợp lý! Đạo diễn, chúng tôi có lý do đầy đủ để nghi ngờ họ lén lút đi học lớp diễn xuất! Những người này còn có gì là không thể sáng tạo hơn không.

Nhưng Nguyễn Du không ngờ rằng, sau khi cùng xuất hiện, nhiều fan của mấy nhà còn va chạm nảy sinh những tia lửa khác.

Trong phim trường, vào giờ nghỉ, cô đang xem lại tập bốn của chương trình, đột nhiên thấy dòng bình luận đỏ xuất hiện trên màn hình.

Ôi ôi ôi CP Xuân Vũ ngọt ngào khiến tim tôi đập thình thịch! Tôi đã thích, các chị em hãy đẩy thuyền đi nào!!

Dòng bình luận này được hơn một nghìn like, nổi bật luôn.

Nguyễn Du hào hứng muốn xem chuyện gì hot, phải biết rằng trong các chương trình thực tế bùng nổ, hầu như luôn có fan ship couple, nhanh để cô xem cặp Xuân Vũ CP là ai...

Hả?

【Tôi đã dùng thước đo góc để đo, tôi thề mỗi lần Giang Tinh Thuần cười với Nguyễn Du, khóe miệng anh ấy cong lên cao hơn 6,5 độ so với người khác.】

【Ai cũng biết mùa xuân sắp đến, vậy nên Xuân Vũ CP là thật.】

Xuân Vũ... Thuần Du? Là cô và Giang Tinh Thuần??

Nguyễn Du c.h.ế.t sững.

Tất nhiên, mấy bình luận của fan CP đó nhanh chóng bị áp đảo bởi hàng loạt bình luận từ fan hai nhà kiểu "nhà tôi độc quyền, không mời hợp tác". Nhưng Nguyễn Du, với tư cách là đương sự của CP, đồng thời là fan "mẹ" của crush nhỏ, như bị sét đánh trúng.

Giang Tinh Thuần mới mười tám tuổi thôi! Cũng ship được sao? Tôi sẽ báo cáo các người!

“Đang xem gì đấy?”

Bên cạnh, Giang Tinh Thuần đã trang điểm xong cúi người xuống nhìn màn hình tablet của Nguyễn Du.

“... Không có gì!” Cô nhanh chóng tắt video, không quên dặn dò, “Sau này cậu xem lại Nghề Nghiệp Ngụy Trang nhớ đừng bật bình luận nhé.”

Giang Tinh Thuần nghiêng đầu: “Tại sao?”

Nguyễn Du: “Antifan nhiều lắm.”

Nói cứ như thật vậy.

Giang Tinh Thuần với hàng mi dài chớp chớp, nhìn cô một lát rồi bất ngờ cười để lộ chiếc răng khểnh: “Được thôi. Đi nào, đạo diễn đang gọi chúng ta.”

Hôm nay Nguyễn Du phải quay quảng cáo sản phẩm đại diện, vẫn là thương hiệu mỹ phẩm Úc lần trước, quay cùng Giang Tinh Thuần.

Lần này nội dung quay không nhiều, chỉ cần một buổi chiều là xong. Trước khi hoàng hôn buông xuống, mọi người thuận lợi kết thúc công việc, Nguyễn Du và Giang Tinh Thuần được gọi sang một bên để quay thêm đoạn phỏng vấn hậu trường.

Mấy câu hỏi đầu đều liên quan đến thương hiệu, cuối cùng nhân viên phỏng vấn lật qua danh sách câu hỏi, hỏi:

“Tinh Thuần, trong tất cả các sản phẩm trang điểm của thương hiệu chúng tôi, nếu chọn một món để tặng bạn gái tương lai, bạn sẽ chọn món nào?”

Giang Tinh Thuần suy nghĩ một chút: “Không chọn được, chắc món nào cũng muốn tặng.”

Câu trả lời vừa dứt, xung quanh vang lên những tiếng "wow".

Nguyễn Du không kìm được cười, trời ơi, crush nhỏ ngọt ngào quá! Cảm giác tự hào như con mình đã trưởng thành vậy!

“Vậy bạn thích mẫu con gái thế nào?”

Giang Tinh Thuần: “Thích người hay cười, tính cách đáng yêu, ừm… chơi game giỏi, có thể giúp tôi thắng nữa.”

Nhân viên xung quanh đều bật cười thiện ý, đúng là một cậu bé mười tám tuổi khi đưa cả tiêu chuẩn thắng game vào tiêu chí yêu đương.

“Thế còn Nguyễn Du, mẫu người bạn thích là thế nào?”

Giang Tinh Thuần quay đầu nhìn Nguyễn Du, vẻ mặt có chút nghiêm túc.

Nguyễn Du thật ra muốn nói cô thích kiểu như Kỷ Lâm Hạo, nhưng nếu câu này phát sóng thì chắc chắn cô sẽ bị fan "xé xác" mất. Nghĩ một chút, cô trả lời né tránh: “Tôi thích con trai hát hay.”

Giang Tinh Thuần sững lại, rồi cười để lộ hai lúm đồng tiền.

Quay xong.

Trước khi rời đi, Nguyễn Du vẫy tay chào mọi người, bị Giang Tinh Thuần gọi lại: “Tuần sau chị quay chương trình thực tế trực tiếp à?”

“Đúng thế, tôi còn là dàn cast chính nữa, lúc đó nhớ xem livestream nhé, giúp chương trình tăng người xem.” Nguyễn Du mỉm cười quảng cáo.

Giang Tinh Thuần gật đầu: “Ừm, nhất định sẽ xem.” Ngập ngừng một chút, “Cố lên… Tiểu Du.”

Nguyễn Du cười vẫy tay chào.

Từ giai đoạn chuẩn bị ban đầu đến khi chương trình được làm nóng, "Hí Du Ký" đã trải qua hàng tháng trời và cuối cùng cũng đến ngày ghi hình trực tiếp tập đầu tiên vào đầu tháng Ba.

Ngày trước buổi ghi hình, Nguyễn Du và các khách mời khác đến Tô Châu sớm, buổi tối nghỉ lại tại một khách sạn gần trường quay.

Nguyễn Du vừa đến khách sạn cùng hai trợ lý, đang thu dọn hành lý trong phòng thì Lâm Thanh quay về sau khi đi một vòng, trên tay cầm một tờ giấy – kịch bản mà tổng đạo diễn chương trình đưa cho.

Chỉ một tờ giấy, vỏn vẹn vài dòng chữ:

[Lịch trình]: 4:00 sáng, khách mời hóa trang.

[Quy tắc livestream]: Chương trình truyền hình thực tế có kịch bản. Năm khách mời bước vào bối cảnh mà chương trình dựng sẵn, lần lượt hóa thân thành nhân vật mà mình được phân vai trong câu chuyện, hoàn thành nhiệm vụ chương trình giao trong thời gian quy định.

[Nội dung livestream]: Miễn không làm lệch nhân vật, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, hướng phát triển câu chuyện hoàn toàn do năm khách mời tự do sáng tạo.

[Lưu ý]: Buổi ghi hình trực tiếp dự kiến kéo dài 48 giờ, sau khi livestream bắt đầu, khu vực ghi hình sẽ được phong tỏa, không được nhờ sự hỗ trợ từ bên ngoài hay các quay phim.

Lâm Thanh chưa từng thấy kịch bản nào sơ sài đến vậy: “Sao chẳng tiết lộ chút nội dung gì cả? Ngày mai là livestream, lỡ xảy ra sự cố trực tiếp thì làm sao?”

Diệp Mộng Mộng: “Xí xí xí, đừng nói xui như thế!”

“Thỏa sức sáng tạo thì tốt mà, tôi xem chương trình thực tế là ghét nhất có kịch bản.” Nguyễn Du vô tư đáp.

Lâm Thanh: “Tôi thấy mấy khách mời khác đều về phòng rồi, có cần qua chào hỏi trước để làm quen không?”

“Không đi!”

Nguyễn Du đáp một cách kiên quyết.

Cô không quên Đoạn Lẫm cũng là khách mời đặc biệt của chương trình này. Chào hỏi cái gì chứ, Tết vừa rồi cô vừa “đánh” em gái người ta, anh ấy không “đánh” lại cô là may lắm rồi!

Nguyễn Du nhảy lên giường, bắt đầu đuổi người: “Mai bốn giờ phải dậy, tôi phải đi ngủ ngay bây giờ, ngủ ngon nhé!”

Sáng sớm hôm sau, Lâm Thanh và Diệp Mộng Mộng tiễn Nguyễn Du vào trường quay.

Tổ chương trình đã thuê lại một phần phim trường gần đó, địa điểm livestream nằm trong khu vực phong tỏa hoàn toàn. Thậm chí trợ lý cũng không được phép đi theo, không ai biết các khách mời sẽ đóng vai gì, cũng không biết Nguyễn Du sẽ hóa trang thành kiểu gì.

Mười hai giờ trưa livestream sẽ chính thức bắt đầu, ba nền tảng video lớn đã khởi động chương trình làm nóng từ trước.

Sáu giờ sáng, Lâm Thanh và Diệp Mộng Mộng ăn sáng xong, mỗi người về phòng khách sạn, người thì tranh thủ ngủ bù, người thì đợi đến giờ xem livestream.

Lâm Thanh vừa chợp mắt được nửa tiếng thì bị tiếng gõ cửa dồn dập làm giật mình tỉnh dậy.

“Lâm Thanh! Mau mở cửa, đừng ngủ nữa! Có chuyện rồi, nhanh mở cửa đi!!”

Lâm Thanh tim đập thình thịch, lăn qua lộn lại chạy ra mở cửa: “Chuyện gì thế?!”

Diệp Mộng Mộng đưa thẳng điện thoại qua, gấp đến mức sắp khóc.

[Xiaosi]

“Cậu xem video này đi! Hai phút trước có người đăng trên diễn đàn ẩn danh! Bây giờ đã lan đến Weibo rồi!”

Một tài khoản lớn chuyên đăng tin giải trí trên Weibo đã chia sẻ bài viết: 【Tin sốc buổi sáng: Có ai muốn "ăn dưa" về Nguyễn Du không???Một người tự nhận là bạn học cấp ba của cô ấy vừa đăng bài bóc phốt trên diễn đàn ẩn danh, nói rằng cô là con gái của Chủ tịch Truyền Thông Thương Ảnh???Còn ỷ thế bắt nạt bạn nữ trong thời đi học?!!Tôi choáng váng luôn, hình tượng người đẹp tâm thiện này hoàn toàn sụp đổ rồi đúng không? [Video]

Video mở đầu trong một lớp học. Nguyễn Du mặc đồng phục cấp ba, mái tóc dài ngang eo nhuộm màu vàng nhạt. Gương mặt xinh đẹp tinh tế của cô không mang chút cảm xúc nào, lạnh lùng đi ra khỏi cửa lớp.

Gần đến cửa, cô bị một nữ sinh chặn lại. Giọng nữ sinh nhỏ như tiếng muỗi kêu, rõ ràng rất sợ cô: “Nguyễn Du, tiết Toán sắp bắt đầu rồi, cậu không vào học sao?”

“Liên quan gì đến cậu?” Nguyễn Du tỏ vẻ khó chịu.

“Nhưng… nhưng cậu chưa nộp bài tập…”

Nguyễn Du chẳng thèm để ý, đẩy nữ sinh sang một bên, không ngoảnh đầu lại mà chỉ lạnh lùng buông một chữ: “Cút.”

Video kết thúc.

Chỉ sau hai phút đăng tải, bài viết đã có lượt chia sẻ và bình luận tăng vọt, nhanh chóng lan truyền khắp mạng xã hội.

Không thể nhầm lẫn, nhân vật trong video chính là Nguyễn Du.

“Bảo cậu tối qua đừng nói xui mà! Giờ làm sao đây? Làm sao bây giờ?!” Diệp Mộng Mộng đã bật khóc.

Lâm Thanh thốt lên một tiếng chửi thề: “... Chết tiệt!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK